Núi thánh Olympus cổ đại là nơi sinh sống của các vị thần Hy Lạp thế hệ thứ ba, được cai trị bởi vua Zeus.
Zeus có hai anh trai, anh cả Hades và anh hai Poseidon. Ban đầu khi ba anh
em được phân chia quyền lực, họ đã sử dụng hình thức rút thăm. Hades rút được Minh phủ, trở thành người đứng đầu Minh giới, Poseidon rút ra
biển, trở thành hoàng đế của biển cả, Zeus rút bầu trời, trở thành vua
của các vị thần. Kể từ đó Zeus ở lại Olympus nắm quyền lực, Hades và
Poseidon trở về Minh giới và Đại dương.
Poseidon kiểm soát tất
cả đại dương, sông suối xung quanh Hy Lạp, là một Hải Hoàng được các vị
thần của tất cả vùng biển ngưỡng mộ. Hắn ở lại quanh năm trong một cung
điện tuyệt đẹp dưới đáy biển Aegean, cầm đinh ba, ngồi trên ngai vàng
nạm đầy kim cương ngọc trai, có kho báu vô tận dưới đáy biển.
Tính tình hắn âm tình bất định. Khi bình tĩnh, biển sẽ sóng gió yên tĩnh,
hải âu trắng trên biển chơi đùa, thuyền có thể đi lại thuận buồm xuôi
gió, khi không hài lòng biển sẽ sóng to dữ dội, bão tố, sóng lớn không
ngừng lật thuyền, để cho các thủy thủ chôn vùi dưới đáy biển.
Mà Hải Hoàng bệ hạ đã thật lâu không có vui vẻ, mấy trăm năm gần đây biển
rộng luôn sóng to gió lớn, hung mãnh gầm thét, sóng gió cơ hồ chưa bao
giờ bình ổn.
Bởi vì Hải Hoàng bệ hạ tìm không được một mỹ nhân hoàn mỹ có thể phù hợp với tâm ý của hắn.
Sau khi sở hữu kho báu vô tận, Poseidon dần mất hứng thú với sự giàu có và
chuyển sang theo đuổi những điều mới mẻ hơn. Đáy biển vắng vẻ cô tịch,
hắn muốn tìm một mỹ nhân làm bạn bên cạnh.
Ý tưởng này vẫn là
Zeus truyền cảm hứng cho hắn. Em trai Zeus của hắn sau khi liên tục cưới bảy đời vợ còn chưa thỏa mãn, vẫn như cũ bên ngoài tình nhân vô số,
sinh ra một đàn con riêng, mỗi ngày sống bận rộn mà sung túc.
Poseidon không quan tâm đến việc kết hôn sinh con, hắn chẳng qua nhàm chán, muốn tìm cái gì đó làm.
Giống như Zeus thấy một người yêu một người, phàm là một người đẹp hành vi
ngựa giống ngủ một giấc liền sinh con, Poseidon rất chướng mắt. Hắn có
chủ nghĩa hoàn mỹ, ánh mắt cực độ kén chọn, hoặc là không tìm, còn đã
tìm thì phải tìm báu vật xinh đẹp nhất đương thời.
Nhưng mỹ nhân như vậy cả đời khó tìm.
Poseidon trong xương mang theo hoang tưởng, một ngày không tìm được tình nhân
hoàn mỹ trong lòng, tâm tình liền một ngày kém một ngày. Hắn thậm chí
quên mất ý định ban đầu chỉ là muốn tìm việc xua nhàm chán, không tìm
được tình nhân hoàn mỹ thề không bỏ qua, dĩ nhiên đã thành một loại chấp niệm.
Hắn đã ban hành chiếu lệnh - những người có thể làm cho
tâm tình của hắn vui sướng, biển rộng dẹp loạn, hắn liền lấy làm Hải
Hậu.
