Tần Từ có chút liễm mắt, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy mặt nghiêng thanh tú tinh xảo của Nhiễm Bạch, như là thiếu niên từ trong tranh bước ra.
Tần Từ trong lòng có chút co rụt lại, vành tai không hiểu sao đỏ lên.
Phim vừa lúc phát đến cảnh Hồng Y nữ quỷ đột nhiên hiện thân, một đôi mắt chảy ra huyết lệ.
"Máu này, không phải sốt cà chua chứ."
Nhiễm Bạch bỗng nhiên nhẹ nhàng lên tiếng nói.
Tần Từ: "..."
Cái kịch bản này, thật quỷ dị.
Mà Nhiễm Bạch hiển nhiên không phát giác được cảm giác phức tạp trong lòng Tần Từ, tiếp tục nhả rãnh:
"Cái đầu kia đều là đạo cụ, làm sao có thể từ trong nước trồi lên được?"
"Bộ trang phục màu đỏ này cũng quá giá rẻ đi, vì sao đoàn làm phim không thuê một cái đẹp mắt một chút."
"Đã biến thành lệ quỷ quỷ là không thể nào thủ hạ lưu tình có được không, người này thế mà có thể sống sót trong tay lệ quỷ, lợi hại."
Cho nên….
Nguyên một bộ phim này, những tình cảnh mà Tần Từ suy đoán cũng chưa từng xuất hiện.
Ngược lại nghe Nhiễm Bạch nhả rãnh phim từ đầu tới cuối.
Thế là, hành trình vốn dĩ lãng mạn lại hoạ phong quỷ dị như vậy, đi nhả rãnh phim.
Chờ phim kết thúc.
Tần Từ mặt ngoài không chút biểu tình, trong lòng MMP.
Tôi là ai? Tôi ở đâu? Tôi đang làm cái gì?
Phong Lạc bên trong không gian hệ thống yếu ớt lên tiếng,
"Ký chủ nhà ta ngay cả người cũng đã giết qua, sao có thể sợ một bộ phim hư ảo chứ?"
Đi ra rạp chiếu phim, Tần Từ cuối cùng mới tìm được chính mình.
Bầu không khí trầm mặc một hồi, Tần Từ mở miệng, tiếng nói trầm thấp từ tính:
"Dẫn cậu đi một chỗ."
Tay Nhiễm Bạch cầm một que kem vị chocolate, khẽ gật đầu, mơ hồ không rõ nói một tiếng:
"Được."
Đợi đến nơi.
Nhiễm Bạch vẩy vẩy tóc rối trên trán, một đôi mắt trong veo mang theo vài phần kinh ngạc.
Công viên trò chơi.
Trước mặt chính là công viên trò chơi nha.
Đường tàu lượn siêu tốc tạo nên một vòng cong duyên dáng giữa không trung, xe cáp treo xông thẳng tới chân trời, đu quay ngựa nương theo âm nhạc và ánh đèn mà chầm chậm xoay tròn...
"Cậu có thích không?"
Tần Từ nhìn Nhiễm Bạch, trong giọng nói lộ sự nghiêm túc không thể bỏ qua.
Nhiễm Bạch hơi nhíu mày, cánh môi vẽ nên một vòng đường cong mờ:
"Cảm ơn, tôi rất thích."
Động tác Tần Từ nhu hòa dắt tay Nhiễm Bạch, như đối đãi chí bảo.
Bàn tay tinh xảo như ngọc, được bàn tay to lớn của Tần Từ bao vây.
Hai người đều là đeo khẩu trang, khiến người khác không nhìn được rõ dung nhan.
Nhưng hai chàng trai cùng một chỗ cũng sẽ dẫn tới vô số ánh mắt.
"Trời ạ, không hiểu sao cảm giác một cỗ hương vị yêu đương."
"Quả thực chạm tới trái tim thiếu nữ của lão phu!"
"Oa, bọn họ là một đôi sao, nhìn thật yêu."
"Hai cái tiểu ca ca xinh đẹp, cùng một chỗ tốt bao nhiêu."
"Quả nhiên, ngày nay các tiểu ca ca có dáng dấp đẹp trai đều chơi gay."
Tần Từ đi mua một que kẹo đường, đưa cho Nhiễm Bạch.
"Cho cậu."
Tần Từ cũng không am hiểu việc theo đuổi người khác, cũng không biết làm sao ở chung với người mình thích.
Nhưng hắn chỉ là muốn đem tất cả đồ tốt nhất cho Nhiễm Bạch.
Nhiễm Bạch không che giấu chút yêu thích cùng tán thưởng nào.
Nghe Nhiễm Bạch nói vậy, Tần Từ không tự chủ cong cong khóe môi,
Có lẽ, ngay cả Tần Từ cũng không ý thức được, trong mắt mình không hề che giấu chút ôn nhu cưng chiều nào.
"Chúng ta đi chơi cáp treo đi."
Trong giọng nói của Nhiễm Bạch mang theo hưng phấn.
——
Có ai đọc truyện không vậy? Thức tới 1-2 giờ sáng edit mà không có người đọc mình cũng chán í. Nếu không có ai đọc thì mình ngưng edit, tự đọc cv vậy, có được bộ truyện hợp ý nên muốn edit cho nhiều người cùng đọc mà chắc chỉ hợp ý mình thôi thì phải. Buồn ghê á T_T