Công chúa dùng ngón tay, chọt chọt mặt Diệp Nại, cầm ly nước ô mai trong tay Diệp Nại.
"..............." - Mặc dù đã dùng cái ly đẹp nhất để đựng nước ô mai, nhưng nhìn công chúa uống nước ô mai thật sự không hợp.
"Tiểu Nại, ở đây chơi với mình nha." - Người đẹp cầm ly nước nói.
"Linh, mình muốn giúp mẹ làm canh hạt sen."
"Không được."
Diệp Nại ai oái: "Nhưng mình muốn học làm."
"Vậy mình cũng đi!"
"Hả? Nhưng nhà bếp......" - Chỗ đó không phải là nơi công chúa có thể tới.
"Nếu tiểu Nại không cho mình đi, thì mình cũng không cho tiểu Nại đi."
"Haiz....."
Nhà bếp.
"........."
"Tiểu Nại? Công chúa?" - Mẹ Diệp không thể tin vào mắt mình.
"..........." - Diệp Nại cười cười. [Đừng có nhìn con như là kẻ lừa bán gái nhà lành vậy chứ.]
Thế là, mẹ Diệp tuyệt đối không cho công chúa nhúng tay vào. Và hoàn cảnh trong nhà bếp hiện tại thế này, Diệp Nại lo lột hạt sen, công chúa thì ở kế bên phá.
"Linh......Hay là cậu về phòng đi."
"Không!"
"........." - Cẩn thận lột hạt sen. Công chúa ngồi một bên nhìn.
Lâu lâu công chúa sẽ hỏi vài câu như: "Tại sao phải lấy tim sen ra?"
"Bởi vì tim sen rất đắng, nên bình thường ai cũng lấy ra, phơi khô rồi dùng làm trà." - Hạt sen cũng không nhiều, một chút đã xong.
Sau đó, hai người bị mẹ Diệp đuổi ra, kế hoạch học nấu canh hạt sen của Diệp Nại công cốc. Công chúa thì rất vui, kéo Diệp Nại chạy ra ngoài.
"Đi vào nhà lớn chút nhé."
"Ừm." - Bởi vì không học được cách nấu canh hạt sen, Diệp Nại có vẻ chán nản.
Nhà lớn thật sự rất lớn, từ nhà chính đến họ hàng thân thích đều ở đây. Hai người thong dong bước đi.
Khi đi đến một cái ao sen, Diệp Nại ngồi xuống.
"Sao vậy?"
"Linh, Bạch gia có người."
"Ừ....chắc thế."
"Không biết, tiểu Bạch đã về chưa?"
"Vậy đi xem thử." - Công chúa kéo Diệp Nại chạy vào trong.
Bạch gia nổi tiếng nhất là hoa sen nở vào mùa hè. Trong ao sen của Bạch gia, rất nhiều giống sen khác nhau, nên khi nở chẳng hoa nào giống hoa nào. Vào thời điểm đó, cũng có hạt sen, đó là những hoa sen vừa mới nở rộ.