Giang Hi Phong chưa bao giờ nghĩ đến
Giang Bích Nhân sẽ làm đến bước này, nên ông không hề phòng bị để cô dễ
dàng thực hiện được ý đồ.
Cũng đã hai tháng không chạm vào phụ
nữ, trong nháy mắt khi côn th*t được khoang miệng mềm mại ấm áp bao bọc, phải nói là sướng đến muốn mạng.
Dục vọng mạnh mẽ xâm chiếm vào
não bộ, khiến Giang Hi Phong như muốn buông bỏ hết thảy. Nhưng cuối cùng ông vẫn bình tĩnh lại, nhìn Giang Bích Nhân nói: "Con đứng lên trước
đi, ta có lời muốn nói với con"
Giang Bích Nhân hoàn toàn không
để ý tới ông, cảm thấy ba ba khẳng định lại muốn dùng các loại lý do
ngăn cản cô thân cận, cô mới không muốn nghe cái này đâu. Dù sao ba ba
cũng đã cảm thấy được thoải mái, chắc chắn về sau sẽ nguyện ý cùng cô
chơi trò này.
Cho nên Giang Bích Nhân chỉ cần chăm sóc côn th*t
thô to, từng chút từng chút đem côn th*t nuốt vào, phần thân gậy ăn
không hết cũng được cô dùng tay tinh tế an ủi.
Mẹ nó!
Giang Hi Phong không nghĩ tới kỹ năng khẩu giao của đứa ngốc này lại tốt hơn
cả ông tưởng tượng, trong nháy mắt khiến ông sung sướng đến da đầu tê
dại.
Hơn nữa khi lưu lại trong miệng cô, ông cũng không dám lộn
xộn. Sợ rằng đứa ngốc này không biết nặng nhẹ đem ông cắn hỏng thì làm
sao bây giờ.
Giang Hi Phong chỉ có thể dùng lời nói cố gắng dỗ dành Giang Bích Nhân từ bỏ, nhưng hiệu quả dường như không được khả quan.
Cuối cùng ông dứt khoát buông thả chính mình, hưởng thụ con gái ruột khẩu giao.
Dù sao thì cô cũng đã hành động, chờ sau khi xong việc lại cùng cô nói chuyện thôi...
Giang Hi Phong cố nén xúc động muốn ở trong miệng cô thọc vào rút ra, tùy ý để cô gái nhỏ hầu hạ.
Khoang miệng Giang Bích Nhân đã bị căng đến hơi xót. Nhưng côn th*t của người
đàn ông vẫn còn vô cùng cứng rắn, chưa có dấu hiệu bắn tinh.
Cô
thật sự rất mệt mỏi, cảm giác không giống như trước đây, đối phương sẽ
đè đầu cô lại đút vào sâu bên trong, tuy rằng rất khó chịu, nhưng có thể bắn nhanh một chút.
Tuy nhiên đối với thái độ bất hợp tác này của ba ba, cô thật không trông mong gì vào việc ông sẽ chủ động.
Nhưng cô vẫn cố ôm một tia hy vọng nhỏ nhoi, Giang Bích Nhân ở một bên liếm
dương v*t, một bên hàm hồ đề nghị: "Ba ba, người có thể chủ động thao
miệng con không? Như vậy sẽ dễ dàng bắn tinh"
Giang Hi Phong cảm thấy bản thân chỉ sợ là đang nằm mơ, mới có thể nghe được lời này từ miệng cô gái nhỏ mềm mại đáng yêu.
Nhìn đứa con gái ruột đang hàm chứa dương v*t của ông, mở to một đôi mắt
trong trẻo thuần khiết ngây ngô nhìn ông, loại kích thích này không phải ai cũng đều nhịn được.
Cùng với dục vọng ngày càng lớn mạnh,
Giang Hi Phong che mắt lại chửi thề một tiếng, sau đó ấn đầu Giang Bích
Nhân bắt đầu thọc vào rút ra.
Thật là điên rồ! Tất cả mẹ nó như bị xáo trộn! Thế giới này con mẹ nó điên rồi!
