Hoàng thành của đại ninh không quá tấp nập như những vùng khác, nguyên nhân
cốt lõi là vì ở đây chỉ có tu chân giả được sinh sống, phàm nhân thông
thường thì không được cư trú ở đây.
Vậy nên dù nhà cửa san sát,
đường xá khang trang, cảnh vật tú lệ hơn các khu vực phía bên ngoài rất
nhiều lần, thì nhịp sống ở hoàng thành vẫn cực kỳ yên tĩnh, một tu sĩ có thể sở hữu cả gian nhà lớn với sân vườn cực rộng, thậm chí võ quan đại
thần trong nhà dù cực kỳ bề thế, nhưng cũng chỉ có không quá một trăm hạ nhân.
ở tại hoàn thành này, cuộc sống cực kỳ tôn quý thượng lưu,
hoàn toàn khác biệt với những nơi khác, nếu nói nơi nhiệt náo nhất ở
đây, quanh đi quẩn lại, số lượng cũng chỉ đếm được trên đầu mấy ngón
tay.
Mà điển hình trong mấy nơi nhiệt náo này, chắc chắn là khu
phố đèn đêm, nơi có xuân nguyệt lâu cùng mấy tòa kỹ viện ăn theo khác,
dù giàu hay nghèo, tu vi cao hay thấp, thì đều có lý do để đến con phố
kia tìm lạc thú, thế nên đấy là nơi nhiệt náo nhất tại hoàng thành, lúc
nào cũng có người ra vào.
Kế đó chính là tổng bộ thần võ minh, tuy nói đa phần tu sĩ nếu có tinh thần cầu tiến, thì sẽ tìm cho mình một
nơi nương tựa vững mạnh, nhưng có những người không thích như thế, hoặc
giả họ có bí mật không muốn cho người khác biết, cũng lại có kẻ gia tộc, tông môn bị người ta phá mất, hay là những tán tu xuất thân thấp bé.
Tất cả bọn họ đều có một điểm chung đó là không có hậu phương, hay thế lực
để đầu nhập, lúc này nếu muốn bản thân không bị các tu sĩ có thế lực làm chổ dựa ức hiếp, những tu sĩ tạm gọi là vô gia cư này sẽ phải liên thủ
lại để giúp đỡ bảo vệ lẫn nhau.
Từ thuở xa xưa, lâu đến mức chẳng
ai nhớ nổi, thần võ minh đã ra đời theo kiểu như vậy, cho đến nay, dù
bao nhiêu vật đổi sao dời, bao nhiêu vươn triều thịnh suy, thần võ minh
vẫn hoạt động theo bản ngã ấy.
Tuy nói là tập hợp của những tán
tu, hay những tu sĩ không có thế lực rõ ràng, thế nhưng độ lớn mạnh của
thần võ minh, lại chính là khủng bố nhất ở đại thiên giới.
Chẳng
qua bọn họ hoạt động không theo quy lệ của bang phái hay tông môn, nên
nhiều khi một nơi điều động, những nơi khác sẽ không hô ứng, bằng như cả thần võ minh tập hợp thành một tông môn, dù chiến thần điện cao thủ như mây, hay ma la điện thủ đoạn thông thiên, nhất nhất đều phải e sợ bang
phái thần võ minh kia..
Bởi dù cao thủ chất lượng tuyệt đỉnh thì
họ không có nhiều, nhưng cao thủ ở tất cả các cấp độ, họ đều áp đảo hết
thảy các thế lực có thể nhắc đến, song quyền nan địch tứ thủ, với nhân
sự đông nghìn nghịt của mình, dù là đối thủ tinh tường cỡ nào, thần võ
minh cũng có thể lấy số lượng mà áp đảo.
Vì là nơi tập trung nhiều nhân sĩ tu chân như thế, nên trụ sở chính của thần võ minh ở một nước
lớn như đại ninh, chắc chắn là có vô cùng nhiều người ra vào.
