Ôn Dao đi đến bên cạnh Ôn Minh, dùng tay chọc chọc cánh tay Ôn Minh: "Đều là xương."
Tuy giọng điệu rất bình tĩnh, vẻ mặt cũng không có bao nhiêu thay đổi, nhưng Ôn Minh vẫn nghe ra một tia ghét bỏ trong đó.
Trong khoảng thời gian này Ôn Minh bận quá, không có thời gian ăn cơm cùng em gái, nhưng mới hơn một tuần không gặp, đã bị em gái ghét bỏ từ đầu đến
chân một phen.
Ôn Minh đưa tay sờ lên mặt của mình, lại nhéo nhéo cánh tay của mình, phát hiện hình như mình gầy không ít.
Gần đây bận quá, cậu không dành được bao nhiêu thời gian để tập luyện, cho
nên mỗi ngày tu luyện minh tưởng cùng kiện thể thuật, dị năng đều rớt
lại không ít, bây giờ Ôn Minh không biết có thể chống lại mấy chiêu
trong tay em gái rồi.
"Đợi qua khoảng thời gian bận rộn này anh
nhất định sẽ bồi dưỡng huấn luyện thật tốt, đừng lo lắng, thân thể anh
không có vấn đề."
Ôn Dao vung tay hất bàn tay Ôn Minh muốn sờ sờ
đỉnh đầu của mình, đôi mắt trợn lên, sau đó ngồi xuống một bên ghế salon trong văn phòng, cầm gối ôm bên cạnh ôm vào trong ngực, lười biếng tóm
tắt nhiệm vụ lần này một phen.
Sau khi nói xong, Ôn Minh cũng không nói gì về
chuyện này, dù sao cũng không phải chuyện lớn gì, giao cho em gái cậu
rất yên tâm, cậu phiền lòng nhất chính là một sự kiện khác.
Nhìn bộ dáng Ôn Minh muốn nói lại thôi kia, Ôn Dao nghi hoặc hỏi thăm: "Anh, làm sao vậy?"
Ôn Minh hơi chần chờ, trong lòng xoắn xuýt một phen, cuối cùng vẫn nói ra: "Dao Dao, căn cứ Hoa Tây xảy ra đảo chính rồi."
Trong mắt mọi người là chuyện lớn kinh thiên động địa cũng chỉ đổi lấy Ôn Dao bình tĩnh đáp một chữ: "Nha."
Căn cứ Hoa Tây cách xa bọn họ như vậy, hơn nữa chính biến cũng chẳng có bao nhiêu quan hệ với Ôn Dao, nói cho Ôn Dao biết làm gì?
Theo lý mà nói chuyện này quả thật cũng không có quan hệ lớn đến Ôn Dao, nhưng tình huống trong đó lại có chút đặc thù.
Căn cứ Hoa Tây bởi vì nguyên nhân vị trí địa lý, hoang vắng, trong các căn
cứ lớn có thể nói nó là căn cứ có áp lực nhỏ nhất, dù sao Zombie là do
người biến thành, người cũng không nhiều tự nhiên Zombie cũng không
nhiều, cộng thêm không ít khu vực là sa mạc, sa mạc cùng hoàn cảnh đá
núi, nguy hiểm nhỏ hơn rất nhiều so với khu vực phía nam.
Nhưng
bởi vì miền tây có phần đồng dân tộc thiểu số, hơn nữa trước tận thế
cũng không được phân chia vũ khí đạn dược, cho nên thời điểm ban đầu vẫn xảy ra một ít chuyện, nhưng cũng may đều đã bị áp xuống được.
Bởi vậy tuy hoàn cảnh căn cứ Hoa Tây không tốt lắm, vật tư cũng khan hiếm,
nhưng vẫn khá an ổn hơn các căn cứ khác.
Vốn tất cả đều rất bình thường, nhưng khoảng thời gian trước mấy căn cứ lớn bàn bạc về vấn đề xây dựng giao
thông, có người phát hiện căn cứ Hoa Tây có chút không đúng.
Nhưng tất cả đều là suy đoán, trung ương thuận tiện phái người đi đến căn cứ
Hoa Tây điều tra thử, kết quả người đi căn cứ Hoa Tây đã mất liên hệ,
cùng lúc đó, căn cứ Hoa Tây cùng các căn cứ nhỏ gần đỏ chặt đứt liên hệ
cùng những căn cứ khác.
Căn cứ Hoa Bắc ồn ào một mảnh, sau khi tổ chức hội nghị khẩn cấp đã phái ra một tổ đội điều tra, tổ đội điều tra
này toàn bộ đều là dị năng giả đẳng cấp cao, nhưng đi không bao lâu đã
mất đi liên hệ.
Bây giờ đa phần mọi người trong căn cứ đều tiến
hành vây quét Zombie, cộng thêm đường xá xa xôi, không thể rút ra nhân
lực, bởi vậy đã yêu cầu mấy căn cứ lớn từng căn cứ phái ra một vài người tạo thành bộ đội đặc chủng, tiến về căn cứ Hoa Tây điều tra.
Mà căn cứ Nam Bình, bên trên điểm danh yêu cầu Ôn Dao tham dự.
Ôn Minh cũng không quá cam tâm tình nguyện cho Ôn Dao tham dự hành động
lần này, những nhiệm vụ khác cũng thôi đi, dù sao chỉ số thông minh của
Zombie biến dị hay sinh vật biến dị đều như vậy, chỉ cần có giá trị vũ
lực cao, những thứ khác đều không thành vấn đề.
