Hai con thú kia không tấn công ngay lập tức mà chỉ vờn quanh biệt viện của Vương Minh.
Long Huyền càng ngày càng mất bình tĩnh, nó chỉ muốn nhanh chóng đuổi hai kẻ ngoại lai để còn tiếp tục bữa tối của mình.
Tử Nhãn Báo đang ẩn mình trong bóng tối cho dù Ngân Nguyệt đã sử dụng tinh thần lực của mình để dò tìm tung tích của nó nhưng lại không thành
công.
Hai con thú này không có vẻ như là linh thú hoang dã, dù
sao cho dù trong tông môn cũng có nhiều linh thú vô chủ chạy quanh thế
nhưng bọn chúng thường không dám chủ động tấn công con người.
Không chỉ vậy hai con linh thú trên tạo nghệ về tinh thần lực cũng rất mạnh,
ít nhất là nhỉnh hơn so với Ngân Nguyệt, nó chỉ biết sử dụng một số kỹ
năng đơn giản chứ chưa có cơ hội được mài dũa thêm.
Tuy xét về
khả năng vận dụng năng lực hắc ám cùng tinh thần lực thì Thiên Ma hơn
hẳn hai con linh thú kia thế nhưng Vương Minh không muốn để nó lộ diện.
Chẳng qua khả năng ẩn núp của Tử Nhãn Báo không tránh thoát được Thiên Nhãn
của Vương Minh, chỉ là Ngân Nguyệt không cảm nhận được đối thủ của mình
thì mọi thứ sẽ phiền phức hơn mà thôi.
Một tiếng ưng khiếu vang lên, ngay lập tức Huyền Tinh Ưng tăng tốc lao vút từ trên bầu trời bay thẳng về phía Vương Minh.
Ngay lập tức Long Huyền cũng gầm lên một tiếng, giang rộng hai cánh bay vút lên nghênh đón Huyền Tinh Ưng.
Cùng lúc đó Tử Nhãn Báo cũng nhanh chóng tiến về phía trước, cho dù Ngân
Nguyệt đã thả ra tinh thần lực nhưng vẫn không cảm nhận được sự tồn tại
của đối phương.
Vương Minh ở một bên vừa trấn an vừa suy nghĩ đối sách, Tử Nhãn Báo chỉ có tu vi cấp 3 nhưng tạo nghệ hắc ám lực cùng
tinh thần lực khá cao, có vẻ như nó không phải là linh thú hoang dã.
Ban đầu hắn nghĩ có người nhằm vào hắn thế nhưng cho dù dùng Thiên Nhãn quét qua phạm vi xung quanh cũng không thấy ai khác.
Có vẻ như chỉ là bọn chúng trùng hợp đi ngang qua và bị thu hút bởi mùi thơm từ bữa tối của bọn hắn.
Quả nhiên là vậy, Tử Nhãn Báo không có hứng thú đánh nhau với bọn hắn mà
lựa chọn vòng qua Ngân Nguyệt hướng về phía hai con bò trên bếp lửa.
Trên không trung Long Huyền cùng Huyền Tinh Ưng đang đánh nhau tưng bừng,
mặc dù thua đối phương một cấp nhưng dựa vào ưu thế áp đảo về mặt huyết
thông nên Long Huyền vẫn giao chiến ngang ngửa với đối phương.
Huyền Tinh Ưng cũng nhận ra điểm đấy nên không muốn ham chiến mà chỉ sử dụng ưu thế tốc độ lượn quanh Long Huyền.
Mặc dù Huyền Tinh Ưng sử dụng tinh thần lực để quấy nhiễu Long Huyền thế nhưng có vẻ như nó không có hiệu quả.
— QUẢNG CÁO —
Tuy còn nhỏ nhưng linh hồn của của Long Huyền lại rất vững chắc vì thế nó
gần như miễn dịch với đa số các loại quấy nhiễu về mặt tinh thần.
Bên cạnh đó khả năng ẩn nấp của Huyền Tinh Ưng kém hơn Tử Nhãn Báo rất
nhiều nên dễ dàng bị Long Huyền nhìn thấu, nếu không phải vì khả năng
linh hoạt cao thì nó đã sớm bị bắt.
Trong khi trên không trung hai con linh thú đang quần thảo nhau tưng bừng thì bên dưới lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Tử Nhãn Báo từ từ tiếp cận con mồi của mình, ban đầu nó còn rất cẩn thận
thế nhưng nó nhận thấy đối phương không cảm nhận được hành tung của mình thì cảm thấy yên tâm hơn.
Khi đến khoảng cách đủ gần nó bắt đầu
tụ lực, nó không thể vừa tiềm hành vừa cướp thức ăn được vì thế nó muốn
lợi dụng tốc độ của mình bất ngờ cướp lấy đồ ăn rồi nhanh chóng chuồn
đi.
