Ngày qua ngày, thân thể được miêu tả dần dần thành hình, chỉ thiếu một bước cuối cùng - Dính lông cho đôi cánh.
Dung mạo thân thể hoàn mỹ không tỳ vết, giống như đúc Lucifer. Lông vũ đều
là Lucifer với Lucifinil tự tay dính lên, bởi vì khối lượng công việc
của sáu cánh quá nhiều, trong lúc đó còn gọi các vị thần khác trong
chung cư đến giúp đỡ dính lông vũ.
Cupid không hề có sức chống
cự với đôi cánh lớn, chủ động tới giúp đỡ, lao vào đống lông vũ lăn lộn
vui vẻ, nâng một đống lông rải khắp nơi, khắp phòng khách đều là lông.
"Cupid! Bày ra thì tự dọn nhanh!" Venus xách Cupid ra khỏi đống lông vũ, nghiêm khắc ngăn chặn hành vi nghịch ngợm của đứa trẻ nhà mình.
"Khi nào em có thể có đôi cánh lớn như vậy?" Cupid quay đầu nhìn đôi cánh nhỏ sau lưng mình, trong mắt rất hâm mộ.
Lucifinil kiên nhẫn trả lời: "Khi em lớn lên."
Cupid thay đổi câu hỏi: "Khi nào em có thể lớn lên?"
Lần này ngay cả Venus cũng không trả lời được.
Thật sự Cupid đã trưởng thành từ lâu, nhưng cơ thể và tâm trí vẫn còn nhỏ.
Một số vị thần sẽ luôn ở trong một hình dạng cố định, và có thể Cupid sẽ không bao giờ lớn lên.
Câu hỏi của Cupid không được giải đáp, Diêm La được gọi tới cũng tính toán tỉ mỉ: "Để tôi giúp là phải thu tiền."
Lucifer tiền nhiều như nước: "Một sợi lông vũ một minh tệ."
"Đồng ý." Diêm La vui vẻ cùng dính lông.
Đây là một công việc thử nghiệm sự kiên nhẫn. Hai giờ sau, nhìn đôi cánh
mới chỉ hoàn thành một nửa, còn bốn cánh xương trơ trụi, Diêm La trở nên không vui.
"Thật ra lông vũ cũng không phải thứ cần thiết."
Diêm La trầm ngâm nói, "Cánh xương giống Thanatos không tốt à? Một sợi
lông vũ cũng không có, nhưng vẫn lớn mạnh đẹp trai như nhau."
Lucifer: "Cậu có vấn đề về thẩm mỹ."
Diêm La nheo mắt lại: "Cậu mà sỉ nhục Tiểu Tử Thần nữa thì tôi sẽ nhổ bỏ toàn bộ lông vũ của cậu."
Lucifer: "Tôi không xúc phạm cậu ấy, tôi đang xúc phạm cậu."
Tạ Tất An vừa xuống tầng: "..."
Cậu cảm thấy về sau chung cư này sẽ gà bay chó sủa.
Năm mới sắp đến, rốt cuộc thân thể Lucifer cũng được sáng tạo ra. Thân thể
Thiên Thần sa ngã với sáu cánh chim đen kịt nằm trên sofa, chờ được rót
linh hồn vào.
Hắc Bạch Vô Thường với Tử Thần hợp tác câu hồn, thử tách linh hồn Ma Vương khỏi thân thể Thiên Thần.
Cupid lôi kéo Poseidon với Venus xem, Diêm La, Hades và Hypnos luôn theo dõi chặt chẽ, tránh các tình huống cắn trả.
May mắn thay, cuối cùng đã thành công.
Dưới ánh mắt người vây xem, Lucifinil cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, trong
linh hồn có cái gì đó rất quan trọng rời đi, làm cho tinh thần của cậu
có chút trống rỗng.
Rất nhanh, Thiên Thần sa ngã trên sofa mở hai mắt màu đỏ, vừa mở đã đưa mắt nhìn về phía Luyến Thần trông mong bên cạnh sofa.
Anh ngồi dậy, mỉm cười mở vòng tay của mình.
Lucifinil lập tức nhào tới, gắt gao ôm chặt anh.
Lucifer ôm chặt cậu, thấp giọng nói: "Mấy vạn năm... Cuối cùng anh cũng ôm được em rồi."
