Tiểu Tiểu và Mạn Mạn kéo đám cá sấu bị chúng nó đánh bay trở về, Ôn Dao
phát hiện, không hổ là cá sấu biến dị da dày thịt béo, đều đã bị tàn phá như vậy, lại còn một nửa con còn sống, nhưng trên cơ bản cũng đã hấp
hối rồi.
Có một con cá sấu biến dị dường như bởi vì bì luân phiên gặp phải nhiều biến cố mà khơi dậy sự hung tàn cuối cùng trong lòng,
quyết định liều chết đánh cược một phen!
Tuy nó không còn nhìn
thấy, nhưng vẫn cảm giác bên cạnh có người, vì vậy thân thể hơi nghiêng, nâng lên nửa người trên, miệng rộng mở ra táp tới một binh sĩ đứng bên
người nó!
"BA~!"
Đại Hoàng nâng lên móng vuốt một trảo chụp về phía hàm răng trên của cá sấu biến dị, trực tiếp đập thẳng cái đầu của nó vào bên trong bùng, thuận
tiện còn dùng sức nghiền nghiền.
Binh sĩ thiếu chút nữa táng thân trong miệng cá sấu miệng lòng còn sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực của mình,
hướng Đại Hoàng lộ ra một nụ cười, lại phát hiện căn bản người ta không
phản ứng đến hắn.
Mắt thấy bọn cá sấu này còn không thành thật
một chút, Ôn Dao không chút do dự tiễn chúng đoạn đường cuối cùng, sau
đó thu thi thể của bọn nó vào trong không gian.
Nhìn một đồng thi thể cá sấu biến dị biến mất trước mắt, đội trưởng hơi do dự, sau đó vừa khoa tay múa chân vừa dùng tiếng Anh bập bẹ hỏi thăm Ôn Dao tiếp theo
muốn làm gì.
【Các người đi tìm những người khác.】
Nghe
giọng nói truyền đến trong đầu, đội trưởng sợ ngây người, hắn còn không
hiểu đây là thao tác thế nào, liền nhìn thấy Đại Hoàng một lần nữa cất
cánh, mà một thú một thực có hình thể khổng lồ trước đó cũng nhỏ lại trở về bên người Ôn Dao.
Bóng dáng Đại Hoàng rất nhanh biến mất
trong màn đêm, mà vài đội viên phát hiện đội trưởng nhà mình còn sửng sờ đứng đó, không khỏi hỏi: "Đội trưởng, anh làm sao vậy?"
"Không, không có việc gì."
Hắn khoát khoát tay, nói với những người khác: "Chúng ta nhanh chóng đi tìm những người Hoa quốc khác, có lẽ bọn hắn đang chiến đấu cũng những con
cá sấu biến dị kia."
Ôn Dao cũng không lo lắng cho bọn Kiều Khải
Nhạc, không nói cấp bậc của bọn họ đều cao hơn đám cá sấu biến dị kia,
còn có vòng phòng hộ bảo vệ tính mạng, đánh không lại mới là mất mặt.
Cấp dưới của Ba Cương sớm đã đánh nhau cùng với người trong căn cứ, tuy bọn hắn đã tận hết khả năng ẩn nấp, nhưng mấy ngày nay Mạo Đan Uy đã tăng
cường nhân thủ phòng thủ, người tuần tra cũng nhiều hơn, bởi vậy rất
nhanh đã phát hiện không đúng.
Từng đợt tiếng nổ mạnh tuyền đến từ bên dưới, đủ loại màu sách dị năng tấn công bộc phát ánh hào quang chói mắt trong bóng đêm.
Không chỉ hướng này của bọn hắn, Ôn Dao còn nhìn về phía xa xa, mấy nơi khác
trong căn cứ không ngừng có ánh lửa đặc biệt hiện lên, xem ra những đội
khác cũng đã đến rồi, hơn nữa cùng nhau phát động tấn công.
Bên trong căn cứ không hoàn toàn có ánh lửa bốc lên, vậy chắc hẳn là dị năng giả mượn trực thăng trước đó lẻn vào căn cứ.
