Các trưởng lão phụ trách lần khảo
hạch ghi danh này đang tề tụ đầy đủ tại đây. Ai trong số họ đều có tu vi bất phàm, không người nào không phải là nhân vật vang danh Huyền Môn.
Người có tu vi thấp nhất cũng là Thất Hoa Thiên Sư, thậm chí còn có
người đạt tới Địa giai Tam Nguyệt Thiên Sư.
Thiên Sư Đường chủ
Từ Thanh Phong đã chờ sẵn trên ghế chủ tọa. Mọi người ngồi dưới đều tỏ
vẻ khó hiểu. Sơ Nguyệt Thiên Sư Trầm Đạo Viễn bên trái Đường chủ không
kiên nhẫn nổi nữa. Hắn cau mày, nôn nóng hỏi, "Đường chủ, phần thi thứ
hai còn chưa bắt đầu, ngài đã vội vàng gọi chúng ta tới đây, rốt cuộc là vì chuyện gì?" Hiện giờ phần thi đầu đã xong, sắp sang tới phần thi thứ hai, mà vừa hay Trầm Đạo Viễn chính là người chủ quản trận thứ hai, nên hắn thực sự rất vội. Nhưng Đường chủ đột ngột yêu cầu bọn họ dừng mọi
hoạt động, lập tức họp khẩn. Điều này đương nhiên làm hắn hơi bất mãn.
Những trưởng lão khác nghe thấy thế cũng lên tiếng theo.
“Đúng rồi, Đường chủ, theo thông lệ hằng năm, chỉ sau khi khảo hạch kết thúc, chúng ta mới cùng nhau họp bàn về đánh giá phẩm cấp cho thí sinh. Tại
sao lần này lại họp sớm như vậy?" Khảo hạch ghi danh gồm ba phần thi,
thật ra chỉ cần qua hai trận đầu là đã được ghi danh, nhưng chỉ có thể
trở thành Nhất Tiền Thiên Sư cấp thấp nhất. Cuộc thi chỉ thực sự diễn ra ở phần ba – phần thi thực chiến. Dựa vào khả năng chiến đấu để xác định cấp bậc thực sự của thí sinh.
"Các vị......" Đường chủ Từ Thanh Phong liếc nhìn mọi người một lượt, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc, "Lần
này gọi mọi người đến không phải là vì họp bàn phẩm cấp."
Không phải là vì họp bàn phẩm cấp? Thế là vì cái gì? Mọi người nhìn nhau đầy bất ngờ.
Từ Đường chủ đứng thẳng dậy, rồi trầm giọng giải thích, "Là vì trong trận
đầu tiên vừa xảy ra một chuyện lạ. Tề quản sự nộp lên cho ta một bài thi rất đặc biệt. Nội dung bên trong khiến cho ta vô cùng kinh ngạc, cho
nên mới mời các vị tới, cùng nhau nghiên cứu một phen."
"Rốt
cuộc là loại bài thi nào mà khiến cho Đường chủ coi trọng như vậy?" Trầm Đạo Viễn không kiềm được hỏi, còn gọi thêm mấy trưởng lão cùng bước
lên.
"Các vị xem rồi sẽ biết." Từ Thanh Phong nhấc một tập giấy dày trên bàn trà lên, "Đây mới chỉ là một phần."
Mọi người ngạc nhiên, nhìn tập giấy trên tay hắn. Thật ra từ lúc bước vào,
bọn họ đã nhìn thấy xấp giấy dày đó, trông nhiều hơn cả chục tờ mà mới
chỉ là một phần của bài thi ư? Tất cả mọi người đều tò mò, đứng lên cùng tới xem.
"Người làm bài thi này đã trả lời mỗi câu hỏi bằng
mười mấy cách giải khác nhau. Hơn nữa, cách giải nào cũng hoàn toàn
chính xác." Từ đường chủ trầm giọng nói, "Đặc biệt là câu hỏi cuối cùng
về trận pháp. Thật ra chỉ cần nhận biết được tác dụng của trận pháp là
có thể đạt trọn điểm ở câu hỏi này. Nhưng trong bài làm của người này
lại trình bày hết về thủ pháp bày trận, phương thức khắc chế, và cả
phương pháp phá trận."
Mọi người vừa nghe, vừa nhìn vào tờ giấy
Từ Thanh Phong chỉ. Phải biết rằng từ trước đến nay trận pháp là một
lĩnh vực rất khó trong tu hành, ngay cả Địa giai Thiên Sư cũng khó có
thể lý giải thấu đáo. Thật ra câu hỏi về trận pháp trong đề thi này là
một câu hỏi bổ sung, số đệ tử Huyền Môn có khả năng trả lời được nó
thường chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cho dù là đệ tử chuyên tu trận pháp
cũng chưa chắc có thể phân tích cặn kẽ như vậy.
"Hơn nữa......"
Sắc mặt Từ đường chủ càng nghiêm túc hơn. Hắn rút tờ giấy cuối cùng ra
và nói, "Hình như người đó còn vẽ một trận đồ khác liên quan đến trận
pháp này, ngay cả ta cũng không nhìn ra đây là trận gì?"
"Đưa ta xem thử!" Hắn vừa dứt lời, một người khoác trường bào xanh đã bước lên.
