Trong tiết khóa tiếng anh, Giang Bích
Nhân mơ mơ màng màng nghe giảng, giáo viên bảo số lẻ quay ra phía sau,
phân công bốn người một nhóm cùng nhau thảo luận vấn đề. Cô cố gắng vực
dậy tinh thần, cùng hai người trước bàn vừa mới chuyển xuống cười cười,
đang chuẩn bị nói chuyện, cô đột nhiên cảm giác có bàn tay ai đó đặt lên đùi cô ở góc đùi cô.
Giang Bích Nhân kinh ngạc nhìn xuống, vừa
vặn nhìn thấy, là tay của Cố Nam Sơn. Bàn tay to lớn màu mật đem đùi cô
phụ trợ càng thêm trắng nõn, hắn xoa xoa bóp bóp, một đường sờ thẳng
xuống váy cô, vuốt ve chỗ thịt non.
Mặt Giang Bích Nhân đỏ ửng,
cơ thể cứng đờ mà nhìn nhìn bạn học đối diện cùng giáo viên trên kia, cô bắt lấy cổ tay Cố Nam Sơn, ra sức trừng hắn, dùng ánh mắt bảo hắn dừng
lại.
Cố Nam Sơn cười một cái, lộ ra hàm răng trắng đều đặn, ngón
tay không kiêng dè đẩy ra quần lót, sờ đến tiểu huyệt, tách ra hai cánh
hoa tìm kiếm âm đế, dùng ngón tay thô ráp ma sát nhào nặn.
"Ân..." Giang Bích Nhân kẹp chặt tay Cố Nam Sơn, bút trong tay cũng bị cô nắm chặt.
Cố Nam Sơn ngữ khí bình tĩnh, trên mặt không lộ ra một chút cảm xúc khác
thường, dùng tiếng anh cùng hai người trước bàn thảo luận đáp án.
Ngón tay phía dưới lại càng thêm dùng sức chà đạp âm đế, một ngón tay nhanh chóng được hắn ta cắm vào tiểu huyệt.
Giang Bích Nhân tận lực kẹp chặt hai chân nhưng cũng không thể nào ngăn cản
dị vật không ngừng thâm nhập, huyệt thịt mẫn cảm bị ma sát tới không
ngừng chảy nước. Đã vậy ngón tay đáng giận kia còn bắt đầu trêu chọc tới khối thịt mềm, kích thích cả người Giang Bích Nhân run lên, sắc mặt
càng lúc càng hồng.
"Bích Nhân, cậu nói cái gì đi"
Đầu Giang Bích Nhân bây giờ đều đã loạn thành một đoàn hồ nhão, lắp ba lắp bắp không nói nên lời.
"Cậu làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?" Nữ sinh trước bàn vừa
nhìn liền phát hiện Giang Bích Nhân có gì đó không ổn liền quan tâm hỏi.
"... Không, không có gì... Ha a..." Giang Bích Nhân nặn ra mấy chữ từ kẽ
răng: "... Mình, mình có chút không thoải mái... Ân a... Một hồi là
ổn..."
Nói xong, Giang Bích Nhân liền đem đầu vùi vào giữa hai cánh tay, cắn chặt tay áo áp chế âm thanh rên rỉ sắp phát ra.
Cố Nam Sơn cứ như vậy giống như không xảy ra chuyện gì cùng mọi người thảo luận vấn đề, ngón tay hư hỏng kia vẫn không chịu dừng lại. Trong thời
gian thảo luận vấn đề, Cố Nam Sơn đã đem thêm hai ngón tay nhét vào tiểu huyệt, ba ngón tay tàn nhẫn đảo lộng mạnh mẽ tấn công phần thịt mềm yếu ớt, ngón tay cái còn không ngừng kích thích thích âm đế, chơi tới tiểu
huyệt Giang Bích Nhân giống như phát lũ, đem quần lót cô hoàn toàn lộng
ướt.
Giang Bích Nhân không nhịn được kẹp chặt giãy dụa cọ động
vào tay Cố Nam Sơn, cũng không biết là muốn hắn rút ra hay vẫn là tiếp
tục cắm.
Cố Nam Sơn lại một lần nữa dùng sức lao tới, Giang Bích
Nhân nức nở một tiếng, bấu chặt cánh tay Cố Nam Sơn, tiểu huyệt phun ra
một cỗ chất lỏng trong suốt, bắn thẳng lên mặt đất. Cô vậy mà cao trào
rồi?
