Ăn lẩu chính là phải vừa ăn vừa nói chuyện, ăn một tăng lại nghỉ một
lát, lúc này chỉnh lửa nhỏ xuống, nói nói cười cười với người bên cạnh.
Một lát sau, lại châm thêm nước lẩu, chỉnh lửa lớn lên, bắt đầu tăng
mới. Cứ như vậy, một cái lẩu có thể ăn đến cả 2 tiếng đồng hồ.
Giang Tri nhúng một mẻ thịt dê, viên thả lẩu, rồi bắt đầu đọc bình luận của
người xem. Nếu là trước kia, anh còn phải xem từ từ từng cái một, hiện
giờ Giang Tri chỉ cần lướt qua một cái, những nội dung bình luận đó như
tự động tự giác chạy thẳng đến võng mạc của Giang Tri.
Giang Tri: "!!!"
Đây là tốc độ ngàn chữ một giây đây á, nhanh như chớp đọc hết cả khu bình
luận! Cái năng lực lướt qua là nhớ này không chỉ ghi nhớ và còn tiến
hành phân loại nội dung, đồng thời cũng không xuất hiện tình trạng hoa
mắt váng đầu, Giang Tri cảm thấy vừa kinh ngạc vừa rất hài lòng, anh
hoàn toàn không có vấn đề gì với việc tiếp nhận năng lực mới này. Xưa
anh còn cần mấy tiếng mới xem hết bình luận, hiện giờ chỉ cần mười mấy
phút đã giải quyết xong xuôi. Giang Tri cảm thán không thôi, thì ra
thành thần còn có nhiều phúc lợi như thế. Giang Tri còn có thể bớt ít
thời gian trả lời một số vấn đề của người xem: "Có thể mở bán nước cốt
lẩu, chỉ là cần tốn kha khá thời gian mới ra được thành phẩm nhé."
"Nuôi gia đình không vất vả đâu, trong nhà có A Mao đảm đương quản gia, người nhà cũng sẽ cùng làm rất nhiều việc nhà."
"Công thức? Cái này còn phụ thuộc vào độ hoàn chỉnh cụ thể của công thức, nếu chỉ là cơ bản, khả năng chỉ 1-2 tháng là đủ, nếu muốn chi tiết hoàn hảo nhất, có khi cần cả năm năm ấy chứ..."
......
Trước kia,
Giang Tri đến xem bình luận còn xem không xuể nói gì đến trả lời cho
người xem, hiện giờ nhờ lướt phát ăn ngay, nên có thời gian chọn phản
hồi mấy vấn đề. Những người xem được điểm danh cảm thấy thụ sủng nhược
kinh, dẫn đến một loạt bình luận vèo vèo vèo phóng ra.
Giang Tri còn nhìn thấy mấy đề nghị sáng tạo cực, có ngôi sao khóc chít chít tỏ
vẻ muốn anh biến thành 3 đầu 6 tay để anh có thể làm được nhiều đồ ăn
hơn, số người có thể mua sắm mỹ thực của Streamer cũng tăng lên đáng kể. Anh lập tức thầm nghĩ, ý tưởng này mà xuất hiện lúc trước thì trăm phần trăm là người điên nói mộng, nhưng hiện giờ không chừng anh thật sự có
thể cùng lúc làm được rất nhiều rất nhiều món ăn nha...
Chờ tắt dụng cụ phát sóng, Giang Tri và Thời Nghiêu vừa ăn tăng hai vừa nói chuyện.
"Thời Nghiêu, em có thể biến ra mười mấy em được không?" Giang Tri thấy Thời Nghiêu đang gắp thịt dê cho mình bỗng sững lại.
"...... Có thể, nhưng mà tự nhiên em muốn biến ra nhiều thế làm gì?" Thời
Nghiêu có chút không bắt kịp sóng anh, dù sao chính hắn trước nay cũng
chưa từng chơi trò này.
"Để nấu ăn á anh!" Giang Tri hiển nhiên
vô cùng phấn khích, anh còn nhớ rõ hồi trước có xem một bộ phim truyền
hình, yêu thần trong phim có thể dùng một cọng tóc biến ra một người
giống mình như đúc (Tây Du Ký à anh!!!)
