Cũng may đám người kia tuy đông nhưng hiện tại cơ thể suy nhược cùng
pháp lực mất hết nếu không Vương Minh muốn xử lý cũng phải đau đầu.
Vì chính chiến lực của bản thân hắn cũng tụt xuống một nửa khi đám linh
thú của hắn cũng tạm thời không sử dụng được, cũng may Thiên Ma tuy hấp
thụ lượng lớn năng lượng nhưng trước mắt vẫn chưa có dấu hiệu đột phá
cấp tiếp theo.
Thế nhưng theo những gì hắn thấy thì sau khi tiêu
hóa xong thì nó cũng chạm đến cấp 4 đỉnh cấp, chỉ cần bồi dưỡng nhiều
hơn thì có thể nhanh chóng rảo bước đến cấp 5.
Thứ hắn mong chờ
nhất lúc này là hai con linh thú còn lại sau khi đột phá cấp 4 có khai
phát được bao nhiêu tiềm năng, nếu có thể học được thêm một hai kỹ năng
gì đó có thể tiết kiệm được của hắn nhiều công sức.
Tình hình
trước mắt đã ổn định trở lại Vương Minh bắt đầu tính đến những vấn đề
khác, mục đích chuyến đi này của hắn mới hoàn thành một nửa mà thôi.
Vương Minh trở về khu vực cho người bệnh, với từng nhóm người tị nạn được cứu về chỗ này ngày một trở nên đông đúc, nhân viên chạy tới chạy lui tất
bật, ngay cả Thanh Tâm cũng không có một giây rảnh rỗi nào.
Hắn cũng không làm phiền nàng mà cho người gọi quản sự của Thanh Phong trại đến để bàn công việc.
Quản sự nơi đây là một người đàn ông trung khuôn mặt chữ điền cùng giọng nói trầm ấm, dáng người khá cao cùng một bộ y phục gọn gàng.
Ấn
tượng ban đầu của hắn về đối phương là một người chỉn chu và lịch sự,
cho dù chưa quen nhau từ trước nhưng đối phương vẫn tỏ thái độ nhã nhặn.
"Chào Vương đại nhân, tại hạ họ Chu là quản sự nơi đây, không biết đại nhân gọi tại hạ đến đây có việc gì cần sai bảo."
"Chu quản sự hôm nay mời ngài đến đây để bàn về một mối làm ăn lớn, ngài
thấy đấy sau sự kiện vừa qua Thanh Phong Nông Trường tổn thất nặng nề,
để xây dựng lại cần một lượng tài nguyên không nhỏ.
Chưa tính đến thiệt hại của Thanh Phong Trại thì các trại xung quanh cũng tổn thất
lớn gần như phải xây dựng lại từ đầu, việc này cần phải làm càng sớm
càng tốt nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự vận hành của nơi đây.
Ta
có thể cung cấp vật liệu cần thiết thế nhưng đổi lại ta muốn một số
lượng lớn linh thú, chỉ cần giá cả hợp lý chúng ta có thể trao đổi ngay
tức khắc, không biết ý kiến của tiên sinh như thế nào"
Vương Minh từ tốn hỏi, tay nâng chén trà bên cạnh vừa nhấp một ngụm vừa quan sát thái độ của Chu quản sự.
"Không biết đại nhân có thể cung cấp những nguyên vật liệu nào, chất lượng như thế nào và số lượng bao nhiêu, ta muốn một con số cụ thể để còn tiện
tính toán" Chu quản sự không lập tức đồng ý mà hỏi lại.
"Ta có
đầy đủ tất cả gỗ, đá chất lượng tốt, bên cạnh đó là lương thực cùng với
dược liệu, thuốc men các thể loại đủ để các ngươi xây dựng lại nơi đây
cùng chèo chống mọi thứ ít nhất là trong một năm tới.
Chỉ là
không biết các ngươi có đưa thể kiếm đủ số lượng linh thú theo yêu cầu
của ta hay không mà thôi, còn bên ta không có vấn đề gì cả."
Vừa
nói Vương Minh phất tay, bên cạnh hắn xuất hiện một đám đá khối đã được
gia công thành những khối vuông vức cùng với những thân cây to, gạo cùng dược liệu cũng được đóng gói cẩn thận đóng thành từng bao một.