Giang Hi Phong càng thêm thô bạo xâm lấn miệng nhỏ, cự căn vẫn luôn thâm nhập đến yết hầu, hưởng thụ nó không ngừng co rút đem côn th*t gắt gao bao
lấy.
Giang Bích Nhân víu chặt lấy chân ông, theo bản năng muốn
giãy dụa, nhưng hết lần này đến lần khác bị người đàn ông tùy ý cắm vào.
Cuối cùng ở trong miệng cô bắn ra.
Giang Bích Nhân đem lượng lớn tinh dịch nuốt xuống, chỉ là khi dương v*t rút
lui, vẫn có một ít chảy ra khóe miệng, lưu lại trên mặt cô.
Giang Bích Nhân ho khan một trận, sau khi hòa hoãn liền trưng ra vẻ mặt hồn
nhiên mà nhìn Giang Hi Phong, chân thành khen ngợi: "Tinh dịch của ba ba thật đặc, quá tuyệt luôn, dương v*t còn to nữa ăn rất ngon"
Loại thanh thuần và sắc dục tương phản này... Nếu đây không phải là đứa con
gái ruột thịt, ông chỉ sợ thật sự muốn khen ngợi một câu vưu vật nhân
gian.
Tưởng tượng đến sự việc vừa mới phát sinh, Giang Hi Phong liền cảm thấy đau đầu.
Ông đưa tầm mắt sang chỗ khác, không nhìn đến bộ ngực trần của cô gái, tuy
rằng hình dạng xinh đẹp đã được ông nhớ kỹ, sau đó trầm giọng nói: "Con
đem quần áo mặc vào đi"
Giang Bích Nhân lắc đầu: "Không cần, muốn cho ba ba xem, muốn cho ba ba sờ"
Nghe được câu trả lời như vậy, vật dưới thân người đàn ông lại không tự giác biến lớn thêm một vòng. Ông đau đầu, nhất thời không biết nên trả lời
như thế nào, trầm mặc một hồi rồi mới nói: "Ta là ba của con, như vậy là không đúng"
Giang Bích Nhân lúc này lại cho rằng Giang Hi Phong
chỉ đang tìm cớ ứng phó cô, bĩu môi nói: "Vậy thì sao, con thích như thế này, ba ba cũng rất thoải mái mà?"
Giang Hi Phong không cách nào phủ nhận, vẫn như cũ không chịu nhìn cô, im lặng vươn tay muốn đem váy cô kéo lại ngay ngắn.
Nhưng Giang Bích Nhân lại cố ý đưa vú đặt vào trong tay ông, sau đó ấn bàn
tay to lớn để ông sờ lên: "Ba ba, sờ sờ đi. Thực thoải mái!"
Này sao có thể là con gái của ông, đây căn bản là một tiểu yêu tinh.
Giang Hi Phong thật sự không cách nào nghĩ đến đứa con gái ngốc nhà mình sẽ
còn có một mặt như thế này, chẳng lẽ do ông đối với gia đình này quá ít
quan tâm, mới khiến cho con gái trở nên hư hỏng như vậy?
Trước sự phân tâm của người đàn ông, Giang Bích Nhân vô cùng bất mãn. Lôi kéo
tay ông một đường sờ xuống, cho đến khi chạm đến khu vườn bí ẩn.
"Tiểu huyệt ngứa quá, muốn đại dương v*t thao, ba ba, thao con được không?"
Hai mắt Giang Bích Nhân trong veo như nước, nhưng lời nói trong miệng
lại vô cùng thô thiển gợi dục.
Loại kích thích tương phản này,
cho dù Giang Hi Phong vẫn duy trì thái độ chống cự, nhưng côn th*t lại
rất thành thật mà ngẩng đầu kháng nghị.
Giang Bích Nhân dang rộng hai chân, hướng dẫn các ngón tay người đàn ông vuốt ve môi âm hộ, tách
ra hai mảnh thịt trai trắng nõn, sau đó chạm vào lỗ nhỏ đang không ngừng rỉ nước.
"Thật sự rất muốn dương v*t ba ba, người đồng ý thao
con được không?" Giang Bích Nhân nắm lấy ngón tay người đàn ông, chậm
rãi cắm vào tiểu huyệt.
