Đám người Lê Dũng đều không nhịn được liếc nhìn tượng thần to lớn của vị Cơ Giới Thần kia.
Rõ ràng nghề Cơ Giới Sư kia không hề có tác dụng cho gì với nhóm người Lê
Dũng, họ và rất nhiều quân lính của Đại Ca thành sẽ không chọn nghề này
mà sẽ chờ đợi để chọn một nghề khác.
Nhưng Cơ Giới Sư lại giúp sức mạnh của Đại Ca thành tăng lên đáng kể khi cái nghề thuần phụ trợ này
sẽ giúp giải quyết vấn đề của về công nghệ và vũ khí cho họ.
Ngoài ra Đại Ca thành cũng chỉ cần một nhóm người chọn nghề Cơ Giới Sư mà
thôi, lượng thần tệ phải bỏ ra để trang bị nghề nghiệp sẽ không nhiều,
nhưng hiệu quả mà nhóm người kia mang đến sẽ rất lớn, đúng là ngọn bổ
lại rẻ.
Trông thấy em gái mình nhìn chằm chằm vào tượng thần của
Cơ Giới thần, Trương Phi biết ngay em gái mình đang nghĩ gì lắc đầu nói.
- Ta nghĩ Cơ Giới Thần này đúng là sự lựa chọn tốt nhất với chúng ta.
Có người mở đầu, Lãnh Như Sương cũng nghĩ thông suốt gật đầu nói.
- Phải Cơ Giới Thần này đúng là sự lựa chọn tối ưu nhất với chúng ta.
- Dù chọn Chiến Thần hay Xạ Thần thì chúng ta cũng không có khả năng để toàn bộ quân lính nhận được nghề nghiệp tương ứng...
- Để một nhóm người nhận được nghề Cơ Giới Sư, rồi nghiên cứu chế tạo vũ khí cho quân lính sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nghe thấy hai người Trương Phi và Lãnh Như Sương đều quyết định chọn Cơ Giới Thần, Trương Tiểu Vũ khẽ nhìn Lê Dũng hội ý rồi lắc đầu cười khổ nói.
- Tên tiểu quỷ ngươi đã tính hết rồi đúng không.
Đang ngồi một bên xem kịch vui, Trần Lâm nghe thấy Trương Tiểu Vũ nói đến mình không nhịn được bật cười nói.
- He... he... làm gì mà tính hết được...
- Ta chỉ thấy vị thần này khá là hay nên chia sẻ cho người mình mà thôi.
Tuy nhiên Trương Tiểu Vũ lại không hề tin trầm giọng nói.
- Bớt nói nhảm đi... ta không tin khi không ngươi lại nhắm đến vị thần này...
- Nói đi ngươi loot được gì ngon ở Vũng Hải rồi đúng không...
- Hiểu ta chỉ có Vũ tỷ... he... he...
- Phải ta lấy được một thứ khá thú vị ở Vũng Hải...
Bị nói trúng tim đen, Trần Lâm chỉ bật cười nói rồi vung tay lên triệu hồi ra một vật khá lớn.
Ầm một tiếng...
Trước ánh mắt kinh ngạc của đám người Lê Dũng, một chiếc xe bọc thép quân dụng còn khá mới hiện ra trước mặt bọn họ.
May thay trong đại thần điện lúc này không có ai khác ngoài họ, nếu không chắc chắn sẽ đánh động đến nhiều người.
- Ngươi muốn chúng ta chọn nghề Cơ Giới Sư là nghiên cứu nâng cấp chiến xe bọc thép này.
Liếc nhìn chiếc xe bọc thép, Trương Tiểu Vũ không nhịn được hít một ngụm lãnh khí nói.
Cơ Giới Sư không cần nghĩ nhiều cũng biết có tác dụng gì, nay lại có thêm
chiến xa bọc thép này Đại Ca thành chỉ cần thành công nghiên cứu nó rồi
sử dụng giá trị khoa học kỹ thuật mà Cơ Giới Thần mang đến thì không
khác gì hổ thêm cánh.
- Kiểu gì cũng không thoát khỏi ma trảo của ngươi.
Nghĩ đến cảnh hàng trăm chiến xa mang sức mạnh công nghệ vượt thời đại càng
quét chiến trường, Trương Tiểu Vũ chỉ đành bất lược lắc đầu chấp nhận số phận.
Cứ thế thần điện đầy khoa huyễn của Cơ Giới Thần hàng lâm
trên đỉnh núi của Đại Ca thành, Trương Tiểu Vũ cũng không chút khách khí thu lấy chiếc xe bọc thép của Trần Lâm về nghiên cứu.
...
Trở lại khu Đấu Trường, gần như tất cả người chơi đều tự trở về đây chờ đợi.
