"Được rồi, tối anh sẽ lại ghé ăn cơm, lần này nhất định sẽ không không
từ mà biệt." Giang Tri vừa ăn vừa nói với Tống Phi Xuyên, buổi trưa chớp mắt đã qua đi. Hắn nghĩ hai vợ chồng Tống Phi Xuyên đi sớm về trễ, buổi trưa chắc cũng phải chợp mắt một tí lấy sức, vì buổi tối lại bắt đầu
một vòng xoay quay cuồng mới. Mà hắn cũng phải quay về kho hàng, đem đồ
vật mua được hôm nay cất vào tuỳ thân không gian nữa.
"Cần em phụ giúp gì không?" Tống Phi Xuyên biết hắn mua không ít nguyên liệu nấu ăn.
"Tạm thời không cần, cảm ơn em. Vương Như, tôi đi trước đây." Giang Tri tạm
biệt hai vợ chồng, liền chạy đến kho hàng chứa lương thực.
Gặp
lại cố nhân sau bao năm chia cách, Giang Tri tính toán ở lại đây thêm
một đoạn thời gian. Hắn tới kho hàng nhỏ, chủ kho hàng mở cửa cho hắn,
Giang Tri trả tiền thuê gốc còn boa thêm cho ông ấy một ít, rốt cuộc
cũng nhờ người ta hỗ trợ trông coi dỡ hàng mà. Khi còn lại mình hắn
trong kho, Giang Tri đóng cửa lại, lấy ra ngọc thạch cất trong áo.
"Tiểu Lục, mở ra tuỳ thân không gian, ta muốn cất trữ đồ đạc." Giang Tri
triệu hoán, S00006 liền tự khởi động: "Sử dụng [Sắp xếp tự động]." Màn
hình trước mắt chợt loé, tự động ấn phím [Sắp xếp tự động], Giang Tri
đứng nhìn tuỳ thân không gian hiện ra bao trùm lấy toàn bộ kho hàng,
từng túi từng túi lương thực được tự động sắp xếp ngăn nắp trong không
gian, thực phẩm đông lạnh cũng được thu thập đàng hoàng. Chưa tới mười
phút, toàn bộ đồ vật hắn mua đều được cất trữ đâu ra đó trong tuỳ thân
không gian.
Giang Tri thoả mãn trong lòng, chỉ là thời gian sắp
tới có khả năng không dùng đến những nguyên liệu nấu ăn này. Hắn nghĩ
đến việc livestream, hỏi: "Tiểu Lục, ngọc thạch phát sóng này có thể
thay đổi hình dạng hay không, biến nhỏ một chút... hoặc biến thành trong suốt?" Khoảng thời gian này có lẽ hắn sẽ ở lại hỗ trợ nấu ăn trong tiệm Tống Phi Xuyên, nên phải suy tính biện pháp để có thể tiếp tục tiến
hành livestream.
S00006 đáp: "Có thể ở [Cài đặt] chọn [Chế độ
trong suốt], chỉnh đến 100% là được." Giang Tri hiểu rõ, cứ như vậy, lần sau hắn liền có thể livestream ngay trong bếp rồi.
Giang Tri
chạy về phố mỹ thực vừa kịp 4 giờ, cũng không biết phải do hiệu ứng
quảng cáo của sinh viên trên vòng bạn bè hay không, lúc chạng vạng đã có rất đông khách đến xếp hàng. Ba người sau bếp đều xoay đến không xuể.
Đến 8 giờ, Giang Tri mới có thể ngồi nghỉ tạm trên ghế, mấy vị khách bàn bên cạnh ăn cơm xong còn chưa rời đi, nhìn thấy tiểu soái ca đầu bếp
thanh tú lạ mặt, đều tò mò mà cười trộm rồi lén nhìn nhiều thêm vài lần.
"Chú nhỏ, ăn bí đỏ a." Hai chị em Tống Bách ở trong tiệm,
thường xuyên thủ đồ ăn trên tay, thấy Giang Tri ngồi xuống liền lộc cộc
đi tới bên hắn, đưa hắn cái chén hình vịt nhỏ đáng yêu, bên trong là
canh bí đỏ vừa nấu xong.
Gừa: "Tiểu bá bá" = Bác nhỏ, nhưng nghe nó kỳ kỳ, nên t để "chú nhỏ" nhé.