Thịt huyệt ấm áp đem ngón tay gắt gao siết chặt, có thể tưởng tượng được nếu côn th*t cắm vào thì có bao nhiêu sung sướng.
dương v*t của Giang Hi Phong đã ngạnh đến phát đau.
Giang Bích Nhân dùng ngón tay ông nhẹ nhàng khuếch trương bên ngoài, sau đó
thử bò dậy thăm dò, nhắm ngay dương v*t của người đàn ông ngồi xuống.
Giang Hi Phong mặc dù không nhìn cô, nhưng cũng không hề phản đối.
Giang Bích Nhân tươi cười, đem quy đầu từ từ nuốt lấy, sau đó chậm rãi ăn vào hơn phân nửa cự căn to lớn, cho đến khi chạm tới miệng tử cung.
Giang Bích Nhân thỏa mãn thở dài một tiếng, nhìn người đàn ông vẫn không có
động tĩnh, liền quyết định phải tự lực cánh sinh một mình hành động.
Giang Bích Nhân đỡ lấy bả vai Giang Hi Phong, eo nhỏ vặn vẹo, không ngừng
nhấp mông lên xuống, để côn th*t ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, tùy
thời cọ xát lên nơi mẫn cảm.
Giang Bích Nhân đang di chuyển, đột
nhiên cảm thấy chuyện này cũng không tệ lắm, mặc dù có chút mệt mỏi.
Nhưng cô đã tự mình điều khiển được nhịp điệu, có thể muốn như thế nào
liền như thế đó, như vậy khoái cảm đánh tới cũng vô cùng dịu dàng dễ
chịu.
Một lát sau, Giang Bích Nhân thật sự mệt mỏi, liền tựa lên người Giang Hi Phong bất động, muốn chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc.
Người đàn ông vốn dĩ phải chịu đựng loại tra tấn nửa vời này từ nãy đến giờ,
nỗ lực khắc chế ý muốn tự mình ra trận, nhưng không ngờ Giang Bích Nhân
lại vô dụng tới như vậy, chưa được bao lâu đã bắt đầu lười biếng vận
động.
Giang Hi Phong cảm giác gân xanh hai bên thái dương kịch
liệt nhảy lên, đây quả thật khiến ông phải dùng hết tất cả sức lực kềm
chế của chính mình khi sống ở trên đời, mới có thể nhịn xuống xúc động
muốn đè Giang Bích Nhân ra tàn nhẫn thao làm.
Cô gái để cơ thể
tựa vào tên người Giang Hi Phong, suy nghĩ đêm nay vừa matxa vừa tự
chính mình động thực sự vô cùng mệt mỏi, cảm thấy cứ hàm chứa côn th*t
như vậy cũng không tồi. Vì thế liền nói: "Ba ba, con không còn sức nữa,
người tự động được không, cầu xin người đó" Sau nữa lại nói: "Nếu ba
không động, con cũng không động thì cứ để như vậy đi, cũng rất thoải
mái"
Người đàn ông cảm thấy dây thần kinh trong não gần như đứt
ra, không thể chịu đựng được nữa, dù sao cũng đã bị con gái cưỡng gian,
còn bày đặt làm ra vẻ cái gì?
Giang Hi Phong không nói lời nào,
đột nhiên đẩy Giang Bích Nhân xuống giường, đem côn th*t rút ra tới
miệng huyệt, sau đó thần tốc đi vào.
Mạnh mẽ va chạm lên miệng tử cung, Giang Bích Nhân cảm giác vừa đau vừa sướng, liền nhịn không được
hét lên một tiếng thất thanh.
"Ách a… Ba ba… Ân a… Nhẹ chút… A a… Quá sâu…"
Giang Hi Phong giống như muốn phát tiết hết tất cả dục vọng bị đè ép, tàn
nhẫn trả thù cô, tựa như đóng cọc mà dùng sức va chạm lên cửa vào yếu
ớt. Sau mấy chục cái liền đem miệng tử cung khép chặt chọc ra một khe hở nhỏ, người đàn ông càng thêm điên cuồng va chạm, thẳng đến khi nơi đó
hoàn toàn mở ra, đưa quy đầu thô cứng khảm sâu vào bên trong.