Nhưng lần này căn cứ Hoa Tây rõ ràng có nội bộ làm phản, là con người làm ra đấy.
Tình huống cụ thể đều không rõ lãng, Ôn Minh làm sao bằng lòng để em gái mình đi mạo hiểm?
Lúc trước cậu đã liên hệ qua với người nhà họ Hạ, sở dĩ điểm danh để Ôn Dao tham dự, là bởi vì chuyện lần này bên trên từ rất sớm đã hoài nghi có
mối quan hệ với mấy sự kiện nằm vùng trước kia, mà mấy sự kiện đó đều bị Ôn Dao bắt được, cho nên lúc này mới có điểm tên Ôn Dao trong danh
sách.
"Dao Dao, chuyện lần này cũng không đơn giản, chúng ta căn
bản không rõ tằng trên căn cứ Hoa Tây bị lừa gạt hay toàn bộ cao tầng
đều dính líu vào, hoặc toàn bộ thành viên căn cứ đã làm phản. Hơn nữa
chúng ta cũng không hiểu rõ thủ đoạn của đối phương, phái đi mấy đoàn
đội ra ngoài đều đã mất liên hệ, cho nên lần hành động này vô cùng nguy
hiểm."
Chân mày Ôn Minh nhíu lại thành hình chữ xuyên (川) càng lộ ra rõ ràng, cậu thật lòng cảm thấy nhiệm vụ lần này không dễ
làm.
Ngược lại
Ôn Dao không phát hiểu ý kiến khác, Ôn Dao nghĩ đến Ôn Minh nói đến mấy
sự kiện nằm vùng trước kia, khi đó tuy đã tóm được không ít người khả
nghi, nhưng trên thực tế cũng không truy xét ra nguồn cơn, hơn nữa khi
đó tất cả căn cứ đều gặp phải nguy cơ sinh tồn, cuối cùng việc này đều
không giải quyết được, không nghĩ đến cuối cùng lại chờ bọn họ ở chỗ
này.
Xách động một căn cứ lớn cộng thêm mấy căn cứ nhỏ tạo phản,
đây cũng không phải một sự kiện đơn giản, càng quan trọng hơn đã dấu
diếm mọi chuyện được lâu như vậy.
Nếu không phải lần này có người phát hiện không đúng, nói không chừng không biết lúc nào mới có thể phát hiện ra chuyện này.
"Các thành viên bên trong căn cứ Hoa Tây cũng rất phức tạp, dân bản xứ đa
phần đều là dân tộc thiểu số, trước kia cũng có không ít thế lực phản
quốc, cũng không biết chuyện lần này bọn hắn sắm vai trò gì trong đó."
Ôn Minh bắt đầu phân tích, cảm thấy chuyện này thật đúng không phải chuyện gì tốt.
Hơn nữa trừ người của căn cứ Nam Bình bọn họ ra, mấy căn cứ lớn khác cũng
phái người cùng đi, bởi vậy, nhân viên thành tổ đội phức tạp, làm không
tốt sẽ tạo thành mâu thuẫn.
Ôn Minh dám đánh cược, nếu đến lúc đó quyết sách tổng chỉ huy không phù hợp với cách nghĩ của em gái, cô bé
Ôn Dao này nhất định sẽ rời đội tự hành động một mình đấy!
Muốn Ôn Dao kiên quyết phục tùng mệnh lệnh gì đấy tuyệt đối không có khả năng!
Nhưng không đi thì không được, bây giờ không đi nếu không giải quyết được
cuối cùng Ôn Dao cũng vẫn phải đi, Ôn Minh đều đã nghĩ đến mình nên đi
theo cùng!
Nhìn bộ dáng Ôn Minh xoắn xuýt, sắc mặt Ôn Dao vẫn bình tĩnh trước sau như một.
"Cũng không phải chuyện gì lớn, đánh không lại thì bỏ chạy thôi."
Ôn Dao thật đúng là không cảm thấy có chuyện gì lớn, cũng không bảo mình
tiêu diệt toàn bộ căn cứ Hoa Tây, chẳng qua chỉ điều tra đến cùng xảy ra chuyện gì mà thôi.
Việc đã đến nước này, Ôn Minh cũng không có
cách nào khác, dù sao giống như Ôn Dao nói, phát hiện không đúng thì bỏ
chạy, cũng không nói nhất định phải làm như thế nào.
Để những căn cứ khác chọn người chủ yếu những người có thực lực mạnh có thời gian
rảnh, nhưng cũng không quy định nhân số cụ thể, thậm chí không quy định
nhất định phải là người trong quân đội, chỉ nói ba đến năm người là
được, chủ yếu người phụ trách vẫn là người ở căn cứ Hoa Bắc.
Ngoại trừ Ôn Dao, Ôn Minh cũng không chỉ điểm những người khác, mà để Hạ Y Huyên đi theo.
Chọn Hạ Y Huyên cũng không có những lý do khác, nguyên nhân thuần túy là dị
năng của cô, cộng thêm Ôn Dao tặng cô dị thú hệ không gian kỳ quái kia,
Ôn Minh cũng cảm thấy đủ rồi, không cần phải phái thêm người, tránh cho
đến lúc đó còn muốn Ôn Dao đi cứu.
Hơn nữa Hạ Y Huyên có năng lực giao tiếp mạnh, có thể xã giao với người những căn cứ khác, càng quan
trọng hơn, cô hoàn toàn ủng hộ quyết định của Ôn Dao.