Kise đứng trước cổng trường trung học Meiko, không thèm để ý đến hình tượng, la hét ỏm tỏi.
Vốn tưởng rằng hắn đã nắm chắc việc tìm được Kurokocchi, ai ngờ canh mấy ngày nay vẫn không thấy. Hay là cậu ấy cố ý trốn bọn họ? Ở hiện thực cậu ấy biết bọn họ? Nếu Kurokocchi cũng mơ thấy, sao cậu ấy không đến Teiko? Tóm lại...phiền quá đii.
Kise có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Kurokocchi, quan trọng nhất vẫn là hắn muốn gặp Kurokocchi.
"Cậu ồn ào quá đấy, tin tôi đánh cậu không?"
Aonime chậm rãi đi tới trước mặt Kise, vẻ mặt trầm mặc.
"Aonimecchi đói bụng không? Cùng đi ăn với tớ đi".
Chỉ cần Kise tới Teiko sẽ gặp Aonime cũng tới đây. Sau khi biết được Kuroko có tồn tại, có lớp học, có trường học, Aonime không ngủ trên sân thượng Teiko nữa. Cho nên hai người này đã quen rồi.
"Đi thôi." Aonime gật đầu, sáng sớm hắn chưa ăn gì, bây giờ đã là buổi trưa.
Thật kì quái, nếu đã biết nơi đối phương học thì việc tìm người sẽ dễ dàng. Nhưng bọn họ lại tìm mãi không thâý, chỉ có một khả năng là người đó biết có người tìm mình.
Tetsu không để bọn hắn tìm được sao? Không thể nào. Aonime lập tức phủ định...
Kise xách balo đuổi theo Aomine, quay đầu nhìn lại Meiko, ánh mắt mất mát.
"Aonimecchi, đi quán nào?"
"Vẫn là chỗ lần trước."
Bru...bru...bru (chuông điện thoại reo)
"Aonimecchi không nghe máy hả?"
"Không cần thiết."
Moimoi gọi mãi mà Aonime không trả lời, đành chuyển đối tượng sang gọi Kise.
"Moimoicchi có chuyện gì thế?"
"Ki-chan, sao cậu lại giống Dai-chan bỏ luyện tập hả? Kéo cả Dai-chan về đây nhanh lên."
"Hả? Cậu biết tớ và Aonimecchi đang ở cạnh nhau à?"
"Tớ quan sát thấy dạo gần đây hai cậu đều đi cùng nhau."
"Moimoicchi lợi hại quá."
"Cậu nhớ mang cả Dai-chan về. Ngay cả điện thoại cũng không thèm nghe...hừ"
Nghe Moimoi nói thế, Kise bừng tỉnh. Đúng rồi, có thể gọi điện thoại mà. Hắn kích động nắm chặt di động.
"Moimoicchi, Moimoicchi... Cậu có số điện thoại của Kurokocchi không?"
"Tetsukun hả, đương nhiên là có rồi."
"Wow, cho tớ...cho tớ..."
"Muốn lấy thì mò về sân vận động cho tớ ngay bây giờ."
Moimoi cúp máy. Bắt đầu nhẩm đếm thời gian, khoảng 20 phút sau đó, cửa sân vận động mở ra. Moimoi cạn lời, đây là bay về à. Hơn nữa người đến đầu tiên lại là tên chán đời Aonime.
"Satsuki, mau cho tôi số của Tetsu". Aonime đi thẳng vào vấn đề.
"Hừ, lúc tập luyện sao không thấy cậu tích cực như thế này?"
Moimoi phồng má giận dỗi, Tay lục tìm trong túi áo.