Sóng biển trên biển càng ngày càng hung mãnh, thủy Thần
cùng người phàm run sợ, nhao nhao ở các nơi tìm kiếm tuyệt sắc mỹ nhân,
cầu sớm bình ổn lửa giận của Hải Hoàng.
Địa vị Hải Hậu tôn quý,
còn có thể cùng Hải Hoàng chia sẻ quyền hành cùng tài phú, vô số cô gái
xinh đẹp cướp phá sứt đầu mẻ trán báo danh tham gia, trong số người báo
danh không thiếu các chàng trai đẹp -- Hải Hoàng bệ hạ cũng không có
giới hạn giới tính.
Nhưng thủy Thần phụ trách sàng lọc mỹ nhân
không dám chạm vào rủi ro của Hải Hoàng bệ hạ, đem chàng trai đều xem
như người quấy rối, lại sàng lọc con gái dung mạo bình thường xinh đẹp,
dung mạo thượng thừa xinh đẹp, chỉ lưu lại những mỹ nữ đứng đầu, mới dám đưa vào Hải Hoàng cung, mời Hải Hoàng bệ hạ nhìn qua.
Các mỹ
nhân được chọn đều được sắp xếp ở trong một cung điện, tên của họ lần
lượt là Medusa, Minerva, Etra, Melanippe, Meister, Tyrol... Mỗi người
đều là tuyệt sắc mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành. Các nàng tề tụ một chỗ, ganh đua sắc đẹp, tư sắc mỗi người mỗi vẻ, khó phân cao thấp. Nhưng
thật sự mà nói, vẫn là Medusa cao hơn một bậc.
Các nàng ở Hải
Hoàng cung suốt năm mươi năm, được thế giới bên ngoài coi như tình nhân
của Hải Hoàng. Chỉ có các nàng biết, các nàng căn bản chưa từng thấy qua Hải Hoàng bệ hạ một lần. Trong cung điện năm lần bảy lượt không ngừng
đưa tới người mới, đều là mỹ nhân dâng hiến cho Hải Hoàng, nhưng Hải
Hoàng bệ hạ vẫn không đến thăm các nàng một cái.
Bất quá nơi này ăn ngon mặc đẹp, còn có châu báu trang sức xinh đẹp, so với cuộc sống
bên ngoài tốt hơn nhiều. Các cô nương tuy rằng trong lòng lo lắng chờ
đợi, cũng chỉ có thể an ổn tại chỗ, không dám đi quấy rầy Hải Hoàng bệ
hạ.
Một ngày nọ, một nàng tiên nữ hải dương tên là Amphitrite đến cung điện, với khuôn mặt xinh đẹp hơn tất cả các cô gái.
Trong lòng Medusa nháy mắt có chuông báo động vang lên.
Nàng hướng về phía thân phận tôn quý là Hải Hậu, đối với việc này ôm quyết
tâm bắt buộc. Năm mươi năm qua, những mỹ nữ khác trong cung điện dù có
lo lắng đến đâu cũng không gặp được Hải Hoàng bệ hạ, Medusa đều rất bình tĩnh. Nàng biết nàng là cô gái xinh đẹp nhất, chỉ cần Hải Hoàng bệ hạ
nhìn các nàng, nhất định sẽ liếc mắt một cái liền chú ý tới nàng.
Nhưng vị mới này so với nàng còn đẹp hơn, làm cho nàng lập tức có cảm giác nguy cơ.
Phải nghĩ ra một cách để cắt mặt cô ta. Medusa ác độc nghĩ.
Medusa tạm thời không tìm được cơ hội hành động, bởi vì không bao lâu sau liền truyền đến một tin tức tốt, Hải Hoàng bệ hạ triệu kiến các nàng.
Mặc kệ nội tâm có kích động đến đâu, các cô gái đều ra vẻ rụt rè, dùng tư
thái tao nhã nhất nhấc váy lên hành lễ quỳ gối, hy vọng lưu lại cho Hải
Hoàng bệ hạ một ấn tượng thục nữ đoan trang hào phóng, xứng với thân
phận Hoàng Hậu.
