Rốt cuộc cũng tới chỗ sâu nhất trong khu vực khai thác mỏ, nơi này đã
không còn đường, chỉ cól bức tường nham thạch ngăn cản ở phía trước.
Tên cai quản dựa vào trên vách đá, lấy rượu rót vào miệng một hớp lớn, ồm
ồm nói: "Chúng mày ngoan ngoãn mà đào quặng, ai dám lười biếng, lão tử
đánh chết chúng mày không đền mạng!"
Đế Long vung cuốc lên liền
bắt đầu đào quặng, cô ra sức mà đào. Đây là mạch khoáng, mấy cuốc đi
xuống liền nhìn thấy tầng da đá bao bọc linh thạch. Đế Long lén lút chọt cái lỗ nhỏ trên lớp da đá, lập tức "Ực" liền hút sạch sẽ linh khí của
linh thạch từ cái lỗ nhỏ. Sau đó cô diễn trò trước mặt thợ mỏ khác, cuốc ra cả khối linh thạch tính luôn cả tầng nham thạch bên ngoài và tầng da đá bên trong mà đập vỡ. Tầng da đá vỡ ra, lộ ra đá vụn đã bị hút hết
không chừa chút gì linh khí.
Tuy rằng tên cai quản nằm ườn ở kia uống rượu, nhưng một đôi mắt vẫn mở to mà nhìn chằm chằm mỗi người
trong tổ. Thời điểm mà Đế Long đập vỡ linh thạch ngay lập tức đập vào
trong mắt hắn. Hắn thấy thế lập tức mở miệng 'Thối' ra mà mắng: "Con mẹ
nó, khu này chắc chắn có không ít yêu quái, một khối linh thạch lớn như
thế đều bị hút khô rồi. Đào tiếp đi!"
Đế Long nhấp môi, tiếp tục vùi đầu đào quặng. Cô nói ở trong lòng: “Nếu nói có yêu quái trộm hút
linh khí ở đây, tôi là con lớn nhất nè!"
Rất nhanh cũng có thợ
mỏ khác đào ra linh thạch, đa số linh thạch đều to bằng nắm tay, không
có lớn hơn nữa. Chỉ có Đế Long đào được linh thạch to như quả dưa hấu.
Đế Long là người may mắn nhất, trên cơ bản một cuốc đi xuống thế nào
cũng có chút linh thạch, Linh thạch nhỏ nhất thì cũng bằng quả trứng bồ
câu, nhưng cô chướng mắt chúng nó, toàn bộ linh thạch nhỏ hơn nắm tay
đều nộp lên trên, to hơn nắm tay thì cô trộm hút hết linh khí, lại đập
vỡ cho tên cai quản xem. Cô thật sự quá may mắn, linh thạch bằng quả dưa hấu lớn đều đào được ba bốn khối, bằng nắm tay lớn có bảy tám khối,
toàn bộ đều bị cô trộm hút sạch không còn một mảnh, chỉ để lại chút chất thải công nghiệp(bột phấn).
Tên cai quản nhìn thấy Đế Long liên tục đào ra mười mấy khối linh thạch rỗng. Cuối cùng cũng nằm không được nữa, hắn đứng lên, cả người tràn đầy sợ hãi mà xem xét xung quanh, tư
thế sẵn sàng chạy trốn bất cứ lúc nào.
Bên cạnh có thợ mỏ nhìn thấy hắn như vậy, trên mặt mỗi người đều mang kinh hãi, thỉnh thoảng lưu ý bốn phía.
Liên tục đào ra linh thạch rỗng, lại liên tưởng đến vừa rồi có yêu quái xuất hiện, ai cũng biết đây không phải dấu hiệu tốt.
Một người lớn gan hỏi: "Đốc công, làm sao vậy?"
Tên cai quản quát lớn: “Bớt hỏi nhảm! Chúng mày ra sức mà đào, đều cẩn thận một chút, thấy tình hình không đúng thì chạy ngay! Con mẹ nó, nơi này
quá quỷ quái!"
Một câu “Nơi này quỷ quái” vô số người nghe được sợ tới mức giật mình, càng khẳng định nơi này có yêu quái.
