Lâm Uyên ngồi trên ghế sa lon, Omega ngồi đối diện như lâm đại địch,
hoàng phu nơm nớp lo sợ, bốn phía còn đứng một vòng quân kỵ sĩ cảnh
giác.
Lâm Uyên cố ý thu liễm khí thế trên người, nhóm Omega quá
mức nhát gan, hắn hơi động một chút, Omega đối diện đều sẽ phản ứng quá
khích, Lâm Uyên đành phải ngồi cứng trên sô pha bất động.
"Tôi
muốn mang Tễ Nguyệt trở về Tử Thần Viện, hôm nay tôi đến chỗ cậu cũng
không phải bí mật, nếu tôi không mang theo Tễ Nguyệt về, tất cả mọi
người sẽ biết đã xảy ra chuyện gì, cậu liền chuẩn bị tốt bút phạt miệng
tru của toàn Liên Bang đi."
Lâm Uyên còn chưa nói gì, Tễ Nguyệt
trước tiên bĩu môi, bất mãn nói: "Cha, con ở nhà vị hôn phu thì làm sao? Chúng ta không phải là một mối quan hệ bất chính, sao những người khác
lại muốn xen vào việc của người ta?"
Lâm Uyên im lặng trong chớp mắt, nhìn về phía Tễ Nguyệt, "Cậu muốn về nhà sao?"
"Tôi không," Tễ Nguyệt còn chưa nói xong đã bị cha y giữ chặt tay cắt ngang, cha y vẻ mặt kích động, "Cậu không cần uy hiếp nó, tôi không sợ cậu."
Tễ Nguyệt khóc lóc thảm thiết, xem ra cha y rất phản cảm sống chung trước
hôn nhân. Cha y cự tuyệt rõ ràng như vậy, nếu y còn mặt dày nháo muốn ở
nhà vị hôn phu, nguyên soái có thể hiểu lầm y quá đói khát phóng đãng
hay không? Tễ Nguyệt cũng không dám nói phản bác.
Lâm Uyên cũng
không dám lên tiếng, sợ kích thích đến trưởng bối, hoàng phu thoạt nhìn
kích động đều có chút cảm xúc sụp đổ, nếu hắn không cẩn thận hơi kích
thích một chút, làm cho người ta ngất đi, Omega nhất định sẽ tức giận
oán giận hắn.
Tễ Nguyệt nói không thông, ủ rũ cụp đuôi hướng Lâm Uyên khoát tay cáo biệt, "Nguyên soái, tôi về nhà ở vài ngày trước."
Đem người lưu lại cũng rất đơn giản, nhưng cuối cùng Lâm Uyên vẫn cam chịu
để Omega được mang về nhà, nhìn Omega liên tiếp quay đầu lại trong mắt
đầy không nỡ lên phi thuyền. Lâm Uyên thiếu chút nữa không nhịn được
liều lĩnh ngăn cản Omega.
Có lẽ khi đến Thủ Đô Tinh nên gửi Omega về nhà, hắn đi tìm ánh trăng sáng Beta của mình, không nên để Omega cám dỗ hắn, mê hoặc tâm trí của mình.
Lâm Uyên ngồi trong căn phòng
trống rỗng hồi lâu, bên cạnh thiếu đi một Omega kiều khí ầm ĩ, theo lý
thuyết sẽ thanh tịnh hơn rất nhiều, nhưng lại làm cho hắn khó có thể
chịu được. Buổi tối khi ngủ cũng trằn trọc. Rốt cục thiếu một Omega quấn người chiếm lấy giường của hắn, không gian của hắn rõ ràng lớn hơn,
cũng thoải mái hơn, muốn quay thế nào thì quay thế đó, cũng không cần lo lắng đè lên Omega, nhưng bên cạnh không còn hơi thở kia, trái tim hắn
giống như đang trôi nổi trên không trung, không được an ổn.
Mặc
dù cảm thấy không biết phải làm gì cùng dày vò không hiểu ra sao, Lâm
Uyên vẫn cắn răng kiên trì, âm thầm cảm thấy may mắn khi để Omega về
nhà, bằng không thời gian dài, hắn nhất định sẽ bị Omega khống chế, trở
thành thuộc hạ quỳ dưới chân của y. Thừa dịp hắn hiện tại còn có thể rút lui, tránh xa Omega, cứ như vậy dần dần giảm bớt ảnh hưởng của Omega
đối với hắn, hắn còn có thể là một Alpha cường đại không có nhược điểm.
Lâm Uyên tự mình kiên trì hai ngày, sau đó liền nghe được tin Omega tổ chức tiệc sinh nhật.
