"Đã đăng mấy tiếng rồi sao lại ít bình luận như vậy? Còn không thu hút được sự chú ý của mọi người sao? Không phải Lý Hi Hạnh gần đây rất hot à!"
"Chắc do gần đây có nhiều chuyện xảy ra quá chăng?" Quách Tiểu Quyên nói,
"Hôm trước có người ngoại tình bị chụp lại, vừa hôn nhau vừa sờ mông...
Khẩu vị của cư dân mạng đang đậm đà, nên một bữa cơm bình thường thế này họ không thích".
"Hừ", Lâm Thiên Triết tiếc hận nói, "Sờ mặt
không đủ hot sao? Biết thế hôm đó em chuẩn bị một góc độ tốt hơn, nhìn
giống hôn nhau một chút, có khi đã hot hơn!"
"Như vậy hơi quá
rồi, chuyện sau đó cũng khó giải quyết!" Quách Tiểu Quyên nói, "Thế này
là được, tuy tin tức không hot, nhưng cũng coi như trải chăn sẵn, về sau còn có cơ hội!".
"Dạ?" Lâm Thiên Triết không hiểu.
"Lý Hi Hạnh có liên hệ với em không?" Quách Tiểu Quyên hỏi.
Lâm Thiên Triết lấy điện thoại ra nhìn qua, có mấy tin nhắn của các cô gái
nhắn đến, đều là những người có quan hệ mập mờ cậu ta, nhưng không có Lý Hi Hạnh.
"Không ạ."
"Người đại diện cô ta cũng không
thấy tới tìm chị." Quách Tiểu Quyên cau mày nói, "Hay là họ còn chưa
thấy tin tức này? Phản ứng thật chậm chạp!"
"Ha ha! Lý Hi Hạnh
mà thấy, chắc chắn chửi em một trận!" Lâm Thiên Triết nói như vậy, nhưng không để bụng cười ha hả. "Cô ta là người thẳng thắn, không để mặt mũi
cho người khác đâu!"
"Cô ta muốn mắng thì cứ mắng thôi, dù sao
cũng không có bằng chứng chúng ta tung tin đồn!" Quách Tiểu Quyên lại
cúi đầu nhìn điện thoại, tựa hồ chờ mong nhận được tin tức của ai đó.
"Chị Quyên, chị chờ ai à?" Lâm Thiên Triết hỏi.
"Người đại diện Dư Niệm Hinh của Lý Hi Hạnh!" Quách Tiểu Quyên nói, "Có biết
sao chị bảo em đi tìm Lý Hi Hạnh không? Vì trước đây chị cùng công ty
với Dư Niệm Hinh, chị hiểu cách làm việc của chị ta. Chị ta luôn thích
đưa nghệ sĩ của mình đi theo con đường gì mà tài nữ, gì mà nhân cách
thanh cao, không chịu đi con đường bình dân! Chị ta cũng không biết cách cãi nhau với người khác, cũng không muốn vì những chuyện này gây chiến
với dư luận, chị ta cảm thấy mấy chuyện này rất mất mặt! Chờ khi chị ta
thấy tin tức này, tám phần sẽ đến tìm chị, muốn giải quyết riêng".
"Dạ? Nếu chị ta đến tìm chị", Lâm Thiên Triết vui sướng đề nghị, "Chị hỏi
xem Lý Hi Hạnh có muốn xào CP với em không? Nếu muốn yêu đương em rất
vui lòng mà đồng ý! Một đám tài nữ lớn lên đều như dưa vẹo táo nứt, ít
có người xinh đẹp như Lý Hi Hạnh, em rất hứng thú với cô ta đó!".
"Đương nhiên, nếu họ đồng ý hợp tác thì không thể tốt hơn. Lý Hi Hạnh cũng là
người mới, cũng muốn thu hút sự chú ý, xào CP với người đi theo con
đường tài nữ như cô ta em cũng thu được thiện cảm của người qua đường".
Trong mắt người khác, người được một nghệ sĩ có tài năng coi trọng, chắc chắn phải có chỗ hơn người.
