Nương theo tiếng nổ mạnh đồng thời vang lên tiếng gầm đầy phẫn nộ của
thú, đó cũng không phải tiếng gầm bình thường, từng người nghe được âm
thanh đó đều cảm thấy trong đầu truyền đến một trận đau đớn kịch liệt,
màng nhĩ dường như muốn phá vỡ rồi, không ít người thậm chí còn hôn mê
bất tỉnh.
Đợi
tiếng gầm dị thú dừng lại, người phụ nữ xoa xoa huyệt thái dương không
vui hỏi: "Sao lại thế này? Không biết đây là thời khắc mấu chốt thí
nghiệm của tôi hay sao?!"
Đáng tiếc toàn bộ người trong phòng thí nghiệm đều ôm đầu vẻ mặt đầy thống khổ ngồi chồm hổm trên mặt đất,
không có ai trả lời vấn đề của cô ta.
Không bao lâu, có một quân
nhân dẫn theo mấy tên lính vọt vào, vẻ mặt bọn hắn đầy lo lắng nói với
người phụ nữ: "Giáo sư, nhanh đi cùng chúng tôi, Zombie và vật thí
nghiệm trong tầng hầm không biết làm sao chạy đến đây rồi, chúng đã xông vào tòa nhà rồi!"
"Không được! Thí nghiệm của tôi đang ở giây phút mấu chốt, tôi..."
Cô ta còn chưa nói xong, tên quân nhân kia đã bước nhanh vọt đến bên người cô ta, nhỏ giọng nói một câu "Đắc tội", sau đó một đánh một phát vào
gáy cô ta, rồi nhấc cô ta đang ngất xỉu lên vai.
Quân nhân này là thân tín của Mạo Đan Uy, dũng khí một lòng, Mạo Đan Uy đã đem vài cấp
dưới mình tín nhiệm nhất sắp xếp ở mấy vị trí trọng yếu nhất, tòa nhà
thí nghiệm này là một trong số đó.
"Mang theo tất cả tư liệu trọng yếu, chúng ta đi nhanh lên!"
Vài tên trợ thủ chịu đựng cơn đau đầu đứng lên, vội vàng thu thập một ít tư liệu ôm vào trong ngực, sau đó theo sát phía sau binh sĩ chạy ra bên
ngoài.
Mà bên kia, Ôn Dao đang tìm đồ ở từng tầng một.
Trước đó anh trai đã nói với Ôn Dao, muốn trước tiên phải lấy tất cả tư liệu
đối phương nghiên cứu đến tay, bất kể phương diện nào, đặc biệt là những nghiên cứu không thể lộ ra ngoài ánh sáng hoặc vi phạm đạo đức, nhất
định phải phá hủy toàn bộ cho anh ấy.
Cho dù là tư liệu hay thành phẩm, không thể để rơi vào tay người khác.
Ôn Minh lo lắng kẻ có dụng tâm kín đáo có được sau này sẽ tạo thành hậu quả càng nghiêm trọng hơn.
Trước đó Ôn Dao đã phóng thích tinh thần lực dò xét toàn bộ tòa nhà này một
lần, phát hiện bên dưới có tầng hầm khổng lồ, Ôn Dao thuận tay thả hết
những Zombie kia và vật thí nghiệm ra.
Đồng thời thả ám chỉ tinh thần lực
cho mấy con lợi hại, bảo chúng nó đi tìm kẻ đầu sỏ gây ra, sau đó Ôn Dao gác tay mặc kệ tất cả, bắt đầu chuyên tâm tìm đồ.
Bây giờ Ôn Dao đang ở tầng hai, trong lối hành lang nhó không ngừng có người chạy trốn khỏi cái chết, thậm chí có người nhảy thẳng từ cửa sổ xuống, Ôn Dao đi
ngược chiều rất đặc biệt dễ làm cho người khác chú ý, hơn nữa tư thái Ôn Dao bình tĩnh nhàn nhã, dường như đang đi tham quan tòa nhà thí nghiệm
này vậy.
Có người chú ý tới những con Zombie kia và quái vật lại
làm như không thấy cô bé đột nhiên xuất hiện này, vì vậy vừa kêu cứu
mạng vừa lao về phía Ôn Dao, hy vọng đối phương có thể cứu mình.
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ bối rối của mấy người đang hô lớn cứu mạng rồi nhào về
phía mình, bước chân Ôn Dao cũng không ngừng, trực tiếp dùng một đầu roi nước đánh bay bọn người, mà không chờ bọn hắn kịp phản ứng, liền có
Zombie nhào tới bọn hắn, một ngụm gắt gao cắn cổ đối phương.
Ánh mắt Ôn Dao cũng không liếc ngang liếc dọc, dưới chân khẽ chuyển, tiến vào một gian phòng khác.
Ôn Dao quen đường quen nẻo lấy mấy bản gốc trong máy vi tính, sau đó ném
tất cả tư liệu vào trong không gian, một lần nữa Ôn Dao tiêu hủy toàn bộ máy móc thiết bị nơi này.
Vừa mới từ gian phòng đó đi ra, trước mặt Ôn Dao liền đụng phải mấy người vừa mới từ tầng ba xuống.
Nhìn một người mặc áo khoác dài màu trắng bị khiêng trên vai, còn có mấy trợ thủ ôm tư liệu chật vật đi theo sau, bước chân Ôn Dao thoáng ngừng lại, đứng ở cửa nhìn một đoàn người đó.
Chung quanh một mảnh hỗn
loạn, tiếng thét chói tai xen lẫn tiếng gào thét không ngừng vang lên,
có người trông thấy binh sĩ đang dùng dị năng và vũ khí thanh lý
Zombie, tự nhiên bám sát theo sau.