"Yến hội sinh nhật của Omega điện hạ, đại bộ phận đều mời Alpha độc thân, vì che mắt người khác cũng mời một ít Beta và Omega, nhưng mục đích của
hoàng thất vừa nhìn đã rõ, còn không phải là vì cho Omega điện hạ xem
mắt."
"Từ hôn nguyên soái, cũng không biết hoàng thất coi trọng
nhà nào tốt hơn. Bất quá cũng không có Alpha nhà nào có thể so sánh với
nguyên soái ưu tú. Hoàng thất tham lam quyền thế, lúc trước khi nguyên
soái thất thế bội bạc, hiện giờ Alpha hơi có danh tiếng ngại nguyên
soái, vì không muốn đắc tội nguyên soái, nên sẽ không tiếp nhận Omega
điện hạ."
"Hừ, lần này ngay cả một ít tiểu quý tộc cũng có trong
danh sách mời. Hoàng thất nói không chừng đang hối hận không kịp như thế nào đâu. Có trách thì trách bọn họ lúc trước nhìn nhầm."
"Lúc
trước đính hôn với tôi là nhìn nhầm?" Lâm Uyên quả thực rất tức giận,
mặt trầm như nước, pheromone mạnh mẽ của Alpha áp chế mấy người nói
chuyện phiếm đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.
"Nguyên soái ngài
hiểu lầm rồi, chúng tôi ý nói cùng ngài từ hôn, Omega này quá không biết tốt xấu, dám,"Alpha nói chuyện không kiên trì được, lập tức quỳ xuống
đất.
"Không có từ hôn."
Sau khi giáo huấn xong mấy Alpha
nói xấu Omega, Lâm Uyên vẫn rất tức giận, Omega chuyên làm chuyện xấu
kia, thật sự rất đáng giận! Không chỉ từ hôn hắn, hắn cũng chỉ mới thả
đi hai ngày, vậy mà còn dám tổ chức yến hội xem mắt. Có vẻ như hắn đã
quá nuông chiều Omega.
Ngày hôm sau trước khi yến hội bắt đầu, Tễ Nguyệt dưới sự trợ giúp của nhà thiết kế hình tượng phối xong quần áo,
hoàng phu nhìn Omega chói mắt đáng yêu nhà mình, trong mắt có cảm giác
bi thương cùng chua xót không che giấu được, thấy Tễ Nguyệt nhìn về phía mình, trên mặt vội vàng bày ra tươi cười, chỉ là nhìn thế nào cũng có
cảm giác miễn cưỡng vui vẻ.
"Cha, đẹp như vậy sao? Người nói xem nguyên soái sẽ thích sao?"
"Nguyệt Nguyệt, yến hội hôm nay có rất nhiều Alpha, con có thể quen biết thêm vài bằng hữu."
Tễ Nguyệt ngoại trừ nguyên soái đối với Alpha khác không có hứng thú,
"Không biết nguyên soái khi nào đến, hy vọng hắn không bận. Nhưng ngay
cả khi hắn bận rộn, hắn chắc chắn sẽ đến sinh nhật con. Kỳ thật cũng
không cần tổ chức tiệc sinh nhật, con cùng nguyên soái cùng nhau trải
qua là được."
"Con chỉ là quá sùng bái hắn, chỉ nghe qua lời đồn
của hắn cùng phóng sự trên quang não, con cũng không hiểu hắn, có thể
hắn cũng không phải hình mẫu lý tưởng của con, con đem sùng bái cùng
thích nhầm lẫn."
"Con cũng không phải tiểu hài tử, làm sao có thể lẫn lộn. Hơn nữa, con làm sao không hiểu nguyên soái, con cùng hắn đều ở chung mấy ngày."
Hoàng phu trên mặt có chút vội vàng, "Hắn có khi dễ con hay không?"
Tễ Nguyệt thẹn thùng một chút, hiển nhiên lý giải 'khi dễ' của y cùng phụ
thân y không phải cùng một ý, "Không có, được rồi, có một chút, chỉ khi
dễ một chút." Tễ Nguyệt vươn ngón tay út ra có chút bất mãn khoa tay múa chân một chút.
Hoàng phu có chút khẩn trương cầm tay Tễ Nguyệt,
"Sau này hắn sẽ đối với ngươi càng không tốt, con đuổi theo hắn, hắn lại hung tàn như vậy, nếu bị khi dễ thảm cũng không xử lý được, chỉ một
ngón tay con cũng chống đỡ không nổi, chúng ta có thể đổi một Alpha ôn
nhu săn sóc."