"Cảm ơn Tiểu Bách, chú không đói, con ăn nhiều chút đi." Cả người Giang Tri
đều ám đầy khói dầu, không dám duỗi tay ôm bánh bao nhỏ.
Sau khi ăn cơm tối, Vương Như ở sau bếp dọn dẹp, hai đứa nhỏ cũng đi theo đứng
nhìn, trên bàn ăn còn lại hai người Giang Tri và Tống Phi Xuyên.
Giang Tri từ lúc đến tiệm với Tống Phi Xuyên, trong lòng vẫn luôn tính toán,
sau cả ngày hôm nay, tính toán lại càng rõ ràng: "Phi Xuyên, em có nghĩ
đến thuê thêm người không? Em cùng Vương Như cơ bản không thể lo liệu
hết việc trong tiệm, hiện nay buôn bán trong làng đại học cũng không tệ, nếu thuê thêm người, còn có thể đăng ký dịch vụ giao cơm hộp..."
Cửa hàng này nhỏ, không thể chứa quá nhiều khách, không có dịch vụ cơm hộp, lại càng vô hình chung đánh mất rất nhiều khách hàng tiềm năng. Đổi cửa hàng thì cần phải tính toán kỹ lưỡng thêm, bởi vì vị trí tốt hơn một
chút, không gian lớn hơn một chút, tiền thuê mặt bằng cũng gấp hai, ba
lần ở đây.
Tống Phi Xuyên vẫn luôn thật thà, Giang Tri thấy sau
khi hắn đem tiệm cơm cùng công thức gia truyền của Tống Ký bán đi, đồ
xào trong tiệm liền không còn món chiêu bài như Tống Ký trước đó. Đây
đều là những món ăn gia đình, nếu không phải Tống Phi Xuyên có tay nghề
tốt, làm người cũng tốt, thì những cửa hàng khác đã chèn ép cho không
ngóc đầu lên được.
"Em xem, Tiểu Bách cùng Tiểu Dĩnh tuổi còn
nhỏ, cả ngày ngồi đợi ở đây cũng không tốt lắm, Tiểu Dĩnh sang năm cũng
nên đi nhà trẻ rồi đi? Tỉnh thành cái gì cũng đắt đỏ, học phí nhà trẻ
một năm cũng đến 6,7 vạn, còn chưa bao gồm những chi phí khác..."
"Em cũng nghĩ tới chuyện này rồi, nhưng hiện nay không dễ thuê người." Tống Phi Xuyên nghe xong, khẽ thở dài.
Giang Tri nói tiếp: "Vừa vặn gần đây anh khá rảnh, có thể ở trong tiệm giúp
em cỡ nửa tháng, khoảng thời gian này chắc cũng đủ để kiếm được người
rồi." Tống Phi Xuyên kinh ngạc nhìn hắn, do dự một hồi.
"Vậy
công việc của anh phải làm sao bây giờ?" Tống Phi Xuyên nhớ rõ, năm đó
có nói thế nào Giang Tri cũng không muốn đến tỉnh thành mở tiệm cơm với
hắn, ngược lại chỉ muốn ở trong núi bầu bạn với cha già.
"Anh
thì có việc gì chứ? Em nếu yên tâm thì cứ để anh giúp em đi." Cuối cùng
Giang Tri cũng thuyết phục Tống Phi Xuyên đồng ý. Hắn còn muốn trả lương cho Giang Tri lại bị Giang Tri từ chối.
Trong tiệm 10 giờ tối
mới đóng cửa, Giang Tri nghĩ thầm, mình đột nhiên xuất hiện, chắc chắn
trong nhà Tống Phi Xuyên không thể chuẩn bị chỗ ở, cũng không tiện quấy
rầy bọn họ, nên Giang Tri khăng khăng phải về khách sạn, hai vợ chồng
hết cách, đành chiều theo ý hắn.
Ngày hôm sau Giang Tri liền bắt đầu bận rộn, dán thông báo tuyển nhân viên ngoài cửa hàng, hắn lại lên
Tinh Võng đăng thông báo lên trang tuyển dụng của tỉnh thành, lại tìm
một cái app giao cơm hộp, ngày mai liền bắt đầu dùng thử. Hắn mở quang
não hỗ trợ Tống Phi Xuyên đăng ký xác nhận cửa hàng bán cơm hộp, Giang
Tri thiết kế giao diện cửa hàng đơn giản, lại chuẩn bị setup đầy đủ,
nhanh nhất ngày mai liền có thể bắt đầu hoạt động.