Nhận ra được ý đồ của nó Vương Minh ra hiệu cho Ngân Nguyệt
chuẩn bị, có vẻ như đối phương có phần chủ quan nên không nhận ra được
không khí bắt đầu lạnh xuống.
Sau quá trình tụ lực Tử Nhãn Báo
bật người về phía trước, cả cơ thể như hóa thành một vệt màu đen bắn về
phía bữa tối của đám người Vương Minh.
Thế nhưng đột nhiên một
bức tường bằng băng xuất hiện trước mặt của nó, sự việc quá bất ngờ
khiến cả người Tử Nhãn Báo đập thẳng vào tường băng.
Ầm một cái cả bức tường bị xô ngã, thế nhưng Tử Nhãn Báo cũng choáng váng hiện nguyên hình rớt xuống giữa đống băng ngổn ngang.
Ngân Nguyệt nhanh chóng nhào tới tuy nhiên Tử Nhãn Báo nhanh chóng tỉnh lại, hai con thú lại lao vào đánh nhau.
Đẳng cấp hai bên không quá chênh lệch, tuy huyết mạch của Ngân Nguyệt có
phần nhỉnh hơn đối phương nhưng khả năng vận dụng kỹ năng trong chiến
đấu không thuần thục bằng nên hai bên lâm vào giằng co.
Vương
Minh đứng một bên nhìn chăm chú vào hai chiến trường, hắn không biết
phải làm gì tiếp theo cả, hắn chỉ muốn đuổi hai con linh thú đi chứ
không muốn đả thương chúng.
Chưa nói tới việc mục đích của bọn
chúng chỉ không phải nhằm vào hắn mà chỉ là muốn kiếm ăn mà thôi, thì
hắn cũng không rõ chủ nhân của bọn chúng là ai, hắn mới chân ướt chân
ráo gia nhập Vạn Thú Tông nên không muốn sự việc trở nên phức tạp.
Trong lúc Vương Minh đang đắn đo suy nghĩ thì Tử Nhãn Báo phát lực đánh bay
Ngân Nguyệt, thế nhưng đổi lại trên người nó xuất hiện mấy vết cào sâu
hoắm.
Hai mắt của nó ánh lên ánh sáng màu tím, năng lượng hắc ám bắt đầu tụ tập xung quanh nó.
Ngân Nguyệt cũng nhanh chóng đứng lên, toàn thân nó bắt đầu phát ra ánh sáng màu bạc có vẻ như nó cũng muốn phát động tuyệt kỹ của mình.
Quá
trình tụ lực chỉ xảy ra trong thời gian ngắn ngay lập tức trên người Tử
Nhãn Báo phát ra một quả cầu năng lượng hắc ám lao về phía Ngân Nguyệt. — QUẢNG CÁO —
Năng lượng quanh người Ngân Nguyệt cũng nhanh chóng tụ tập thành một hình
nguyệt nha lớn trước người nó, ngay khi Tử Nhãn Báo phát động tấn công
thì nguyệt nha cũng lao ra bắn về phía quả cầu năng lượng phía trước.
Thế nhưng bất ngờ lại phát sinh, quả cầu năng lượng ngay lập tức đổi hướng
bắn thẳng lên không trung, nguyệt nha khổng lồ thì lao thẳng về phía Tử
Nhãn Báo.
Hai tiếng nổ vang lên, quả cầu năng lượng bắn thẳng vào người Long Huyền khiến nó mất thăng bằng, cả người ngã chúi xuống mặt
đất.
Còn nguyệt nha bắn thẳng về phía Tử Nhãn Báo lại xuyên thẳng qua người nó bắn về phía mặt đất khiến mặt đất vỡ tung, đất đá bay ra
khiến bụi tung mù mịt.
Hóa ra đấy chỉ là ảo ảnh do Tử Nhãn Báo
tạo ra nhằm đánh lạc hướng Ngân Nguyệt, còn Vương Minh không để ý đến
điều này nên không kịp thông báo cho nó.
Huyền Tinh Ưng nhanh
chóng thoát khỏi Long Huyền lao thẳng về phía hai con bò trên bếp lửa
rồi dùng móng vuốt quắp lấy một con bay đi.
Tử Nhãn Báo cũng nhân cơ hội này nhanh chóng lao ra khỏi vòng chiến đấu chạy mất.
Long Huyền tỏ ra tức giận trên cơ thể màu đen bắt đầu xuất hiện những hoa văn màu đỏ phát ra sức nóng kinh người.
Ngay lập tức tốc độ của nó tăng vọt, cả cơ thể như hóa thành một vệt lửa lao thẳng về phía Huyền Tinh Ưng.