Poseidon bảo các nàng đứng lên, thanh âm trẻ trung trầm thấp truyền vào tai các cô gái, vô cùng dễ nghe.
Medusa tim đập thình thịch, to gan ngẩng đầu, vụng trộm nhìn Hải Hoàng bệ hạ trên ngai vàng.
Hải Hoàng bệ hạ có một khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, đôi mắt xanh thẳm so với
chiếc nhẫn lam bảo thạch nàng đeo còn thâm thúy hơn. Hắn lười biếng tùy ý dựa vào ngai vương, ngón tay thon dài đặt trên tay vịn nạm trân châu,
trong lúc lơ đãng giơ tay nhấc chân so với khí chất quý tộc các nàng cố ý duy trì ưu nhã hơn nhiều. Vẻ mặt hắn nhạt nhẽo, phảng phất đối với mỹ
mạo giai nhân phía dưới cũng không thèm để ý, các nàng dốc hết toàn lực
khoe khoang tư sắc, cũng chỉ vì được Thần minh rũ mắt liếc một cái.
Cao cao tại thượng như thế.
Phong thần tuấn lãng như thế.
Medusa cảm thấy nhịp tim của nàng đập bình bịch. Nếu như trước hôm nay, mục
đích nàng đến hải dương chỉ là vì thân phận Hải Hậu. Nhưng hôm nay sau
khi nhìn thấy Hải Hoàng bệ hạ, nàng muốn chính là được vị Thần minh cao
quý này coi trọng.
Nàng yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Có rất nhiều cô gái ở đây cũng cùng một ý tưởng với nàng, không ai có thể từ chối một mỹ nam tử tôn quý tao nhã như vậy.
Chỉ cần liếc mắt một cái, Poseidon đã chiếm được trái tim của toàn bộ cô
gái. Mà đôi mắt xanh lạnh của hắn đảo qua một vòng, không có hứng thú
thu hồi tầm mắt, tâm tình càng thêm tích tụ.
Dong chi tục phấn* khinh thường chạm vào, ngay cả liếc mắt một cái cũng coi như được hân hạnh đón tiếp.
(*) Ví con người chỉ biết tô son điểm phấn, trang điểm ăn mặc dung tục, không có tu dưỡng cũng không có văn hoá.
Một phòng mỹ nhân mỗi người mỗi vẻ, khó phân sàn sàn nhau. Cũng chính vì
không phân biệt được cao thấp, chứng tỏ không ai có thể hoa ghen thua
thắm liễu hờn kém xanh, đều không phù hợp với định nghĩa đẹp nhất đương
thời.
Cũng chỉ có hai người dẫn đầu mới có thể miễn cưỡng lọt vào mắt.
Medusa khẩn trương đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi, nhận thấy tầm mắt của Hải Hoàng bệ hạ dừng lại giữa nàng và Amphitrite một lát.
Muốn giữa hai người bọn họ đưa ra lựa chọn sao?
Medusa đã trải qua sự chờ đợi dày vò nhất, và sau đó nghe thấy âm thanh dễ
chịu đó trầm giọng nói: "Cô ở lại, những người khác trở về."
Nàng lập tức ngẩng đầu, thấy Hải Hoàng bệ hạ nhìn chính là phương hướng Amphitrite, Amphitrite đang kinh hỉ kích động hành lễ.
Móng tay Medusa trong nháy mắt bóp vào lòng bàn tay, trong mắt phát ra ánh sáng ghen tị oán độc.
Những cô gái khác cho dù trong lòng không cam tâm, cũng không có ai dám vi
phạm mệnh lệnh của Hải Hoàng, mỗi người đều mang tâm tư rời khỏi cung
điện.
Trong cung điện chỉ còn lại Poseidon và Amphitrite.