Sau khi đăng
ký cửa hàng trên app sẽ tốn thêm chút tiền quảng cáo để được ưu tiên
hiển thị trên thanh tìm kiếm. Giang Tri không bàn bạc với Tống Phi
Xuyên, lén dùng tiền riêng chạy quảng cáo cho tiệm. Bởi vì không có ưu
đãi chiết khấu, Giang Tri đoán ngày mai, ngày đầu tiên bán cơm hộp hẳn
không có quá nhiều đơn đặt hàng.
Hiển nhiên là hắn đã suy nghĩ
quá đơn giản. Lúc này là đầu tháng bảy, rơi trúng vào đợt ôn thi cuối kỳ ở đại học hoặc thi đầu vào. Chín phần sinh viên hoặc là đóng đô ở ký
túc xá, hoặc là ở ngoài tiệm photocopy, trong đó năm phần đều sẽ kêu cơm hộp. Ngày nào cũng ăn đi ăn lại ở một quán sẽ chán, lúc này nhìn đến
tiệm cơm mới mở trên thanh tìm kiến, đa số đều lập tức bấm vào xem menu.
Vì thế ngày mở hàng bán cơm hộp, vừa tới 11 giờ, quang não Tống Phi Xuyên liền "Keng keng keng" thông báo thật nhiều đơn đặt hàng, máy
in chạy không ngừng "Ong ong ong" in ra hàng dài đơn đặt hàng chồng
chất. Cũng không tồi, mới vừa khai trương liền có bảy đơn đặt hàng. Hai
người uống một ngụm nước liền bắt đầu sự nghiệp xào nấu.
Mà lúc
này, cơn mưa đơn đặt hàng chỉ mới bắt đầu, quang não Tống Phi Xuyên cứ
mỗi 5 phút lại "Đinh" một tiếng, đơn cũng không ngừng là ùn ùn in ra.
Tống Phi Xuyên thấy mà sửng sờ: "!!!"
Hai người từ lúc bắt đầu nhận đơn liền không có cơ hội buông nồi chảo
xuống, khách hàng cũng lục tục bắt đầu vào quán, đơn cơm hộp thì vẫn
"keng keng keng" vang lên không ngừng. Vương Như kiểm tra nguyên liệu
nấu ăn, bất đắc dĩ cười với hai người: "Còn không nhiều lắm, sợ không
chống đỡ được bao lâu." Hiện tại đều dùng thâm qua nguyên liệu chuẩn bị
cho buổi tối rồi.
"Hai người còn được không?" Vương Như vội đến đầu óc quay cuồng, nhưng hai vị đầu bếp rõ ràng càng vất vả hơn.
Giang Tri gật gật đầu: "Còn được, chúng ta nhận đơn cơm hộp đến 12h30 thì
ngừng đi." Tuy làm bạn với nồi niêu xoong chảo hơn hai mươi năm, bây giờ Tống Phi Xuyên cũng có chút ăn không tiêu.
Chờ đến khi làm xong hết đơn đặt hàng, rốt cuộc cũng có thể ngồi nghỉ, Giang Tri cảm giác
như mình vừa ăn xong hai ba cữ, trong bụng đều tràn đầy mùi vị các loại
đồ ăn – khó trách người ta đều nói đầu bếp sau khi nấu xong, cũng chẳng
thiết tha ăn uống gì. Hôm nay cuối cùng hắn cũng có cơ hội thể nghiệm.
"Trên app có đánh giá, Giang Tri, anh đến xem này." Tống Phi Xuyên đang mở
giao diện app trên quang não, bắt đầu xuất hiện vài đánh giá của khách
hàng, Giang Tri thò lại gần xem.
[Người dùng 134***7584: Mới đầu tôi chỉ ôm tâm lý tìm mới mẻ mới bấm vào, trên thực đơn cũng không có
gì quá đặc biệt, cho nên chỉ gọi một phần thịt xào vị cá. Sau khi giao
tới, vừa ăn miếng đầu tiên, tôi liền biết cửa hàng này về sau sẽ trở
thành quán ruột rồi! Thịt xào giao đến vẫn nóng hôi hổi, màu sắc diễm lệ hấp dẫn, chỉ ăn một miếng đã hoàn toàn bị kinh diễm, chua cay mặn ngọt
vừa vặn, hoà quyện tạo nên một hương vị thật hoàn mỹ. Đây là lần đầu tôi được ăn, thịt vừa cho vào miệng liền trơn mềm, đậm đà, lại thấm đẫm gia vị của nước sốt, cực kỳ thích hợp ăn với cơm, siêu cấp ngon miệng!]