Tễ Nguyệt nhớ tới nguyên soái không tự giác vui vẻ
nở nụ cười, "Cha, nguyên soái rất ôn nhu, đối với con cũng rất tốt, về
sau cũng không có khả năng đối sẽ với con không tốt." Tễ Nguyệt lấy tay
che mặt, có chút ngượng ngùng, "Tối hôm đó, ánh mắt nguyên soái hắn, hắn nhìn con tràn ngập chiếm làm của riêng, nhưng vẫn chỉ ôn nhu hôn lên
trán một cái. Lòng có mãnh hổ, tế ngửi tường vi. Ai bảo con là hoa tường vi được hắn nâng trong lòng bàn tay, hắn cũng chỉ đối với ta hắc hắc."
Hoàng phu nghe trong lòng càng thêm lo lắng, Alpha và Omega có bản năng hấp
dẫn lẫn nhau, có khi dưới ảnh hưởng của pheromone, cho dù còn chưa có
tình yêu, cũng không ngăn cản được Alpha theao bản năng muốn đánh dấu
Omega. Một Alpha một Omega ở cùng một phòng, nhưng lại không chạm vào
Omega, cho thấy Alpha này đối với Omega bài xích và ghê tởm vượt quá bản năng cơ thể. Nhưng nhìn về phía Omega nhà mình không hề phát giác, vẻ
mặt ngây thơ đơn thuần, hắn căn bản không cách nào nói ra những lời này.
Vốn dĩ nói cười yến yến, nương theo điệu nhạc nhẹ nhàng nhu hòa, mọi người
phong độ nhẹ nhàng nhẹ giọng tán gẫu. Vừa nhìn thấy Lâm Uyên vào sân,
thoáng chốc đều im lặng lại. Theo Lâm Uyên một đường đi qua, người phía
sau một lần nữa vây quanh cùng một chỗ xì xào bàn tán, nhỏ giọng đàm
luận nguyên soái như thế nào lại xuất hiện, không phải có lời đồn nguyên soái không thích vị Omega điện hạ này sao?
Quang não cho Lâm
Uyên biết vị trí của Tễ Nguyệt, trực tiếp đi lên lầu hai đi về phía Tễ
Nguyệt. Lâm Uyên nhìn thấy Tễ Nguyệt, chỉ cảm thấy càng tức giận, vì
chiêu ong dẫn bướm, Omega ăn mặc rực rỡ, mặc trang phục đuôi én long
trọng hoa lệ, ngay cả tóc cũng chỉnh lý tỉ mỉ một phen.
Lâm Uyên hùng hổ đi về phía Omega, nắm lấy cổ tay Omega đặt lên tường qua đỉnh đầu, đem Omega vây giữa thân thể và tường.
Omega thế nhưng vẻ mặt không biết hối cải tươi cười, rất hưng phấn nói:
"Nguyên soái, tôi biết anh sẽ tới." Hai tay bị Lâm Uyên đặt trên tường
kịch liệt giãy dụa, Lâm Uyên do dự một chút, sợ Omega giãy dụa sẽ làm
tổn thương chính mình, vẫn buông lỏng cổ tay, bất quá trước khi buông ra thân thể càng gần Omega, phòng ngừa Omega đào thoát.
Omega hai
tay đạt được tự do sau đó không phải chạy trốn, mà là hai tay ôm lấy cổ
hắn, cả người đều hưng phấn dán tới, hướng trên mặt hắn hôn vài cái. Cơn giận của Lâm Uyên lập tức tan biến.
"Cha còn nói anh sẽ không
đến, nhưng sinh nhật của tôi, tôi liền biết, nguyên soái cho dù bận rộn
cũng sẽ tới. Tôi đã không gặp anh trong hai ngày, tôi nhớ anh rất nhiều! Nhưng cha lại không cho tôi ra ngoài."
Lâm Uyên ôm eo Tễ Nguyệt
đi về phía đại sảnh dưới lầu, mọi người nhìn thấy hai người tay trong
tay đi cùng nhau thần sắc khác nhau, trong mắt nguyên bản khinh mạn cùng nghiền ngẫm thu lại sạch sẽ. Hoàng thất có tiếng không có quyền, lại
đắc tội nguyên soái, bọn họ vốn không để hoàng thất vào mắt, tham dự yến hội cũng bất quá là vì nhìn xem Omega điện hạ trong truyền thuyết kia,
thành phần xem náo nhiệt rất nhiều. Nhưng hôm nay nhìn thấy nguyên soái
đối với Omega điện hạ tuyên bố chủ quyền cùng bộ dáng thân mật này, bọn
họ khẳng định phải cân nhắc thâm ý trong đó, thái độ đối với hoàng thất
sau này phải suy nghĩ kỹ một phen mới phải.