Quách Tiểu Quyên nói: "Nhưng chưa
chắc họ đã đồng ý đâu. Dư Niệm Hinh luôn bảo vệ nghệ sĩ của mình quá
mức, không muốn cho nghệ sĩ xuất hiện quá nhiều, nói là cái gì mà càng
xuất hiện nhiều càng ảnh hưởng đến bình luận của khán giả, được lợi ngắn nhưng lâu dài sẽ chịu thua thiệt... Hứ, chả lẽ người ca hát đóng phim
thì không được yêu đương à? Xuất hiện trên tin tức thì có gì không tốt?
Cứ có tiếng tăm đã, sau này tẩy trắng dần là được! Lúc trước chị cũng
cãi nhau với chị ta nhiều lần, hy vọng bây giờ đầu óc chị ta thông minh
hơn trước rồi".
Lâm Thiên Triết cười ha ha.
"Em đừng
cười vội, chị nói thật đấy," Quách Tiểu Quyên hừ một tiếng, "Em tin
không? Chờ em hot lên, chị có thể tẩy trắng em thành một kẻ si tình. Dù
sao thì con đường chị ta đi mười năm mới thành công, còn con đường chị
đi chỉ cần một năm là được!".
Lâm Thiên Triết huýt sáo một tiếng, vỗ tay cho Quách Tiểu Quyên: "Chị Quyên của em đỉnh nhất!"
Cậu ta đương nhiên có suy nghĩ giống Quách Tiểu Quyên, nếu không cũng không phối hợp như vậy. Hoạt động dưới sự quản lý của Quách Tiểu Quyên suốt
một năm nay, cậu ta vô cùng vừa lòng.
Lâm Thiên Triết hỏi: "Lỡ họ không đồng ý thì sao chị?
"Không đồng ý? Không đồng ý thì có cách khác", Quách Tiểu Quyên cười lạnh, "Dư Niệm Hinh chắc chắn muốn một sự nhịn chín sự lành, hai bên đều không
muốn đứng ra làm sáng tỏ, chẳng quá mấy ngày mọi người sẽ quên chuyện
này đi. Chị ta chắc chắn không đứng ra nói gì vì sợ gây thù với chúng
ta. Nhưng chúng ta có thể đánh phủ đầu! Họ không phối hợp, chúng ta nói
họ tự tạo tin đồn thu hút sự chú ý, sau đó làm lớn chuyện lên!"
Lâm Thiên Triết nhướng mày.
Đề nghị này không tồi. Mấy năm nay trong giới giải trí có rất nhiều vụ án
không đầu không đuôi, người này nói người kia tung tin đồn, người kia
lại nói người này tung tin đồn. Cư dân mạng không có hứng thú với nam nữ nghệ sĩ ăn cơm chung, nhưng chắc chắn có hứng thú với việc nam nữ nghệ
sĩ cãi nhau nha!
Nghĩ đến đây, Lâm Thiên Triết cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Xe bắt đầu chạy, đưa cậu ta về khách sạn.
Đúng lúc này, điện thoại Quách Tiểu Quyên vang lên. Chị ta cầm lên nhìn thấy tên người gọi, nở nụ cười —— đúng như chị ta dự đoán, Dư Niệm Hinh đã
gọi điện thoại tới!
Chị ta cố ý đợi chuông vang vài tiếng mới chậm rãi nhấc máy.
"Alo? Niệm Hinh à? Sao lại gọi điện thoại cho tôi thế này?"
Lâm Thiên Triết lại gần, ý bảo Quách Tiểu Quyên mở loa, cậu ta tò mò muốn nghe Dư Niệm Hinh sẽ nói gì.
"Đã lâu không gặp, cô vẫn không thay đổi nhỉ." Giọng nói của Dư Niệm Hinh từ microphone truyền ra, "Tôi nhìn thấy tin tức rồi."
"Tin gì thế?" Quách Tiểu Quyên cố ý giả ngu.