Amphitrite không giấu được vẻ kích động, giống như bị một cái bánh khổng lồ đập
trúng, nàng sắp trở thành Hải Hậu sao? Nàng cũng không ngấp nghé cái
thân phận này, nhưng nàng thực sự bị khuất phục bởi sức quyến rũ của
Thần biển.
Đầu ngón tay Poseidon gõ tay vịn từng chút một, rơi vào trầm tư.
Không có nghi ngờ rằng Amphitrite trông rất đẹp. Vô luận là ở trong mắt người phàm hay là Thần minh, nàng đều là một vị đại mỹ nhân. Vừa rồi cả vườn
xuân sắc, cũng có thể liếc mắt một cái nhìn ra nàng là đóa hoa đẹp nhất.
Nhưng vẫn còn thiếu một cái gì đó.
Mặc kệ thiếu cái gì, cũng không phù hợp với các tiêu chuẩn hoàn hảo của Poseidon.
Hắn thật sự không muốn chấp nhận.
Poseidon chống cằm, lười biếng hỏi: "Cô nguyện ý trở thành Hải Hậu sao?"
Amphitrite mừng rỡ như điên, ngẩng đầu nói: "Kính thưa Hải Hoàng bệ hạ, tôi -- Tôi nguyện ý, tôi rất nguyện ý!..."
Nhưng mà lời còn chưa nói hết, mặt biển bỗng nhiên truyền đến một trận rung
động, cung điện dưới đáy biển đều chấn động ba phần. Amphitrite ngẩng
đầu, trên vương tọa trước mặt đã không còn bóng dáng của Hải Hoàng.
Biển sóng to gió lớn, bầu trời sấm chớp.
Các Thần hải dương đối với thời tiết như vậy thấy nhưng không thể trách,
Hải Hoàng bệ hạ một ngày tìm không được người trong lòng, biển cả vĩnh
viễn sẽ không bình yên. Chỉ hy vọng mấy năm nay đưa tới mỹ nữ, có thể có một hai người hợp tâm ý Hải Hoàng bệ hạ.
Hôm nay có một chút
khác nhau. Trên mặt biển sóng biển phập phồng tụ tập một lượng lớn bọt
trắng, hiện lên kim quang cao ngất, xuyên thấu mây đen dày đặc, bầu trời thần thánh vô cùng.
Poseidon phát hiện dị động, chạy tới trên
mặt biển, nhìn thấy sức mạnh xa lạ trong kim quang trên biển, chậm rãi
buông đinh ba trong tay xuống, ánh mắt hơi sắc.
Một vị thần mới được sinh ra.
Sóng biển bắn tung tóe, một cái vỏ sò khổng lồ nổi lên mặt biển, dưới ánh mắt chăm chú của Poseidon chậm rãi mở ra.
Trong vỏ sò cuộn mình một thanh niên trần như nhộng, mím môi đỏ tươi, mái tóc dài màu vàng rực rỡ che đi thân thể trắng nõn không mảnh vải của cậu,
da thịt trắng hồng phảng phất nhuộm qua nước hoa diễm lệ. Cậu nhíu mày,
lông mi dài run rẩy, chậm rãi mở mắt ra, con ngươi xanh biếc xinh đẹp
đến mức khiến người ta say lòng.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, trong
mắt còn lộ ra ngây thơ không biết thế sự lúc mới sinh. Vỏ sò theo dòng
nước chảy ra, ở trên biển lớn đông phiêu tây lãng, xóc nảy lay động, nhỏ bé đến đáng thương. Đột nhiên một trận sóng lớn đánh tới, cậu bất ngờ
không kịp đề phòng, cơ hồ muốn chật vật ngã xuống biển, lại rơi vào một
cái ôm ấm áp.
Cậu ngẩn ra, phát hiện mình bị ôm giữa không
trung, ngẩng đầu chỉ nhìn thấy sườn mặt Thần minh tuấn mỹ, còn có đôi
mắt sâu không lường được như biển đen.