Cupid che mắt lại: "Á á, mọi người vẫn còn ở đây đó." Nhưng lại không nhịn được len lén nhìn từ kẽ tay.
Venus nhìn hình ảnh xúc động này, lẩm bẩm nói: "Thì ra thật sự tồn tại tự yêu mình... Đây cũng là một loại tình yêu. Khuôn mặt giống hệt nhau... Thật kỳ lạ, cứ giống như nhìn thấy Thanatos và Hypnos yêu nhau."
Diêm La với Hades dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía Venus.
Hypnos vội vàng tự chứng minh sự trong sạch của mình: "Đừng so sánh bừa bãi! Tôi và Thanatos là tình anh em tinh khiết!"
Poseidon ung dung thản nhiên thay Venus ngăn cản ánh mắt không tốt, cúi đầu nói
với Venus: "Em kinh ngạc cái gì? Không phải em biết câu chuyện của
Narcissus sao?"
"Nhưng Narcissus đã chết, chưa bao giờ em nghĩ
Narcissus là có khả năng." Venus nhìn hai người bên kia còn ôm, "Đây
chính là Narcissus sống."
Không chỉ thành công trong tình yêu, mà còn có một cơ thể khác nhau.
Lucifinil kích động ôm Lucifer một lúc mới nhớ tới bọn họ đang bị chúng thần vây
xem, có chút ngượng ngùng buông ra, vội vàng chuyển đề tài: "Narcissus
gì?"
Cupid nói: "Hy Lạp có một truyền thuyết như này, một thiếu
niên tên là Narcissus vì yêu bóng của mình phản chiếu dưới nước mà rơi
xuống chết, biến thành một đóa hoa, đây chính là nguồn gốc của hoa thủy
tiên."
"Cho nên bọn em gọi Narcissus là tự yêu mình, bởi vì Narcissus muốn hôn mình trong nước phản chiếu bóng mình mới chết."
Lucifer "Ồ" một tiếng, nhốt chặt Lucifinil hôn cánh môi cậu: "Là như này sao?"
"...... Lucifer!" Lucifinil ở trong ngực anh hơi giãy giụa. Ngay cả ôm trước
mặt chúng thần cậu cũng thẹn thùng, Thế mà Lucifer lại trực tiếp hôn
cậu.
"Tha thứ cho anh quá vui vẻ, Lucifinil." Lucifer vui vẻ
nói, "Anh đã sớm muốn tuyên bố chủ quyền với cả thế giới, làm cho bọn họ nhận ra em không chỉ có anh mà còn là của anh."
Anh là em, anh là của em.
Em là anh, em là của anh.
Họ thuộc về nửa linh hồn của nhau, cũng thuộc về linh hồn bạn đời của nhau.
Lucifinil cảm nhận được biển tri thức trống rỗng: "Thật không quen, cảm giác linh hồn trống rỗng một nửa."
"Anh cũng có thể trở về biển tri thức của em." Lucifer nói, "Linh hồn rời
thân thể chỉ có lần đầu tiên khó khăn, sau đó có thể đi vào đi ra tự
nhiên. Chẳng qua hiện tại anh càng muốn dùng thân thể ôm em, đợi lát nữa chúng ta trở về phòng ngủ..."
"Được rồi đừng buồn nôn nữa, Tết
Nguyên Đán sắp đến, thêm một người vừa vặn nhiều người giúp đỡ." Diêm La sát phong cảnh cắt đứt tình tứ "Chúng ta phải chuẩn bị đón năm mới."
Lucifer: "Tết gì?"
"Lễ truyền thống quan trọng nhất ở Trung Quốc, Tết Nguyên Đán vào ngày đầu
tiên của năm mới. Ba ngày nữa là giao thừa, phải nhanh chóng sắp xếp.
Phạm Vô Cứu, cậu mua đồ tết, Tạ Tất An, cậu viết câu đối." Diêm La bố
trí xong nhiệm vụ thì nhìn về phía mấy thần nước ngoài còn lại trong
chung cư, "Tuy mọi người tới là khách, nhưng cũng phải nhập gia tùy
tục..."
Diêm La mỉm cười: "Phiền các vị tổng vệ sinh với tôi."
