Ba ba đột nhiên trở về, Giang Bích Nhân không cần phải nói chính là vô cùng ngạc nhiên.
Cô ném bài tập chưa làm xong qua một bên, nhào tới trong lồng ngực ông.
Giang Hi Phong sửng sốt, rốt cuộc cũng không có mấy người dám làm càn như vậy trước mặt ông. Nhưng Giang Bích Nhân đã nhào tới, ông theo phản xạ có
điều kiện mà ôm lấy cô.
Hai chân Giang Bích Nhân vòng qua eo
Giang Hi Phong, đôi tay gắt gao ôm lấy cổ ông, hai mắt lấp lánh tỏa
sáng: "Ba ba! Sao người lại đột ngột trở về vậy! Con vui quá đi!"
Giang Hi Phong không thể nói là từ sau khi cùng con gái xảy ra quan hệ, ông
luôn cảm thấy tinh thần bất an. Một khi rảnh rỗi thì trong đầu chỉ toàn
là hình ảnh của cô gái ngốc, vì vậy ngay sau khi xong việc, ông liền gấp gáp trở về nhà, thậm chí còn bỏ qua cuộc hẹn với tình nhân.
Cho nên ông chỉ nói: "Quay lại xem con thế nào, dù sao cũng đã học 12 rồi."
Giang Bích Nhân đầy mặt tươi cười, giọng điệu làm nũng cầu khen ngợi: "Con rất chăm chỉ học tập nha."
Giang Hi Phong gật gật đầu.
Giang Bích Nhân rướn người lên hôn ba ba. Từ bên má Giang Hi Phong hôn đến
mũi, môi, cằm, vừa hôn vừa nói: "Con rất nhớ ba ba, một tháng không
thấy, cảm giác như là đã trôi qua rất lâu, vô cùng vô cùng nhớ." Cuối
cùng cô dừng lại trên môi mỏng của người đàn ông gặm cắn, đầu lưỡi nhỏ
nhắn cố gắng cạy mở miệng ông: "Ba ba có nhớ con không? Chỉ cần tưởng
tượng đến ba ba thì tiểu huyệt con liền ướt, ba ba người có cảm giác
được không?"
Giang Bích Nhân không mặc quần lót, tiểu huyệt dán
sát vào phần bụng dưới của Giang Hi Phong, cách một lớp vải mỏng, ông có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ nóng bỏng của tiểu huyệt cô.
Làm sao mà cô bé ngốc này có thể dâm đãng thành như vậy?
Giang Hi Phong hung hăng chế trụ sau ót cô, cái lưỡi to lớn dễ dàng xâm nhập, cuồng dã mà chiếm hết nước bọt và không khí trong khoang miệng cô, càn
quét tước đoạt mọi ngóc ngách.
Giang Bích Nhân ôm chặt lấy ba ba, đầu lưỡi nhỏ bé cùng với đầu lưỡi ông triền miên, cố gắng hết sức đáp lại đối phương.
Nụ hôn sâu và kịch liệt kéo dài không biết bao lâu, chờ đến khi kết thúc,
cả hai người họ đều đã ngã xuống trên giường. Quần áo Giang Bích Nhân
không biết từ lúc nào đã bị cởi ra, cặp vú tuyết trắng được Giang Hi
Phong nắm ở trong hay nhiệt tình xoa bóp.
Giang Bích Nhân vô cùng kích động, mở rộng hai chân hướng về phía Giang Hi Phong, phơi bày tiểu huyệt hồng hào ướt đẫm, khuôn mặt có chút đỏ bừng: "Ba ba, tiểu huyệt
thật ngứa, muốn dùng dương v*t ba ba ngăn ngứa... Ba ba, mau tới thao
con ~"
Giang Hi Phong kéo niết đầu v*, một mực duy trì vẻ mặt lạnh lùng: "Muốn ba ba thao nơi nào?"
Ngày thường Giang Bích Nhân vốn dĩ rất sợ vẻ mặt này của ông. Nhưng lúc này
thấy ba ba như vậy, lại nghe được lời nói thô tục từ trong miệng ông
phát ra, cô cảm thấy vô cùng kích thích, lỗ nhỏ thậm chí còn bắt đầu
chảy nước.
