Vừa lừa lại dụ dỗ Tư Dao tới khi ăn cơm xong đã là quá giữa trưa, Tào Nguyên Huy đau lưng nhức đầu, anh biết Tư Dao giận dỗi việc anh mách Diêm Tử Ký, nhưng việc Tư Dao bị thương sao anh có thể lén gạt đi.
Tào Nguyên Huy lấy điều khiển từ xa tắt TV, cầm thời gian biểu của hành trình ngồi đối diện Tư Dao "Địa điểm quay kế tiếp là ở ngoài trời, chủ đề là sinh tồn nơi dã ngoại, chúng ta sắp sửa phải vào trong núi sâu."
"TV." Tư Dao muốn cướp lại điều khiển từ xa "Em muốn xem kết phim."
"Kết cục anh xem rồi, bà bị bệnh chết, vai phụ ra nước ngoài, cô vợ bị ung thư, nam chính hối hận." Tào Nguyên Huy đem điều khiển từ xa cất vào trong ngăn kéo.
Tư Dao tức khắc ngưng trọng, sau đó cầm lấy gối ôm liền ném "Em đợi hai ngày để chờ xem kết cục, vậy mà anh dám xem trước em!" Tư Dao vừa mới học được một từ mới trên mạng, thiêu chết thành phần spoil phim.
Vững vàng tiếp được gối Tư Dao ném, Tào Nguyên Huy đưa ra đòn sát thủ "Hiện tại không nghe lời, tối nay liền không cho em thời gian nói chuyện với Diêm đội."
Tào Nguyên Huy lạnh mặt ho khan, thẳng lưng kìm nén, con người sắt đá cũng muốn bị lung lay.
"Vị trí ghi hình ở ngoài trời, hoàn cảnh sẽ tương đối gian nan, quần áo gì đều đổi thành trang phục vận động cả đi, anh sẽ giúp em chuẩn bị." Tào Nguyên Huy ngẫm lại nói. "Anh ở trong bộ đội thường hay có tập huấn dã ngoại, anh sẽ giúp em chuẩn bị chút đồ dùng nhẹ nhàng thiết yếu."
"Dã ngoại sẽ có nhiều côn trùng, cần phải đem theo thuốc đuổi côn trùng, nếu chương trình đã chuẩn bị tiết mục, thì có lẽ đã dọn hết mấy thứ nguy hiểm, em chỉ cần chú ý đừng bị côn trùng cắn là được."
Tào Nguyên Huy nói nghiêm túc, Tư Dao nghe chữ được chữ không, người như đang đi vào cõi thần tiên, tâm tư hoàn toàn đặt vào bộ phim trên TV, tuy rằng bị Tào Nguyên Huy spoil trước, nhưng vẫn muốn xem a.
Nghe Tào Nguyên Huy nói xong những việc cần chú ý, xem xong kết cục của phim, căn thời gian chờ đến buổi tối, Tư Dao nhảy nhót lên lầu chuẩn bị gọi cho Diêm Tử Ký.
Diêm Tử Ký vừa nhấc máy, Tư Dao liền đầy bụng ủy khuất cáo trạng "Tử Ký, Nguyên Huy ngược đãi bảo bảo, em muốn ăn khoai lát anh ta liền cho em gặm cà chua, còn bắt bảo bảo uống một chén canh hoành thánh."
Diêm Tử Ký trầm mặc một lát, sau đó yên lặng nổi da gà "Học cái này ở đâu đó?"
"Dựa theo cốt truyện của ' bảo bảo ngoan, lão công thương ngươi ' a." Tư Dao bất mãn.
"Tư Dao, em xem phim truyền hình quỷ gì thế hả." Diêm Tử Ký đỡ trán thở dài.
"Không phải phim truyền hình." Tư Dao khom lưng từ dưới giường móc ra quyển sách "Là truyện mà fan Weibo giới thiệu, bá đạo tổng tài sủng nịnh bảo bối."
Diêm Tử Ký trầm mặc không hé răng, Tư Dao vuốt bìa mặt truyện chờ mong yêu cầu "Tử Ký, anh gọi em bảo bối được không."