"A a a a ——!" Giang Bích Nhân phát ra một chuỗi tiếng hét chói tai, các khớp xương nhanh chóng cuộn lại nắm chặt lấy góc chăn, tử cung ngay lúc đó
đã đạt tới cao trào.
Lỗ nhỏ trong lúc này gắt gao co thắt, mật
dịch ấm nóng tùy ý xối lên quy đầu. Đồng thời miệng tử cung cũng tựa như một cái miệng nhỏ tham lam, không ngừng liếm mút, làm ông thiếu chút
nữa đã phải giơ súng đầu hàng.
Ông chôn trong tiểu huyệt cô một
lúc từ từ bình tĩnh, sau đó liền giống như môtơ điện dùng sức lao tới.
Ngực sữa theo tác động của côn th*t không ngừng rung lắc, bụng nhỏ cũng
theo đó mà phập phồng lên xuống, liên tục cao trào, tiếng ngâm nga rên
rỉ không dứt. Tiểu tử cung bị thao đến "phốc phốc" phun nước, d*m thủy
tràn ra giữa nơi giao hợp của hai người tất cả đều bị đánh thành bọt
biển.
"Ân a a… Ba ba… A a… Ba ba quá lợi hại… Ân a a… Muốn đem
con gái thao chết… A a… Quá sâu… Ô… Chậm một chút…" Giang Bích Nhân
không nghĩ tới khi làm chuyện này ông lại mạnh mẽ như vậy, khiến cả
người cô giống như bị điện giật, run rẩy không ngừng cao trào.
Giang Hi Phong nghe cô gái nói lời dâm mị, cảm giác loạn luân ngày càng mãnh
liệt, ông không khỏi nghĩ, đây là con gái ruột của chính mình, vậy mà
côn th*t của ông hiện tại lại cắm vào trong cơ thể cô.
Có lẽ
trong nội tâm mỗi người đều ẩn chứa một phần đen tối, huống chi Giang Hi Phong chưa bao giờ nghĩ ông là người tốt, cảm giác đi ngược với luân
thường đạo lí lúc này chỉ có thể làm tăng thêm khoái cảm trong người
ông.
Chờ đến khi sắp xuất tinh, Giang Hi Phong liền đem côn th*t rút ra.
Huyệt nhỏ nháy mắt trở nên trống rỗng, trước khi tinh dịch bắn ra, Giang Bích Nhân liền khó chịu ra sức mấp máy môi âm hộ: "Ba ba? Mau cắm lại đi"
"Ba ba không thể bắn bên trong"
"Có thể" Giang Bích Nhân bất mãn phồng mặt: "Muốn ba ba bắn vào"
Giang Bích Nhân chống tay xuống giường bò dậy, bổ nhào lên người Giang Hi
Phong, nhắm ngay cự căn cứng rắn của ông, gấp gáp đút vào tiểu huyệt.
Giang Hi Phong để có thể đem côn th*t rút ra khỏi huyệt động tuyệt mỹ, thì đã phải dùng hết nghị lực của bản thân. Thế nhưng không ngờ Giang Bích
Nhân tiếp đó lại chủ động nuốt vào.
"Ba ba bắn cho con… Ân a a…
Tử cung muốn… A a… Muốn mang thai… Ân a a… Sinh đứa nhỏ cho ba ba…"
Giang Bích Nhân một bên ăn dương v*t, một bên dâm đãng rên la.
Người đàn ông nào chịu nổi hai loại kích thích tinh thần cùng thân thể, dữ
tợn nghiến răng một cái, hai mắt đỏ bừng ấn Giang Bích Nhân ra sức đưa
đẩy, côn th*t trực tiếp phá vỡ rào chắn cắm thẳng vào tử cung, sau đó
liên tục thọc vào rút ra mười mấy cái, rồi thúc sâu vào trong tử cung cô bắn ra.
Giang Bích Nhân thỏa mãn ôm lấy người đàn ông rên rỉ: "A a a… Nóng quá… Ân a a… Thích ba ba tinh dịch… A a a… Thật trướng… Ô a
a… Quá nhiều… Ô…"
Người đàn ông đem côn th*t thối lui, tinh dịch bắn vào lúc nãy cũng theo đó nhanh chóng thoát ra.