Tễ Nguyệt cùng Lâm
Uyên dựa vào rất gần, ngẩng đầu cùng Lâm Uyên nói nói cười cười, kề tai
thì thầm nói nhỏ, "Nguyên soái, có phải anh muốn đi học viện quân sự
Liên Bang giảng bài hay không?"
"Ừm. Một tuần có năm lần học thực chiến cơ giáp."
Tễ Nguyệt suy nghĩ một chút, bình thường y đều không gặp được nguyên soái, nếu nguyên soái muốn đi học viện quân sự Liên Bang giảng bài, vậy y
liền đi đăng ký học viện quân sự Liên Bang, như vậy ở trường quân đội
ngẫu nhiên có thể nhìn thấy nguyên soái. "Nguyên soái, anh có biết điều
kiện tuyển sinh của học viện quân sự Liên Bang không?"
"Các hệ khác nhau sẽ có yêu cầu khác nhau. Cơ bản nhất là tinh thần lực phải cấp B trở lên."
Tễ Nguyệt không biết cấp bậc tinh thần lực của mình, hỏi: "Nguyên soái, tinh thần lực phải đo như thế nào?"
Lâm Uyên nhìn thoáng qua Tễ Nguyệt, "Viện nghiên cứu trong đại lâu quân
chính có thể kiểm tra. Nếu em tò mò, có thể đi xem nó vào ngày mai." Mỗi người trong Liên Bang sau một thời gian sẽ kiểm tra tinh thần lực một
lần, trong thông tin cá nhân sẽ có ghi chép.
Tinh thần lực và
thiên phú cá nhân có liên quan chặt chẽ đến thành tựu. Đơn giản mà nói,
người có tinh thần lực cao, chỉ số thông minh và thiên phú cao, năng lực tiếp nhận tri thức so với người tinh thần lực thấp mạnh hơn rất nhiều
lần. Bởi vậy, tinh thần lực của một người liền quyết định cấp bậc xã hội sau này của người đó, sơ lược có thể nhìn ra thành tựu và giá trị sau
này. Đẳng cấp tinh thần lực càng cao, càng được tôn sùng.
Lúc trước tinh thần lực của hắn sắp sụp đổ, được cho là sẽ trở thành phế vật chính là bởi vì nguyên nhân này.
Lâm Uyên mơ hồ nhớ rõ, khi đó hắn còn ở biên cảnh tinh, khi đó thiếu niên
Omega trong giới quý tộc thế gia nổi lên thanh danh, rất được săn đón,
làm cho đông đảo Alpha xua như xua vịt, nói vậy đẳng cấp tinh thần lực
hẳn là không thấp.
Kỳ thật Omega tinh thần lực cao cũng không làm được đại sự nghiệp cùng thành tựu gì. Chỉ là sau khi kết hợp, xác suất
sinh ra huyết mạch chất lượng cao càng cao mà thôi.
Toàn bộ yến
hội Lâm Uyên đều ở bên cạnh Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt giống như đóa hoa mặt
trời vây quanh Lâm Uyên, Tễ Nguyệt cảm thấy mình cùng nguyên soái xã
giao, hào phóng khéo léo, đoan trang hiền lành, là nguyên soái phu nhân
rất có năng lực, âm thầm đánh cho biểu hiện của mình mười phần.
Sau khi yến hội kết thúc, Lâm Uyên sẽ mang Tễ Nguyệt về nhà. Lâm Uyên trong hai ngày rối rắm suy nghĩ thật lâu, bất kể là vứt bỏ ánh trăng sáng
Beta, hay là vứt bỏ Omega, đều giống như muốn xẻo tim hắn, chỉ mới nghĩ
thôi, đã có cảm giác đau đớn không muốn sống.
Đã như vậy, vì sao
hắn không thể trái ôm phải ấp, ngồi hưởng phúc tề nhân đây? Một ba năm
ngủ trong phòng ánh trăng sáng, hai bốn sáu ngủ trong phòng Omega, chủ
nhật tự mình ngủ, còn có thể nghỉ ngơi một đêm dưỡng sức.
Tác giả có lời muốn nói:
Không biết ý nghĩ này có thể khiến Lâm Uyên bị mắng tra công hay không, vì
không muốn hắn bị mắng, cho nên mạo hiểm giải thích một chút, nếu như
lựa chọn, vứt bỏ một triệu trong thẻ ngân hàng, hay là vứt bỏ một triệu
tiền mặt?