"Không đúng? Làm sao nhân số không đúng? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?"
Nghe Ôn Dao nói nhân số không đúng, Hạ Y Huyên lập tức khẩn trương lên, sợ
rằng các cô đến chậm, căn cứ Hoa Tây đang mưu đồ bí mật gì đấy.
"Ở đây có không ít phòng ốc đều trống không, hơn nữa lưu lại đều là một vài người yếu ớt."
Hạ Y Huyên suy tư, cũng phát hiện có chút không đúng: "Chuyện này không
bình thường, nếu nói ban ngày đi ra ngoài làm việc không ở nhà, nhưng
bây giờ đêm hôm khuya khoắt rồi, tối như bưng đấy, bọn hắn cũng không
có khả năng đi ra ngoài..."
Quả thật, nhân số nơi này không thích hợp so với những căn cứ khác.
Dù sao ở đây cho dù ở tít bên ngoài, bình thường đều là dân chúng nghèo khổ sinh hoạt dưới tầng chót nhất.
Theo lý mà nói người nơi này không có khả năng ít như vậy.
Nhưng các cô cũng không thể kết luận, dù sao các cô không hiểu nhiều về căn cứ Hoa Tây cho lắm.
"Chúng ta đi đến nơi khác xem một chút đi."
Hạ Y Huyên cảm thấy nếu không làm rõ được, vậy thì đi đến nơi khác xem tình hình thế nào là được rồi.
Dưới sự chỉ dẫn của Ôn Dao, Hạ Y Huyên mang theo Ôn Dao thay đổi nhiều nơi.
Đều không ngoại lệ, thanh niên trai tráng đều không nhìn thấy.
"Chuyện gì xảy ra? Bọn hắn đang làm cái gì?"
Hạ Y Huyên cảm thấy đây không phải hiện tượng tốt, cho dù căn cứ Hoa Tây
có nhân số ít hơn các căn cứ lớn khác, nhưng dù sao cũng là một trong
mười căn cứ lớn, vẫn phải có hơn mười vạn người chứ.
Bên ngoài nhiều người như vậy đều đã đi đâu?
Cũng không thể trong vòng một đêm biến mất toàn bộ chứ...
Hơn nữa nhân viên tuần tra căn cứ Hoa Tây càng nhiều hơn so với căn cứ Ô
Lan... các cô dựa vào Cầu Cầu tránh thoát nhiều lần rồi.
Cuối cùng, các cô thuấn di mấy lần, trực tiếp xuất hiện tại nơi trung tâm.
Hạ Y Huyên lấy ra một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực uống hết, thuấn di này quá hao phí tinh thần lực rồi.
Sau khi uống thêm một lọ thuốc khôi phục tinh thần lực, Hạ Y Huyên hỏi Ôn
Dao: "Dao Dao, bước tiếp theo chúng ta đi đâu? Có nên trực tiếp bắt cao
tầng hỏi một chút không?"
Các cô ở chỗ này sờ mù cả buổi, cũng
không phát hiện nửa điểm vật hữu dụng nào, vẫn như trước kia, trước cứ
bắt một vài người biết rõ hỏi một chút.
Ôn Dao gật đầu, cho nên kế tiếp bọn họ xuất hiện trong sân nhỏ một căn nhà độc lập.
Thực lực đối phương cũng không tính quá kém, vào lúc Ôn Dao các cô xuất hiện trong nháy mắt đó liền cảnh tỉnh, người còn chưa thấy đã đánh úp về
phía các cô.
Có Ôn Dao ở đây, thực lực kém quá lớn, còn không qua lại mấy chiêu đã bị chế trụ, sau đó bị Mạn Mạn trói lại.
Không đợi Hạ Y Huyên thẩm vấn cái gì, hai mắt đối phương đột nhiên đỏ lên,
phát ra tiếng gầm như dã thú, ngay cả dáng người cũng dài ra, bên ngoài
cơ thể dần dần xảy ra biến hóa, có vài nơi lớn lên có tính đặc thù như
bọ cánh cứng.
"Móa! Cái quỷ gì thế này! Dị hình à?!"
Hạ Y Huyên bị dị biến bất thình lình này làm sợ hãi kêu lên một tiếng, ngay cả Ôn Dao cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Người xảy ra dị biến dễ dàng xé đứt dây leo của Mạn Mạn, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, nhào mạnh về phía Ôn Dao!
Tốc độ Hạ Y Huyên phản ứng rất nhanh, cô vừa ôm chầm Ôn Dao bên cạnh, lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Một giây sau, hai cô xuất hiện trong sân.
"Ầm —— "
Tiếng nổ cực lớn vang lên, người nọ trực tiếp đụng thẳng lầu hai thành một lỗ to, sau đó nhảy xuống!
"Bịch~!"
Lúc này Tiểu Tiểu khôi phục bản thể trước tiên, sau đó chiếc đuôi dài hất
lên, quất mạnh về phía người đang đánh về phía các cô, đánh bay hắn đi!
Tuy Tiểu Tiểu thuận lợi đánh bay hắn đi, nhưng lúc này động tĩnh quá lớn, các cô đã bị bại lộ!
Tiếng chuông cảnh báo bén nhọn đột nhiên vang lên, đèn lớn chiếu sáng tuần
tra ở căn cứ Hoa Tây phút chốc sáng lên, chiếu sáng trưng cả căn cứ.
