Ông là chúa tể ý chí được thế giới lựa chọn, và là vị thần duy nhất của đất trời chỗ này, luôn luôn đứng tối cao. Đó là nhận thức mà ông được sinh
ra.
Ý chí của thế giới là công bằng và công chính, nó sẽ sinh ra
một vị thần sáng tạo, đòi hỏi Thượng Đế yêu thương thế giới và tất cả
chúng sinh. Thượng Đế tự nhận mình không làm gì sai. Sự sáng thế, ban
cho tạo vật sức mạnh, ngoại hình, tài năng đã coi là Thần ban ân.
Tuy nhiên, đã xuất hiện ngoài ý muốn.
Lucifinil - Tạo vật hài lòng nhất của ông, trong lúc vô tình lại sinh ra nửa tấm
thần cách, trở thành thân thể bán thần. Jehovah tra ra mới biết
Lucifinil đang truyền giáo cho các chủng tộc, và tín ngưỡng của các tín
đồ là Lucifinil, không phải ông.
Điều này trong mắt Thượng Đế không thể nghi ngờ là phó Vua vương quốc Thiên Đàng sinh ra dã tâm, có ý đồ tạo phản.
Bết bát hơn chính là, dường như ý chí của thế giới cũng có ý định coi
Lucifinil là một vị thần và ngày càng không hài lòng với Jehovah.
Jehovah mà có thể cho phép tạo vật của mình ngồi ngang hàng với mình, và thậm chí giẫm lên đầu mình ư?
Vì thế ông thừa dịp Lucifinil còn là chim bồ câu non, đánh nát thần cách,
đánh cậu vào địa ngục, cắt đứt tín ngưỡng, không còn khả năng thành thần nữa.
Hành động này đã chọc giận ý chí thế giới, hủy diệt ý chí
của vị thần mới, dù là Jehovah cũng bị cắn trả nghiêm trọng, tĩnh dưỡng ở chín tầng trời cho đến nay. Ông không hối tiếc về việc đe dọa hủy diệt
Lucifinil, người có thể đe dọa vị trí của ông, vô luận trả cái giá gì
cũng đáng.
Cắn trả bị thương, có thể thông qua hấp thu lực tín ngưỡng của chúng sinh để bù đắp.
Lucifinil sa ngã thành Ma Vương, lại bị ông sắp đặt cho mở cửa quỷ địa ngục, thả
thiên tai bệnh tật, tạo thành trăm họ lầm than. Tất nhiên chúng sinh sẽ
ghét Lucifinil và quay lại tín ngưỡng Thượng Đế. Đây là kịch bản mà
Jehovah đã mong đợi từ lâu.
Nhưng... Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Jehovah nhận thấy vết thương hồi phục chậm, và sức mạnh tín ngưỡng từ tất cả
mọi người đã trở nên ít hơn, dần dần đạt đến mức độ tăng trưởng bằng
không.
Không chỉ vậy, khi tín ngưỡng không phát triển, nó còn bắt đầu lùi lại nhanh chóng, có nghĩa là một số lượng lớn các tín đồ ban
đầu của ông đã quay lưng lại với tín ngưỡng của họ.
Sự thay đổi
kinh hoàng này đã khiến Jehovah ngạc nhiên. Mặc dù lực lượng của tộc
người nhỏ bé, tuổi thọ cũng ngắn ngủi, nhưng năng lực sinh sôi nảy nở
lại rất mạnh, có số nhân khẩu khổng lồ. Tín ngưỡng của bọn họ có thể
tích từ ít thành nhiều, tụ tập lại là lực tín ngưỡng lớn nhất trong tất
cả chủng tộc. Jehovah hoàn toàn coi tộc người là một kho tín ngưỡng vô
tận.
Nhưng mà chính là kho tín ngưỡng vô cùng vô tận như vậy, thế mà... Trống không?
Chẳng lẽ tộc người không thể vượt qua đại dịch, trực tiếp diệt sạch?
Nếu không có tín ngưỡng bổ sung, dựa vào thần lực của chính mình chậm chạp
không thể chữa khỏi sự phản phệ trái với ý chí của thế giới. Jehovah
không có thời gian và không có năng lượng để điều tra những gì đã xảy ra dưới thế gian, rút lui và chọn rút tín ngưỡng của tộc tinh linh.