Nghe Giang Tri nói xong, Thời Nghiêu hiểu ngay, nhịn không được bất đắc dĩ lắc đầu cười:
"Có thể, loại thuật phân thân này rất đơn giản." Hắn nói xong, tiếp tục
sự nghiệp gắp thịt dê cho Giang Tri.
Giang Tri hiện giờ có thể tự mình nghiên cứu thực hành, không chỉ mình loại thuật pháp này, về sau
anh còn có thể dùng thần lực làm được rất nhiều việc khác. Một Giang Tri có thể làm được một mẻ đồ ăn, vậy một vạn Giang Tri không phải có thể
làm được 1 vạn mẻ đồ ăn sao! Nhưng mà một vạn phân thân thì phải có 1
vạn nồi hầm, chảo xào, chảo sâu, và nguyên liệu nấu ăn, v.v. mới có thể
làm ra được một món ăn ngon. Giang Tri ghi nhớ chuyện này trong lòng,
tính toán đi mua thêm một lố dụng cụ nhà bếp nữa.
Ăn xong nồi
lẩu, Thời Nghiêu đi thu dọn rửa chén đũa, Giang Tri thì chuẩn bị bắt đầu biên soạn tuyển tập công thức nấu ăn. Trên tiểu tinh cầu cũng có rất
nhiều sách dạy nấu ăn, phần lớn đều dựa theo phân loại 8 hệ chính, hoặc
phân chia theo phương pháp nấu nướng, hoặc phân theo kiểu món chính, món ăn nhẹ, món tráng miệng, v.v. Nếu tuyển tập công thức của anh nhắm đến
cư dân toàn vị diện, vậy phân loại theo 8 hệ chính nhất định không thích hợp, vậy chỉ có thể dựa theo nguyên liệu nấu ăn vậy: phân loại theo
từng loại thịt, động vật bốn chân, gia cầm, hải sản, thuỷ sản; rồi rau
dưa trái cây, bột, mỳ, bún, cơm, điểm tâm, v.v. cũng từng loại một hệ
liệt.
Giang Tri nắn nắn ấn ấn khối rubik, dùng quang não trên
khối rubik bắt đầu dựng khung xương cho bộ sách. Có sườn rồi anh chỉ cần phải biên tập các bước cùng hình ảnh minh hoạ kỹ càng tỉ mỉ rồi phân
vào từng mục là được. Như món lẩu dê bò cạp cay hôm nay, những bức ảnh
3D chi tiết quá trình đều được Thời - nhiếp ảnh gia đặc dụng – Nghiêu
chụp rất rõ ràng vô cùng đẹp, Giang Tri bắt đầu tích hợp thông tin và
hình ảnh cụ thể từng giai đoạn, rất tỉ mỉ. Cũng nhờ có ảnh 3D Thời
Nghiêu chụp, sau khi chuyển thông tin vào quang não, có thể áp dụng kỹ
thuật 3D để thiết lập giả định "Hướng dẫn trực tiếp", làm công thức trở
nên thật hơn, dễ hình dung hơn.
Khối rubik Fiboga tặng Giang Tri
là thiết bị tiên tiến vượt cấp nhất hiện nay của Cục quản lý vị diện,
người phải "trâu bò" lắm được sử dụng thử nghiệm. Rất nhanh, Giang Tri
đã viết xong công thức món ăn đầu tiên, anh kiểm tra lại một lần, lại mở hình 3D lên, hoàn thành chuyển đổi quá trình nấu lẩu dê bò cạp cay vừa
nãy thành bài hướng dẫn. Để người xem tập trung vào đồ ăn, những hình
ảnh minh hoạ công thức này đều không có mặt người đầu bếp, toàn bộ hình
ảnh đều là giang sơn của sắc hương vị hoàn hảo của mỹ thực.
Giang Tri rất hài lòng, lưu bản thảo và hình 3D lại, đồng thời, anh lại không nhịn được nghĩ, nhiều món ăn như vậy, cứ từng món từng món viết ra công thức vậy thì thật sự quá chậm, nếu có phương pháp gì... Đầu óc anh bắt
đầu nhảy số, lập tức nghĩ ra được một biện pháp. Nếu đã có thần lực "hồi tưởng" vậy anh hoàn toàn có thể rút từ thức hải ra phần ký ức về quá
trình nấu ăn, chuyển thông tin sang quang não, như vậy lập tức cắt giảm
được một khối lượng công việc rất lớn rồi!