"Đừng giả vờ nữa," Dư Niệm Hinh nói, "Cô cho người chụp ảnh Lý Hi Hạnh và Lâm Thiên Triết ăn cơm đúng không? Tôi hỏi Hi Hạnh rồi, con bé nói với tôi, Lâm Thiên Triết mời nhiều lần nhưng con bé đều từ chối. Hôm đó cô và
trợ lý đi cùng nên Hi Hạnh nhận lời, không ngờ nửa đường cô dẫn trợ lý
đi mất, cô đã âm mưu từ trước đúng không?"
"Đây đều là suy đoán của cô," Quách Tiểu Quyên bình tĩnh nói, "Cô có chứng cứ để người khác tin tưởng sao?"
Bên kia điện thoại, Dư Niệm Hinh cứng họng.
"Hợp tác đi," Quách Tiểu Quyên đi thẳng vào vấn đề, đề nghị, "Cô xem, Lý Hi
Hạnh và Thiên Triết đều là người mới, độ nổi tiếng ngang nhau, ai cũng
mong được xuất hiện nhiều hơn. Rating《 Ánh đèn năm xưa 》 rất cao, hiện
giờ Thiên Triết cũng nhận được vài kịch bản, sẽ nhanh chóng vào đoàn
phim, về sau ai phát triển tốt hơn còn khó nói đấy, rõ ràng bên chị được lợi nhiều hơn!"
Dư Niệm Hinh: "......"
"Đừng làm việc mất não như vậy nữa, ai cũng đạt được thứ mình muốn không phải chuyện tốt à?"
Dư Niệm Hinh: "......"
Dư Niệm Hinh vẫn không nói gì, Lâm Thiên Triết nhịn không được, thò lại
gần ngọt ngào nói: "Chị Hinh, em thật sự rất thích Lý Hi Hạnh, em muốn
theo đuổi cô ấy, chị sẽ không ngăn cản chứ?"
Dư Niệm Hinh: "......"
Thấy Dư Niệm Hinh trước sau không có phản ứng gì, Lâm Thiên Triết mờ mịt
liếc mắt nhìn Quách Tiểu Quyên một cái. Thái độ này chắc hẳn là thái độ
không chịu hợp tác phải không?
"Thế nào? Cô nghĩ sao?" Quách Tiểu Quyên bỗng nhiên lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý.
Lâm Thiên Triết ngạc nhiên nhìn Quách Tiểu Quyên, không hiểu chị ta đang
cười cái gì. Lại nghe thấy Quách Tiểu Quyên bình tĩnh mở miệng.
"Hay là cô đi hỏi Lý Hi Hạnh xem sao, sao cô biết nghệ sĩ mình không muốn
xào CP chứ?" Quách Tiểu Quyên nói, "Trước kia cô dẫn theo Khâu Tiêu, đó
chính là một mầm non thật tốt nha, nhưng vì con đường không đúng, cô
ngây thơ muốn đi theo còn đường mười năm của mình, mầm non tốt như vậy
mà chết trong tay cô! Lúc hủy hợp đồng, cậu ta khóc lóc trách móc cô
khiến sự nghiệp cậu ta chậm trễ, cô quên rồi sao? Có muốn tôi giúp cô ôn lại không?"
Bên kia truyền đến tiếng hít thở sâu của Dư Niệm Hinh!
Một đao này, hung hăng đâm vào tim người ta.
Lâm Thiên Triết tuy không biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra, nhưng qua lời
Quách Tiểu Quyên cũng có thể đoán được đại khái. Cậu ta không khỏi giơ
ngón tay cái cho người đại diện, khen ngợi thủ đoạn tấn công đối thủ của Quách Tiểu Quyên.
Hai bên lâm vào giằng co.
Một lát sau, Dư Niệm Hinh suy sụp mở miệng: "Cho nên, Quách Tiểu Quyên, chuyện ở tiệm cơm kia, đúng là kế hoạch của cô à?"