— QUẢNG CÁO —
Đan Điền Thế Giới của hắn đã bắt đầu vào quỹ đạo, ngay từ khi biết đến tình hình nơi đây hắn đã bắt đầu tính toán đến vụ mua bán này, hắn khá chắc
chắn đối phương sẽ không thể từ chối cuộc mua bán này.
Chưa nói
đến việc để thu thập được số lượng lớn vật tư như vậy cần bao nhiêu thời gian, chỉ tính đến việc đám vật liệu của hắn chất lượng tốt, giá cả có
thể rẻ hơn so với thị trường lại còn đỡ mất công vận chuyển đã tiết kiện được của bọn họ kha khá thời gian cùng chi phí.
"Không biết đại nhân cần những loại linh thú nào" sau khi kiểm tra đám vật tư Chu quản sự liền hỏi.
"Ngươi lập cho ta một danh sách về số lượng và chất lượng linh thú nơi đây, ta chủ yếu cần lang hệ linh thú thế nhưng nếu có những loại linh thú khác
hữu dụng ta cũng có thể suy nghĩ đến việc mua thêm một ít" Vương Minh gõ gõ ngón tay trên bàn ra bộ suy nghĩ rồi đáp.
"Tiểu nhân sẽ nhanh chóng thống kê lại rồi đưa danh sách lên cho đại nhân sớm nhất kèm với
giá cả, chỉ là không biết số vật tư này ngài định giá như thế nào" Chu
quản sự hơi ngần ngại hỏi, bọn họ đúng là cần gấp vật tư thế nhưng nếu
Vương Minh bán với giá cả trên trời thì hắn cũng phải suy nghĩ lại.
"Cứ theo giá thị trường là được mua số lượng lớn sẽ được chiết khấu mười
phần trăm" Vương Minh không ngần ngại nói, hắn nắm giữ cả một tinh cầu,
một chút tài nguyên này không là gì cả, cũng không cần phải ép bọn họ
quá làm gì.
"Tiểu nhân biết rõ, tiểu nhân sẽ báo cáo lại cho đại
nhân trong thời gian ngắn, nếu không còn việc gì khác tiểu nhân xin cáo
lui" Chu quản sự chắp tay nói, thái độ của hắn thay đổi hẳn so với lúc
bước vào, ít đi một chút thong dong mà nhiều thêm một phần cung kính.
"Không có gì nữa ngươi cứ đi làm việc của mình đi" Vương Minh phất phất tay Chu quản sự liền cáo lui.
Công việc tiếp tế cứ thế diễn ra thuận lợi, với lượng lớn vật tư cung cấp từ Vương Minh áp lực của Thanh Phong Trại có phần giảm bớt.
Vương Minh cũng trao đổi với Viên Hải cùng các vị trại chủ về việc giúp đỡ bọn họ khôi phục lại trang trại của mình.
Ban đầu mọi người vẫn còn ngần ngại thế nhưng ưu đãi Vương Minh đưa ra là
quá lớn, với kinh nghiệm của bọn hắn thì chỉ cần đầy đủ tài nguyên bọn
họ có thể xây dựng lại mọi thứ trong thời gian ngắn.
Cuộc trao
đổi của bọn họ nhanh chóng được thống nhất, không khí buổi họp nhanh
chóng trở nên thân mật hơn, moi người bắt đầu trao đổi với nhau về nhiều thứ khác.
Từ bọn họ Vương Minh cũng học hỏi được không ít kinh
nghiệm về việc huấn luyện linh thú, đúng là đi một ngày đàng học một
sàng khôn không phải cứ ru rú một xó đọc sách vở mà có thể trở thành
người tài giỏi được.
Mọi người tỏ ra rất nhiệt tình chỉ có Viên
Hải vẫn có phần trầm mặc có vẻ như sự việc lần trước vẫn khiến hắn băn
khoăn, Vương Minh biết được Viên gia điền trang lần này tổn thất rất
lớn, cả vợ và con của hắn đều thiệt mạng.
"Viên trang chủ này, về sự việc lần trước ngươi muốn hỏi thăm thật sự tại hạ cũng không có quá
nhiều thông tin, thế nhưng ta biết nếu không có một câu trả lời thỏa
đáng cho mọi người thì mọi người cũng không yên tâm về việc tiếp tục ở
lại nơi này.
Thanh Phong Nông Trường lần này tổn thất nặng nề,
nếu không có sự hỗ trợ của các bị thì để xây dựng lại không phải là một
việc dễ dàng gì vì thế ta cũng không muốn mọi người có khúc mắc trong
lòng.
