Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Chương 174: Xảy ra chuyện lớn trên Facebook


trướctiếp

Chu Chính Hà tự bỏ tiền tổ chức buổi diễn thuyết. Ông ta thuê một rạp hát lớn nào đó dưới trướng Quốc Tế Hoắc Bình, tất cả đều đã chuẩn bị xong xuôi, kết quả đột nhiên bên kia gọi điện kêu hủy bỏ.

Chu Chính Hà nịnh bợ hỏi: “Tôi... Rốt cuộc tôi đã đắc tội với ai thế? Xin anh chỉ bảo một chút”

Bên kia điện thoại là người phụ trách rạp hát lớn, ông ta cũng không biết Chu Chính Hà đã làm mất lòng ai, không biết gì, đành nói: “Là Lâm phó quan bên cạnh ngài Cửu tự mình gọi điện cho tôi, ông tự nghĩ xem mình đã đắc tội đến ai đi”

Ngài... Ngài Cửu?

Điện thoại di động của Chu Chính Hà “bộp” một tiếng rơi xuống đất.

Cho ông ta một trăm lá gan, ông ta cũng không dám đắc tội với ngài Cửu! Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào?

Từ từ đã... Ngài Cửu là người quản lý Đại học Thanh Kiều.

Lẽ nào là vì chuyện của Diệp Mộc Châu, ngài Cửu cảm thấy ông ta vu khống cho học sinh Đại học Thanh Kiều nên mới hủy bỏ buổi diễn thuyết?

Chắc chắn là như vậy!

Đều do sao chổi Diệp Mộc Châu kia, nhà họ Diệp nói cô ta là tai họa đúng là không sai tí nào!

Không được, nhất định phải nghĩ cách, nếu như ông ta đổ hết tất cả mọi chuyện lên người Diệp Mộc Châu...

Như thế không chỉ cứu vãn được danh tiếng của mình mà còn có thể diệt trừ được một thiên tài.

Sau này ở trong nước sẽ không còn ai có thể tranh đoạt vị trí Bậc thầy phiên dịch hạng nhất của ông ta nữa.



Ngày hôm sau.

Diệp Mộc Châu vừa bước xuống lầu đã quét mắt nhìn bốn phía: “Bạch Anh đâu?”

Vẻ mặt của chú Chương hơi tế nhị: “Ngày hôm qua sau khi ăn cơm tối xong, đột nhiên cô Bạch bị đau bụng, tiêu chảy đến mức bị hạ đường huyết, đã đưa về nhà họ Bạch rồi.”

Diệp Mộc Châu không nhịn được nhìn về phía Hoắc Việt Bách: "..”

Mẹ kiếp, quá độc ác.

Dù sao thì Bạch Anh cũng là cô chủ duy nhất của nhà họ Bạch, trong xã hội thượng lưu không ai không khen một câu cô Bạch là mỹ nữ đẹp như tiên.

Một người đẹp như vậy lại kiên cường ăn đồ ăn của Hoắc Việt Bách, cuối cùng tiêu chảy đến hạ đường huyết...

Nói không chừng về sau Bạch Anh còn sinh ra bóng ma

tâm lý với biệt thự Thủy Nguyệt Vân Sơn này luôn đó nha?

ở nhà người trong lòng lại đau bụng cả đêm, suýt chút nữa phải gọi xe cứu thương mang đi, chuyện này còn khiến Bạch Anh khó chịu hơn việc bị hủy hoại nhan sắc!

“Đúng rồi, bà chủ” Chú Chương chợt nhớ ra cái gì: “Tôi hôm qua mọi người ăn cái gì thế? Nghe nói cô Bạch ăn cơm tối cùng hai người, sao bà chủ và ngài Cửu lại không xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt Diệp Mộc Châu cứng đờ nhìn về phía Hoắc Việt Bách: "..”

Lẽ nào chú Chương không biết đồ ăn do Hoắc Việt Bách nấu y hệt vũ khí sinh hóa sao?

Cô khẽ nuốt nước miếng, vì cái mạng nhỏ của mình đành nói dối: “Cũng không có gì, tùy tiện mua ít đồ ăn ở bên ngoài thôi, có thể cô Bạch ăn nhiều quá nên bị đau bụng còn chúng tôi ăn ít... Nên... Không bị gì!”



Chú Chương không rõ sự việc, nên gật đầu: “À, quán ăn của nhà nào thế? Vấn đề vệ sinh thực phẩm là ưu tiên số một đấy, khiến khách ăn đến đau bụng... Cô Bạch kia cũng thế, ăn nhiều như vậy làm gì, cũng may bà chủ không ăn nhiều, nếu không bị đau bụng lại khổ. Thật là, phải trừ tiền lương của đầu bếp kia mới đúng!”

".” Đột nhiên Hoắc Việt Bách cũng cảm thấy anh phải trừ tiền lương của chú Chương.

Diệp Mộc Châu vừa ngồi xuống ăn bữa sáng, đột nhiên chuông báo của Zalo vang lên không ngừng, cô liếc mắt nhìn, thấy là Tần Dật Thanh thì vô thức bấm nhận: “Anh Ba?”.

“Tiểu Ngũ, em mau lên Facebook đi, em có thù oán gì với Chu Chính Hà vậy?”

Chu Chính Hà? Bậc thầy phiên dịch kia lại gây ra chuyện xấu gì nữa rồi?

Diệp Mộc Châu cúp điện thoại, cô nhíu mày mở Facebook ra xem, liền nhìn thấy mình bị mấy ngàn người gắn tên.

Cô bấm vào, tiện tay lướt qua Facebook của Chu Chính Hà, bỗng nhiên cười khẽ.

Thầy Chu đây là... Thẹn quá hóa giận à?

Nguồn gốc của sự việc là vào mười một giờ tối hôm qua, Chu Chính Hà đăng lên một trạng thái.

Chu Chính Hà V: “Tại buổi kiểm tra phiên dịch tiếng Anh ở Đại học Thanh Kiều lần này, tôi phát hiện một học sinh gian lận. Sau khi học sinh đó xin lỗi, tôi đã cho cô ấy cơ hội thi lại, tôi tự mình ra đề. Không nghĩ tới vị học sinh kia nhân dịp tôi không chú ý lại trộm đáp án từ bài thi của tôi, lần thứ hai thi lại vẫn gian lận như cũ! Sao học sinh bây giờ lại nông nổi như vậy? Vì muốn kiểm tra được hạng nhất mà gian lận hai lần, quá nặng lòng hư vinh!”

Phía dưới có bình luận: “Thầy Chu nói học sinh Thanh Kiều? Hình như tôi có nghe nói, quả thực trưa hôm qua có một học sinh đã xin lỗi trước toàn trường, có vẻ như cũng vì chuyện gian lận... Học sinh kia tên là Diệp... Diệp gì à?”

Diệp Mộc Châu nhíu mày.

Được lắm, tên Chu Chính Hà này bị vả mặt một lần cảm thấy chưa đủ sảng khoái nên muốn bị và thêm lần nữa đúng không?

trướctiếp