"Tiêu trưởng lão." Từ đường chủ tỏ vẻ mừng rỡ khi thấy người nọ. Tiêu Hằng
Nhất là một trong số ít những Thiên Sư chuyên tu trận pháp, và cũng
chính là Tam Nguyệt Thiên Sư duy nhất trong số bọn họ. Nếu nói về người
hiểu rõ trận pháp nhất ở đây thì chắc chắn chính là vị Tiêu trưởng lão
này. Từ đường chủ lập tức đưa tờ giấy cho ông ta, "Ngài nhận ra trận
pháp này không ạ?"
Tiêu Hằng Nhất cầm trận đồ lên xem, ban đầu
ông tỏ vẻ không để tâm, sau đó càng xem, mắt càng trợn to, lộ vẻ không
thể tin nổi, "Sao..... Sao thế này...... Đây là ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận
’?"
"Cái gì?" Lời Tiêu Hằng Nhất vừa thốt ra khiến tất cả mọi
người ở đây chấn động, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào trận đồ trên
tay ông, ai nấy đều tỏ vẻ không thể tin nổi.
"Không...... không thể nào? Không phải ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’ sớm đã thất truyền rồi sao?"
"Đúng vậy, Tiêu trưởng lão, có lẽ ngài nhìn nhầm rồi. Dù sao cũng chưa ai từng nhìn thấy ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’ thực sự."
"Đề thi này chỉ đưa ra một trận pháp trói tà cấp thấp nhất mà thôi. Mặc dù
có thể dựa vào mối liên quan giữa các trận pháp để tính toán, suy diễn
ra các loại trận pháp cao cấp hơn. Nhưng không thể nào suy luận ra đến
mức đó đâu."
"Theo truyền thuyết, ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’ có
khả năng hàng ma diệt yêu, cho dù là yêu ma có tu vi ngàn năm cũng không thể thoát khỏi trận. Người làm bài này sao có thể biết đến trận pháp đó được chứ?”
Mọi người càng nói càng thấy khó hiểu, cũng không tin trận đồ này là ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’.
Nhưng Tiêu Hằng Nhất càng xem lại càng kích động, đáy mắt lấp lóe ánh sáng,
tay cầm bài thi run run, "Không sai, nhất định không sai. Đây là một
trận pháp gồm nhiều tầng, tầng trận nào cũng đều chứa bùa chú diệt yêu
trừ ma. Chắc chắn ta không nhìn lầm! Có điều......" Ông nhìn qua phần
tính toán bên cạnh vòng trận, "Trận pháp này mới chỉ được suy diễn qua,
những trận đồ chồng bên trên còn chưa đầy đủ, hẳn là vẫn còn vài bản vẽ
diễn toán khác nữa."
Từ đường chủ kinh ngạc, vội vàng rút thêm mấy bản vẽ từ xấp giấy ra, "Tiêu trưởng lão đang nói về mấy cái này sao?"
Tiêu Hằng Nhất lập tức nhận lấy xem, tay càng lật giấy, mắt càng mở to, tỏ
vẻ vô cùng phấn khích, "Đúng vậy, đúng vậy, chính nó, chính là nó! Đây
chính là phương thức suy diễn. Các ngươi xem đi, từng tầng từng lớp
trong trận đồ này đều thâm sâu vô cùng!" Tiêu trưởng lão vội vàng trải
tất cả bản vẽ ra bàn, vừa đứng xem vừa vỗ đùi nói, "Ra là thế, hóa ra có thể suy diễn trận pháp như thế này! Hay, hay lắm!"
"Tiêu trưởng lão!" Thấy đối phương kích động đến mức tâm trí hoàn toàn đắm chìm vào
trong trận pháp thất truyền, Từ đường chủ không kiềm được hỏi lại, "Trận đồ vẽ trên đó thật sự là ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’ sao?"
"Đúng
thế!" Tiêu trưởng lão gật đầu thật mạnh, ánh mắt vẫn dính vào trận đồ,
"Ta dám khẳng định đây chính là ‘ Ngũ Hành Hàng Ma trận ’. Không ngờ có
ngày, lão hủ còn cơ hội nhìn thấy trận pháp Địa giai lợi hại đến bực
này!"
Tiêu Hằng Nhất không kìm nổi xúc động, toàn thân run rẩy
không ngừng. Những người khác cũng kinh sợ đến ngây người. Phải biết
rằng, từ ngàn năm trước, sau khi tộc Tả Khưu chuyên tu trận pháp bị yêu
tộc trả thù dẫn tới thảm họa diệt môn, rất nhiều trận đồ cấp Huyền giai
và Địa giai bị thất truyền, chỉ một số ít trận pháp Huyền giai và Hoàng
giai còn được lưu lại. Mà hôm nay lại đột ngột xuất hiện một trận đồ Địa giai cao cấp như thế này.
"Đúng rồi, người làm bài này đâu?"
Tiêu Hằng Nhất chợt nhớ ra, vội gấp giọng hỏi, bàn tay siết chặt trận
đồ, "Nói đi, người đó ở đâu? Lão hủ nhất định phải cùng người đó luận
bàn bày trận diễn toán ba ngày ba đêm mới đủ." Thật sự ở đây có quá ít
Thiên Sư tu trận, khiến cho tu vi của ông ta mãi vẫn chưa thể đột phá.
Khó khăn lắm mới gặp một người am hiểu về trận pháp như thế, ông tuyệt
đối không thể bỏ qua.