Có người thậm chí cái cuốc cũng cầm không được, xoay người, bước từng bước nặng nề đi thẳng đến quỳ gối trước mặt tên cai quản, dập đầu khóc ròng
nói: "Đốc công, tôi van ngài, thả tôi về đi, nhà tôi còn có người già
trẻ nhỏ, tôi…Người nhà tôi đang chờ tôi trở về, tôi van xin ngài!" Hắn
liều mạng mà dập đầu, đầu cũng đập vỡ!
Tên cai quản quát: “Trở
về? Mày quên mày đã ký giấy sinh tử rồi? Tao có thể thả mày về, mày cũng ra không được mỏ quặng này, đến bên ngoài không bị quản lý đánh chết
cũng sẽ bị đệ tử tiên môn đánh chết! Đào! Đào xong một năm. Nếu mày còn
sống là có thể kiếm một đống bạc, trở về ôm vợ con trải qua ngày lành
tháng tốt!" Uống một hớp, một chân đá văng người nọ, lại vung roi da lên quất qua, rống to: "Đào nhanh lên!"
Hắn lại chỉ tay về phía Đế
Long, nói: “Chúng mày nhìn thằng to con kia kìa, thấy hắn ra sức mà đào
không, hắn đào ra được nhiều quặng nhất, hắn có sợ hãi sao? Không có!
Hắn có lười biếng không? Không có!"
Đế Long nghe vậy đầu cũng
chưa nâng mà mắng trong lòng một tiếng: "Cút, bản đế là rồng, còn sợ
tiểu yêu sao!" Cô lại hậm hực câu: "Bọn họ là đào quặng cho các ngươi,
bản đế là đào cho chính mình, đương nhiên là ra sức."
Cô càng ra sức đào, một cuốc đi xuống "Ầm" một khối đá to rớt xuống, nếu không
phải khắc trước Đế Long lui ra xa, đã bị nó đè lên chân.
Tảng đá lớn ngã xuống lộ ra một cái khe không lớn, dựa vào ánh lửa trên cây
đuốc, Đế Long nhìn thấy một một con yêu thú ngồi xổm trong cái khe. Con
yêu thú đang ôm một khối linh thạch mà gặm, bị tiếng động kinh động mà
quay đầu nhìn về phía Đế Long, đôi mắt to tròn, lóe lên ánh sáng xanh.
Đế Long mắt trông mong mà nhìn yêu quái, lòng nói: “Ồ, mình không những đào ra linh thạch, còn đào ra yêu quái nha!"
Tên quản lý nhìn thấy đào ra động nhỏ, lập tức giật mình nhảy dựng lên, lại thấy bên trong có một đôi mắt xanh đang lóe lóe lên. Hắn sợ tới mức
quăng trong tay bình rượu, hét lớn một tiếng: "Á——chạy.." người đầu tiên co giò bỏ chạy ra ngoài. Hắn vừa chạy, tất cả thợ mỏ đều chạy theo,
toàn bộ cái gì cái cuốc, cái xẻng, linh thạch đều vứt đầy đất.
Giờ con yêu thú mới có phản ứng, bỏ xuống linh thạch muốn nhào ra.
Đế Long hét lớn một tiếng: “Đứng lại!” Duỗi ra cánh tay phải về phía trước mở ra năm ngón tay, hét lớn: "Không cho phép ra!"
Con yêu thú đâu thèm để ý Đế Long, mở to miệng táp tới cổ cô.
Đế Long phóng ra một sợi long uy áp, lúc yêu thú bổ nhào vào trước mặt cô, bàn tay đang mở đột nhiên nắm chặt thành đấm, một đấm đánh vào trên cằm yêu thú làm nó bay ra ngoài, ngã trên mặt đất nặng nề.
Con yêu
thú "Rống" một tiếng bật dậy, lại không dám xông lên trước, hai mắt nó
trợn tròn mà nhìn Đế Long, chắc là nó cũng hiểu rõ chính mình không phải đối thủ của tên này liền quay đầu lại chạy vào trong, lập tức chui vào
trong nham thạch chạy mất.