Chỉ là sự việc lần này thật sự khá là rắc rối." Vương Minh
nhấp một ngụm trà đồng thời quan sát thái độ của mọi người xung quanh.
— QUẢNG CÁO —
Không khí cũng bắt đầu trầm xuống, quả thật sự kiện lần này khiến bọn họ tổn
thất nặng nề, không phải ai cũng may mắn sống sót và đoàn tụ được với
gia đình, Viên Hải cũng bắt đầu thay đổi thái độ, hắn quay sang nhìn
Vương Minh với bộ dạng chăm chú.
"Quả thật sự việc lần này quá
đột ngột khiến mọi người trở tay không kịp, chúng ta cũng có không ít
thắc mắc vì thế mong Vương đại nhân có thể giải đáp" một người trong số
đó bắt đầu mở lời.
"Mọi việc vẫn chưa điều tra được một cách rõ
ràng vì thế có nhiều thứ ta cũng không thể giải đáp được thế nhưng theo
như những gì ta biết thì đám người kia không thật sự là Hắc Nguyệt Giáo
mà chỉ mượn danh nghĩa để làm việc tà ác mà thôi.
Bọn chúng tìm
cách hiến tế mọi người nhằm hồi sinh ma vật có tên là Bất Tử Huyết Trùng Mẫu, đám bọn chúng không có năng lực gì quá mạnh chỉ là sinh mệnh lực
ngoan cường cùng với có thể điều khiển xác chết của linh thú khác để
chiến đấu.
Cũng vì thế đám linh thú của bọn chúng mới không sợ
chết, cho dù thương thế có nặng như thế nào thế nhưng nếu Bất Tử Huyết
Trùng bên trong vẫn còn sống thì nó có thể nhanh chóng chữa trị vết
thương cho vật chủ.
Ta biết mọi người cũng đã hỏi thăm vì thế
cũng biết việc bọn chúng cũng bắt cóc vợ con của Dương sư huynh nhằm uy
hiếp huynh ấy làm theo chỉ đạo của bọn hắn.
Cũng vì thế Viên
trang chủ mới thấy Dương sư huynh có thể đi lại tự do bên dưới mật thất
của nhà tù, thế nhưng ta có thể nói với mọi người là huynh ấy không liên quan gì đến việc này.
Thậm chí vào lúc cuối cùng nếu không phải
huynh ấy đứng ra chặn đường đám tà giáo kia thì ta cùng sư muội cũng khó có thể chạy thoát, chỉ tiếc là chúng ta không kịp thời cứu vợ con của
huynh ấy"
Nói rồi Vương Minh thở dài rồi nhấp một ngụm trà, không khí căn phòng bắt đầu chùng xuống, Viên Hải cũng trầm mặc không biết
đang suy nghĩ cái gì.
"Mọi người cũng đừng quá bi thương, sự việc cũng đã xảy ra rồi, người chết cũng không sống lại được, chúng ta bây
giờ cần phải sống tốt thay cả phần của những người đã mất nữa, mong là
Dương trại chủ có thể bình an trở về"
Thấy không khí có phần quá
căng thẳng một người bắt đầu lên tiếng an ủi mọi người, những người khác cũng chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý chứ bọn họ cũng biết đã 6 ngày trôi qua
nếu có thể trở về thì Dương Mộc đã về từ lâu rồi.
Đúng lúc này Liệt Hỏa tiến vào cắt ngang cuộc đối thoại của mọi người, hắn đi đến báo cáo với Vương Minh.
"Vương đại nhân quân tiếp viện từ Vạn Thú Tông đã đến, hiện tại đang tiến vào
Thanh Phong Trại chuẩn bị tiếp quản công việc nơi đây."
Mọi người nghe được vậy liền trở nên vui vẻ hơn, mọi người liền đứng dậy đi theo Vương Minh ra ngoài đón viện quân.
Lúc tới nơi mọi người nhìn thấy một nhóm người mang phục sức quân đội chính quy của Vạn Thú Tông, dẫn đầu là một thanh niên dáng vẻ thanh tú nhưng
thần sắc kiêu căng mặc áo bào vàng của đệ tử Tinh Anh đứng chắp tay nhìn mọi thứ xung quanh.
Bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên mặc giáp thống lĩnh đang chỉ huy quân lính rải khắp Thanh Phong Trại có vẻ như muốn chiếm lấy quyền kiểm soát nơi đây.