Gừa: Thịt xào vị cá là một biến tấu của Đậu phụ vị cá (Yu xiang tofu) có
nghĩa là "đậu phụ mùi cá" mặc dù món này chẳng có chút cá nào. Tương ớt
đỏ, đường, tỏi, hành và nước tương được hầm với đậu phụ chiên giòn và ớt tươi. Người ta cũng thay thế đậu phụ bằng cà tím và thịt lợn. Mỗi nhà
hàng Tứ Xuyên lại nấu món này theo một phong cách riêng.
[Tiếu tiếu tiếu: Tôi nhất định phải nói! Phần khoai tây sợi chua cay 15 đồng
này so với phần 50 đồng của tiệm ăn lớn còn ngon hơn cả trăm lần! Khoai
tây vẫn giữ được độ giòn sừng sực, kết hợp với vị chua cay đến tươi mát
sảng khoái, lại một chút cũng không dầu mỡ, ăn khai vị là số dzách, ngay lập tức có thể chữa khỏi bệnh biếng ăn ngày hè của tôi.]
[x12567: Tôi thấy cũng khá ổn, so với những cửa hàng cơm hộp khác thì có tâm hơn chút. Thịt thà đều rất tươi, cũng không có thêm quá nhiều hương liệu,
thuần tuý là để nguyên liệu nấu ăn tươi ngon tự phát huy sức hấp dẫn của mình. Ăn ngon thì đúng là ngon, nhưng hình như cũng không quá kinh diễm như mọi người nói.]
[Người dùng 136***3655: Khen ngợi 5 sao,
các tiệm cơm hộp quanh làng đại học tôi đều đã ăn qua, có vẻ cửa hàng
này khá gần trường học của chúng tôi, nhưng hiểu sao trước kia không ai
phát hiện ra ta! Lần sau có liên hoan với bạn cùng phòng, nhất định phải kéo qua đây thử mới được.]
*****
Sau khi kết thúc công
việc buổi tối, lúc chuẩn bị về nhà, Giang Tri bỗng nhiên hắt xì liên tục bốn năm cái, Tống Phi Xuyên thấy vậy, quan tâm hỏi: "Hay là bị cảm? Nếu không ngày mai anh nghỉ một hôm đi?" Giang Tri chắc chắn không quen với lượng công việc lớn như vậy, nếu hắn mệt quá, Tống Phi Xuyên sẽ càng lo lắng.
"Không sao, không sao đâu." Giang Tri lắc đầu, thể chất
hắn không dễ sinh bệnh, mà nếu có thì cũng khỏi rất nhanh, nhưng thỉnh
thoảng lại có những lúc cảm mạo, phát sốt đột xuất, hoặc có khi ngủ một
giấc dậy, trên người lại có mấy vết bầm tím, nhưng trong hai ngày sẽ
biến mất không thấy tăm hơi.
Giang Tri sờ sờ mũi, lại hắt xì
thêm hai cái: "Ngày mai anh sẽ đến, anh đi về trước đây, hai vợ chồng
cũng nghỉ ngơi sớm đi." Mí mắt hắn có chút mở không ra, chỉ muốn nhanh
chóng về khách sạn tắm rửa, xong vùi đầu ngủ một giấc cho đã.
Trước đó không lâu, có một tàu vũ trụ màu đen tro sau khi trải qua ba lần quá độ không gian, dần dần tiến đến một viên tinh cầu màu xanh lam.
"Không có lá chắn? Chúng ta mới vừa xuyên vào được? Chỉ có địa phương mới có
số liệu sinh mệnh mới không có lá chắn vị diện, chẳng lẽ người kia cung
cấp toạ độ sai sao?"
"Còn một loại khả năng... là tinh cầu nhỏ tuổi cấp thấp, mới sinh ra sinh mệnh được mấy vạn năm, có lẽ là bị để sót."
Lúc lao xuống tầng khí quyển, phi thuyền chấn động kịch liệt vài cái, đó là do tinh cầu bài xích vật xâm nhập từ bên ngoài theo bản năng.