Ba cánh cổng lớn đại diện cho ba hình thức chiến đấu là đơn chiến, đôi
chiến và đoàn đội chiến cũng hiện ra trước kiến trúc hình vòm của Đấu
Trường.
Hiển nhiên, hệ thống không thể bỏ qua cơ hội bào tiền người chơi lần này.
Ba hình thức chiến đấu được chia làm ba khu riêng biệt, ai muốn xem cái gì thì phải mua vé đó.
Ngoài ra, cũng không có chuyện đánh một lần là xong, mà chia ra nhiều vòng
loại từ vòng gửi xe cho đến chung kết, người chơi phải mua hết vé này
đến vé khác để xem.
Tuy nhiên, ở vòng loại do số lượng người tham gia quá nhiều nên sẽ tổ chức 100 trận đấu cùng một lúc.
Dĩ nhiên hệ thống không có kiểu lấy tiền mà làm ăn như shit, hơn 100 đấu
trường tự như những không gian riêng biệt đại diện cho 100 trận đấu được tạo ra, những người chơi có thể tự do đi lại qua những không gian này
quan sát bất kỳ trận chiến nào...
Dĩ nhiên, chuyện chạy đi chạy
lại giữa những trận chiến kiểu này, sẽ dẫn đến chuyện bỏ sót không thể
quan sát hết được toàn bộ những trận chiến.
Đó chính là nguyên nhân mà “phòng Vip” ra đời để những đại gia chính hiệu còn có thể thuê phòng riêng mà xem.
Mỗi phòng vip này đều được trang bị 100 màng hình lập thể tương tự những
chiếc TV có thể quan sát toàn bộ các trận chiến diễn ra cùng một lúc, vô cùng thuận lợi để những đại tộc thoải mái nghiên cứu lẫn nhau, dĩ nhiên giá phòng Vip phải hơn giá vé thường...
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều đại tộc vui vẻ chấp nhận chi trả cho hệ thống.
Hiển nhiên là không chỉ Huyết tộc, mà rất nhiều cũng tộc khác đều ý thức
được giá trị ẩn sau sự kiện lần này, nên đều lợi dụng nó âm thầm thâm dò những tộc khác, nhất là những tộc có khả năng là kẻ thù của mình.
Tuy nhiên, số lượng người chơi không tham gia chiến đấu mà quyết định trở
thành những khán giả phổ thông ngồi xem kịch vui cũng không ít, thậm chí còn nhiều hơn cả những người chiến đấu, nguyên nhân chỉ có một đó là
"cá độ"...
Người tham gia cuộc chơi không được cá độ với mọi hình
thức, đây là thiết luật của hệ thống nhưng người xem thì hoàn toàn có
thể, thậm chí được pháp luật của hệ thống ủng hộ.
Thế nên rất rất
nhiều người chơi tự do không ban, không phái, không chủng tộc hoặc là
nhận thấy mình không có khả năng chen chân vào trận chiến này, cũng
không cần chứng minh sức mạnh của chủng tộc gì cả đều quyết định trở
thành một người xem và tham gia cá độ hội.
Trần Lâm và cả nhóm người Minh Nguyệt hiển nhiên cũng nằm trong số đó.
Đùng... đùng... đùng...
Liên tiếp những tiếng nổ vang lên, bầu trời dần dần chuyển thành một màu tối đen tựa như cảnh đêm thơ mộng...
Một loạt những pháo hoa từ trong đấu trường bắn ra nổ vang trên bầu trời trong sáng chiếu cả một vùng, báo hiệu giờ lành đã đến.
Đứng trên đính đấu trường, một nam nhân vô cùng anh tuấn, tóc vàng mắt xanh, thân mặc âu phục màu trắng toát lên khí thế bất phàm hiển nhiên là MC
nói lớn.
- Chào mừng tất cả người chơi đã có mặt tại đại sự kiện lần này của hệ thống.
- Đây có thể xem là sự kiện đầu tiên của hệ thống với tinh cầu này, nhưng chắc chắn đây không phải sự kiện cuối cùng.
- Để kỷ niệm ngày trọng đại này, ta thay mặt hệ thống tiến hoá toàn năng tăng thêm cho các vị một "gói quà may mắn".
- Chúc toàn thể những ngươi chơi có mặt tại đây đều sẽ trở thành những cường giả thống trị một phương.
- Hiện tại ta xin tuyên bố sự kiện "Chủng tộc đại chiến" chính thức bắt đầu.
Vừa nói hết câu ba cánh cổng lớn đồng loạt mở ra, hào quang từ ba cánh công tỏa ra chiếu sáng cả một vùng trời, cùng lúc đó hơn 1 triệu người chơi
đều nhận thêm được một phần quà may mắn.