Ánh mắt đảo qua Ôn Dao đang
đứng trên hành lang nhỏ, quân nhân nhíu mày, nếu hắn nhớ không lầm,
trong tòa nhà thí nghiệm này hình như không có một đứa bé như vậy.
Hắn không kịp nghĩ nhiều, cũng không tìm tòi nghiên cứu xem Ôn Dao là ai,
như thế nào lại xuất hiện ở đây, mục đích chính yếu của hắn bây giờ là
phải tận hết khả năng đưa những người này rời đi, đến lúc đó tụ hợp cùng thủ lĩnh.
Đáng thương hắn còn không biết Mạo Đan Uy đã không thể nguội lạnh, thậm chí thi thể còn trong biển lửa cũng đã bị đốt thành
tro rồi.
Tốc độ một đoàn người không giảm, rất nhanh đã lướt qua trước mặt Ôn Dao, xông về đầu bậc thang, mà Ôn Dao cũng không ngăn cản, chỉ ra lệnh cho Đại Hoàng đang ở bên ngoài.
Muốn đi ra ngoài, cũng phải xem Ôn Dao có đồng ý hay không.
Nhìn một đoàn người biến mất ngay cầu thang, Ôn Dao tiếp tục động tác trước
đó của mình.
Đợi Ôn Dao thu thập gần hết tất cả tư liệu trong phòng thí nghiệm, Ôn Dao
lập lại chiêu cũ, rất nhanh cả tòa nhà thí nghiệm bắt đầu không ngừng
dẫn phát ra bạo tạc nổ tung.
Ôn Dao nhìn qua không gian, phát
hiện đạn dược anh trai cho mình đã không còn nhiều lắm, nếu có dị năng
hệ hỏa ở đây là tốt rồi, không cần phiền toái nhiều như vậy.
Khói đặc cuồn cuộn nương theo ngọn lửa lao ra cửa sổ, thế lửa cả tòa nhà thí nghiệm càng lan tràn lợi hại hơn hẳn nhà xưởng bên kia, rất nhanh đã
đốt thành một mảnh.
Ôn Dao sớm đã nhảy xuống từ tầng cao nhất, mà Đại Hoàng đang đợi ở một bên lập tức thuận lợi đón được chủ nhân của mình.
Trên mảnh đất trống phòng thí nghiệm, quân nhân mang theo người phụ nữ đã bị Zombie và những thí nghiệm thất bại kia bao vây lại, làm cho người ta
cảm thấy kỳ lạ chính là, giữa bọn chúng không xảy ra tranh đấu, mà nhất
trí đối ngoại, không muốn sống công kích một đoàn người quân nhân, hiện
tại người còn sống sót không đến mười người, cũng đang đau khổ chống cự.
Mắt thấy một đoàn người cả đám đều dần chết đi, thậm chí có binh sĩ phcu5
dùng thuốc bộc phát dị năng hy sinh mở đường máu, nhưng cuối cùng một
đoàn người không có ai chạy ra khỏi vòng vây.
Thẳng đến người cuối cùng nuốt xuống một hơi, lúc này Ôn Doa mới ra tay giải quyết hết những Zombie kia và vật thí nghiệm.
Giải quyết xong chuyện bên này, trời đã có chút sáng, chỉ còn lại một nơi
cuối cùng một nơi rồi, nhưng đợi Ôn Dao và Đại Hoàng đuổi đến nơi, một
đoàn người Kiều Khải Nhạc đang ở đó thu nhặt, mà Mạn Mạn đang nhu thuận
ngồi xổm trên đỉnh đầu của hắn.
Trước đó Ôn Dao đã để lại Mạn Mạn đi tìm những nơi gieo trồng cây thuốc phiện biến dị và dị thực khác,
sau đó hủy diệt chúng, nhưng không nghĩ đến gần đó còn có một sở nghiên cứu, chuyên môn nghiên cứu chế tạo thuốc phiện kiểu mới, cuối cùng bị
một đoàn người Kiều Khải Nhạc chạy đến cùng nhau giải quyết.
"Dao Dao, tình huống của em bên kia thế nào rồi?"
Thấy Ôn Dao bình an trở về, Kiều Khải Nhạc nhẹ nhàng thở ra, mặc dù biết
thực lực của đối phương, nhưng dù sao người ta mới mười hai tuổi, Kiều
Khải Nhạc cũng sợ xảy ra tình huống đột xuất.
Ôn Dao gật gật đầu: "Giải quyết xong."
"Giải quyết xong là tốt rồi."
Kiều Khải Nhạc không hoài nghi lời Ôn Dao nói, nhưng hắn còn không biết Ôn
Dao dùng loại phương thức nào để giải quyết, nhưng rất nhanh hắn đã biết rõ.
Bởi vì Ôn Dao nhìn sở nghiên cứu còn coi như hoàn hảo và một đám hơn mười nghiên cứu viên đầy bụi đất bị trói cùng một chỗ, nghi
hoặc hỏi thăm: "Còn giữ làm gì vậy?"
"Hả?"
Kiều Khải Nhạc
thoáng sửng sốt, không hiểu ý Ôn Dao, đợi đến khi hiểu được Ôn Dao hỏi
hắn giữ lại những người này làm gì, khóe miệng của hắn kéo ra, giải
thích nói: "Lúc ấy người phản kháng đã bị bọn anh đánh chết tại chỗ rồi, bọn anh cũng không đuổi theo một vài người chạy trốn, những người này
đều chủ động đầu hàng đấy."
Tuy đã là tận thế, nhưng từ xưa đến nay không gϊếŧ hàng binh, huống chi còn là một đám người bình thường không có dị năng.