“Này——” Đế Long còn muốn gọi nó đứng lại, nhưng nó đã trốn không thấy tăm hơi.
Đế Long nghĩ nghĩ, rồi lấy thẻ bài thợ mỏ trên eo ném xuống, tạo hiện
trường giả chính mình bị yêu quái ăn mất, cũng chạy theo yêu quái chui
vào nham thạch. Cô chui vào nham thạch mới phát hiện giữa các nham thạch có rất nhiều khe hở nhỏ. Chỉ còn lại Nguyên Thần như Đế Long mà nói,
khe hở nhiêu đây cũng đủ cô lộng hành ở bên trong. Đế Long đi qua các
khe hở quặng linh nham thạch, thình lình phát hiện cô có thể từ khe hở
nhỏ xíu của nham thạch nhìn thấy tầng da đá bên trong.
Mà đương nhiên thứ bọc bên trong tầng da đá chính là linh thạch!
Đôi mắt Đế Long đều phát sáng, nháy mắt hiểu rõ: Bảo sao tên quản lý thấy
cô đào ra linh thạch rỗng cũng không nghi ngờ, ngược lại đề phòng có yêu quái. Hóa ra là yêu quái núp giữa nham thạch phá tầng da đá hút hết
sạch linh khí bên trong linh thạch.
Đế Long nhanh chóng chui vào trong quặng linh cách xa xa nơi thợ mỏ làm việc mà tìm kiếm linh thạch. Hễ cô nhìn thấy quặng linh có bọc tầng da đá, cũng không quản là lớn
hay nhỏ mà trực tiếp vươn móng vuốt chọc một cái lỗ nhỏ, hút sạch sành
sanh lính khí.
Đây là mỏ quặng linh thạch cho ra sản lượng linh
thạch nhiều nhất Thiên Nguyên Thánh địa. Đế Long ở trong đây trườn qua
trườn lại đều có thể đụng được một khối linh thạch, bước nửa bước chân
là có thể phát hiện linh thạch. Cảnh đẹp ý vui, ánh mắt cô cong cong,
vui vẻ thiếu điều nằm bò ra đất mà điên cuồng hấp thu linh khí.
Ngẫu nhiên sẽ có mấy con tiểu yêu nhảy ra, Đế Long sợ hành tung bị lộ không
dám thả ra long khí, gặp được tiểu yêu liền xông lên đánh nó chạy mất,
gặp được đại yêu thực lực mạnh hơn đi về hướng mình. Trước khi đại yêu
đi tới, cô nhanh chóng hóa thành bộ dáng của Thanh Lam, cô cũng không ra tay mà là học vẻ mặt Thanh Lam dùng ánh mắt lạnh lùng bễ nghễ liếc nhìn những đại yêu quái đó.
Đại yêu quái nhìn thấy là Yêu Thần Thanh Lam, sợ tới mức vía lên mây, lập tức quỳ xuống, dập đầu liên tục tỏ
lòng cung kính, sau đó co giò bỏ chạy.
Sau đó nữa, yêu quái vùng lân cận đều biết những ngày qua "Yêu Thần" Thanh Lam thường xuyên ở mỏ
quặng Thiên Nguyên Thánh mà phá họai.
Yêu thần Thanh Lam là sự
tồn tại thần thánh đến cỡ nào, chúng nó tiểu yêu sao có thể lượn lờ
trước mặt Yêu Thần tìm chết, xa xa mà trốn hết rồi.
Yêu quái đều chạy hết, Đế Long hoành hoành lăn lộn ở quặng linh đều không có ai để ý tới. Đế Long điên cuồng hấp thụ linh khí, cho dù linh mạch khoáng to
như vậy, mỏ quặng chạy ngang chạy dọc mấy nghìn km dưới nền đất, không
đến một tháng trời Đế Long đã hớp sạch.
Thợ mỏ Thiên Nguyên
Thánh không thấy yêu quái xuất hiện nữa, gần một tháng bình yên trôi
qua, tiếp theo liền xảy ra việc lớn —— đào không ra linh thạch, đào đựơc quặng linh đập vỡ tầng da đá tất cả đều trống không. Đầu tiên chỉ có
một khu vực khai thác mỏ bị như thế này, sau đó tất cả các khu vực mỏ
khác đều như vậy. Toàn bộ linh thạch bên trong đều rỗng, bị hút thành đá vụn bột phấn, ngay cả khối linh thạch nhỏ như móng tay cũng không thoát khỏi số phận.
