Nơi này đã thành cấm địa, quân sĩ Bố Chính vòng trong vòng ngoài đã vây kín nơi này. Nhưng vì đứng quá xa họ không thể nghe thấy được những gì bên
trong, nhưng từ trong đó vẫn có thể vọng ra những tiếng gào thét ghê rợn kiến mọi người sởn gai ốc.
“ Ngô Khảo Ký … tên khốn kiếp thả ta ra…” Ảnh gào thét trong giận dữ tột độ, nàng hận tên đàn ông này quá
gian trá, một chiếc nhuyễn giáp đã khiến cho kế hoạch của nàng tan vỡ
hoàn toàn.
“ Bình tĩnh … ta chỉ muốn nói chuyện một cách tử tế.
Hoàn cảnh của ngươi cùng Từ Huy ngươi hiểu rõ nhất, nếu một người bình
thường liệu có thể tha thứ cho các ngươi. Nhưng ta khác… ta còn có thể
đứng tại nơi này… bình tĩnh nói chuyện cùng ngươi đó là sự tôn trọng.
Mong ngươi cũng hiểu mà dùng thái độ tôn trọng nói chuyện cùng ta…” Ngô
Khảo Ký quỳ một gối ghé mặt gần vào Ảnh mà nói.
Bàn tay của hắn
đang nắm lấy cằm Ảnh mà nhấc lên. Không phải cái nhấc cằm tình từ yêu
thương mà là cái nhấc cằm mang đe dọa tính chất.
“ Ngươi … ngươi muốn làm gì…” Nhìn thấy Ánh mắt đầy chết chóc của Ngô Khảo Ký , Ảnh bắt đầu thấy run sợ, nàng không sợ mình bị giết hại, nàng đang sợ hãi chọc
giận rồi người này thì ngay cả Từ Huy cũng có thể không xong. Nàng có
thể hi sinh mạng sống này để bảo vệ Từ Huy đấy là vấn đề cốt lõi.
“ Ta muốn nói chuyện một cách tử tế cùng ngươi, tốt nhất là cả hai nói
chuyện cởi mở và hiểu nhau hơn. Ngươi nên hiểu đây là giới hạn cuối cùng của ta, đừng để quyết định sai lầm của ngươi ảnh hưởng tới Từ Huy” Ngô
Khảo Ký gằn giọng nói.
Ảnh trầm mặc nghiêng đầu dằng khỏi tay của Ngô Khảo Ký sau đó cúi mặt không nói gì.
“ Ngươi muốn biết gì?” Ảnh thì thào.
“ Sứ mệnh của ngươi là bảo vệ Từ Huy, hay sứ mệnh của ngươi là trả thù nhân loại?” Ngô Khảo Ký chất vấn.
“ Bảo vệ Từ Huy, ta sinh ra chỉ là để bảo vệ nàng , tránh để cho nàng bị
tổn thương..” Ảnh thẫn thờ trả lời, nàng đang suy nghĩ lại kỹ mục đích
sinh tồn của mình là gì.
“ Vậy tại sao lại cố gắng giết ta? Ta không phải là người muốn làm hại Từ Huy…” Ngô Khảo Ký thắc mắc.
“ Nhưng Từ Huy yêu ngươi… việc này trú định là không thể… một khi nàng
yêu ngươi nàng sẽ gặp tổn thương… Vì vậy bất kì giá nào ngươi đều phải
chết ” Ảnh cau có gương mặt đầy hung tợn mà trả lời.
“ Ta không
hiểu, ta cũng có tình cảm tốt với Từ Huy, ta cũng muốn bảo vệ chăm sóc
nàng… Ta không có ý hại nang… Như ngươi nói nàng cũng yêu ta. Tại sao có thể tổn thương?” Ngô Khảo Ký gặng hỏi một cách cẩn thận, hắn biết mấu
chốt của vấn đề, mấu chốt của rắc rối có thể là đây.
“ Vì nàng
không thể làm vợ ngươi… Khi ngươi phát hiện ra nàng không thể…. Ngươi sẽ chán ghét nàng… ngươi sẽ ruồng bỏ nàng… và Từ Huy sẽ tổn thương. Ta
không muốn thấy nàng tổn thương do đó ngươi phải chết…” Ảnh nói năng lộn xộn… nhưng hết sức nghiêm túc, không hề giống như giả dối.
— QUẢNG CÁO —
“ Ngươi quá vô lý, đó chỉ là suy nghĩ của chính ngươi và áp đặt cho người khác…. Có chuyện gì là không thể vượt qua, nếu thực sự yêu nhau và
thông cảm cho nhau…. Ngươi đã hỏi qua ý kiến của ta, đã biết ta suy nghĩ gì? Tại sao lại áp đặt và gây đủ mọi loại chuyện rắc rối…” Ngô Khảo Ký
nhận định rằng Ảnh có tâm lý không bình thường, hay nói đúng hơn là bị
thần kinh, do đó hắn phải dùng phương pháp nhẹ nhàng đối thoại cũng như
dẫn dắt đối phương. Điều trị tâm lý cũng cần có liệu trình nhất định.
