Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 697: Thời cơ


trướctiếp

"Ôn Minh à, chú thông báo chuyện này toàn bộ căn cứ là có nguyên nhân đấy!"

Ngày hôm sau, rốt cuộc Ôn Minh trở về rồi.

Ngày hôm qua Ôn Minh biết được vua Zombie tiến vào căn cứ đã bị giải quyết, cậu cũng an tâm dẫn theo những người khác dò xét hang ổ vua Zombie.

Nhưng khi bọn họ tiêu diệt hết tất cả Zombie, lục soát trong trong ngoài ngoài toàn bộ căn cứ dưới lòng đất một lần, Ôn Minh phát hiện, số lượng tinh thạch rõ ràng không đúng!

Dù mỏ tinh thạch này rất nhỏ, nhưng từ dấu vết đào móc đến xem, bọn họ tìm được số lượng tinh thạch quá ít.

Coi như mỗi ngày vua Zombie gặm tinh thạch ăn cũng không hết nhiều như thế!

Lại càng không cần phải nói đây là một con vua Zombie vô cùng nhỏ nhen, căn bản sẽ không phân chia lương thực của mình cho Zombie khác.

Ôn Minh hoài nghi vua Zombie đã chuyển tinh thạch đi rồi, nhưng bọn họ cũng không biết đến tột cùng vua Zombie chuyển tinh thạch đi đâu rồi, cho nên Ôn Minh chỉ đành thu gom những tinh thạch tìm được, sau đó phái binh sĩ đi chung quanh tìm kiếm những nơi vua Zombie có khả năng dấu tinh thạch đi.

Bởi vì căn cứ Hoa Nam cũng ra binh, Ôn Minh dứt khoát đem chỗ tinh thạch tìm được ở căn cứ Zombie dưới lòng đất cho người đến từ căn cứ Hoa Nam, để bọn hắn mang về, coi như phí vất vả.

Đợi ngày hôm sau trở về, lần này Ôn Minh phát hiện, cả căn cứ đã bắt đầu lưu truyền câu chuyện buồn vui lẫn lộn: em gái của mình làm sao dấn thân mạo hiểm, vì an nguy của tất cả mọi người, một mình chống lại vua Zombie hệ lôi sắp đột phá cấp tám thế nào, lại bỏ ra cái giá rất lớn mới có thể gϊếŧ chết được vua Zombie!

Ngay từ đầu lúc Ôn Minh nghe được thật đúng cho rằng Ôn Dao bị trọng thương, mà những người khác lại gạt cậu, chờ cậu lòng tràn đầy lo lắng tiến vào phòng em gái, mới phát hiện sợ bóng sợ gió một trận.

Ôn Dao ngoại trừ sắc mặt tái nhợt, hơn nữa ngoài việc không dùng được tinh thần lực, Ôn Dao cũng không chịu những tổn thương nào khác.



Sau khi Ôn Minh dặn dò em gái nghỉ ngơi thật tốt, Ôn Minh liền đi thẳng đến văn phòng Thích Huân, không đợi cậu mở miệng nói chuyện, Thích Huân giống như đã biết rõ ý đồ cậu đến đây, liền mở đầu nói ra câu kia.

"Thật có nguyên nhân đấy!"

Thích Huân lại bảo Ôn Minh ngồi xuống, còn gọi thư ký bưng trà lên cho cậu, đợi đến lúc trong văn phòng chỉ còn lại hai người, lúc này mới bắt đầu tỉ mỉ phân tích cho cậu nghe.

"Căn cứ chúng ta khác hẳn căn cứ Hoa Nam, đa phần mọi người đều là quân nhân, cho dù không nhập ngũ, nhưng rất nhiều gia đình đều là người nhà quân nhân hoặc có tương quan, cho nên từ các phương diện này mà nói càng có lợi cho việc quản lý căn cứ. Mà vị trí căn cứ của chúng ta cũng cho thấy nơi này là một căn cứ quân sự, chúng ta sắp sửa gặp phải rất nhiều chiến dịch, cho dù đối mặt với Zombie hay dị thú, hoặc nói tác chiến xuyên quốc gia."

Nói đến tác chiến xuyên quốc gia, Ôn Minh giương mắt liếc nhìn Thích Huân, nhưng không cắt ngang lời hắn, hắn đã đến đây rồi, tự nhiên cũng biết địa vị căn cứ của bọn họ.

"Cho nên rất nhiều chuyện không cần phải giống như những căn cứ khác phải dấu diếm sít sao như thế, chọn thời điểm thích hợp nói cho mọi người, không chỉ gia tăng lực lượng quân dân căn cứ, hơn nữa càng có lợi cho việc xây dựng hình tượng căn cứ chúng ta. Cháu nhìn xem, bây giờ bầu không khí trong căn cứ thật tốt, mọi người đều biết trong căn cứ có dị năng giả có thể chống lại Zombie cấp tám tồn tại, không chỉ cảm thấy an toàn hơn, cũng có thể đốc xúc mọi người cùng tiến bộ!"

Ôn Minh cau mày, vẫn cảm thấy có chút không ổn: "Nhưng Dao Dao vẫn chỉ là một đứa bé."

"Con bé không phải đứa trẻ bình thường, đã có thể trở thành sự tồn tại vị lãnh tụ tinh thần."

Thích Huân mắt thấy Ôn Minh muốn phản bác cái gì, hắn tự tay làm một động tác an tâm chớ vội, sau đó tiếp tục nói ra: "Chú biết rõ cháu đang lo lắng điều gì, nhưng bây giờ không giống ngày xưa, trước kia thời cơ không đúng, không thể không che dấu con bé sau lưng, nhưng bây giờ điều này đã không còn cần thiết nữa rồi, con bé có thể đạt được vinh dự con bé nên được."