Ôn Dao đột nhiên liếc nhìn bốn phía, sắc mặt âm trầm lại, nhỏ giọng hô với Hạ Y Huyên:
"Đi!"
Tiểu Tiểu và Mạn Mạn một lần nữa về đến bên người của Ôn Dao, mà Hạ Y Huyên
vào lúc Ôn Dao nói với mình đã ôm lấy Ôn Dao trước, sau đó biến mất ngay tại chỗ.
Không đến một phút sau, ngay chỗ các cô biến mất từ bốn phương tám hướng đột nhiên toát ra rất nhiều người mặc quần áo màu đen.
Cách ăn mặc của bọn hắn rõ ràng khác hẳn đội tuần tra, cả người đều bao bọc trong quần áo.
Hơn nữa thân hình mỗi người đều cường tráng, thậm chí ngay cả mặt đều che kín, làm cho người khác không thấy rõ tướng mạo.
Mà bên kia, Hạ Y Huyên dưới sự chỉ huy của Ôn Dao liên tiếp thay đổi nhiều nơi, cuối cùng các cô tiến vào bên dưới một thông đạo.
"A mệt
chết chị rồi, chị chưa từng liên tục sử dụng dị năng nhiều lần như vậy,
bây giờ chị có chút buồn nôn muốn ói, đầu cũng co rút đau đớn."
Hạ Y Huyên tựa vào bên tường, nửa cúi người nôn ọe vài tiếng, sau đó kịp
thời lấy một ống thuốc khôi phục tinh thần lực ra uống, lúc này mới cảm
thấy mình sống lại.
Sau khi nghỉ ngơi, Hạ Y Huyên dứt khoát ngồi
xuống đất, vô cùng khó hiểu nói: "Dao Dao, em nói xem vừa rồi xảy ra
chuyện gì vậy? Đang là người yên lành đột nhiên lại biến thành như vậy?
Thiếu chút nữa chị đều tưởng rằng dị hình! Còn có một chuyện, vừa rồi
người đó bắt đầu phát ra cảnh báo, mới qua bao lâu chứ, đối phương làm
sao lại để cảnh báo vang lên? Những người kia làm sao đến nhanh như
vậy?"
Hạ Y Huyên trăm mối vẫn không có lời giải, cảm thấy chuyện vừa rồi quá mức quỷ dị.
Cô tin tưởng, nếu trong phòng người nó có thiết bị cảnh báo gì đó, nhất định sẽ bị Ôn Dao phát hiện trước tiên.
Thế vấn đề đến rồi, đến cùng các cô làm sao bị bại lộ?
Ôn Dao đứng ở bên kia có chút cúi thấp đầu, toàn bộ không gian một bên đều tối đen.
"Dao Dao?"
Qua cả buổi, thấy Ôn Dao không lên tiếng, cô lại không nhìn thấy rõ em ấy, Hạ Y Huyên nhịn không được lại cất tiếng gọi.
"Em đã biết."
Ôn Dao đột nhiên mở miệng làm cho Hạ Y Huyên kinh ngạc, nhưng chỉ nghe
được em ấy nói: "Đã biết", Hạ Y Huyên lập tức tiến sát đến gần hỏi: "Dao Dao, em biết cái gì?"
"Đa phần chấn động tinh thần lực của những người này đều như nhau."
Hạ Y Huyên mở to mắt, biểu thị chính mình không quá hiểu ý này.
Bây giờ đương nhiên cô biết rõ tinh thần lực mỗi người đều chấn động khác
nhau, cô còn biết Ôn Dao thường xuyên thông qua chấn động tinh thần lực
để nhận diện người.
Nhưng cái này có quan hệ gì với chuyện lúc này của các cô sao?
"Những người kia tinh thần lực chấn động vốn không phải như vậy, mà là bị cải biến rồi."
"Cải biến? Có ý gì? Còn nữa, Dao Dao em nói đa phần đều như nhau là có ý gì?"
Hạ Y Huyên thật sự không quá hiểu ý của Ôn Dao.
Ôn Dao nghĩ nghĩ, thay đổi cách nói.
"Chị có thể xem bọn hắn như bầy ong, mà có một con ong Chúa lãnh đạo bọn
hắn, thậm chí có thể thông qua tinh thần lực của bọn hắn cảm nhận được
tình huống của đối phương."
Đây là cách nghĩ duy nhất Ôn Dao có thể nghĩ ra để giải thích hợp lý.
Ôn Dao coi như đã gặp nhiều loại côn trùng biến dị như bầy ong rồi, còn có lúc trước nhện mẫu có thể khống chế một đàn nhện con.
Tình huống của bọn nó đều rất tương tự, có một con "vương", đều thông qua
liên hệ tinh thần lực nào đó thống trị toàn bộ quần thể.
Mà những người kia cho Ôn Dao cảm giác rất giống bầy ong, cho nên Ôn Dao mới nói như vậy.
"Mẹ ơi, bọn hắn không người sao? Tại sao lại có quan hệ với bầy ong? Ý của
em là có người thông qua tinh thần lực điều khiển bọn hắn? Chuyện này có thể sao?"
Hạ Y Huyên cảm thấy vấn đề này đã vượt quá dự tính của các cô, chuyện càng nghiêm trọng hơn sự tưởng tượng của các cô rồi!