“ Khặc khặc… đàn ông thối tha… lũ đàn ông chó má… Chúng ta không bao giờ
tin tưởng các ngươi… Chuyện này không có người đàn ông nào có thể thông
cảm… nhất là các ngươi đều là cầm thú..” Ảnh gầm lên trong giận dữ và
dường như mất đi kiểm soát.
Ngô Khảo Ký nhíu mày , Ảnh luôn tỏ
ra hận thù cùng đàn ông, theo như suy luận ngược thì đó rất có thể là Từ Huy trước đây đã bị người đàn ông nào đó tổn thương. Có lẽ là kiếp
trước vì kiếp này Từ Huy toàn trong cung cấm, gặp được bao người chân
chính là đàn ông đâu. Nhưng cũng không loại trừ khả năng kiếp này. Cần
phải tìm hiểu rõ ràng, hắn thầm nhủ.
“ Ảnh… ngươi có thể không
tin tưởng ta… nhưng ngươi có thể quan sát ta, nếu ta phụ tình bạc nghĩa
lúc đó ngươi căm hờn ta, tìm cách giết ta không sao cả. Nhưng rõ ràng
ngươi cũng nhiều lần thử ta.. cho dù ta bị trúng thuốc cũng không làm
chuyện có lỗi Từ Huy…” Ngô Khảo Ký từ tốn giải thích, đối với người điên thì không thể dùng mạnh bạo hay bạo lực để có thể chinh phục.
“ Ngươi không hiểu… ngươi không hiểu… không phải do ngươi mà là do nàng…
Những gì ngươi thể hiện ta cũng thấy qua … không có tệ … Không có giống
bọn thú vật kia. Nhưng chính vì vậy ngươi càng có khả năng làm nàng tổn
thương gấp vạn lần….” Ảnh rơi nước mắt, người điên khóc..
Ngô
Khảo Ký ngớ người, hắn không hiểu nỏi lý luận của người điên, tại sao
hắn không tệ, hắn không thú vật lại dễ dàng gây tổn thương cho Từ Huy.
Đây là chuyện gì , thế giới thật đảo điên.
“ Ta không hiểu….” Ngô Khảo Ký mở lời nhưng bị ảnh chặn lại…
“ Khặc khặc… Nàng không có năng lực làm vợ ngươi, nàng cũng không có năng lực làm một người mẹ… khặc khặc… ngươi bỏ qua cho ta, bỏ qua cho nàng…
ngươi hãy tránh xa nàng… Ngươi chỉ làm cho nàng thêm đau khổ…tổn
thương..” Ảnh rên rỉ âm thanh, Ảnh cười khằng khặc yêu dị…
Ngô Khảo Ký ngơ ngẩn , hắn chợt hiểu rõ vấn đề từ đâu. Không cần nói nhiều hắn đã đoán ra một bộ phận của vấn đề.
Ngô Khảo Ký giơ tay chặt vào gáy Ảnh, ả ngất đi ngay lập tức.
Sững sờ, đau đớn, căm phẫn và thực sự muốn đốt cháy thế giới này. Đó là những gì Ngô Khảo Ký cảm xúc lúc này.
Đúng như nghi ngờ của hắn, tổn thương của Từ Huy không chỉ là vấn đề phản
bội tình cảm đơn thuần. Cũng không phải là kiếp trước vấn đề mà ngay tại kiếp này vấn đề.
Trước mặt Ngô Khảo Ký cặp đùi thon dài trần
trui nhẵn bóng đầy mê ly của Từ Huy, phải, váy của nàng đã bị vén cao,
quần của nàng đã bị lột bỏ, để chứng minh suy đoán của mình Ngô Khảo Ký
tất nhiên đã “khám” Từ Huy, hắn là một bác sĩ thực thụ, lúc này là hắn
đang làm nghề. Trong mắt hắn không có tia dục vọng trong đó chỉ có thanh minh của một người bác sĩ và một bệnh nhân đơn thuần.
Trước mặt hắn là một cặp đùi thon dài miên man tuyệt mĩ đẹp, một bờ mông căng
trong mọng mị, đám cỏ xanh rờn mượt mà thấp thoáng, nhưng tất cả những
thứ tưởng như tuyệt mỹ ấy lại bị cắt phá bởi một miệng ‘núi lửa’ nham
nhở đầy vết tích nứt nẻ của đất đai sau cơn địa trấn.