Lúc
này Hàn Thiên chính là đang đứng trước trụ sở chính ấy, nhìn tòa lầu các dù rất to lớn bề thế, nhưng diện mạo có phần cũ kỹ, trang trí cũng
không cầu kỳ mỹ lệ bằng một góc của hoàng cung, hay một nơi chỉ dành cho khách làng chơi như xuân nguyệt lâu.
Hàn Thiên suýt nữa thì nghĩ, bản thân đã đến lộn nơi, bất quá nhìn ba chữ lớn Thần Võ Minh, mỗi chữ
cao hơn hai trượng, nằm trên một tấm bảng hiệu cũng cực kỳ lớn và bề
thế, treo cực kỳ lộ liễu trên tòa lầu các cũ kỹ trước mắt, làm Hàn Thiên trong lòng dù không muốn tin, nhưng cũng phải chấp nhận, hắn…tìm đúng
nơi rồi.
Hôm qua nói chuyện với Đông Phương Thái Ngọc một trận,
Hàn Thiên cũng thành công khiến nàng ta tạm thời không tiết lộ bí mật
của hắn, bất quá làm việc đều phải chừa đường lùi, Hàn Thiên hắn không
thể cứ đặt hết niềm tin lên người ma nữ kia, lỡ may một ngày nàng ta nổi hứng đổi ý, hắn bị quây trong sức ép của hoàng triều, e là chẳng dễ
chịu gì.
Vậy nên hôm nay Hàn Thiên mới quyết tâm đến thần võ minh
để xin gia nhập, có được sự bảo hộ từ thế lực to lớn nhất đại ninh đế
quốc này, Hàn Thiên hắn không lo bị kẻ khác nhòm ngó đến.
Bất quá
đến chổ này rồi Hàn Thiên hắn mới thấy, thần võ minh dù danh tiếng lớn,
uy vọng cao, thế nhưng hoạt động kinh tế dường như không được tốt lắm a, cơ mà nơi xấu xấu bần bần thế này, không hiểu sao lại cứ cho hắn một
cảm giác thân thuộc, trụ sở của cái bang khi xưa, hình như cũng không
nguy nga tráng lệ gì cho cam.
Chậm rãi đi đến chổ hai hàng hộ vệ trước cổng, Hàn Thiên chậm rãi hỏi chuyện một người trong đó.
-vị tiểu ca này, dạo trước tại hạ được một vị có thân phận không kém ở thần võ minh đến chào mời gia nhập, sau một thời gian suy nghĩ, ta quyết
định sẽ đáp ứng lời mời ấy, nên đến xem xét tình hình mà xin một vị trí
trong thần võ minh, không biết ta có thể nhờ vị tiểu ca đây vào trong
thông báo được chăng?.
Thị vệ của thần võ minh, phần đông là do
các thành viên trong nội bộ đảm đương, thường thường những người nhàn
rỗi muốn kiếm ít tiền tiêu sẽ nhận nhiệm vụ này, yêu cầu cũng rất đơn
giản, thực lực tối thiểu đại võ sư cường giả, công việc làm theo ngày,
sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ lập tức được nhận linh thạch tiền công.
Vì nội dung công việc rất đơn giản, mà lúc làm việc cũng không cần quá khổ cực, thế nên có rất nhiều tu luyện giả nhận làm nhiệm vụ này, bất quá
bọn họ ai thích gì thì mặc nấy, vậy nên nhìn đám thị vệ của thần võ minh khá buồn cười, cao thấp mập ốm, già trẻ gái trai đều có.
cơ mà bù lại, đám người này ai nấy đều có khí chất nổi bậc riêng, lại không có
dáng điệu trịch thượng như hộ vệ của những nhà lớn khác trong hoàng
thành.
Như thanh niên mà Hàn Thiên vừa chào hỏi, hắn trông chừng
chỉ mới hơn hai mươi, dù không biết Hàn Thiên là ai, từ đâu đến, nhưng
thái độ vẫn cực kỳ hữu lễ hỏi lại.
-chẳng hay tiểu đệ này là được
vị nào trong thần võ minh ta chiêu mộ vậy?, có thể nói ra tên họ của
người ấy, để ta tiện vào thông báo hay không?.