Thích Huân vừa dứt lời, ánh mắt Ôn Minh lạnh lùng, khí thế cả người bừng lên, tinh thần lực và dị năng khóa chặt Thích Huân, dường như chỉ cần hắn có chỗ nào khác lạ, như vậy hắn cũng đừng nghĩ đi ra khỏi văn phòng này.

Thích Huân cảm thấy trên người có một luồng áp lực vô hình, sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh, thậm chí trên cánh tay còn nổi lên da gà.

Vẻ mặt Thích Huân không thay đổi, trong lòng cũng thầm mắng: quả nhiên là con của tên hồ ly họ Ôn kia, khí thế mạnh mẽ như thế, có biết cái gì gọi là kính trên nhường dưới hay không hả!



Đón lấy áp lực này, Thích Huân tận hết khả năng nhẹ nhàng tiếp tục mở miệng nói: "Ôn Minh, cháu đừng quá khẩn trương, nhà của chú và nhà các cháu đều là châu chấu trên một sợi dây thừng, trước khi chú đến đây cha cháu đã nói một ít chuyện với chú, tuy không đầy đủ mọi mặt, nhưng chú cũng có thể đoán ra được ý nghĩ của các người. Cháu yên tâm, chú tuyệt đối ủng hộ cháu đấy!"

Thích Huân nói rất thành khẩn, nhưng Ôn Minh cũng không đáp lời nào, mà vẫn như trước dùng ánh mắt ẩn hiện không rõ nhìn hắn.

Trong lòng Thích Huân trợn trắng mắt, cảm thấy mình thật đáng thương, đều cao tuổi rồi, mỗi ngày tên hồ ly họ Ôn kia đều ở nhà ôm vợ đẹp nhàn nhã sống qua ngày, còn mình phải đến đây giúp con trai tên hồ ly họ Ôn kia làm trâu làm ngựa, thế mà còn bị tên ranh con này uy hiếp!

Đây thật quá không dễ dàng!

Thích Huân lau lau mồ hôi đổ trên trán, Thích Huân tiếp tục nói: "Thật ra nếu không có em gái cháu, vị lãnh tụ tinh thần này để cháu làm cũng không có vấn đề gì đấy, nhưng em gái cháu so với cháu, không, so với toàn bộ Hoa quốc là người có dị năng mạnh nhất, hơn nữa còn là mạnh quá nhiều, ngoại trừ con bé, thật sự không tìm thấy người nào thích hợp hơn. Về phần tuổi tác, điều này hoàn toàn không có vấn đề gì, thậm chí bởi vì tuổi còn nhỏ, càng thêm có sắc thái truyền kỳ. Chú biết rõ cháu băn khoăn rất nhiều, nhưng đó là lúc trước, thực lực trong tay không đủ, không thể bảo vệ tốt con bé. Bây giờ khác hẳn lúc trước, tính ra chúng ta hoàn toàn khống chế hai căn cứ lớn, còn lại tám căn cứ khác có bốn căn cứ đứng bên chúng ta, hoặc nói thiên về hướng chúng ta."

Thấy vẻ mặt Ôn Minh có chút kinh ngạc, dường như muốn hỏi cái gì, Thích Huân vội vàng khoát tay giải thích: "Chú cũng không biết rõ ràng cho lắm, đây đều là thao tác của nhà họ Hạ và cha cháu đấy, muốn biết cứ hỏi bọn họ đi, cháu chỉ cần biết rằng trong tay chúng ta có không ít lợi thế. Càng quan trọng hơn là, các loại cách điều chế và kỹ thuật mấu chốt đều nắm giữ trong tay chúng ta cả đấy!"

Thích Huân hớp một ngụm trà, nhuận nhuận cuống họng bởi vì nói nhiều mà hơi khô: "Còn có chính là, thời cơ bây giờ."

"Thời cơ?"

Ôn Minh cúi đầu trầm tư một chút, sau đó nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thích Huân: "Chú nói thế cục trong nước? Zombie?"

"Đúng vậy!"

Thích Huân vô cùng vui mừng, tuy thằng nhóc này còn nhỏ tuổi, hơn nữa vẫn luôn ở trong quân đội, nhưng ý nghĩ chính trị cũng không tệ, có thể nhìn ra điểm này.

"Cháu cũng biết, trước mắt toàn bộ trái đất mà nói, chiến trường Hoa quốc chúng ta có tiến độ nhanh nhất đấy, đa phần Zombie đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại mấy con Zombie cấp sáu cấp bảy dẫn đầu quân đoàn Zombie, thậm chí chúng không dám đối đầu trực tiếp với mấy căn cứ lớn, chỉ có thể gây phiền toái cho mấy căn cứ nhỏ, thậm chí trốn đi. Hơn nữa nhìn dáng vẻ cách trận quyết chiến cuối cùng cũng càng ngày càng gần rồi, đợi giải quyết xong Zombie, một vài mâu thuẫn nội bộ bởi vì uy hiếp bên ngoài mà tạm thời bị áp xuống sẽ bị bão phát. Phải biết, thật ra nội bộ trung ương cũng không phải giống như thùng sắt, chỉ ở phía trước sinh tử tồn vong, những chuyện đó đều không đáng nhắc đến. Mà chúng ta, chính là muốn vào thời điểm mâu thuẫn bộc phát này, trong thời gian ngắn nhất lấy được quyền hạn tuyệt đối nhất!"

trướctiếp