Giang Bích Nhân mắc cỡ đỏ mặt, không dám nhìn qua, đưa tiểu huyệt hướng đến trước mặt ông, dùng tay tách ra, để ông nhìn xem
lỗ nhỏ đang khép chặt, giọng quyến rũ: "Ba ba, tới thao tiểu huyệt của
con, tiểu huyệt và tử cung đều nhớ đại dương v*t của ba ba..."
côn th*t đối phương đã sớm trướng đau, giờ phút này ông cũng không hề nhẫn
nại, đè hai chân Giang Bích Nhân lên để lộ ra huyệt nhỏ. Sau đó cởi bỏ
khóa quần, đỉnh dương v*t nhắm ngay miệng huyệt tiến vào.
"Nhìn xem ba ba như thế nào thao con?"
Tầm mắt Giang Bích Nhân hạ xuống, nhìn thấy quy đầu cực đại của ba ba chống tại lỗ kim ấn vào.
Thứ đó lớn như vậy, làm sao mà tiến vào được?
Hình ảnh tác động sâu đến thị giác, Giang Bích Nhân không nhịn được mà giãy dụa: "Ba ba, không thể vào được..."
"Đều đã thao con nhiều lần như vậy, sao mà không thể vào được?"
Giang Hi Phong sử dụng lực eo, quy đầu hãm sâu vào miệng huyệt, sau đó chậm
rãi xâm nhập vào bên trong, lỗ nhỏ vốn dĩ không thấy dần dần bị căng ra.
Với luồng kích thích thị giác mạnh mẽ như vậy, hòa cùng khoái cảm thân thể
do côn th*t lớn mang lại, Giang Bích Nhân đỏ mặt, phát ra từng tiếng dâm mị.
"A... Thế, thế nhưng vào rồi... Ưm a... Ba ba... dương v*t ba ba siêu lợi hại... A a... Tao huyệt thật thoải mái..."
Giang Hi Phong từng chút từng chút đè ép huyệt thịt, cắm đến chỗ sâu nhất, quy đầu đẩy mạnh một cái để ở miệng tử cung.
Giang Bích Nhân nhìn tiểu huyệt bị côn th*t căng ra đến cực hạn, môi âm hộ bị kéo ra khỏi tầm mắt, kích thích tiểu huyệt tiết ra d*m thủy.
"Ưm a... Ba ba thật sự siêu lợi hại... A a a... Rất thích... Ưm... Dùng
sức... Thao tiến tử cung... A a... Tử cung của con chính là... Ha a...
Vì ba ba mà chuẩn bị..."
Giang Hi Phong nghe lời nói cợt nhả của
Giang Bích Nhân cảm thấy vô cùng hưng phấn, dương v*t được rút ra đến
miệng huyệt. Sau đó lại đột nhiên tiến vào, va chạm thật mạnh lên miệng
tử cung non mềm, khiến cho Giang Bích Nhân sung sướng tê dại, cả người
phát run.
Sau khi dùng sức đâm chọc hơn trăm cái, miệng tử cung
rốt cuộc cũng bị quy đầu thô cứng chọc ra một khe hở nhỏ. Lại sau một
trận mãnh liệt va chạm, miệng tử cung cuối cùng đã hoàn toàn bị mở ra,
côn th*t lỗ mãng hung hăng mà thổi quét qua cổ tử cung, lao thẳng vào
bên trong. Quy đầu đẩy hết cỡ vào chỗ sâu nhất của tử cung, đem bụng
Giang Bích Nhân đỉnh nhô lên.
Giang Bích Nhân sung sướng hét chói tai, nắm chặt lấy khăn trải giường, tiểu huyệt co rút cao trào. Từ tử
cung phun ra lượng lớn d*m thủy, xối lên quy đầu bị côn th*t to lớn lấp
đầy kín kẽ.
"Ba ba... Ưm a... dương v*t ba ba thao tiến tử cung... A a a... Đi... Đi a a a ——!"
"Hô ô... Tử cung cao trào... A a... Bị ba ba thao cao trào... Ưm... dương v*t ba ba quá lợi hại..."
"Ưm a... Quá sâu... Huhu... Nhẹ... Nhẹ chút... Ách a... Ba ba... Không...
Không được... Hức... Không cần... Không thể rút... Ha a... dương v*t mắc kẹt rồi... Không thể cưỡng chế rút ra... A a a... Không... Không cần a a a a——!"
Giang Hi Phong không thèm để ý tới lời cầu xin của Giang Bích Nhân, đè lại mông cô, mạnh mẽ đem quy đầu mắc kẹt trong tiểu huyệt rút ra. Đầu nấm thô cứng không chút lưu tình mà cọ qua cổ tử cung non
mềm mẫn cảm, Giang Bích Nhân thét lên một tiếng đạt tới cao trào.