Cửa mình
của nàng bị khâu rúm dó chằng chịt với vết sẹo lồi lõm léo dài đến tầng
sinh môn. Theo như kinh nghiệm bản thân của hắn thì Từ Huy đã bị tổn
thương cực nặng với vết rách cực lớn ở phần kín, sau đó bị điều trị
trong hoàn cảnh thiếu công nghệ cũng như kĩ thuật dẫn đến những di chứng không thể tưởng tượng này. Có thể nói những vết khâu rúm ró kia đã hoàn toàn đoạn tuyệt khả năng quan hệ tình dục một cách bình thường của Từ
Huy. Thêm vào đó nơi đó của nàng đã trở nên xấu xí vô cùng tận, nếu như
để mô tả thì nó như một tập hơp của những đám sẹo lồi lõm bị buộc chặt
với nhau bởi một nút thắt và chỉ có một khe hẹp được lộ ra cho những
ngày kinh nguyệt.
Đây là đáng sợ đến nhường nào sự bạo hành để
dẫn đến hậu quả trên. Ngô Khảo Ký thầm nghĩ đây chỉ là tổn thương bên
ngoài, vậy còn bên trong? Khả năng cao đúng như Ảnh nói, kể cả có phẫu
thuật chỉnh sử lại bên ngoài được thì khả năng làm mẹ của Từ Huy là rất
nhỏ.
Ngô Khảo Ký đau đớn, căm phẫn đến tột độ rồi…. Hắn chỉ là
thông qua lời nói không rõ dàng của Ảnh để suy đoán gì đó. Nhưng không
ngờ chuyện này lại khủng khiếp hơn hắn tưởng tượng.
— QUẢNG CÁO —
Đến lúc này Ngô Khảo Ký đã hiểu tại sao Ảnh nói, Từ Huy càng yêu thương Ngô Khảo Ký hắn thì hắn càng có thể dễ dàng gây tổn thương cho nàng. Nếu Từ Huy chìm đắm trong tình cảm, hi vọng để rồi đến ngày Ngô Khảo Ký bất
chợt phát hiện thứ này rồi ruồng bỏ nàng, hắt hủi nàng, thậm trí là sỉ
nhục nàng. Đến lúc đó Từ Huy không tổn thương sao? Nàng sẽ vô hạn tổn
thương. Đến lúc này thì Ngô Khảo Ký đã dường như hiểu ra tất cả.
Nhưng Ngô Khảo Ký là ai, hắn không phải một người cổ nhân quan trọng chuyên
trinh tiết phụ nữ. Nhất là người phụ nữ đó còn bị bạo hành trước đó. Hắn cũng không quan trọng chuyện con cái, vì hắn biết mình không thể để lại hậu nhân. Hắn quan trọng chuyện tình dục không? Sinh lý nhu cầu con
người ai cũng có, nhưng hắn quan tâm hơn là tâm hồn đơn độc, phải hắn có một tâm hồn đơn độc lạc lõng thế giới này, hắn cần có một tâm hồn đồng
điệu làm bạn của hắn, rất cần, và Từ Huy có thể đáp ứng điều đó. Vậy đủ
rồi.
Ngô Khảo Ký nhìn đó Từ Huy mà đau sót vô cùng hăn hai dòng
nước mắt chảy dài… hắn đã hiểu tất cả những gì xảy ra, hắn không trách
nàng, hắn chỉ trách mình biết quá trễ mà thôi.
Từ Huy khẽ cau mày cựa quậy như sắp tỉnh.
Ngô Khảo Ký vội vàng mặc lại quần và kéo váy cho nàng.
“ Em tỉnh rồi…” Ngô Khảo Ký nhẹ nhàng…
“ Ưm…” Từ Huy vẫn còn mông lung ..
“ Từ Huy… anh yêu em… hãy đừng nghĩ về những quá khứ đau đớn đó… Từ nay
anh sẽ chăm sóc em. Không để ai làm tổn thương em…” Hắn ôm Từ Huy vào
lòng, nhẹ nhang nâng niu như một món đồ quý giá dễ vỡ tan. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng… hắn hôn lên tai nàng….
“ Ngươi đã nhìn thứ đó của Từ Huy” một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“ Ảnh sao? Ta đã nhìn…” Ngô Khảo Ký trả lời…
“ Buông ra…”
“ Không buông… Chuyện đó ngươi nghĩ nhiều… đối với ta không ý nghĩa… ta
không vì những chuyện đó mà hắt hủi Từ Huy… và cả ngươi Ảnh.. Hãy để ta
chăm sóc cả hai người các ngươi..”
…………………………………………..
Bố Chính Châu, giữa tháng hai.
Một loạt người bí ẩn mất tích trong một thời gian ngắn.