Việc này tự nhiên kinh động chủ sự Thiên Nguyên
Thánh, chủ sự tự mình xuống mỏ quặng quật ra linh thạch từ nham thạch,
đập vỡ thì thấy, quả nhiên là trống không!
Hắn dặn người đem
quặng linh chưa lột tầng da đá đào được chuyển lại đây, cầm quặng linh
trên tay dùng thần niệm mà tìm tòi tỉ mỉ quặng linh mỗi centimet, thình
lình phát hiện trên mỗi viên quặng linh đều có một cái lỗ nhỏ xuyên tới
linh thạch bên trong. Hắn sai người tìm những tên quản lý các khu vực mỏ quặng tới dò hỏi: “Gần đây có phát hiện cái gì dị thường không?”
Một người quản lý bước ra, nói: “Chúng tôi đều đã nghiên cứu qua các khu mỏ quặng, nếu nói dị thường, chính là dĩ vãng bình thường ngắn thì dăm ba
bữa, nhiều thì bảy tám chục ngày đều có thể đào ra yêu linh quỷ quái ở
mạch khoáng. Nhưng đã một tháng qua, một con yêu quái cũng không xuất
hiện.”
Tên chủ sự tức giận đến cái mũi cũng phập phồng, giận giữ hét lên: “Nơi này nào không có yêu quái, rõ ràng là có đại yêu quái nằm trong quặng linh, đem linh thạch ăn thành không khí.” Nói xong, chạy
nhanh đi mời quặng sư thương nghị cách đối phó, đồng thời bẩm báo việc
này cho đại trưởng lão canh giữ nơi này, muốn tìm con yêu quái đem linh
quặng ăn trống không mà bắt ra tới.
Mọi người thống nhất thương
nghị, kết quả chính là linh mạch khoáng này có đại yêu sắp ra đời, hút
sạch long mạch quặng linh để lớn lên, tương đương với việc đem tinh hoa
của đại long mạch hút hết, loại yêu nghiệt này nếu ra đời không chừng
lại là cái Thanh Lam thứ hai!
Hiện tại, vì cái gì Nam Cương đại
yêu cực ít? Vì cái gì Tu tiên Giới, trừ bỏ ngẫu nhiên có đệ tử đi vào
Nam Cương bắt giết yêu thú luyện dược, luyện pháp bảo hoặc bắt làm thú
cưỡi, chưa bao giờ dùng vũ lực khuếch trương đến Nam Cương? Còn không
phải bởi vì mấy ngàn năm trước ra cái Thanh Lam, chuyên tìm long mạch
quặng linh, sống chết mà hút khô long mạch ngầm của Nam Cương rồi!
Thanh Lam chỉ chừa lại cho Yêu tộc số lượng nhỏ long mạch không nguy hiểm mới miễn cưỡng duy trì sinh sản của Yêu tộc, long mạch khô cạn khiến cho
linh khí trong trời đất ở Nam Cương cũng từ từ loãng. Cho nên Yêu tộc
mới tu hành yếu hơn so với Nhân tộc, Nhân tộc càng không muốn đi Nam
Cương tu hành!
Những yêu quái đó không hiểu tìm kiếm quặng linh, không biết quan hệ trong đó. Nhân tộc bọn họ có quặng sư, tất nhiên là
biết rõ ràng nguyên nhân, lợi hại trong đó. Nhưng bởi vì Nhân tộc và Yêu tộc đối địch đã lâu, tự nhiên sẽ không tiết lộ những điều này cho Yêu
tộc. Nếu Yêu tộc biết được, còn không nhanh chóng tấn công Nhân tộc đoạt long mạch chiếm quặng linh?