"Đúng vậy." Quách Tiểu Quyên không hiểu sao Dư Niệm Hinh vẫn suy nghĩ vấn đề
đó, đắc ý dào dạt thừa nhận, "Chỗ đó tôi đã xem xét qua, vị trí cũng
chọn trước rồi. Thế nào, góc độ không tồi chứ?"
"Quả nhiên cô chẳng thay đổi chút nào."
"Cho nên đáp án của cô là gì? Hợp tác chứ?"
"Đáp án của tôi à......" Dư Niệm Hinh bỗng nhiên cười cười, "Cô chờ đi, chút nữa tôi nhắn tin cho cô".
Nói xong liền cúp điện thoại.
Nghe được âm thanh cúp máy, Quách Tiểu Quyên và Lâm Thiên Triết đều sửng sốt, hai người cùng nhìn nhau.
"Có ý gì? Chị ta còn suy nghĩ gì?" Lâm Thiên Triết không biết nói sao, "Còn muốn úp úp mở mở gì chứ?"
Quách Tiểu Quyên nhíu mày suy nghĩ một lát, lông mày cũng giãn ra.
"Chắc là đồng ý!" Quách Tiểu Quyên chắc chắn nói, "Chị hiểu người này! Nếu
chị ta không đồng ý, lúc gọi điện đến đã ầm ĩ lên rồi! Nếu chị ta không
nổi nóng chứng tỏ cảm thấy đề nghị này rất tốt, nhưng lại không muốn mất mặt nên muốn úp úp mở mở, như thế có cảm giác cao giá hơn nhiều! Người
như chị ta chính là như vậy, bằng không sao lại luôn ảo tưởng con đường
tài năng thanh cao chứ".
Lâm Thiên Triết cười hê hê: "Có phải em cũng nên nhắn tin cho Lý Hi Hạnh, mời cô ta ăn cơm không chị?"
"Tùy em." Quách Tiểu Quyên đối với hành vi không biết xấu hổ này của Lâm
Thiên Triết đã thành thói quen, không để trong lòng. Chị ta đắc ý nói,
"Dư Niệm Hinh rốt cuộc cũng trưởng thành rồi. Trước kia nói chuyện ẩn ý
với cô ta, cô ta còn không chịu hiểu. Lúc đó chị từng nói với cô ta, một ngày nào đó cô ta sẽ hiểu, chị đối..."
Còn chưa nói xong, điện thoại của chị ta rung lên, tin nhắn trả lời của Dư Niệm Hinh đã gửi đến.
Quách Tiểu Quyên đầy chờ mong mở tin nhắn ra, nhưng khi chị ta nhìn thấy thứ
Dư Niệm Hinh gửi đến, sắc mặt thay đổi ngay lập tức!
—— Dư Niệm Hinh gửi đến một file ghi âm!
Trong lòng Quách Tiểu Quyên đã có một suy đoán không ổn, nhưng vẫn ôm tâm trạng hoài nghi, nhấn vào đoạn ghi âm.
"Cho nên, Quách Tiểu Quyên, chuyện ở tiệm cơm kia, đúng là kế hoạch của cô à?"
"Đúng vậy. Chỗ đó tôi đã xem xét qua, vị trí cũng chọn trước rồi. Thế nào, góc độ không tồi chứ?"
Đoạn đối thoại vừa rồi truyền ra từ điện thoại của Quách Tiểu Quyên.
—— Dư Niệm Hinh thế mà lại ghi âm cuộc điện thoại của họ!!!
Quách Tiểu Quyên và Dư Niệm Hinh quen biết nhiều năm, có thể coi là bạn bè
cũ. Chị ta cho rằng mình hiểu rất rõ Dư Niệm Hinh, cho rằng lúc này Dư
Niệm Hinh chỉ biết một sự nhịn chín sự lành. Mà tính tình Dư Niệm Hinh
không thích kết thù oán với người ra, cả nhà đều là người trong giới, về sau ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, Dư Niệm Hinh chắc chắn không muốn
làm to chuyện. Nhưng chị ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Dư Niệm Hinh
lại dùng chiêu này với mình!