Cô, cô thế nhưng ở phòng học, trước mặt nhiều bạn học như vậy cao trào!
Giang Bích Nhân xoắn chặt tiểu huyệt, nhìn vết nước trên mặt đất, cực kỳ xấu
hổ, tinh thần bởi vì được kích thích lần cao trào này cô gái nhỏ đặc
biệt mẫn cảm.
Cố Nam Sơn cái tên hỗn đản này, thế nhưng làm cô ở
chỗ này triều xuy phun nước, ô, nếu như bị người khác nhìn thấy thì làm
sao bây giờ?
Đúng lúc này, giáo viên tiếng anh bất ngờ lên tiếng gọi cô: "Giang Bích Nhân, Please let us know your stand of points [*]"
[*] Please let us know your stand of points: Vui lòng cho chúng tôi biết quan điểm của bạn.
Giang Bích Nhân sửng sốt, không nghĩ tới giáo viên sẽ kêu cô lên trả lời vấn đề.
Đúng lúc này, Cố Nam Sơn đột nhiên chơi xấu bóp mạnh vào âm đế cô một cái,
làm cô thiếu chút nữa không nhịn được mà kêu ra tiếng, tiểu huyệt yếu ớt còn đắm chìm trong dư vị cao trào bất ngờ chịu kích thích, lại bắt đầu
phun ra một ít chất dịch.
"Giang Bích Nhân?" Giáo viên lại kêu một tiếng.
Giang Bích Nhân không thể không bất chấp hai chân run rẩy đứng lên, ánh mắt
của giáo viên cùng bạn học tất cả đều đổ dồn lên người cô, mà tiểu huyệt cô thế nhưng còn đang phun nước. Giang Bích Nhân thẹn thùng đỏ mặt,
nhưng không thể không nói, bị nhiều người nhìn thế này càng khiến cô cảm thấy kích thích hơn, đầu óc cô bây giờ đã rối như tơ vò, nhưng vẫn còn
sót lại một tia lý trí lo lắng sẽ có bạn học chú ý tới cô không thích
hợp. Bởi vậy lắp ba lắp bắp nữa ngày, cũng không nói lên được đáp án.
Đúng lúc này, Cố Nam Sơn đột nhiên giơ tay lên: "Dạ thưa, Giang Bích Nhân có chút không thoải mái, để em đưa bạn ấy đến phòng y tế"
Giáo viên tiếng anh cũng phát hiện Giang Bích Nhân không đúng liền gật đầu đồng ý.
Giang Bích Nhân không biết Cố Nam Sơn lại muốn làm gì, bất quá vừa mới cao
trào hai chân cô mềm nhũn không còn sức phản kháng, thời điểm được hắn
đỡ ra ngoài, d*m thủy của cô còn đang theo đùi không ngừng chảy xuống.
Cố Nam Sơn không như lời hắn nói dẫn cô tới phòng y tế, mà là đem cô kéo
vào WC, mở cửa ra, đem cô đẩy mạnh vào trong, để cô đỡ ván cửa, mông dẫu lên thật cao, sau đó lột quần lót cô ra, trong quá trình làm một lời vô nghĩa hắn cũng không thèm nói, kéo khóa quần chính mình, đưa côn th*t
to lớn tiến vào.
"A a a a --!" Giang Bích Nhân đỡ lấy ván cửa,
đầu óc còn chưa phản ứng kịp, liền bị côn th*t thao tới tử cung: "Quá,
quá sâu... Quá sâu... Ô... Không được..."
Cố Nam Sơn mặc kệ Giang Bích Nhân rên rỉ xin tha, hai tay bóp chặt eo cô,
côn th*t thô to chôn trong hoa huy*t ấm nóng không ngừng ra vào, nhiều
lần đều phải đỉnh tới miệng tử cung.
Như thế làm mấy chục cái,
quy đầu cứng rắn mạnh mẽ tấn công sâu vào miệng tử cung khép chặt, đem
Giang Bích Nhân đâm tới không ngừng phun nước, miệng tử cung từng đợt
từng đợt co rút, Cố Nam Sơn bị mút vào thập phần sảng khoái, kêu lên một tiếng, ấn xuống mông cô dùng toàn lực mà thao phá tử cung.