Xem ra không cần đến 5 năm, không chừng khoảng 5 tháng là có thể cho ra bản nháp đầu tiên rồi
ấy chứ. Giang Tri mừng rỡ trong lòng, từ từ thử nghiệm tìm tòi cách sử
dụng thần lực. Tuy rằng thần lực của anh và Thời Nghiêu là tương đương,
nhưng bởi vì trình độ quen thuộc không cao, Giang Tri vẫn cần thời gian
thích nghi. Anh đi vào thức hải rộng lớn mênh mông bạt ngàn, nơi này là
nơi lưu trữ ký ức của anh, hình ảnh chuyển động như một cuốn phim không
hồi kết.
Giang Tri ngưng thần tập trung, nháy mắt bắt lấy đoạn
ký ức về quá trình nấu nướng, tái hiện từng bước một để chuyển vào khối
rubik. Đoạn ký ức như một bộ phim điện ảnh ngắn, hình ảnh Giang Tri
trong đó không khác gì anh bây giờ lắm, chẳng qua lúc ấy có phần hơi
ngây ngô, hơi gầy, nhưng bộ dáng tập trung nấu ăn vẫn giống y khuôn đúc. Giang Tri điều chỉnh góc độ, chỉnh "ống kính" tập trung vào nguyên liệu nấu ăn, nồi niêu xoong chảo, v.v. phục chế chuyển hoá lưu trữ toàn bộ
quá trình vào khối rubik cho thật rõ ràng cụ thể chân thật, không hề có
cảm giác là "hàng cũ."
Trong lúc Giang Tri đang đắm chìm trong
thức hải, Thời Nghiêu vừa hay đi vào phòng, hắn nhìn thấy Giang Tri đang đứng thẳng, cánh tay chuyển động như đang chọn lựa gì đó trong không
khí. Hắn thả chén lê hấp đường phèn xuống, ngắm Giang Tri say mê làm
việc, tự giác nhẹ nhàng ngồi xuống, không quấy rầy anh. Chờ Giang Tri
chọn lựa xong, phân loại theo từng hệ liệt công thức phù hợp, lưu lại
trong quang não, anh mới ra khỏi thức hải. Giang Tri thoạt nhìn vẫn luôn đứng tại chỗ kỳ thật là vừa mới "đi vào cõi tiên," anh biết Thời Nghiêu vào nhà, nhưng hẳn là không có chuyện gì, cho nên Giang Tri mới tiếp
tục ở lại không đi ra nói chuyện với hắn.
"Em mới vừa vào thức hải tìm đồ, anh đợi có lâu không?" Giang Tri thở một hơi, đi ra.
"Không có, cực em rồi, uống miếng lê hấp cho khoẻ đi em." Thời Nghiêu bưng tô
tuyết lê hấp đường phèn vẫn còn ấm nóng do Thời Nghiêu dùng thuật ngưng
đọng thời gian đưa qua.
"A, cảm ơn anh!" Giang Tri vui vẻ nhận lấy, ngồi xuống ghế nệm bên cạnh hắn, bưng chén lê hấp uống một ngụm lớn.
Hiện tại Thời Nghiêu vẫn còn là sát thủ phòng bếp, chén tuyết lê hấp đường
phèn này nấu hơi quá lửa, lê bị mềm nhũn, nước súp cũng chuyển thành màu vàng nhạt, thế nhưng Giang Tri lại uống một hơi hết nửa chén, cảm thấy
vô cùng mỹ mãn. Tuy màu sắc không đẹp, nhưng chén lê hấp đường phèn này
thật sự rất thơm, hơn nữa đường phèn vừa vặn có tác dụng trợ lực, làm
tăng hương vị thanh tân thoải mái, rất thích hợp để giải khát, không hề
bị ngọt gắt, vừa hay giúp Giang Tri thanh nhiệt giải khát.