Nhìn chung "gói quà may
mắn" này cũng khá giống "gói quà khích lệ" mà hệ thống thưởng cho khi
lần đầy giết chết một sinh mệnh, mở ra sẽ được một trang bị gì đó, tuy
nhiên là trang bị gì và phẩm chất ra sao thì hên xui, dĩ nhiên 90% là
xui.
Thế nên không mấy người chơi mặn mà với phần quà may mắn này, đều tranh thủ tiến vào trong đâu trường nhằm nhanh chóng chọn gà trước
khi chúng đánh nhau, dù sao gói quà cũng đã tới tay không mất đâu mà lo.
Trần Lâm cũng không ngoại lệ tạm gác gói quà gì đó qua một bên nhanh chân
chạy vào một trong ba cánh cổng lớn, mục tiêu đầu tiên là đấu trường đôi chiến.
Tuy nhiên vị huyết tổ đại nhân này lại không đi theo phái
đoàn Huyết tộc ngồi phòng Vip thu thập tình báo mà lại chọn mua vé
thường đi một mình.
Đứng dưới tấm biển to lớn thể hiện 100 cập trận đấu sắp diễn ra nhằm cho người xem dễ bề "chọn mặt gửi vàng".
Trần Lâm không nhịn được mỉm cười may mắn vì hai team đôi chiến của Huyết
tộc Phương Ngân, Phương Tuyết và hai tiểu nha đầu Tuyết Nhi, Bào Bào đều được đánh sớm trong loạt trận này.
Hai chị em Phương Tuyết và
Phương Ngân thì đánh nhau với hai con thây ma, còn hai nhà đầu Tuyết Nhi và Bào Bào thì đánh nhau với hai anh em nhà gấu đen.
Với lòng tin tuyệt đối vào sức mạnh của hai chị em Phương Tuyết, Trần Lâm quyết định chơi khô máu đặc 5.000 thần tệ vào hai chị nàng.
Ngược lại với hai nha đầu Tuyết Nhi và Bào Bào, Trần Lâm không mấy tin tưởng lắm.
Tuy nhiên thân là huyết tổ đại nhân của hai nha đầu này, Trần Lâm quyết
định cổ vũ về mặt tinh thần cho hai thánh nữ của Huyết tộc, rồi đặc cược 5.000 thần tệ cho hai anh em nhà gấu sẽ thắng.
Đúng là chó má đến cực điểm...
Cầm lấy hai tấm vé sương sương đã tốn hết 10.000 thần tệ, Trần Lâm mỉm cười như như thằng ngu bước trên hành lang dài khiến nhiều người chơi, thú
chơi, thây ma chơi... không nhịn được quay đầu lại nhìn.
Dĩ nhiên
người giàu sang không chấp mấy kẻ nghèo hè, Trần Lâm mặc kệ đám người
kia nghĩ gì quyết tâm thẳng tiến ủng hộ tinh thần cho hai đầu của Huyết
tộc.
Bước qua khỏi cánh của lớn, một quản trường la mã rộng lớn có cả bầu trời xanh trên cao hiện ra trước mắt khiến Trần Lâm không nhịn
được lắc đầu suýt xoa về độ bá đạo của hệ thống.
- Đây cmn là không gian ma pháp vô cùng cao cấp.
- Mới vừa rồi còn trong đại sảnh, ấy vậy mà bước quá cửa một cái đã tiến đến quản trường rộng lớn trời xanh mây trắng.
- Không biết một ngày nào đó Huyết tộc có đạt đến trình độ này không.
Tuy nhiên đó là chuyện trong tương lai, còn hiện tại Trần Lâm phải nhanh chân tìm một chỗ ngồi thích hợp.
May thay không quá lâu Trần Lâm đã tìm được một chỗ trống còn khá gần chiến trường.
Chỉ là khiến Trần Lâm thắc mắc là sao chỗ ngồi tốt như vậy không ai thèm
giành, tuy nhiên rất nhanh Trần Lâm đã biết ngay tại sao.
Ngồi
ngay bên cạnh Trần Lâm là một con... "chuột tinh", mình người đầu chuột
không khác gì một con yêu quái trong phim, cả cơ thể có phần mập mạp béo tốt đen như cục than khiến con chuột tinh này trông có phần khôi hài
hơn là đáng sợ.
Tuy nhiên, vị thử ca này lại là nguyên nhân khiến cho một khoảng trống không ai thèm ngồi đến chỉ trừ tên ngu Trần Lâm.
Rõ ràng trong giới hung thú cũng có sang hèn, trong đó Sư tộc hiển nhiên
là cao quý nhất, ngược lại Thử tộc tuy không hề yếu nhưng có lẽ là một
trong những tộc hèn nhất.