"A a a a a... Không cần... Nhẹ chút... Ô ô... Muốn chết... Ách a... Xin cậu... Ô ô... Sắp bị đại dương v*t thao chết..." Vách tử cung kiều nộn mẫn cảm nào chịu nổi nam nhân cuồng thao mãnh liệt. Giang Bích Nhân bị thao
kích thích không thôi, sau một hồi không thể kềm chế được nữa, khoái cảm tích tụ cực đại trực tiếp đưa cô lên đỉnh cao trào, huyệt thịt cùng
miệng tử cung cùng nhau run rẩy lên. Nhưng Cố Nam Sơn vẫn cứ không quan
tâm tiếp tục tùy ý ra vào, đem Giang Bích Nhân cao trào rồi lại cao trào thi nhau nhau nổi lên, thần trí bất định không rõ.
Cố Nam Sơn từ phía sau ôm Giang Bích Nhân, vật dưới thân thọc vào rút ra không ngừng, luồn tay cởi ba nút áo trước ngực cô, sau đó đem áo ngực bên trong kéo
lên, hai bàn tay càn rỡ ôm trọn vòng một đẫy đà, theo động tác mạnh mẽ
của hắn ta không ngừng đong đưa, ngón tay còn đùa nghịch nhéo nhéo nụ
hoa cứng rắn.
"Từ bỏ... Ô ô... Quá sâu... Ách a a... Tử cung có
phải hay không sắp bị cắm phá..." Giang Bích Nhân trong miệng lung tung
kêu loạn, hai mắt đẫm lệ mê mang.
Ngay lúc này, chuông tan học vang lên, WC lục đục đi vào không ít người.
Nghe được động tĩnh bên ngoài, Giang Bích Nhân khẩn trương co rút tiểu
huyệt, gắt gao ôm chặt lấy Cố Nam Sơn, cắn xuống bả vai hắn ta, không
dám phát ra tiếng động cũng không dám rên rỉ.
Cố Nam Sơn lại cố tình làm như không có người điên cuồng đâm thọc, ở trong tử cung cô thao lộng với biên độ nhỏ.
Nhưng cô thấy chính mình giống như là sắp không xong rồi, nguyên nhân ắt hẳn
là bởi vì buổi sáng uống tận hai ly nước. Cô hiện giờ nhịn không được có chút cảm giác muốn đi tiểu, hơn nữa lúc này tâm tình cô còn đang rất
khẩn trương, cảm giác buồn tiểu càng thêm rõ ràng, mà tên Cố Nam Sơn kia còn đang xâm phạm tiểu tử cung yếu ớt, không ngừng kích thích cô.
Không, không được... Nói là tè ra quần cũng không xong... Ô... Tuyệt đối không được...
Bên ngoài bất ngờ truyền vào tiếng nói chuyện của vài nam sinh: "Học Ủy,
vận khí đào hoa của cậu đủ tốt nha, như thế nào có thể cùng Giang Bích
Nhân kết giao vậy, đem kinh nghiệm chia sẻ cho tụi tôi một chút đi!"
Bên ngoài lại truyền đến âm thanh của Học Ủy: "Bích Nhân thật sự rất thiện lương, cô ấy là một cô gái tốt"
Học Ủy?
Giang Bích Nhân nghe được tiếng của Học Ủy, càng lúc càng sợ hãi, tiểu huyệt gắt gao co rút.
Cố Nam Sơn một mực giữ thái độ im lặng, chỉ là dùng hành động đem Giang
Bích Nhân ấn ở trên bồn cầu, đột nhiên mạnh mẽ thọc vào rút ra.
Mỗi lần đều phải đâm chọc tới miệng tử cung, làm cho Giang Bích Nhân không
còn tinh lực mơ tưởng tới chuyện khác, chỉ lo che miệng áp chế âm thanh
rên rỉ.
Nhưng là thật mau xuất hiện một chuyện vô cùng khẩn cấp, làm Giang Bích Nhân không mở miệng không được.
Cô thật sự sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Giang Bích Nhân mang theo tiếng khóc nức nở, thanh âm vì bị thao mà vỡ vụn
thành từng mảnh nhỏ: "Ô... Tôi... Ân a... Tôi muốn đi tiểu..."