Tết Nguyên Đán đang đến gần, hương vị tết cũng ngày càng nồng đậm. Trong
phòng khách, Tạ Tất An cầm bút lông, nét bút mảnh mai phiêu dật, tràn
ngập khí phách, sau đó viết từng nét từng nét ở trên câu đối "Tân xuân
đại cát hồng vận khai. Biến địa lưu kim quảng tài tiến."
Nghe có vẻ thô, nhưng Diêm La nhìn rất vui vẻ. So với hạnh phúc bình an thì anh thích được chúc phát tài.
Phạm Vô Cứu mua sắm đồ tết xong, bóc đậu phộng đút vào miệng Tạ Tất An. Tạ
Tất An há miệng nhai, đầu cũng không ngẩng: "Đừng quấy rầy em viết câu
đối."
Đám yêu tinh đều nguyện dùng nhiều tiền đổi lấy một bộ câu đối do Thần Tiên viết, đương nhiên Diêm La sẽ không bỏ qua cơ hội kinh
doanh này, giao nhiệm vụ giao cho Tạ Tất An. Tạ Tất An phải viết không
ít câu đối, bây giờ không có tâm trạng ăn uống.
Phạm Vô Cứu muốn giúp cũng có tâm không có sức, chỉ với chữ gà bới kia của anh mà đi ra ngoài bán thì phải gọi là đẹp mặt.
Thanatos thấy thế cũng tới giúp đỡ, cầm lấy một tờ giấy bắt đầu viết chữ, viết ra chữ bằng bút lông thế mà còn rất đẹp mắt.
Chữ viết tay của cậu là Diêm La tự tay dạy. Phạm Vô Cứu cũng không phải
chưa từng xem qua chữ lúc mới học của Thanatos, lúc trước bốn chữ "Tôi
yêu Diêm La" còn được Diêm Vương điện hạ đăng lên vòng bạn bè khoe
khoang. Lúc đó chữ của Thanatos còn rất non nớt, hiện tại đã trở nên vô
cùng đoan chính xinh đẹp.
Đây có phải là thế giới của thiên
tài... Phạm Vô Cứu cảm thấy nghẹn lòng, chữ viết bút lông của anh còn
không đẹp bằng một vị Thần phương Tây.
Hypnos và Hades theo dõi
câu đối được viết bởi Thanatos. Cả hai đều không hiểu tiếng Trung Quốc,
Hypnos tò mò hỏi: "Thanatos, em đã viết gì thế?"
Phạm Vô Cứu
cũng không biết tiếng Hy Lạp, không biết Hypnos hỏi gì, nhưng không thể
cản trở anh tò mò về những gì Thanatos đã viết. Trong ấn tượng, tuy Tử
Thần biết tiếng Trung, nhưng câu đối vẫn có chút khó khăn...
Phạm Vô Cứu tiến lại gần, chậm rãi đọc ra: "Thiên Đường có lối bạn không đi, Địa Ngục không cửa bạn tự nhảy —— phụt!"
Tiếng cười của Phạm Vô Cứu long trời lở đất.
Tạ Tất An nghe thấy Phạm Vô Cứu nói, căng thẳng cười, tay run lên, câu đối trên tay coi như xong.
Hypnos không hiểu Phạm Vô Cứu đang cười cái gì, nhưng Phạm Vô Cứu cười quá có
sức hấp dẫn, hắn bị lây bệnh, không hiểu sao lại cười theo. Hades thấy
thế, cũng không khỏi nhếch môi.
Lucifer với Lucifinil treo xong lồng đèn đi vào, Lucifer nhìn câu đối: "Đây có phải đánh giá viết cho tôi không?"
Thiên Đường có lối bạn không đi, Địa Ngục không cửa bạn tự nhảy —— Đây đúng
là chân thật của Lucifer, cửa quỷ địa ngục là anh tự mở ra.
Phạm Vô Cứu cười phát sặc. Tạ Tất An bất đắc dĩ nhìn, nhưng cũng cong môi.
Không khí tràn ngập vui vẻ.
Toàn trường chỉ có Thanatos vẫn mờ mịt.
...... Họ đang cười cái gì thế?
Rốt cuộc tiếng cười tác động đến Diêm La, anh đi xuống tầng: "Chuyện gì buồn cười như vậy?"