Chủng tộc tinh linh này sùng bái thiên nhiên, cũng không có tín ngưỡng đặc
biệt mãnh liệt với thần. Jehovah đã từng chê chủng tộc này không thể
cung cấp nhiều tín ngưỡng, chuẩn bị tiêu diệt tộc tinh linh, tái tạo ra
một chủng tộc sùng bái thần hơn, vì thế âm thầm xuống tay làm cho cây
sinh mệnh khô héo, định cho tộc tinh linh tuyệt hậu.
Nhưng cây
sinh mệnh đang trên bờ vực chết khô lại được Lucifinil cứu sống. Khi đó
Lucifinil nhận mệnh truyền giáo, mang câu thương hiệu "Thượng Đế phù hộ, Thần yêu người trần" cứu cây sinh mệnh, giọng điệu dịu dàng lại thân
thiết: "Thần yêu tất cả sinh linh trên thế gian, cứu mọi người là nghĩa
vụ của tôi."
Điều này thậm chí làm cho Jehovah không có lý do gì
để trừng phạt Lucifinil xen vào việc của người khác, và làm sao ông có
thể thừa nhận ông không yêu tất cả sinh linh.
Nhưng bây giờ
Jehovah lại biết ơn Lucifinil vì hành động này của cậu, và sau đó, tín
ngưỡng của tộc sinh linh vào ông cũng tăng lên rất nhiều.
Kết quả đến giờ cũng trống không như cũ.
Jehovah: "...? "
Tộc tinh linh cũng bị đại dịch diệt sạch?
Không có khả năng, tộc tinh linh có cây sinh mệnh, cây sinh mệnh không chết, tộc tinh linh bất diệt.
Đột nhiên Jehovah nhớ lại việc phóng thích con người không chỉ là bệnh tật, mà còn đủ các loại tai họa. Nếu một trận hỏa hoạn thiêu hủy rừng tinh
linh, thiêu chết cây sinh mệnh, cũng không phải là không có khả năng...
Chân mày Jehovah càng nhíu chặt, ông quyết định lùi lại một bước nữa và miễn cưỡng rút ra tín ngưỡng của tộc long mà ông không thích nhất.
Khi ông sáng tạo tộc long, cho chúng vảy cứng rắn và nanh vuốt sắc bén, cho chúng sức chiến đấu lớn mạnh với tuổi thọ dài. Nhưng bản tính tham lam
háo sắc của tộc long làm cho ông phản cảm, sau đó chủng tộc này đã bị
ông trục xuất đến nơi xa xôi, không nhìn qua một cái nữa.
Nhưng ông luôn luôn là Thượng Đế đã tạo ra chúng, về tình về lý, tộc long nên duy trì tín ngưỡng của chúng vào ông.
...... Lần này không chỉ không cảm nhận được chút lực tín ngưỡng nào mà còn
nghe thấy thủ lĩnh Leviathan nóng nảy truyền tin: "Sinh ra xong nuôi thả rông, còn muốn tín ngưỡng, ông giữ chút mặt mũi đi!"
Jehovah: "..."
Sao lại có lý lẽ này! Tất cả đều tạo phản hả!
Jehovah cố gắng bình tĩnh lại cơn giận của mình, bốn chủng tộc không có tín ngưỡng để rút, vậy thì chỉ còn lại tộc thiên...
Nếu không phải là quá bất đắc dĩ, Jehovah sẽ không chọn rút tín ngưỡng của
tộc thiên. Đó không phải là muốn tín ngưỡng của họ, mà là cuộc sống của
họ.
Thiên Thần không giống như các chủng tộc khác, các chủng tộc
khác có thể dựa vào sinh sôi nảy nở tự nhiên kéo dài, Thiên Thần phải
cấm dục, mỗi Thiên Thần đều là dùng thần lực của Thượng Đế tạo ra. Vì
vậy, chủng tộc này ít phản bội ông nhất.
So với các chủng tộc
khác cả tộc phản loạn, lúc trước Thiên Thần đi theo Lucifinil tạo phản
chỉ có một phần ba, có thể thấy được tộc thiên trung thành với Thượng
Đế.