Poseidon ôm lấy cậu, động tác nhẹ nhàng thả cậu trở lại vỏ sò -- vỏ sò còn sót lại sức mạnh, cần phải được Thần mới hấp thu.
Thanh niên xinh đẹp một lần nữa trở lại vỏ sò lảo đảo, ngón tay nắm chặt mép
vỏ sò, thần sắc hoảng sợ. Mưa lớn như trút nước, không thương tiếc đánh
vào người cậu. Cậu run rẩy trong mưa lớn sóng to, bất lực nâng hai mắt
lên, ngước nhìn Thần minh tóc xanh đứng cao cao tại thượng ở đầu sóng
cách đó không xa, dùng ánh mắt im lặng khẩn cầu sự giúp đỡ, giống như
một con nai con đáng thương.
Dung nhan kia, kinh diễm tuyệt luân, độc nhất vô nhị.
Venus, vị thần của tình yêu và vẻ đẹp, từ khi sinh ra đã biết làm như thế nào để câu hồn người.
Trong đầu tất cả các vị thần Olympus đều vang lên âm thanh cùng một lúc - Sự ra đời của vị thần tình yêu và vẻ đẹp Venus.
Chỉ có Thần minh cấp bậc chủ Thần sinh ra, pháp tắc mới có thể long trọng
phô trương như vậy, vừa xuất thế đã hướng toàn thế giới chiêu cáo sự tồn tại của cậu.
Trong nháy mắt mây đen tan đi, sấm sét biến mất,
mưa lớn lập tức dừng lại, mặt biển gió êm sóng lặng. Bầu trời xanh, mặt
trời chiếu sáng, nữ thần cầu vồng Iris vẽ một cầu vồng trên bầu trời.
Thế giới hoan nghênh sự ra đời của các vị thần sắc đẹp.
Vỏ sò
trôi dạt từ từ trên mặt biển yên tĩnh, không biết đi đâu về đâu.
Poseidon giơ tay lên, gọi một cơn gió biển dịu dàng, đưa vỏ sò đến đảo
Síp gần đó.
Venus đứng dậy từ vỏ sò đi chân trần trên bãi biển.
Mỗi một bước đi, trên mặt cát sẽ nở rộ một mảng lớn hoa hồng trắng, mái
tóc dài buông xuống bắp chân. Không có nơi nào không tinh tế, không nơi
nào không hoàn mỹ.
Trên đời vốn không có hoa hồng, và sự ra đời
của Venus đã mang lại hoa hồng cho thế giới. Cậu được sinh ra để đại
diện cho sự lãng mạn.
Nữ thần thời gian đã sớm ở chỗ này chuẩn
bị nghênh đón cậu. Các nàng thay cậu mặc trang phục trang nghiêm xinh
đẹp, còn thắt cho cậu một cái đai vàng giàu ma lực tình yêu.
Venus ngoan ngoãn mặc cho các nàng bài bố, dưới trang phục Hoa phục càng phát ra vẻ đẹp kinh diễm động lòng người.
Eunomia, một trong những nữ thần thời gian, chào đón cậu trên một chiếc xe đầy
màu sắc: "Mỹ Thần điện hạ mời lên xe, chúng ta phải xuất phát đến núi
Olympus."
Đến Olympus? Poseidon không hài lòng, hắn dự định đưa vị Thần mới trở lại đáy biển để nuôi dưỡng.
Hai nữ thần thời gian còn lại phát hiện ra Poseidon, hành lễ, kinh ngạc hỏi: "Hải Hoàng bệ hạ, ngài làm sao ở chỗ này?"
Poseidon nhìn về phía Venus, không hài lòng nói: "Cậu ấy được sinh ra ở biển, nên trở về đại dương, tại sao phải đi Olympus?"
