Sao Linh Vận lại không biết sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày Ly Diên rời khỏi nàng?
Nhưng khi ngày ấy thật sự tới, nàng lại phát hiện mình sẽ khổ sở như vậy.
Linh Dực nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Linh Vận dần hiện lên chút sầu bi, thở dài khe khẽ, xoay người rời khỏi.
Tâm tư của nữ hài tử là tinh tế nhất. Trong mắt hắn, thiên hạ không có bữa
tiệc nào không tàn. Nhưng tỷ muội bọn họ ở chung lâu rồi, ngày ấy đến
thật, toát ra cảm xúc như vậy cũng là tất nhiên. Chẳng qua không biết
cuối cùng nha đầu kia có chuyện gì gấp mà có thể khiến nàng cả câu giải
thích cũng không để lại.
Tuy rằng theo con đường của thiên hạ đệ nhất trang bọn họ có thể tra ra
được hướng đi mấy ngày qua của nàng, nhưng bọn họ lại chưa từng nghĩ sẽ
dùng cách như vậy đối đãi với nàng. Bởi vì Ly Diên đã sớm bất tri bất
giác trở thành một phần tử của thiên hạ đệ nhất trang. Là người thân cận nhất, bọn họ không muốn đi điều tra nàng.
Lúc này quả thực Ly Diên không có thời gian giải thích nhiều như vậy, bởi
vì nàng còn không rút ra được thời gian để nghỉ ngơi. Ly Diên bôn ba
suốt một ngày một đêm, nếu không phải lo Đạp Tuyết không chịu nổi, nói
không chừng nàng sẽ tiếp tục chạy đi. Thời gian là sinh mạng, chỉ khi đi sớm một chút nàng mới có thể kéo bạn thân của mình từ Quỷ Môn quan trở
về.
Ly Diên tìm một chỗ cây cối rậm rạp thả Đạp Tuyết, để nó tự đi tìm thức
ăn. Sau đó cuối cùng nàng cũng không chịu nổi cơn buồn ngủ đột ngột kéo
tới, trực tiếp nằm trên một cành cây ngủ mất.
Chẳng biết đã qua bao lâu, cái mũi nhạy bén của Ly Diên ngửi được mùi máu
tanh. Sau đó, nàng nghe thấy từ trên quan đạo truyền tới tiếng đao kiếm
chạm nhau kịch liệt. Ly Diên khẽ nhíu mày, từ từ ngồi thẳng dậy, trên
gương mặt đen thui hiện lên nét mất kiên nhẫn. Tiếp tục như vậy nàng còn ngủ thế nào được?
Mặc dù Ly Diên là thầy thuốc nhưng từ trước đến nay lại ghét mùi máu tanh,
huống chi còn là mùi máu tanh nồng nặc như thế. Chỉ dựa vào mùi máu này, nàng đã có thể kết luận được số người tử vong phía trước.
Xem ra quy mô trận chiến này cũng không nhỏ, cuối cùng là đại nhân vật nào mới có thể rước tới nhiều sát thủ như vậy?
Trong lúc Ly Diên suy nghĩ, rốt cuộc nàng cũng không kìm nén được nữaq. Chỉ
thấy bóng người màu đen lóe lên rồi biến mất tại chỗ.
Cách đó không xa, một chiếc xe ngựa đã bị bắn thành con nhím. Cả thân xe
ngựa màu đen, thoạt nhìn bình thường. Nhưng Ly Diên cảm thấy có thể gặp
phải nhiều người vây giết như vậy, chắc chắn chủ nhân của xe ngựa không
phải người bình thường.
Nàng kiểm tra xung quanh một lát, không phát hiện có người còn sống. Ngay
lúc nàng chuẩn bị tới gần xe ngựa lại nghe thấy một tiếng rên rỉ be bé.
Bước chân của Ly Diên dừng lại, quay người xem thử, đôi mắt như X-quang
thăm dò bốn phía. Cuối cùng, nàng tìm thấy một nam nhân cao to mặc áo
gấm đang ở trong một cái hố bên cạnh quan đạo.
Bởi vì hắn ngồi chếch ở chỗ kia nên Ly Diên không thấy rõ cuối cùng dáng vẻ hắn ra sao.
Xung quanh hắn là những hắc y vệ đang nằm với các tư thế bảo vệ khác nhau.
Tay hắn cầm trường kiếm lóe lên ánh sáng lạnh, máu tươi tí tách nhỏ
xuống. Hiển nhiên ở đây vừa xảy ra một cuộc ám sát cực kỳ tàn khốc. Xét
theo hướng những người này ngã xuống, mục tiêu ám sát chính là nam nhân
trước mắt.
Đáng tiếc, ở đây trừ hắn ra không còn người nào sống sót.
Tuy người này ngồi dựa vào chỗ kia nhưng lưng lại thẳng băng. Cho dù khắp
nơi toàn máu đen nhưng không hề ảnh hưởng tới nam nhân này.