"Kêu A Dao khá tốt." Diêm Tử Ký chống đỡ muốn bẻ thẳng lại quỹ đạo thần kinh của Tư Dao.
Tư Dao giả vợ đáng yêu, nhưng trên mặt lại không có tí cảm xúc nào khiến tổng thể nhìn phi thường quỷ dị. "Em muốn anh sủng em."
"A Dao, đừng học mấy cái tiểu thuyết đó trên TV, toàn là dựng chuyện đấy." Diêm Tử Ký cảm giác thần kinh Tư Dao lại bất thường rồi thì phải.
Tư Dao quay cuồng ở trên giường rầm rì làm nũng "Tử Ký, anh không xót em à."
Diêm Tử Ký gãi cổ, mặt đen có dấu hiệu đỏ lên, nghe Tư Dao mềm như bông làm nũng, Diêm Tử Ký rối rắm nửa ngày, thanh âm nhỏ nhue tiếng muỗi kêu "Bảo bảo, lão công sủng em."
Tư Dao nháy mắt giống bị ấn nút tạm dừng, nằm lộn xộn, dữ liệu lặp lại lời nói của Diêm Tử Ký, trái tim tựa hồ nhảy có chút nhanh, gương mặt cũng dần dần nóng lên.
"A Dao?" Diêm Tử Ký thử kêu Tư Dao.
Tư Dao nhanh chóng hoàn hồn ngồi dậy, biểu tình nghiêm túc trịnh trọng "Tử Ký, em muốn anh kêu em là bảo bối."
Diêm Tử Ký sờ sờ mặt, xụ mặt ra vẻ đứng đắn "Vậy em phải nghe lời."
"Tử Ký, em ngày mai lại phải tiếp tục ghi hình, chủ đề là sinh tồn dã ngoại." Tư Dao báo cáo công việc cho Diêm Tử Ký.
"Phải chú ý an toàn, đến khu dã ngoại nhớ đừng chạy loạn, nơi đó rất dễ lạc đường." Diêm Tử Ký nghiêm túc dặn dò.
"Em có thể tự chăm sóc mình." Tư Dao thề son sắt bảo đảm.
Cùng Diêm Tử Ký chúc ngủ ngon nhau sau đó cúp điện thoại, Tư Dao đầu óc như quay cuồng, không có chút nào buồn ngủ. Xoay người đổi chiều mép giường nhìn xuống dưới giường, đồ ăn vặt tàng trữ đều ăn hết rồi, bảo bảo muốn tìm niêmg vui khác.
Tư Dao lấy di động, ôm chăn nhớ lại màn tranh đấu lúc sáng, sau đó đăng lên Weibo ' Nguyên Huy không ăn khoai lát, tôi đều gầy sọp cả rồi '.
Tư Dao Weibo mới vừa đăng, fan liền đẩy bài lên top.
' Vật đáng yêu đừng khóc nha, mau tới đây cho ta ôm một cái. '
' Lầu trên cút đi, vật đáng yêu bảo bối không ủy khuất, tỷ tỷ sẽ mua kẹo cho ngươi ăn a. '
' Bảo bối bự là ta sẽ nuôi bảo bối nhỏ, chúng ta là người nhà, một ngôi nhà hạnh phúc ~~'
' Nguyên Huy là ai, trợ lý của vật đáng yêu sao? Dám bỏ đói vật đáng yêu nhà ta, xử trảm! '
............
Được fan đẩy bài lên tít trên cao, tiếp đó Weibo Tư Dao liền bị Nhạc Cảnh Dư chuyển phát, cũng nhắn lại nói ' Nguyên Huy làm tốt lắm, Bảo bối ngốc đích xác nên giảm béo '.
Mạc Thanh Thần chuyển phát, sau đó nhắn lại ' Bảo bối ngốc, Cảnh Dư lại đặt biệt danh mới cho em à? '
Lê Tinh chuyển, nhắn lại ' Tư Dao béo chỗ nào, gầy đến còn mỗi xương sườn. '
Tư Dao nhìn trên Weibo ầm ĩ, nhanh nhẹn tắt trang web, tắt đèn chuẩn bị ngủ, hoàn toàn không quản mấy đại thần đang xuyên tạc lung tung.