Việc tạo ra các Thiên Thần bên dưới lớp Luyến Thần không tiêu tốn nhiều thần lực của ông, muốn thu hồi cũng không tốn nhiều công sức. Mỗi Thiên Thần được tạo ra có trí tuệ và tính mạng, nhưng cũng có thể
bị Thượng Đế lấy lại bất cứ lúc nào. Miễn là các Thiên Thần vẫn tin vào
Thượng Đế, Thượng Đế có thể thu lại các Thiên Thần và trở thành một phần sức mạnh của riêng mình. Nhưng ông thường không làm điều đó - các Thiên Thần nghĩ Thượng Đế là một vị Thần nhân từ và biết thương xót, ông
không thể làm điều gì đó quá tàn nhẫn, điều này sẽ làm lung lay tín
ngưỡng của vật sáng tạo, được không bù nổi mất.
Nhưng bây giờ ông bất chấp tất cả những điều này. Tín ngưỡng của bốn chủng tộc lớn đã bị
mất hoàn toàn, và ông cần phải chữa lành vết thương càng sớm càng tốt,
nên chỉ có thể lấy đi cuộc sống của các Thiên Thần.
Jehovah mở mắt ra là lạnh lẽo vô cùng cực.
Không hề có chúng sinh trong đôi mắt đó.
Một tầng trời.
Một bộ phận Thiên Thần vừa lâm trận đã đào ngũ, nhanh chóng gia nhập phe
liên quân bốn tộc, biến thành liên quân năm tộc. Một số Thiên Thần thì
vẫn đang chống lại.
Phần lớn đào ngũ là Thiên Thần cấp ba như
Tổng Lãnh Thiên Thần, còn những Ngai Thần, Minh Thần cấp cao này thì ở
lại phe Thượng Đế. Bọn họ được tạo ra bởi nhiều thần lực của ông hơn, và rất khó để phản bội Thượng Đế.
Tính tình Tổng Lãnh Thiên Thần
không kiên định, có lẽ sẽ bị tiền tài mỹ sắc hấp dẫn, nhưng những Thiên
Thần cấp cao này không dễ bị thuyết phục như vậy.
Bọn họ cũng
càng phân rõ, Thiên Thần sa ngã tóc đen mắt đỏ trước mắt, có sáu cánh
chim đen nhánh, đã không còn là Thái Tử Lucifinil tôn kính yêu quý của
bọn họ.
Đó là Ma Vương Lucifer, tồn tại hoàn toàn trái ngược với Thái Tử Lucifinil.
Nếu như tất cả Thiên Thần đều dễ dàng tiếp nhận Lucifer, Thái Tử Lucifinil mới thật sự chết.
Thái Tử Lucifinil sẽ không chết, ánh sáng của Thái Tử vĩnh viễn tồn tại trong lòng bọn họ.
Lucifer nhìn Thiên Thần còn chưa buông vũ khí xuống -- Gần như đều là Thiên
Thần cấp cao bốn cánh, hơi nghiêng đầu: "Mấy người không chịu gia nhập
Satan Giáo hả?"
Tình cảnh cho đến bây giờ, thật ra đã phân rõ
thắng bại. Chỉ dựa vào số lượng, ưu thế của Satan bên này cũng đủ để áp
đảo Thiên Đàng.
Một tên Minh Thần nắm vũ khí cố gắng bình tĩnh trả lời: "Tôi sẽ không bao giờ bị cám dỗ bởi ma quỷ."
Nếu là Thái Tử Lucifinil... Cậu có ánh sáng cứng cỏi như vậy, cũng nhất định sẽ không bị ma quỷ dụ dỗ.
Mặc dù Lucifer hiện tại chính là Thái Tử Lucifinil trong quá khứ.
Bọn họ sẽ không để cho tinh thần Thái Tử Lucifinil trong quá khứ biến mất.
Lucifer nhìn hắn một lúc lâu, chậm rãi vỗ tay hai cái.
Trong biển tri thức, anh nói, "Lucifinil, đây là tín đồ chỉ thuộc về em. Hình như anh không thể làm gì được họ."
Lucifinil nhẹ nhàng chớp mắt.
Cậu đã chết trong mắt thế giới bên ngoài.
Nhưng vẫn còn sống trong trái tim của họ.
Ngay sau khi Lucifer vỗ tay xong, Minh Thần tuyên bố quyết không bị ma quỷ
dụ dỗ bỗng nhiên bị một luồng ánh sáng trắng bao phủ, tiếp theo toàn bộ
người Thiên Thần đều tung thành lông vũ, hóa thành vô số điểm sáng màu
vàng biến mất trong không khí.