Các yêu trong Yêu tộc không biết rõ ẩn tình đằng sau việc linh khí quặng linh long mạch bị hút rỗng. Nhưng
Thanh Lam là cái đầu sỏ gây chuyện lại rất rõ ràng. Nhân tộc kiêng kị
nàng, sợ nàng giống mấy ngàn năm trước, muốn di chuyển long mạch Nhân
tộc đến Nam Cương bổ khuyết linh khí cho Nam Cương. Nên bọn họ mới không tiếc phá hủy thành Thiên Nguyên, cũng phải diệt trừ Thanh Lam, lại
không ngờ yêu nghiệt bị trấn áp lâu như vậy, vẫn khủng bố như cũ!
Một cái Thanh Lam đã làm Nhân tộc đau đầu vô cùng, thêm một cái Thanh Lam còn phải thế nào?
“Tìm!”
Đại thừa giả Nguyên Thần canh giữ mỏ quặng lên trời xuống đất, đào đất ngàn dặm mà tìm. Kết quả lật tung khu vực khai thác mỏ cũng không tìm được
bóng dáng con đại yêu, chỉ bắt được mấy chỉ tiểu yêu, không cần bức
cung, tiểu yêu quái đã vênh váo tự đắc mà khai ra thủ phạm chính: "Hung
cái gì? Yêu Thần của tộc ta ở trong quặng linh, nếu ngươi gặp được Yêu
Thần, nàng một bàn tay là có thể diệt ngươi!" Tên Đại thừa giả Nguyên
Thần tức giận đến mức ngay tại chỗ tát tiểu yêu một cái chụp thành bãi
máu. Sau đó hắn cấp tốc chạy về Thiên Nguyên Thánh hướng Thách chủ bẩm
báo sự việc Thanh Lam hủy họai mỏ quặng lớn nhất trong Thiên Nguyên
Thánh.
Phá quặng linh người khác, quả thực chính là chặt đứt
Thiên Nguyên môn căn cơ, mà cố tình Yêu Thần Thanh Lam ở bên ngoài hung
dữ có tiếng, lại mười phần hiển hách, ngang tàng. Đại chiến thành Thiên
Nguyên, mười tám vị Thái thượng trưởng lão vây đánh nàng cũng chưa chiếm được một chút tiện nghi. Ngược lại, sau khi nàng phá hủy thành Thiên
Nguyên lại toàn thân không một vết xước mà lui. Thiên Nguyên Thánh chủ
không tìm được người có thể đánh thắng Thanh Lam, chỉ phải tức giận rống to hướng Yêu tộc truyền lời: “Yêu Thần, nếu ngươi dám tiếp tục hủy mỏ
quặng của ta, ta sẽ ra lệnh toàn phái đánh Yêu tộc, đánh ngươi đến chết
mới thôi!"
Thiên Nguyên Thánh chủ gào to nháy mắt truyền khắp Tu Tiên giới và khắp ngõ ngách Yêu tộc, tự nhiên cũng truyền tới trong tai Yêu Thần Thanh Lam.
Tu Tiên Giới ồ lên: Yêu Thần quả nhiên
hướng Tu tiên Giới xuống tay, cái đầu tiên gặp tai ương quả nhiên là
Thiên Nguyên Thánh! Các phái lập tức kẹp chặt cái đuôi gia tăng phòng
ngự, sợ tiếp theo là tới lượt chính mình.
Ở Nam Cương xa xôi,
Thanh Lam đang thành lập đại quân Yêu tộc, nghe lời đồn đãi bay tới,
nàng vốn định đáp: "Bản tôn ở ngoài xa mấy chục nghìn km, vội đến mông
bốc khói, ai rảnh đi hủy ngươi thánh địa?" Nhưng ngẫm lại không có khí
thế, giống như đang hướng Thánh chủ giải thích, chịu thua. Vì thế nổi
giận đùng đùng đáp câu: "Thiên Nguyên Thánh chủ ngươi bệnh cũng không
nhẹ phải không? Nếu bản tôn muốn hủy ngươi mỏ quặng, tuyệt đối không
phải một tòa."
Kết quả, chưa tới hai ngày, khu vực khai thác mỏ
khác ở Thiên Nguyên Thánh lại truyền đến tin tức: Lại có quặng linh bị
hút đến một tia linh khí cũng không sót.