Cố Nam Sơn cười một cái, nháy mắt thay đổi tư thế, dùng tư thế xi tiểu em
bé đem Giang Bích Nhân ôm vào trong ngực, một bên thao tử cung, một bên
nói: "Cậu cứ tiểu đi"
Giang Bích Nhân khẩn trương đến độ ngón
chân cuộn tròn: "Đừng... A a... Đừng thao nữa... Trước... Ân a... Trước
để tôi đi tiểu..."
Cố Nam Sơn không nghe lọt lời cô nói, tiếp tục hướng tử cung tàn nhẫn thao lộng. Thực mau, Giang Bích Nhân đã bị đưa
lên đầu sóng cao triều, cùng lúc đó, Cố Nam Sơn cũng hung hăng mà ấn
bụng cô, bàng quang căng trướng phải chịu áp bách, hơn nữa vừa mới bị
cao trào kích thích, tiểu huyệt run rẩy rốt cuộc không nhịn được, nước
tiểu màu vàng nhạt xẹt qua đường cong tiến vào bồn cầu, đồng thời, lượng lớn d*m thủy phun trào mà ra, Cố Nam Sơn cũng tới cực hạn đỉnh sâu vào
tử cung cô bắn ra.
Ba luồng khoái cảm đồng thời công kích, làm cả người Giang Bích Nhân sung sướng cực điểm, bản thân hiện tại ở nơi nào
đều đã quên mất, bắt lấy cánh tay Cố Nam Sơn tao lãng rên rỉ.
Cố
Nam Sơn nửa điểm ngăn cản cũng không có, híp mắt, thoải mái mà hưởng thụ tử cung khẩn trí bao vây, đem từng luồng tinh dịch đặc sệt phóng thích
vào trong thân thể cô.
Bên ngoài đột nhiên chớp mắt an tĩnh, sau đó bộc phát ra một trận ồn ào nghị luận: "Fuck! Ai mẹ nó dám ở chỗ này làm loạn?"
"Này mẹ nó đều được"
"Thật trâu bò!"
"Nữ nhân này kêu đủ tao"
"Ở WC nam bị người ta thao, có thể không tao sao?"
...
Cố Nam Sơn tiến đến bên tai Giang Bích Nhân thì thầm: "Thế nào, tất cả mọi người đều nghe được cậu kêu lớn tiếng như vậy, có thấy sướng hay không
hả?"
Giang Bích Nhân còn đắm chìm trong khoái cảm nhục dục, tia
lý trí duy nhất còn sót lại khiến cô cực kỳ xấu hổ không nói được lời
nào.
"Nếu để Học Ủy biết, cậu cùng hắn chỉ cách một cánh cửa, ở
trong này bị tôi thao bắn đầy tinh dịch, hơn nữa cậu còn sung sướng tới
nỗi phun cả nước tiểu, kêu tới cả tầng lầu đều nghe thấy, không biết hắn sẽ có cảm nhận gì nha?" Cố Nam Sơn cười khẽ: "Hiện tại Học Ủy còn ở bên ngoài, tôi liền cắm cậu như vậy cùng nhau ra đó, để cho hắn cũng thưởng thức xem bạn gái của chính mình có bao nhiêu dâm đãng"
Nói xong, Cố Nam Sơn thật sự muốn ôm cô ra ngoài.
Giang Bích Nhân liên tục lắc đầu: "Không muốn, không muốn... Đừng mà"
Mắt thấy, Giang Bích Nhân đã gấp đến độ sắp khóc, Cố Nam Sơn nhất thời mềm
lòng, cũng không có ý hù dọa cô nữa. Đem cô đặt lên bồn cầu, sau đó cầm
côn th*t rút ra, lượng lớn hỗn hợp dâm dịch không có gì ngăn cản cũng
theo đó chảy xuống, Cố Nam Sơn vươn tay giúp cô đem tất cả tinh dịch còn sót lại bên trong moi đào ra, sau đó rút giấy vệ sinh giúp cô lao chùi
sạch sẽ.
Giang Bích Nhân sau khi hòa hoãn lại, liền bắt đầu thu
dọn quần áo, bất quá quần lót lúc nãy giữa đường bị ném xuống đất giờ
không thể mặc được. Cô phải đành phải chờ tới hết giờ, mới có thể để
chân không rời khỏi WC.