Một tháng qua Giang Hi Phong đã kìm hãm không ít dục vọng, có đôi khi ở
trong mộng đều sẽ mơ thấy cảnh tượng cùng Giang Bích Nhân tùy ý làm bậy. Lúc này rốt cuộc cũng có thể sờ đến thân thể mềm mại của con gái, thao
lộng tiểu huyệt cực phẩm vừa khít khao lại nóng bỏng, nghe được cô tao
lãng kêu từng tiếng ba ba, tất cả dục vọng bị đè như đều được mở ra. Ông không quan tâm mà tiếp tục tàn nhẫn thao làm, đưa Giang Bích Nhân đẩy
lên cao trào liên tục, trải nghiệm cảm giác dục tiên dục tử, làm cô
không chịu nổi mà kêu khóc cầu xin.
Rốt cuộc sau một phen cuồng loạn, Giang Hi Phong cuối cùng cũng chôn sâu vào trong tử cung cô bắn ra.
Giang Bích Nhân tiếp nhận tinh dịch ba ba tắm tưới, tử cung sung sướng lần
thứ hai cao trào: "A a a... Lại đi... Ưm a... Thụ tinh cao trào... A
a... Tinh dịch ba ba quá tuyệt vời... Ưm... Tử cung thật trướng... Tất
cả đều là tinh dịch của ba ba... A a... Sẽ mang thai... Nhất định sẽ
mang thai... Phải sinh con cho ba ba... A a a..."
Giang Hi Phong
bị lời nói của Giang Bích Nhân kích thích, côn th*t không bao lâu liền
ngạnh lên. Sau đó hung hăng tiếp tục bắt đầu một trận thao làm tiểu
huyệt còn đang phun nước.
Hai người thay đổi tư thế chinh chiến
cả đêm, người đàn ông hết lần này đến lần khác bắn vào tử cung Giang
Bích Nhân. Bụng nhỏ bởi vì chứa đầy tinh dịch mà nhô lên, mị thịt cũng
bị lôi kéo ra ngoài, sưng đỏ không khép lại được.
Giang Hi Phong
chỉ có ở trên người con gái mới có thể triệt để thể nghiệm niềm vui tính ái như vậy, tuyệt vời đến nỗi khiến ông không thể dừng lại, chỉ nghĩ
muốn đem huyệt nhỏ này thao hỏng.
Sau khi phát tiết cả đêm, gần tới hừng đông hai người mới chịu ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Tuy rằng Giang Bích Nhân rất muốn học hành chăm chỉ, nhưng thỉnh thoảng mới có thể cùng ba ba gặp mặt. Trong mấy ngày còn lại của kỳ nghỉ, cô mỗi
ngày đều cùng ba ba ở nhà thay đổi đủ loại phương pháp làm tình, bụng
nhỏ lúc nào cũng căng đầy tinh dịch.
Chờ đến khi kết thúc kỳ nghỉ Quốc khánh, Giang Hi Phong vẫn chưa rời đi, mà mang một số hạng mục về
nhà hoàn thành. Đợi mỗi ngày Giang Bích Nhân tan học hai người lại cùng
nhau làm tình.
Cứ giằng co như vậy hơn một tháng, Giang Bích Nhân cảm thấy không thể tiếp tục.
Hôm nay Giang Bích Nhân vừa về đến nhà đã bị ba ba cởi quần, ấn cô lên
tường bắt đầu thao làm tiểu huyệt. côn th*t thô to cuồng bạo mà thao mở
tử cung, đem hai chân cô ép tới nhũn ra, thét chói tai cao trào.
Thật vất vả mới từ trong cơn khoái cảm mà hồi phục, cô ở một bên thở dốc còn một bên nói: "Ưm a... Ba ba... Bài tập của con... A a a... Còn chưa làm xong..."
Giang Hi Phong hướng vào bên trong tử cung tàn nhẫn thao, hỏi: "Ở trường con có chăm chỉ học tập hay không?"
"Ưm... Có... A a... Có chăm chỉ học tập..."
"Vậy là được rồi. Về nhà thì nghỉ ngơi một chút đi." Giang Hi Phong nói, bắt lấy vú Giang Bích Nhân xoa bóp: "Vú của con hình như đã lớn thêm rồi."