Đây là... Thiên Thần ngã xuống.
Luyến Thần Michael trợn tròn mắt, gào thét nói: "Lucifer! Làm sao anh lại giết hắn ta -- "
Raphael đúng lúc giữ chặt Michael kích động, sắc mặt cũng không tốt hơn là bao: "Không phải Lucifer."
Vẻ mặt Michael rất khó coi: "... Là hơi thở của Chủ Thần."
Một luồng rồi một luồng ánh sáng phủ xuống, một vị rồi lại một vị Minh Thần biến mất, bốc hơi tại chỗ.
Sức mạnh của Luyến Thần sáu cánh không dễ bị Thượng Đế thu hồi, dưới những
Luyến Thần này, Minh Thần có được thần lực nhiều nhất của Thượng Đế liền trở thành đối tượng chính bị thu hồi. Để khôi phục lại sức mạnh thần
lực càng sớm càng tốt, Thượng Đế đã bắt đầu một vụ thảm sát các Minh
Thần.
Lucifer tựa như giễu cợt: "Đây có phải là Thượng Đế thề trung thành với mấy người không?"
Thân thể các Thiên Thần lạnh như băng, ngay cả các chủng tộc khác cũng có loại sợ hãi một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Đây là... Thượng Đế mà họ đã từng tin vào.
Ác nghiệt vô tình như vậy.
Chỉ có những con quỷ bị bỏ rơi ngay từ đầu và những con quỷ chưa bao giờ
tín ngưỡng Thượng Đế cười lạnh: "Đã nói rồi, tin Satan, nhận vĩnh cửu,
tin vào Thượng Đế là không muốn sống."
Lucifinil trong biển tri
thức giật mình, nhìn thấy các Thiên Thần quen thuộc nhao nhao ngã xuống, trong đôi mắt màu vàng xinh đẹp hiện lên đau thương với tuyệt vọng thật lớn: "Lucifer, anh đưa thân thể cho em, em muốn cứu bọn họ!"
Trong sách Thánh Linh có 100.000 Thiên Thần, Lucifinil đều nhớ tên của mỗi người.
Sau mỗi cuộc chiến tranh, nhìn thấy những cái tên chuyển sang màu xám, đằng sau là một thiên thần đã chết.
Lucifinil cực kỳ sợ hãi khi nhìn thấy Thiên Thần ngã xuống, biến thành hình ảnh
lông vũ với điểm sáng tiêu tán. Cậu dùng cánh chim của mình càng nhiều
càng tốt bảo vệ Thiên Thần, cho dù mình đầy thương tích, cũng không muốn nhìn thấy Thiên Thần chết đi nữa.
Hiện tại cậu lại trơ mắt nhìn bọn họ ngã xuống biến mất.
Giọng nói của Lucifer bình tĩnh đến ác nghiệt: "Bây giờ em vẫn còn là bán
thần, xông lên trực tiếp là muốn thần cách vừa ngưng kết bị Jehovah đánh nát một lần nữa sao? Em có biết linh hồn của em sẽ bị giết chết bởi một đòn nặng không?"
Lucifinil van cầu, "Lucifer, cầu xin anh, em phải đi cứu bọn họ..."
"Em lấy gì để cứu? Lại muốn hy sinh chính mình cứu người khác?" Lucifer
quay lưng lại, thản nhiên nói, "Nếu em không nhìn nổi thì chúng ta rời
khỏi chỗ này là được rồi."
"Lucifer! Đừng đi! Bọn họ sẽ chết, cầu xin anh, Lucifer--"
Thiên Thần trong biển tri thức phát ra tiếng khóc tuyệt vọng, bộ dáng quỳ gối cuộn mình trên cánh phá lệ xinh đẹp yếu ớt, nhưng lại không thể để
Lucifer dừng chân dù là một bước.
Khi Lucifer sắp bước ra một
tầng trời, bước chân sắp bước ra đột nhiên không khống chế được, mắt đỏ
của Lucifer có một khoảnh khắc kinh ngạc, tiếp theo là dấy lên tức giận: "Lu, Ci, Fi, Nil, Em!"
Mãnh liệt... Muốn cứu vớt Thiên Thần tín nhiệm, để cho tinh thần của Lucifinil trong nháy mắt chiếm thế mạnh.
Ánh sáng trong biển tri thức gần như áp đảo bóng tối trong khoảnh khắc.