-người đấy chính là Chung Ly trưởng lão của các vị, hình như hôm ấy đi theo còn có một vị khác tên Lý Siêu thì phải.
Thị vệ nọ sau khi nghe Hàn Thiên nói xong, nét mặt liền thoáng kinh hãi
không thôi, hắn trước là nhìn qua Hàn Thiên một lượt từ trên xuống, thấy hắn ngoài dáng mạo tuấn lãng, phong thái bức người, những thứ khác như
phục trang, hay khí tức đều không quá nổi trội.
Thị vệ này mắt
nhìn người rất rộng, vừa nhìn liền biết Hàn Thiên chính là luyện thể
giả, nhưng tuổi tác còn trẻ như vậy, tu vi sao có thể đủ để khiến các
bậc đại năng ở thần võ minh động tâm cho được?, những người đến xin gia
nhập thần võ minh cũng nhiều, nhưng thị vệ này chưa thấy ai dám đem danh xưng của các vị trưởng lão cao quý như Chung Ly ra đùa, thế nên mới
không dám tin hỏi lại.
-này tiểu huynh đệ, cậu có biết mình đang
nói gì không vậy?, Chung Ly cùng Lý Siêu trưởng lão là những người có
thân phận cao bậc nhất ở nơi này, đến những người gia nhập thần võ minh
lâu như ta còn chưa có cơ hội gặp mặt, sao bọn họ lại chịu hạ cố đến nhà mời chào cậu gia nhập thần võ minh cho được?, cậu đang đùa ta phải
không?.
Thị vệ nọ vừa dứt lời, những người đứng gần đó cũng nhanh chóng chen lời.
-đúng đấy các vị trưởng lão chí cao như Chung Ly Lý Siêu, bình thường như
thần long thấy đầu không thấy đuôi, tiểu huynh đệ xem chừng là bị người
ta cợt nhã rồi đấy.
-nhưng nếu cậu vẫn muốn gia nhập thần võ minh, chúng ta sẽ đưa cậu đến nhân sự đường để làm đơn, cậu thấy thế nào?.
Hàn Thiên ngẫm nghĩ thì cảm thấy, mấy người này nghi ngờ cũng không phải vô căn cứ, Chung Ly thân phận lớn đến mức nào kia chứ?, sao có thể muốn
gặp là gặp, bất quá ông ta đã đến tận nhà chào mời hắn, đây là sự thực,
hiện tại hắn cứ chân chính nói rõ thân phận với đám người trước mặt, xem họ sẽ có tính toán gì?.
Nghĩ đoạn Hàn Thiên liền cười thành tâm nói.
-Chung Ly trưởng lão của các vị thực sự đã đến chào mời ta vào thần võ minh,
các vị cứ vào trong thông báo có Hàn Thiên đến diện kiến, nếu thực sự
việc này là đúng, Chung Ly trưởng lão không lý nào lại không có phân phó xuống.
Đám thị vệ kia vừa nghe Hàn Thiên xưng danh, thái độ liền
lập tức thay đổi một trời một vực, lúc này ở đế đô, người ta có thể
không biết mặt Hàn Thiên, nhưng không thể nào không biết đến danh tự của hắn, cao tầng thần võ minh đã hạ lệnh xuống, chỉ cần Hàn Thiên đến, lập tức dẫn vào nghị sự đường, cái lệnh này ban ra cũng hơn ba tháng trước
rồi, chứ không phải mới đây.
Biết người đến không phải kẻ tầm thường, bất quá để tránh giả mạo, thị vệ nọ vẫn khá cẩn thận hỏi.
-không biết tiểu đệ đây có thứ gì chứng minh thân phận không?.
Hàn Thiên suy nghĩ một chốc, liền lấy ra thiên mệnh bài nói.
-thứ này chính là mệnh bài giao ước giữa ta với hoàng tộc, ở đế đô hẵn không có tấm thứ ba, không biết có thể xem là vật chứng minh được hay không?.