Nghĩ đến đây xác thật là tinh dịch của chính mình, Giang Hi Phong bất giác sinh ra một loại cảm giác tội lỗi.
Không thể không nói do đứa ngốc nhà ông đúng là cực phẩm, đây cũng là lần làm tình tuyệt vời nhất mà ông có được trong vài năm trở lại đây. Nhưng
điều này là sai lầm.
Tuy rằng mọi chuyện đều do cô gái ngốc này
chủ động dụ dỗ ông, nhưng với đầu óc kém cỏi của cô, vậy mà ông cũng có
thể nghe theo? Thật đúng là điên rồi.
Sau khi phát tiết một lần,
tâm tình nóng nảy cũng xem như được bình tĩnh lại. Giang Hi Phong bực
bội, từ trong hộp thuốc lá rút ra một điếu, dựa vào trên đầu giường bắt
đầu nhả khói.
Giang Bích Nhân thỏa mãn ôm chặt lấy eo ông, cảm thấy cùng ba ba thân mật thật sự quá tuyệt vời.
Từ trước tới nay cô chưa từng gần gũi với ông như vậy, hạnh phúc tràn ngập bao phủ trái tim, cô không nhịn được ngốc nghếch cười rộ lên.
"Ba ba..." Giang Bích Nhân cảm động kêu ông.
Giang Hi Phong cau mày, cúi đầu nhìn cô.
Trên mặt cô gái đong đầy hạnh phúc đơn giản, đôi mắt thanh triệt vui sướng
chớp động, cười vô cùng ngọt ngào, trên mặt còn có hai má lúm đồng tiền
đáng yêu.
"Con rất vui." Giang Bích Nhân như chú chó nhỏ cọ cọ
lên người Giang Hi Phong: "Ba ba, người thoải mái không? Về sau chúng ta tiếp tục như vậy được không?"
Tâm tình Giang Hi Phong phức tạp, trầm giọng hỏi: "Con thích ta như vậy sao?"
Giang Bích Nhân liên tục gật đầu: "Yêu ba ba nhất trên đời, muốn mang thai,
sinh đứa nhỏ cho ba ba" Kỳ thực Giang Bích Nhân không hề có khái niệm rõ ràng về việc mang thai và sinh con, chỉ là bởi vì mỗi lần cô nói như
vậy bác trai đều rất vui vẻ, cho nên lúc này liền muốn dùng nó lấy lòng
ông mà thôi.
...Làm thế nào mà đứa con gái ngốc nghếch của ông lại trở nên như thế này?
"Con học những thứ này từ ai?" Giang Hi Phong không quên đứa ngốc này đã
thay đổi, còn có những lời thô tục sắc tình kia... Đến tột cùng là ai
đem đứa con gái ngốc nhà ông hại thành như vậy?. truyện kiếm hiệp hay
Giang Bích Nhân thành thực nói ra: "Là bạn con" Tuy rằng cô sẽ không lừa gạt
ba ba, nhưng cô cũng không muốn vi phạm vào lời hứa của mình, cho nên
không trực tiếp nói ra tên người kia.
Giang Hi Phong nhíu mày, đây là giao lưu với loại bạn bè hư hỏng gì?
"Cắt đứt quan hệ với người bạn kia của con đi"
Giang Bích Nhân không cần do dự liền gật gật đầu, dù sao không có Nhậm Sâm Ngôn thì cũng còn có người khác chơi cùng cô.
Sau đó cô ôm lấy người đàn ông ngây ngô cười, không ngừng hôn lên mặt ông: "Đều nghe lời ba ba, chỉ cần ba ba là đủ rồi"
Giang Hi Phong đẩy mặt Giang Bích Nhân ra, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc:
"Con biết mình đang làm cái gì không? Có biết rằng không thể cùng ta làm loại chuyện này?"
Trong lòng Giang Bích Nhân đột nhiên có chút
phiền muộn, cảm thấy ba ba thật khó hiểu, rõ ràng vừa rồi ông cũng rất
thoải mái, như thế nào hiện tại lại không bằng lòng?