Nữ thần thời gian trả lời: "Hải Hoàng bệ hạ, Mỹ Thần điện hạ là một trong
mười hai chủ thần Olympus được định sẵn, thân phận tôn quý, trước khi
trưởng thành phải ở lại Olympus, lấy linh khí trên núi thánh tẩm bổ thần cách của cậu ấy."
Thời thơ ấu của các vị thần là hai trăm năm.
Mặc dù Venus được sinh ra với hình dạng trưởng thành, hai trăm năm sau,
tâm trí và sức mạnh mới giống như các vị thần trưởng thành. Cho dù thần
không tiết tháo nhất cũng sẽ không ngủ với thần mới chưa tới hai trăm
tuổi, vậy sẽ bị toàn bộ Olympus chửi bới.
Thời thơ ấu bồi dưỡng
rất quan trọng, núi Thánh Olympus có linh khí phong phú nồng đậm, tuyệt
đối tốt hơn so với đáy biển tối tăm không có mặt trời. Poseidon thân là
thần biển, nhưng không thể chạy đến địa bàn Zeus ở lại lâu dài.
Poseidon ánh mắt ảm đạm, tâm tình rõ ràng hỏng bét. Với dục vọng độc chiếm của
hắn, quyết không cho phép những vị thần mà hắn coi trọng, sinh ra trong
vùng biển của riêng mình, lớn lên trong vương quốc của các vị thần khác, nhưng hắn lại không cách nào cho Venus hoàn cảnh trưởng thành tốt nhất.
Sẽ tốt hơn nếu đuổi Zeus xuống ngai vàng. Những ý tưởng nguy hiểm nổi lên trong tâm trí Poseidon.
Hắn đi tới trước người Venus, Venus ngẩng đầu, ánh mắt trong suốt nhìn hắn, trong mắt lộ ra nghi hoặc.
Poseidon đội một chiếc vương miện màu xanh băng hoa lệ lên đầu Venus, ngón tay
nhẹ nhàng xẹt qua mái tóc vàng của Venus: "Đây là vương miện của Hải
Hậu, là tín vật tôi để lại cho em."
Venus sờ sờ vương miện trên
đầu, đối với đồ trang sức xinh đẹp phi thường yêu thích, vì thế nhìn
Poseidon lộ ra một nụ cười kinh diễm, thập phần hồn nhiên ngây thơ. Cậu
vừa được sinh ra, cậu không hiểu những câu nói đó nghĩa là gì.
Poseidon nhẹ nhàng vuốt ve má cậu, lập tức lạnh lùng cảnh cáo nữ thần thời gian: "Nói hộ tôi với người em trai lạm tình kia, không được đánh chủ ý với
cậu ấy. Hai trăm năm sau, bản vương sẽ đích thân đến Olympus để đón
người trở lại biển."
Nữ thần thời gian sửng sốt, nhịn không được nhìn về phía Venus, bị mỹ mạo kinh tâm động phách của cậu mê hoặc đến
hơi đỏ mặt. Lần đầu tiên họ gặp chàng trai xinh đẹp hơn tất cả các nữ
thần trên núi Olympus.
Trời sinh đoan trang như thế, khó trách Hải Hoàng bệ hạ sớm phải đặt trước.
Nhưng Thần Vương bệ hạ sẽ thật sự buông tha Thần minh xinh đẹp như vậy sao?
Các nàng nhịn không được vì tương lai của Mỹ Thần điện hạ lo lắng thật
sâu. Chỉ hy vọng bắp cải tốt này không bị lợn vét.
Amphitrite chờ đợi một lúc lâu trong cung điện trống rỗng, và cuối cùng cũng chờ đợi được đến khi Poseidon trở lại.
Nàng có chút bất an, vừa rồi nàng phát hiện biển rộng bình tĩnh hơn rất
nhiều, hiển nhiên tâm tình Hải Hoàng bệ hạ đột nhiên rất tốt, nhưng cũng không phải bởi vì nàng.