Huyền Tinh Ưng nhanh chóng lách người né tránh thế nhưng do phải vác nặng nên không còn linh hoạt như ban đầu.
Long Huyền vẫn kịp cắn một cái về phía con bò vừa bị đánh cắp, lực cắn mạnh đến mức khiến con bò bị đứt nửa người.
Thân thể trở nên nhẹ hơn Huyền Tinh Ưng liền phát ra một tiếng kêu tức giận, sau cả người phát ra năng lượng màu đen khiến tốc độ của mình tăng vọt, chỉ một lúc sau đã biến mất khỏi tầm mắt của Vương Minh.
Long
Huyền vẫn kịp phát ra một tiếng long ngâm như đang thị uy với hai kẻ
ngoại lai sau đó mang theo tâm tình vui vẻ bay trở về phía Vương Minh.
Vương Minh cũng không biết phải nói gì với tên ngớ ngẩn này, cho dù đã đuổi
được hai con linh thú đi thế nhưng bữa tối của bọn họ cũng mất đi một
nửa.
Tuy là nửa con bò đã rơi vào bụng của Long Huyền nhưng một con bò còn lại chia cho ba người bọn họ cũng là vấn đề nan giải.
Cả hắn cùng hai con linh thú cũng thấm mệt sau trận đại chiến, bọn họ còn
chưa kịp ăn tối đã bị kéo vào trận chiến này, bây giờ không thể lại
nướng thêm một con bò nữa quá mất thời gian lại không biết còn có con
linh thú nào lại kéo đến nữa không
— QUẢNG CÁO —
Thế nhưng hắn cũng không muốn phá hư tâm tình vui vẻ của Long Huyền hiện
giờ chỉ đành im lặng kiểm tra xem mình có còn thứ nào có thể ăn tạm được không.
Sau khi kiếm được vài loại trái cây mà hắn trồng tạm bợ
trong đan điền thế giới cùng với việc lôi ra ít thịt khô mà hắn từng
chuẩn bị trước thì bữa tối của bọn họ cũng tạm ổn.
Trải qua một
trận đại chiến vất vả hai con linh thú của Vương Minh cũng đã thấm mệt
vì thế con bò còn lại nhanh chóng bị bọn chúng xử lý hết.
Về phần Vương Minh hắn cũng nhanh chóng ăn tối sau đó dọn dẹp mọi thứ để còn nghỉ ngơi.
Để tránh buổi tối bị tập kích bất ngờ Vương Minh còn đi khảo sát một vòng
xung quanh biệt việt sau đó tự tay dựng lên một trận pháp báo động đơn
giản quanh biệt viện của mình.
Cũng may hắn học được mấy thứ khá
là hữu dụng từ Thiên Âm, tuy trình độ luyện khí cùng trận pháp của hắn
không cao lắm nhưng mấy thứ đơn giản này hắn vẫn làm được.
Trước
mắt cũng chỉ có thể tạm thời làm những thứ này để ứng phó, đợi hôm sau
hắn đi mua thêm vật liệu về thì có thể xây dựng trận pháp nho nhỏ để bảo vệ biệt viện của mình.
Mọi chuyện xong xuôi Vương Minh cho hai
con linh thú của mình chia ra bảo vệ biệt viện đề phòng linh thú khác
xâm nhập sau đó bắt đầu trở về phòng.
Sự việc hôm nay khiến Vương Minh vàng bức thiết hơn trong việc nghiên cứu để trở thành ngự thú sư.
Cả trận chiến hôm nay Vương Minh chỉ biết đứng một bên nhìn chứ không làm
được gì cả, nếu hắn có thể bao quát trận chiến tốt hơn từ đó đưa ra mệnh lệnh cho linh thú của mình thì mọi việc đã khác.
Cho dù chỉ có
thiệt hại nho nhỏ thế nhưng nó cũng khiến Vương Minh thấy rằng hai con
linh thú kia tuy tư chất không bằng đám linh thú của hắn thế nhưng lại
được huấn luyện rất bài bản.
Các kỹ năng sử dụng thuần thục lại còn biết phối hợp với nhau chứ không giống như hai con linh thú của hắn.
Điều này cũng khiến hắn chờ mong hơn về việc học tập sắp tới.
Còn vấn đề chủ nhân của hai con linh thú cũng là một chuyện đau đầu, tuy
rằng đối phương xâm nhập biệt viện của hắn là sai quy định nhưng hắn
cũng không thích người khác tới làm phiền mình.
Chẳng qua việc
cũng rồi thôi thì việc đến đâu thì đến lúc đó tính tiếp vậy, còn Vương
Minh cũng bắt đầu thấy mệt mỏi hắn cũng muốn nghỉ ngơi để còn chuẩn bị
cho ngày mai nữa.