Từ nông dân di cư, thương nhân, người bán hàng dong, khất cái, cho đến một vài thân binh của Từ Huy, và đến cả 9 người chị em của Từ Huy cũng bị
mất tích một hồi. Nhưng giờ tình hình Bố Chính đã ổn định lại rồi. Những người bị đột nhiên mất tích đó lại đột ngột xuất hiện và tiếp tục công
việc bình thường hàng ngày của họ mà không có gì khác lạ.
Với sự giúp đỡ tận tình của chuyên gia xuyên việt Lý Từ Huy thì công việc hiện đại hóa cũng như cơ giới hóa của Bố Chính trong thời gian ngắn đã có
những biến chuyển tốt hơn.
Nói Lý Từ Huy là chuyên gia xuyên
việt vì cô nàng này đúng là tư tưởng hão huyền, kiếp trước nàng có đọc
tiểu thuyết xuyên để giải trí. Người khác đọc cho vui rồi bỏ qua, nhưng
nàng đọc và tìm điểm không logic trong đó rồi cố gắng tìm tòi công nghệ
để bu lấp khoảng trống trong những sự thiếu logic đó. Cho nên nói nàng
là một chuyên gia xuyên không về mặt lý thuyết là đúng hoàn toàn. — QUẢNG CÁO —
Tất nhiên những thứ nàng chơi bời suy luận ở kiếp trước chỉ là lý thuyết và luôn thiếu đi tính thực tế nhất định. Nhưng nó luôn khơi gợi nên những ý tưởng hay để có thể áp dụng thực tiễn.
Ví dụ như bể lọc cao
lanh đã được xây dựng từ đó giúp cho Bố Chính có thật nhiều cao lanh
dành cho các ngành ghề, từ nung gốm, xây lò cao nung gang, vật liệu chịu lửa cho lò bessemer. Và vả gạch chịu lửa cho lò nung xi măng đứng cùng
các lò đố gạch có thể sử dụng nhiều lần.
Công nghệ xi măng khô
lò quay nằm ngang của Ngô Khảo Ký đã phá sản hoàn toàn. Nhưng số xi măng fake của hắn nung ra cũng đủ để xây một lò cao xi măng loại siêu bé.
Cao 6m rộng 1.5 m lòng với hai lò thổi nhiệt ở hai bên.
Lúc này đây Lý Từ Huy đang hạnh phúc nằm trong lòng Ngô Khảo Ký mà ngâm nga hát. “ Có chàng chai… viết…”
“ Đau đầu quá em đừng hát nữa, để cho thợ người ta tập trung làm việc, xi măng không thành thì chúng ta ăn cháo cả. Một dãy móng phía Nam của Bố
Chính thành đã đào lên, nền yếu vô cùng , không có xi măng thì cả nhà đi bốc muối hết…” Ngô Khảo Ký cười cười… hôm nay là ngày thử nghiệm cái lò nung clinker dạng đứng công nghệ còi này. Ngô Khảo Ký rất chút trọng
vào nó.
“ Thời tiết đã nóng lắm rồi, cả ngày anh cứ ôm ôm ấp ấp không biết mệt… buông ra…” Lý Từ Huy nhúi mũi cáu gắt…
Nóng thấy ông bà ông vải, mà thời này ít nhất phải mặc 2 lớp áo, cho dù toàn là lụa lanh nhưng ôm ấp vẫn nóng vô cùng.
“ Ảnh có nói gì không…?” Ngô Khảo Ký chợt hỏi.
“ Nàng nói tối nay anh có rảnh tới gặp nàng, nhiều ngày không gặp nàng có chút nhớ anh…” Lý Từ Huy thò tay vào sườn hắn mà vặt một miếng thật
lớn…
“ Ha ha… được được tối đi, tối đi…” Ngô Khảo Ký cười lớn….
“ Thật tham lam hoa tâm củ cải… đến cả Ảnh anh cũng không có tha… thật đúng là đàn ông không ai tốt…” Lý Từ Huy hầm hừ…
“ Ta còn không tốt, thời này đàn ông ai chẳng tam thê tứ thiếp. Anh thì
thảm rồi, chỉ có hai em làm bạn lủi thủi không dám kêu ai…. Khà khà..
cho thơm một miếng…” Ngô Khảo Ký cợt nhả…
“ Không đùa… lũ em trai nhận của anh lúc nào đón dâu… cũng đã chờ đợi cả tháng rồi…” Lý Từ Huy càu nhàu…
“ Không vội, bọn hắn còn con đít lên chuẩn bị chiến tranh đâu, thời gian
nào, lòng dạ nào nghĩ đến đàn bà. Hay anh học em tự gói nàng dâu đưa đến cửa tụi nó..” Ngô Khảo Ký cười đểu châm chọc.