Nhìn thấy cảnh
tượng nơi này Vương Minh nhíu mày, đám người đến không có vẻ là thân
thiện cho lắm, nhìn thái độ kiêu căng của thanh niên dẫn đầu có thể đoán được người này không dễ ở cùng.
— QUẢNG CÁO —
Thấy đám người tiến đến thanh niên bắt đầu lớn tiếng quát: "Ai là người quản lý nơi đây đứng ra đây ta nói chuyện"
"Là ta, không biết sư huynh có gì chỉ giáo" Vương Minh bước ra khỏi đám người chắp tay hỏi.
"Ngươi nhìn xem nơi đây có khác gì trại tị nạn không, ta cho các ngươi một
canh giờ nhanh chóng dọn dẹp hết chỗ này cho ta, nếu không ta sẽ cho
quân đội áp giải bọn ngươi ra ngoài" đối phương liếc mắt nhìn Vương Minh một cái rồi lên giọng nói.
"Những người ở đây đều là người của
Thanh Phong Nông Trường lại đang bị thương, với lại một lượng lớn người
như vậy không thể nào sơ tán trong chỉ một canh giờ được" Vương Minh tỏ
thái độ bất bình lên tiếng.
"Một ngày, đây là giới hạn cuối cùng
của ta nơi đây không phải là trại tị nạn, hiện tại ta tiếp quản Thanh
Phong Trại mau giao ra lệnh bài trại chủ ra đây, ta nói trước đây là
mệnh lệnh của tông chủ, ai trái lệnh chém" đối phương lạnh lùng nhìn
Vương Minh sau đó vươn tay về phía hắn đòi lệnh bài.
Tất cả mọi
người đều tỏ thái độ bất bình nhưng đối phương người đông thế mạnh nên
bọn họ cũng không có cách nào khác, đối phương cũng không thèm quan tâm
suy nghĩ của bọn họ thế nào.
Vương Minh im lặng không nói gì, hắn cũng chỉ tạm thời tiếp quản nơi đây hiện giờ có người thay thế nên hắn
không còn quyền lợi gì ở đây cả, rút lệnh bài Thanh Phong trại chủ ra
giao cho đối phương Vương Minh bắt đầu chỉ huy mọi người thu dọn đồ đạc
rời khỏi.
"Ai là Vương Minh mau đứng ra" đúng lúc này đối phương lúc này đột nhiên hô lớn.
"Tại hạ là Vương Minh, không biết còn vấn đề gì nữa" Vương Minh bắt đầu
thiếu kiên nhẫn, hắn cũng không phải loại dễ tính nếu người khác muốn
trèo lên đầu hắn phải thử xem hắn có đồng ý hay không.
Đám linh thú của hắn cũng vừa mới đột phá xong hắn cũng muốn thử xem chiến lực của bản thân đạt đến cấp độ nào rồi.
"Nghe nói ngươi đang ở đây nên Văn sư huynh nhờ ta chuyển cho ngươi một bức
thư" lời nói của đối phương lúc này đã bớt phần kiêu căng, có vẻ đối
phương cũng úy kị Văn sư huynh nên không dám làm càn.
Đọc được
bức thư Vương Minh trở nên tươi tỉnh hơn, Văn sư huynh nói nguyên liệu
đã thu thập đầy đủ chỉ đợi Vương Minh trở về, không chỉ vậy hắn cũng có
manh mối về Tạo Mạch Tinh Kim.
Nghe nói Bạch Hổ nhất tộc nằm sâu
trong Viễn Cổ Sâm Lâm có giữ một ít vì vậy hắn đang hướng về nơi đó, hắn nói với Vương Minh nếu tiện có thể gia nhập bọn hắn.
"Cảm ơn"
Vương Minh cảm tạ đối phương sau đó trở về nơi nghỉ ngơi của mình, sự
việc có thay đổi nên hắn cần chỉnh sửa lại kế hoạch của mình.
Thế là hắn cùng với mấy vị trại chủ bắt đầu bàn bạc lại về công việc, bọn
hắn ứng trước một phần tiền cùng nguyên liệu đổi lại Vương Minh sẽ cung
cấp tài nguyên cho bọn hắn trước, số còn lại sau một năm sẽ kết toán
sau.
Sau đó Vương Minh cùng Thanh Tâm bắt đầu thu dọn đồ đạc để
tiến về Viễn Cổ Sâm Lâm, bọn họ cần phải nhanh chóng để có thể đuổi kịp
đám người Văn sư huynh.