Phạm Vô Cứu: "Ngài xem câu đối mà Thanatos viết, ha ha ha ha..."
Diêm La đi qua nhìn, trong mắt có ý cười, nhưng thấy bộ dáng Tiểu Tử Thần bị cười mà xấu hổ, bình tĩnh nói: "Không phải là viết rất tốt sao? Một
phòng này của chúng ta có ba quản ngục, dán vào cửa để làm bảo vật trấn
trạch chung cư."
"Trấn trạch?" Tạ Tất An hỏi, "Môn Thần kia cũng muốn dán sao?"
Nó thật sự là không cần thiết. Trong chung cư này đều là thần, nào có tà
ác dám tới cửa. Năm ngoái dán Môn Thần, hai vị Môn Thần là Thần Đồ với
Úc Lũy còn bị dọa đi ra, nói rằng bọn họ nào có tư cách trấn cửa Diêm
Vương điện hạ.
Nhưng Diêm Vương điện hạ nói, năm mới mà, muốn
chính là một cảm giác nghi thức, không thể thiếu quy trình. Thần Đồ với
Úc Lũy không nói gì nghẹn lại, cảm giác bị trấn áp chính là mình.
"Không cần." Diêm La mỉm cười nhìn về phía Thanatos, "Có Tiểu Tử Thần thay chúng ta trông rồi."
Anh nói xong thì ngồi xuống ghế sofa, kéo trong tay bay múa, bắt đầu cắt hoa giấy.
Thân là một nhà nghiên cứu văn hóa truyền thống lớn của Trung Quốc, ngay cả
cắt giấy Diêm La cũng biết. Vài nhát kéo đi xuống, có thể biến ảo ra vô
số hình dạng xinh đẹp.
Hypnos nhìn mà mở rộng tầm mắt.
Gia đình Venus trở về, Venus nhìn vào phòng khách náo nhiệt: "A, tất cả đều ở đây."
Poseidon đặt túi lên bàn trà: "Pháo hoa cậu muốn."
Cupid thán phục nhìn Diêm La cắt giấy: "Á, đây là gì ạ?"
"Cắt hoa giấy." Diêm La chỉ huy lao động trẻ em không hề có gánh nặng tâm
lý, "Nhóc rất rảnh hả? Rảnh thì đặt những bông hoa giấy này lên cửa sổ."
"A..." Cupid nâng hoa lên, ngoan ngoãn bay đi.
"Ngày
mai giao thừa, liên hệ với mấy người Thôi Giác, Mạnh Vãn, gọi tới đây
cùng nhau ăn bữa cơm tất niên." Diêm La phân phó cho Phạm Vô Cứu.
"Hiểu rồi." Phạm Vô Cứu quen thuộc lấy điện thoại ra liên lạc. Đêm giao thừa
những năm trước đều là toàn bộ nhân viên tụ tập ăn cơm với nhậu, năm nay còn có nhiều Thần phương Tây như vậy, bầu không khí càng thêm náo
nhiệt.
Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, đêm giao thừa cuối cùng đã đến.
Mạnh Vãn là người đầu tiên đến, Tứ Đại Phán Quan với Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng
theo sát phía sau. Lúc bọn họ đến, Phạm Vô Cứu với Tạ Tất An đang vội
vàng bày bàn, một nhà Venus ngồi chờ cơm, Diêm La cho Thanatos đeo khăn
quàng đỏ mừng năm mới, Lucifer với Lucifinil ở trong góc thì thầm to
nhỏ.
Thôi Giác: Lại đến một đôi nữa, vậy mà tôi vẫn còn độc thân.
Mạnh Vãn: Đây có phải bữa tiệc đêm giao thừa không? Hay là tiệc cho chó độc thân hả!"
Nhìn thấy bọn họ đến, Diêm La gọi họ ngồi xuống: "Tùy ý ngồi."
Bữa cơm tất niên còn gọi là cơm đoàn viên, mọi người tụ tập cùng một chỗ
sum vầy, cho nên Diêm La gọi đủ thần, một người cũng không bỏ qua.
Bữa cơm tất niên rất phong phú, mùi thơm xông vào mũi. TV mở tiết mục cuối năm, tô điểm cho bầu không khí.
Các Thần Tiên đều ngồi xuống, ăn một bữa cơm đoàn viên nóng hổi.