"Ha a... Đều là do... Ưm a... Ba ba xoa... A a... Mỗi ngày đều xoa... Ưm... Không... Không thể lại lớn thêm nữa..."
"Ta thích lớn."
"A a... Kia... Nếu ba ba... Ha a... Thích... Liền tiếp tục xoa đi... Ưm
a... Muốn xoa bao lớn đều có thể... A a a... Mọi thứ của con gái đều
thuộc về ba ba..."
Giang Hi Phong nâng mặt Giang Bích Nhân lên
hôn một cái thật sâu, phát ra âm thanh tấm tắc rung động, nước miếng
Giang Bích Nhân đều theo khóe miệng chảy xuống.
"Ô a... Rất thích... A a... Cùng ba ba hôn hôn..."
Giang Hi Phong đem côn th*t rút ra đến miệng huyệt, sau đó dùng sức đâm thẳng miệng tử cung, cắm tới chỗ sâu bên trong: "Chỉ thích hôn thôi sao?"
Giang Bích Nhân hét lên một tiếng, cả người run run bị đưa lên một vòng cao
trào nhỏ: "A a a a ——!... Đều... Ưm a... Đều thích... Cái gì của ba
ba... A a... Đều siêu thích... Ha a... Đại dương v*t... Hay tinh dịch... A a a... Cũng đều vô cùng thích..."
"Thỏa mãn con, tiểu tao
hóa." Giang Hi Phong đẩy mạnh vào tiểu huyệt của Giang Bích Nhân, như
động cơ điện lao nhanh thao làm tử cung, khiến cô cao trào phun nước âm
thanh "phốc phốc" rung động không ngừng vang lên, cùng với tiếng tinh
hoàn va đập, d*m thủy xung quanh nơi giao hợp của hai người đều bị đánh
tan thành bọt biển. Cuối cùng ông chôn côn th*t vào trong tử cung con
gái bắn ra, từng luồng tinh dịch nóng bỏng đánh sâu vào nơi mẫn cảm trên vách tử cung.
"A a a a ——!... Ưm... Nóng quá... Lại đi a a a...
Ba ba quá lợi hại... Tất cả tinh dịch đều... Ha a... Bắn vào tử cung... A a... Tử cung thật trướng... Quá tuyệt vời..." Hai mắt Giang Bích Nhân
rưng rưng, sắc mặt ửng hồng, thần trí mê man mà dán vào trên tường: "Ưm
a... Gần đây là nguy hiểm kỳ... A a... Bị bắn vào tử cung như vậy...
Tuyệt đối sẽ mang thai... A a a... Hoài thai đứa nhỏ của ba ba..."
Giang Hi Phong đem Giang Bích Nhân kéo vào trong lòng ngực: "Muốn mang thai đứa nhỏ của ba ba như vậy sao?"
Giang Bích Nhân rướn người hôn lên miệng Giang Hi Phong, hàm hồ nói: "Vô cùng muốn... Ưm a... Yêu ba ba nhất..."
"Nếu con mang thai sẽ không thể đi học."
"Cái đó không quan hệ... A a a... Mang thai đứa nhỏ của ba ba càng quan
trọng hơn... Ưm a... Cho nên ba ba cứ tiếp tục... Thừa dịp con đang
trong kỳ nguy hiểm... A a... Trứng dễ dàng thụ thai... Ba ba bắn vào tử
cung... Ưm... Nhất định sẽ mang thai... Trứng của con gái khẳng định
là... Ha a... Siêu thích t*ng trùng của ba ba..."
Tuy rằng trên
mặt Giang Hi Phong vẫn thể hiện thái độ lạnh lùng, nhưng mà côn th*t
cứng rắn phát đau đã nói lên cảm xúc thật sự của ông. Giang Hi Phong ôm
Giang Bích Nhân vào trong ngực điên cuồng đưa đẩy, côn th*t to lớn lần
lượt đâm sâu vào trong tử cung nhỏ nhắn của cô.
...
Cứ như vậy, chủ đề bài tập vẫn luôn không giải quyết được. Mỗi ngày sau khi
Giang Bích Nhân trở về, đều phải cùng ba ba chiến đấu một trận mới có
thể đi ngủ.
Thời gian trôi qua đến cuối học kỳ, sau khi thi khảo
thí xong, là diễn ra bữa tiệc mừng sinh nhật Ngô Tiểu Kiều. Cô trước
tiên chuẩn bị tốt quà tặng, sau đó lại đến địa điểm đúng như đã hẹn.