Cô ứng phó
nói: "Con đều biết, nhưng con thật sự rất thích ba ba, muốn cùng ba ba
hôn hôn, muốn bị ba ba sờ, còn muốn được dương v*t lớn thao"
Biểu tình trên mặt cô gái vô cùng hồn nhiên, đuôi lông mày cùng khóe mắt cố
tình đều mang theo mị ý, còn trực tiếp nói ra lời nói thô tục như vậy.
Tay người đàn ông không khống chế được run lên, cự căn thành thật mà cương cứng.
Giang Bích Nhân cảm nhận được, vì thế càng thêm dùng mông cọ xát lên dương
v*t ông, giương ánh mắt thanh triệt mà tràn đầy khát vọng: "Ba ba, lại
tới nữa được không? Tiểu huyệt thật ngứa, muốn dương v*t cắm vào"
Giang Hi Phong cảm thấy chính mình sắp điên rồi.
Cô gái nhỏ lúc này vẫn còn đang ôm Giang Hi Phong, không ngừng cọ động,
thanh âm nhẹ nhàng quyến rũ: "Ba ba tới thao con, cắm vào huyệt nhỏ đi,
cầu xin người đó ~"
Hầu kết của Giang Hi Phong lăn lộn lên xuống, tựa như người ông đang ôm trong lòng không phải là đứa con gái ruột
thịt, mà là bóng ma đáng sợ, từng chút từng chút dẫn người sa đọa.
"Ba ba, cũng đã làm một lần rồi, cùng với một trăm lần nữa thì có gì khác
nhau?" Giang Bích Nhân nhớ tới những lời anh họ đã nói với cô, đầu óc
khó có được thông minh lên một lúc, liên tục thuật lại cho người đàn ông nghe: "Thao con đi ba ba, rất thích người, muốn bị người thao"
Giang Hi Phong đem thuốc lá dụi tắt trên gạt tàn, Giang Bích Nhân hiện tại đang còn uốn éo trên người ông.
Ông che lại đôi mắt thuần khiết, khàn giọng nói: "Con đừng hối hận"
Câu này của ông dường như muốn nói với Giang Bích Nhân, cũng như muốn nói với chính mình.
Giang Bích Nhân nhạy bén phát hiện sự dao động của đối phương, ngọt ngào cười nói: "Sẽ không hối hận, yêu nhất ba ba. Tới thao con đi, ba ba."
Người đàn ông đem Giang Bích Nhân ấn ngã trên giường, trong nháy mắt khi côn
th*t thao tiến huyệt động chặt chẽ ấm áp, tựa như có thứ gì đó vô hình
tan vỡ.
Giang Bích Nhân dùng tứ chi quấn chặt lấy ba ba, cũng
không hiểu được bản chất thật sự của sự việc đang phát sinh, chỉ đắm
chìm trong khoái cảm giao hòa giữa hai người, truyền ra từng tiếng rên
rỉ yêu kiều: "Ba ba… Ân a a… Quá lớn… A a… dương v*t ba ba thật thô… Rất thích… Ân a a… Quá sâu… Ha a… Nhẹ… Nhẹ chút…"
Trận cuồng hoan
mãnh liệt kéo dài nhất từ trước tới nay, cũng sống động chưa từng có.
Giang Hi Phong ở trên người con gái tùy ý phát tiết dục vọng, tàn nhẫn
tiến vào tử cung, đem cô chơi tới không ngừng cao trào, chọc cho cô gái
nhỏ vừa kêu vừa khóc trông vô cùng đáng thương. Ông hết lần này đến lần
khác lấp đầy cô, thay đổi đủ loại phương thức chơi ở nhiều tư thế, cực
kỳ phóng túng, giống như người dưới thân không phải là con gái ông, mà
là một con búp bê tình dục có thể tùy ý làm bất cứ điều gì.
Giang Bích Nhân bị ông giày vò sắp hỏng rồi, nhưng đồng thời cũng vô cùng sung sướng.
Cuối cùng, Giang Bích Nhân bị thao đến hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh dậy, cơ thể cô đã được tắm rửa sạch sẽ, trên giường hiện tại chỉ còn đơn độc một
mình cô.