Thị vệ nọ sau khi thấy thiên mệnh bài, liền lập tức nhận ra đấy là hàng
thật giá thật, thái độ liền trở nên cực kỳ cung kính, nhanh chóng mời
Hàn Thiên vào chính điện.
Hàn Thiên được thị vệ nọ dẫn đến một
gian phòng nghị sự lớn khá vắng vẻ, dọc đường đi hắn có nhân thời điểm
quan sát cảnh vật trong trụ sở thần võ minh một chút.
Nơi này tuy
cổ lão nhưng phong cách bài trí vô cùng trang nhã thanh tao, hầu như chổ nào trong thần võ minh cũng đều vô cùng náo nhiệt, từng đoàn từng tốp,
khoảng năm đến mấy mươi người đi lại không ngớt.
Nơi này giống như nơi để bọn họ đến, tìm bằng hữu tổ đội, nhận nhiệm vụ, đổi thưởng, họp
mặt trò chuyện, tổ chức hoạt động sự kiện, trao đổi buôn bán vật phẩm,
công pháp, xin chỉ giáo tu luyện, thậm chí có kẻ đến đây tìm đạo lữ cũng không ít…
Nói chung xo với các tông môn gia tộc thông thường,
thần võ minh đúng là có quy cũ vô cùng phóng thoáng, người trong minh
chỉ cần hành sự theo phép tắc khuôn khổ bình thường là được, một nơi có
thể đem lại nhiều điểm tốt trên tinh thần bình đẳng, nhưng không câu nệ
lễ nghi tiểu tiết, không hiềm là chủng tộc nhân loại nào, thậm chí không quan tâm ngươi là yêu nhân, hay dị tộc nhân, chỉ cần ngươi là tu luyện
giả, có nhu cầu gia nhập thần võ minh, cam kết thực thi đúng những quy
cũ thông thường, nơi đây đều sẽ chào đón ngươi.
Hàn Thiên thoáng
cảm nhận, thần võ minh này có một không khí hòa đồng mà hiếm có môn phái hay tổ chức nào khác có được, mọi người ở đây đều đối xử với nhau rất
bình đẳng lịch thiệp, không cứng nhắc quy cũ như chính đạo, cũng không
mưu mô khiêu khích lẫn nhau như ma đạo.
Chỉ riêng một điểm này, Hàn Thiên liền cảm thấy, bản thân đã chọn đúng nơi để đầu quân.
Chờ đợi không quá một khắc, bên ngoài phòng nghị sự đã có khoảng hơn mười
người đi vào, Hàn Thiên ẩn ý nhìn qua một lượt, tất cả những người này
ai nấy đều khí tức bất phàm, nhãn thần nội liễm.
Hàn Thiên đếm sơ
qua thì có khoảng ba nữ chín nam, ba nữ nhân nọ một người trông như mỹ
phụ trung niên, dung mạo khá thanh tú đoan chính, nhìn phục sức trông
khá giống người làm ở thương đoàn.
Một người khác trông trẻ hơn
đôi chút, giống như nữ tử đang tuổi xuân thì hai mươi lăm hai sáu gì đó, dung mạo xo với nữ tử ban nãy còn diễm lệ hơn ba thành, đặt trong nhân
gian cũng có thể coi là tuyệt thế mĩ nữ, không thua kém gì Hồng Yến
Linh.
Nữ tử trẻ trung này, ăn vận như người làm nghề bảo tiêu, còn lại một lão bà bà độ lục tuần, tuy đầu tóc hầu như đã bạc trắng, thế
nhưng sắc mặt hồng hào, phục trang chỉnh tề sạch sẽ, vừa nhìn liền biết
là nắm chức vụ không nhỏ trong thần võ minh.
Phía nam nhân thì trừ Chung Ly đại diện thần võ minh dự các buổi triều đường, Lý Siêu thì Hàn Thiên không đoán được hắn thường làm những gì, những nam nhân còn lại,
đa phần vẻ ngoài đều loanh quanh độ ba mươi đến năm mươi, có người nhìn
giống võ sĩ ở đại đấu trường, có người giống dược sư bốc thuốc luyện
đan, có người nhìn giống chú tạo sư da nám tay thô.