Bất kể là Thiên Thần, ác ma, tinh linh, cự long hay là con người, đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về phía một bóng dáng tràn ngập ánh sáng
trên bầu trời.
Đám Minh Thần đang chờ chết kinh ngạc ngước mắt lên, ngước nhìn đôi cánh chắn trước người bọn họ.
Sáu cánh chim tuyết trắng mở ra nhẹ nhàng rung động, Thiên Thần tóc vàng
chậm rãi mở hai mắt màu vàng rực rỡ, trong con ngươi là dịu dàng đau
thương, lộ ra kiên định vĩnh viễn không lùi bước.
Ánh sáng thần
lớn mạnh cắt cánh chim của cậu, từng mảng lông vũ đẫm máu phiêu tán trên không trung, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết cũng bị vẽ ra một vết máu.
Cậu vẫn sừng sững bất động thay bọn họ đỡ ánh sáng thần, giống như trước kia trăm ngàn lần bảo vệ bọn họ ở phía sau.
Niềm tự hào của Lucifinil nằm ở việc vĩnh viễn mang ánh sáng lương thiện,
vĩnh viễn không nói bại không buông tha, vĩnh viễn không vì đau khổ mà
thay đổi sự kiên trì của mình, cũng không dao động tín ngưỡng dịu dàng
chính nghĩa của mình.
Các Thiên Thần nhẹ nhàng mở miệng: "Thái Tử Lucifinil..."
"Ngài ấy lại bảo vệ chúng ta."
Ban đầu còn nói quyết không bị Satan hấp dẫn, hốc mắt các Thiên Thần cấp cao đều đỏ lên.
Họ không tin vào Satan Lucifer.
Nhưng bọn họ vĩnh viễn tín ngưỡng trưởng Luyến Thần Lucifinil.
Khóe môi Lucifinil tràn ra vết máu, thừa nhận nỗi đau muốn nghiền nát linh hồn.
Lấy thân bán thần ngăn cản thần lực, quả nhiên vẫn là quá không biết tự lượng sức mình...
Michael lo lắng nói, "Thái Tử Lucifinil sắp không chịu nổi... Cầu xin Thượng
Đế, hừ, cầu xin Thái Tử Lucifinil, nhất định ngài phải chống đỡ được!"
Không chỉ hắn, năm chủng tộc cũng đều cầu nguyện như vậy.
Tại thời điểm Lucifinil cảm thấy sắp không chống đỡ nổi thì tín ngưỡng màu
bạc từ năm chủng tộc cuồn cuộn không ngừng nhập vào thân thể cậu, bổ
sung sức mạnh cho cậu.
Cạn kiệt cũng không khó chịu như vậy.
Cậu không đơn độc chiến đấu, cậu có tín ngưỡng của chúng sinh.
Một Thiên Thần bỗng nhiên kinh ngạc nói: "Bộ dáng Thái Tử Lucifinil --"
Tất cả chủng tộc đều nhìn thấy.
Một nửa cánh chim của Thiên Thần sáu cánh vẫn không nhiễm bụi, nửa còn lại đen kịt như mực dày đặc.
Tóc thì như nhuộm thành hai loại màu vàng và đen khác biệt, dung nhan hoàn
mỹ không thể bắt bẻ là một đôi đồng tử khác màu, mắt vàng dịu dàng đau
thương, mắt đỏ lạnh lẽo vô tình.
Nửa mặt Thiên Thần, nửa mặt Ma Vương.
Rõ ràng là khí chất hoàn toàn sai lệch, nhưng tổ hợp lại là diễm lệ rung
động lòng người, giống như Succubus hợp thể với tinh khiết.
Lucifer xuất hiện làm cho áp lực linh hồn mà Lucifinil đang gánh chịu đột nhiên giảm bớt một nửa, cậu kinh ngạc nói trong biển tri thức: "Lucifer..."
"Nếu em đã cố ý muốn chịu chết." Giọng điệu Lucifer tức giận không hề gợn sóng, "Vậy anh sẽ đi cùng em."
Lucifinil chớp mắt cực nhẹ.
"Nhưng mà tin tốt là, chúng ta ai cũng không cần phải chết." Lucifer có chút cười rộ lên.
"Thì ra khi tiếp nhận tín ngưỡng của năm tộc, chúng ta hợp thể xuất hiện, thần cách mới có thể biến thành hoàn chỉnh."