...... Cái kia, chủ đề trước đó còn có thể tiếp tục?
Amphitrite còn chưa nghĩ kỹ, đã nghe Poseidon mở miệng, lời nói liền mạch nối liền với đề tài lúc trước: "Bản vương biết cô không muốn, liền không làm khó cô, cô trở về đi."
Amphitrite: "??? "
Chờ đã, rõ ràng nàng rất nguyện ý?
Amphitrite vội vàng mở miệng: "Hải Hoàng bệ hạ, tôi không có không tình nguyện..."
Poseidon khẽ cười, cười rất đẹp, nhưng cũng không hề có nhiệt độ: "Tôi luôn bận
tâm đến thể diện của phụ nữ, cô không muốn gả cho tôi, so với tôi không
muốn cưới cô nói ra ngoài dễ nghe hơn, không phải sao?"
Amphitrite sắc mặt trắng bệch, cúi đầu nói: "Tôi biết rồi, Hải Hoàng bệ hạ."
Nàng vốn là bởi vì cha muốn có một cô con gái làm Hải Hậu mới bức bách tới,
bản thân quả thật không muốn gả cho Hải Thần chưa bao giờ gặp. Sau khi
tận mắt nhìn thấy Hải Hoàng bệ hạ, mới nhịn không được mà rơi vào tay
giặc.
Nàng là cô gái xinh đẹp nhất trong nhà, cũng khiến mấy chị em ghen tị, nếu biết bị Hải Hoàng bệ hạ cự tuyệt, nhất định sẽ gặp phải không ít cười nhạo. Nhưng nếu như là nàng cự tuyệt Hải Hoàng bệ hạ,
thanh danh của nàng sẽ không có bất kỳ tổn thất gì, còn có thể mang
tiếng không ham vinh hoa.
May mắn, mới một phía mà thôi, kịp lúc thanh tỉnh là tốt rồi.
Bản thân Amphitrite cũng là một vị tiên nữ, sau khi nghĩ rõ liền vội vàng
cáo từ, rời khỏi Hải Hoàng cung. Poseidon lại hạ lệnh đuổi các cô gái
khác đi, trong cung điện không cho phép xuất hiện bất luận kẻ nào mang
danh nghĩa tình nhân của hắn, miễn cho Hải Hậu tương lai của hắn mất
hứng.
Bản thân mỹ nhân tiên nữ đều rời đi. Phần lớn còn lại đều
là người phàm, năm mươi năm trôi qua, thân nhân trên thế gian đều đã
chết, không có người nương tựa, mỹ mạo tất nhiên sẽ gặp họa. Các nàng
lúc trước tự nguyện tới nơi này, đạt được cuộc sống thanh xuân vĩnh viễn cùng ưu đãi, hiện tại đều không muốn rời đi. Cho dù rời đi, cũng không
có bản lĩnh sinh tồn một mình.
Thủy Thần không đành lòng mạnh mẽ đuổi người đi, liền để cho các nàng lưu lại làm thị nữ, phụ trách vệ
sinh hoàng cung hàng ngày, muốn tiếp cận hầu hạ Hải Hoàng là không có
khả năng. Medusa không muốn buông tha, nàng không phải người phàm, nhưng cũng lựa chọn tiếp tục lưu lại làm thị nữ, ý đồ tùy thời tiếp cận Hải
Hoàng.
Làm xong tất cả, Poseidon ngồi yên trên ngai vàng, trong
đầu hiện lên khuôn mặt mỹ Thần mỹ diễm tuyệt luân, cùng đôi mắt gợn sóng xanh nhộn nhạo kia, tâm tình sung sướng thoải mái.
Biển khơi mấy trăm năm mới trở nên yên tĩnh, ánh mặt trời chiếu trên mặt biển lăn tăn, hiếm khi lộ ra một chút ôn hòa.