Trước ngày ghi hình, Tư Dao dọn tiến ký túc xá của Tinh Thế, Lê Tinh túm Phong Thần tới đánh bài, cùng Tư Dao đánh bài, Lê Tinh càng đánh càng hăng, tin chắc có thể thắng Tư Dao một ván, mà cậu lại không biết rằng, lá bài nào cậu cầm trên tay, Tư Dao cũng đều có thể tính ra, nếu muốn thắng Tư Dao trừ phi Lê Tinh lấy bài đều là bom*.
*bom: có lẽ là át chủ bài để chiến thắng á mọi người, thật sự không biết 3 người chơi bài gì luôn...
"Cậu ta là ảnh đế, lịch trình rất bận rộn, đâu giống hai người rảnh mốc meo." Phong Thần cười nhạt.
Lê Tinh mếu máo "Ảnh đế cũng là anh nâng đỡ ra a."
"Anh nâng đỡ là em có thể lên đến đỉnh sao?" Phong Thần mặt như rắn độc trừng mắt Lê Ninh. "Chỉ cần em đừng kiếm thêm chuyện xấu thì anh đã cám ơn trời đất rồi."
"Em biết anh vẫn đang đề cập chuyện đó, nhưng lúc đó là tên biến thái kia sờ em trước." Lê Tinh thực ủy khuất.
Phong Thần vứt ra con bài đen "Vậy em liền đánh hắn hả? Còn làm trò cho toàn đoàn phim xem nữa."
"Nếu là Tư Dao cô sẽ làm như thế nào." Lê Tinh không phục kéo Tư Dao hỏi.
Tư Dao sờ sờ cái mũi cân nhắc, nghe Lê Tinh hỏi liền thuận miệng nói "Bóp nát đầu hắn."
Tư Dao nghiêm túc dò bài, hoàn toàn mặc kệ Phong Thần cùng Lê Tinh tranh chấp. Phong Thần cắn miếng bánh kem tiếp tục nói "Cuối tháng này chủ tịch trở về, mọi người có việc gì liền để đến tháng sau hẵng nói."
"Chủ tịch?" Tư Dao ngốc bức mặt.
"Tư Dao cô trước khi vào Tinh Thế cũng chưa tìm hiểu nữa hả." Lê Tinh nhai kẹo cao su thổi bong bóng. "Tinh Thế là của tập đoàn Thịnh Hoa, Thịnh Hoa tổng bộ ở U thị, chủ tịch thường rất ít tới."
Lê Tinh sau khi giải thích cho Tư Dao, lại cùng Phong Thần nói "Tính thời gian thì cuối tháng vẫn còn đang ghi hình, hẳn là không có việc gì đâu."
"Ngày mai ghi hình tiếp tục, vị trí ở dã ngoại núi sâu, tuy rằng đã loại bỏ hết nguy hiểm, nhưng dù sao cũng là nơi hoang vắng, hai người vẫn phải chú ý cẩn thận."
"Em sẽ bảo vệ tốt Tư Dao."
"Nói ra còn không thấy mất mặt à?" Phong Thần mặt lạnh lùng khinh bỉ. "Địa điểm đầu tiên ghin hình đã để cho Tư Dao ăn ngủ ngoài trời, nói cậu chiếu cố cô ấy, tôi thấy đúng hơn là cô ây chiếu cố cậu đi."
Lê Tinh gục vai xuống uể oải, Phong Thần đem tầm mắt chuyển tới Tư Dao "Nghe nói Phùng Dự cùng Triệu Như Nguyệt đều bài xích em, em đừng để ý, cứ bơ bọn họ là được."
"Được." Tư Dao không thèm để ý, hai người này nàng căn bản không để trong mắt.
"Sau khi kết thúc ghi hình ở khu dã ngoại này, 《 Theo chân minh tinh 》 sẽ được phát sóng, sau đó đoàn phim sẽ ở đài truyền hình Chanh Ngu sắp xếp cho các nghệ sĩ cùn nhau tuyên truyền."