Dĩ nhiên Trần Lâm không hề biết đến chuyện này vẫn ung dung ngồi xem biểu hiện chịu chết của hai nha đầu Tuyết Nhi và Bào Bào.
Ngược lại con chuột tinh kia thì không.
Khi thấy Trần Lâm không ngại ngồi cạnh mình, đầu chuột thoáng ngạc nhiên liếc nhìn cậu.
Tuy nhiên rất nhân ánh mắt chuột tinh khẽ sáng lên mỉm cười nịnh nọt rồi lê cái thân mạp ngồi cạnh Trần Lâm nói.
- Đại lão, ngài đến xem biểu hiện của tộc nhân sao...
Nghe thấy còn kẻ đột nhiên tiến đến bắt chuyện với mình, Trần Lâm thoáng
ngạc nhiên nhìn con hung thú hóa hình không đến nơi đến chốn thua xa
Bạch Sa kia, quả thật không hiểu kiểu gì nhưng cái trò hoá hình này của
hung thú khá là kỳ lạ.
Ví dụ như Bạch Sa có thể nói là hoá hình vô cùng thành công, khi vẽ ngoài giống nhân loại đến 90% chỉ trừ một số
đặc điểm hơn khác biệt thể hiện đặc trung cho chủng tộc. Ngược lại cũng
có cực hiểu hung thú hoá hình theo kiểu mình người đầu thú trông vô vùng kỳ dị khiến Trần Lâm không hiểu đâu mà lần.
Có lẽ vấn để kia liên quan đến phẩm chất của huyết mạnh, biến hoá đẹp là do huyết mạnh phẩm
chất cao, ngược lại như con chuột tinh trước mặt là do huyết mạch chủng
tộc quá phèn.
Tuy nhiên, rất nhanh Trần Lâm đã nhận thấy lời nói kia có vấn đề, ánh mắt híp lại nhìn chằm chằm cho chuột tinh trước mặt.
Bị Trần Lâm nhìn chằm chằm, lão chuột mập thoáng hoảng sợ nhưng vấn cố gặng ra một nụ cười nhỏ giọng nói.
- Đại... đại lão nguôi giận là... là ta lỡ lời...
- Ta... ta gọi là Hắc Mao Thử... là hung thú họ chuột không... không quán mạnh mẽ nên trời phú cho năng lực cảm nhận...
- Ta cảm nhận được hơi thở khủng bố từ ngài, nên chủ động đến bắt chuyện không có ý gì khác...
Nghe tên Hắc Mao Thử kia run rẩy nói, Trần Lâm cũng khẽ gật đầu thu lại uy áp rồi như không có chuyện gì cười nói.
- Phải ta đến xem tộc nhân thi đấu...
Hung thú trên đời nhiều vô số kể, mỗi loại lại có đặc điểm ưu việt riêng và
họ nhà chuột kia hiển nhiên là có năng lực cảm ứng kỳ dị, có thể cảm ứng được hơi thở sinh mệnh cực mạnh của Trần Lâm.
Nịnh nọt kẻ mạnh là bản lĩnh sinh tồn cần phải có của những sinh vật nhỏ yếu, Trần Lâm khi
đã biết rõ nguyên nhân cũng không chấp nhất chút chuyện nhỏ này với một
con chuột nhỏ làm gì.
Ngược lại, Hắc Mao Thử thì được một phen hú
hồn chim én, len lén nhìn Trần Lâm rồi nhìn lại sàn đấu ánh mắt khẽ sáng lên cười nói.
- Nhìn ngài chắc không phải Hùng tộc rồi, vậy chắc là trưởng bố của hai cô bé kia...
- Như vậy thật là khéo nha ta vừa mới mua hai nha đầu kia thắng, lần này phải cảm tạ ngài rồi.
Như để minh chứng cho lời nói của mình, Hắc Mao Thử đưa ra một tắm vé chọn đội đỏ.
Liếc nhìn tấm vé trong tay Hắc Mao Thử, Trần Lâm không nhịn được ngạc nhiên liếc nhìn con chuột ngu trước mặt.
Hai nha đầu Tuyết Nhi cùng Bào Bào vậy mà cũng có người chọn, con chuột này chắc là điên rồi.
Tuy nhiên khi nhìn thấy cái giá trên tắm vé, Trần Lâm lại không nhịn được bĩu môi kinh bỉ.
- Tưởng lòng tin thế nào chỉ có 100 thần tệ.
Tuy nhiên, huyết tổ đại nhân dường như đã quên mất rằng, 100 thần tệ cũng
là lòng tin đặc vào hai người Tuyết Nhi, còn bản thân vị huyết tổ khốn
nạn kia lại đi đặt cược cho đối thủ thì lấy tư cách gì khinh bỉ người
ta.