Lần đầu tiên Venus tham gia lễ mừng năm mới ở Trung Quốc, nghiêng đầu hỏi Tạ Tất An: "Tết có quá trình gì không?"
"Đêm 30 trừ tịch ăn cơm đoàn viên, đón giao thừa, ngày mai bắt đầu chúc tết, mãi cho đến ngày mười lăm tháng giêng Nguyên Tiêu." Tạ Tất An trả lời.
"Đón giao thừa là cái gì?" Lucifinil tò mò hỏi.
"Thức đến mười hai giờ đêm, đợi năm mới đến." Phạm Vô Cứu cười nhìn về phía Tạ Tất An, "Năm mới sẽ được hạnh phúc viên mãn."
Tạ Tất An nhìn anh cười.
Khi bọn họ còn trẻ ở triều Đại Tống, hàng xóm dân gian ăn tết luôn thích
qua lại, Phạm Vô Cứu thường xuyên chạy tới tìm cậu chơi, hai đứa nhỏ
ngồi cùng nhau đón giao thừa. Đây là một lễ hội truyền thống rất xưa,
tiếp tục cho đến ngày nay, tất cả họ vẫn có thể đoàn tụ với nhau là may
mắn lớn nhất.
Venus nhìn Poseidon: "Vậy chúng ta cũng đón giao thừa nha?"
"Em đón giao thừa." Poseidon nói.
"Sao thế?" Venus trừng mắt nhìn anh, "Anh không cùng em sao?"
Poseidon trình bày: "Anh trông coi em."
Sao Hải Vương luôn là ngôi sao bảo vệ của Song Ngư.
Venus đỏ mặt, rõ ràng chuyện xấu hổ đều đã làm, bây giờ lại đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng.
Bọn họ trời sinh đã có khuyết điểm tính cách rất rõ ràng, ở cùng một chỗ cũng không phải chưa từng gặp qua thăng trầm.
Nhưng tất cả là quá khứ.
Bây giờ họ là một nhà ba người viên mãn nhất.
"Nhớ rõ ngày em đến là Tết Trung Nguyên." Diêm La thấp giọng nói với
Thanatos, "Mười lăm tháng giêng chính là tết Nguyên Tiêu, thời cổ đại
Hoa Hạ bọn anh coi đây là ngày lễ tình nhân, địa phủ còn giữ lại lồng
đèn hàng năm. Đến lúc đó chúng ta sẽ dạo chơi, còn có thể đoán đố đèn."
Thanatos có chút khó xử "Em không chơi đoán đố đèn."
"Anh đoán." Diêm La cười nói, "Đoán được đèn đều cho em. Anh keo kiệt đã quen, chỉ hào phóng với em thôi."
Anh hạ giọng: "Tiểu Tử Thần, em là một vị thần mang lại sự sống cho anh."
"Bọn họ tính là cái gì, không như linh hồn của anh và em ở cùng một chỗ càng viên mãn." Lucifer kiêu ngạo hừ nhẹ một tiếng, "Chúng ta mới là linh
hồn bạn đời chân chính."
Lucifinil dở khóc dở cười: "Anh đủ rồi."
"Chẳng lẽ anh nói không phải à? Các vị ở đây còn ai có thể gần gũi hơn linh hồn chúng ta?"
"......"
Một bữa cơm ăn vui vẻ hòa thuận, thấm thoát kim đồng hồ chỉ vào mười hai giờ, ngoài cửa sổ vang lên tiếng pháo hoa.
Sau ba vòng rượu, không biết ai nói trước một tiếng kính rượu, tiếp theo đều nhao nhao đứng lên.
"Chúc mừng năm mới! Cạn ly!"
Hơn mười ly rượu chạm vào nhau, phát ra âm thanh thanh thúy.
Có rất nhiều loại tình yêu trên thế giới này. Có người thích nhau thật cẩn thận, không dám tuyên bố. Cố duyệt hết ngàn buồm, đi vòng quanh rồi lại quay về sự lựa chọn ban đầu. Một số vượt qua núi biển, vượt qua chủng
tộc, đạt được sự cứu rỗi tinh thần. Có mèo khen mèo dài đuôi, có tứ cố
vô thân, còn có tự thương hại mình.