Nói chung là
những người vừa đến biểu hiện cùng khí độ muôn hình vạn trạng, nhưng có
một điểm chung là ai nấy đều khí tức bất phàm, khiến Hàn Thiên khó mà
nhìn thấu ngay được.
Đám người nọ vừa vào phòng, Hàn Thiên liền
cung kính đứng dậy vái chào họ một vái thật sâu, ở đây trừ Chung Ly cùng Lý Siêu có quen biết sơ giao với Hàn Thiên, những người khác đều là lần đầu nhìn thấy hắn, bất quá bọn họ ai nấy đều rất thiện chí cười chào
hỏi với Hàn Thiên một lần, nói thật thì điều này cũng làm Hàn Thiên bớt
đi được chút căng thẳng.
Sau khi đám người Chung Ly dẫn đến đều
ngồi vào vị trí của mình, Hàn Thiên ngồi riêng cuối bàn một mình, quả
thực nhìn hắn khá giống đang đi phỏng vấn xin việc.
Chung Ly là người tinh ý, để tạo không khí cởi mở cho cuộc trò chuyện, ông ta liền niềm nở mở lời trước.
-Hàn tiểu huynh đệ hai hôm nay danh tiếng lớn đến không tưởng, còn trẻ như
vậy mà đã có được uy vọng bực này ở đế đô, một số người trong đám lão
thành chúng ta, quả thực chỉ mong được như thế mà không thành đấy.
Chung Ly đã mở lời, Hàn Thiên liền thuận nước xuôi dòng nói.
-chỉ là những người nhiễu sự tung hô hơi quá trớn thôi, thành tựu của ta, so với các vị tiền bối ở đây, chính là chưa có gì đáng nhắc đến.
-hôm nay ta vì nể trọng uy danh của thần võ minh, nên đến đây xin gia nhập.
-ba tháng trước Chung Ly trưởng lão đến nhà ta có để lại một lời mời chào, không biết đến nay còn tính không vậy?.
Cái chuyện này quả thực không có gì gọi là bí mật, cả hội đồng này ai ai
cũng đều biết cả, Hàn Thiên đã nhắc đến, Chung Ly cũng chợt cười hào
sảng nói.
-tất nhiên là còn tính chứ, Hàn Thiên cậu chịu bỏ qua
muôn vàn lời mời chào hấp dẫn khác để gia nhập thần võ minh, chúng ta
vui mừng còn không kịp, sao lại không tính cho được?.
Cảm thấy thần võ minh cũng là một địa phương không tệ, Hàn Thiên liền đứng dậy vòng tay nói.
-nếu vậy Hàn Thiên ta xin nộp đơn gia nhập thần võ minh, không biết trong
minh có những quy cũ gì?, hoặc giả nếu muốn gia nhập, ta có cần phải
hoàn thành điều kiện gì khác hay không, ngoài ra ta cũng muốn biết một
chút về quyền lợi và nghĩa vụ mà mình sẽ nhận được nếu đầu quân cho các
vị.
Hàn Thiên vừa dứt lời, mười mấy vị đại năng ngồi ở trong phòng liền trao đổi khẽ với nhau một trận, cuối cùng dường như đều đồng ý với một quyết định đã được đưa ra từ trước, cả đám liền phó thác cho Chung
Ly đại diện lên tiếng nói.
-chuyện chiêu mộ Hàn Thiên cậu vào thần võ minh, hội đồng trưởng lão chúng ta đã bàn bạc qua một lần, thiết
nghĩ cũng không còn quá nhiều chuyện cần nói.
-Chỉ là trước lúc
chúng ta cho Hàn Thiên cậu biết những chuyện mà cậu vừa hỏi, cả hội đồng chúng ta có một thắc mắc cần cậu trả lời trước.
-cậu có thể cho chúng ta biết, cậu vì sao lại có mong muốn gia nhập thần võ minh hay không?.