Ôn Dao nhớ rõ lúc ban ngày Ba Cương cho bọn họ xem bản đồ phân bố đại khái vị trí trong căn cứ, Mạn Đan Uy cùng thân tín của hắn ở nơi trung tâm
căn cứ nhất.
Ôn Dao giật giật bộ lông Đại Hoàng, bảo nó bay về phía trong căn cứ.
Còn chưa tiếp cận vị trí trung tâm nhất, Ôn Dao liền nhìn thấy có một nơi
hơn mười bóng đén nhỏ lóe lên, đồng thời còn có dị năng chấn động mãnh
liệt.
"Ầm!"
Mười quả cầu lửa đánh tới đám cá sấu biến dị
cách đó không xa, sau đó chỉ lưu lại một ít dấu vết bên ngoài trên lân
giáp cứng rắn của cá sấu biến dị, cũng không tạo thành tổn thương quá
lớn, thậm chí có quả cầu lửa còn bị đuôi của chúng đánh bay!
Nhìn đám cá sấu càng ngày càng gần, cũng ẩn ẩn bao vây đám bọn họ, trong lòng Tạp Trát nóng nóng như lửa đốt.
Hắn và các chiến hữu khác không có nhiều may mắn lắm, lúc trực thăng vừa
đáp xuống đã bị một đội tuần tra dị năng giả phát hiện, còn chưa kịp
chuẩn bị đã trực tiếp đánh nhau rồi.
Một đường mày truy tao chạy, lại dẫn đến những kẻ khác, thật vất vả giải quyết được hai nhóm người,
còn chưa kịp thở một ngụm để khôi phục dị năng, liền phát hiện chỗ bọn
hắn đang ở chính là nơi Mạo Đan Uy nuôi nhốt đám cá sấu biến dị trong
truyền thuyết!
Nghe nói đám cá sấu kia cho ăn thịt người nuôi lớn đấy, người không nghe lời đều tiến vào trong bụng bọn nó.
Tạp Trát cảm thấy lời đồn này nhất định là sự thật, đối phương vừa phát
hiện bọn hắn đã lập tức bao vây, trong đêm tối đôi đồng tử màu vàng kia
sáng ngời dị thường, Tạp Trát nhìn xem dường như cũng phát ra lục quang, làm cho người vừa nhìn thấy cả người đều toát mồ hôi lạnh, rét lạnh cực kỳ.
Bọn hắn vốn có năm người, bây giờ chỉ còn lại ba người, hai
chiến hữu kia một người hy sinh sống mái trước đó, một người không cẩn
thận bị cá sấu cắn lôi vào trong nước, có lẽ lành ít dữ nhiều rồi.
Một đường đánh tới, bọn hắn không chỉ cạn hết sức lực, dị năng càng không
còn thừa bao nhiêu, hắn cũng không biết còn có thể chống đỡ được bao
lâu.
"Hai người các người hãy nghe tôi nói, đợi lát nữa tôi cố gắng hết sức ngăn chặn bọn chúng, các người nhân cơ hội chạy đi!"
Tạp Trát khẽ nói với hai chiến hữu sau lưng, đánh thì đánh không thắng rồi, bây giờ có thể đi được một người thì đi đi.
Ba người bọn họ tựa lưng vào nhau,
thấy không rõ vẻ mặt của đối phương, nhưng hai người nghe được giọng
điệu ngưng trọng của Tạp Trát, đã biết hắn ôm quyết tâm liều chết.
"Đội trưởng, phải đi cũng là anh đi! Dị năng của anh cao hơn chúng ta, có lẽ càng dễ sống sót hơn! Đến lúc đó tôi dùng cây roi mây đánh bay anh ra
khỏi vòng vây, bọn cá sấu này trên bờ tốc độ cũng không nhanh lắm, chỉ
cần thoát khỏi vòng vây, nhất định có thể chạy thoát được!"
Một
dị năng giả hệ mộc Mộc hệ can trường, dị năng đội trưởng mạnh hơn bọn
hắn, lại là hệ hỏa có lực công kích mạnh, phải đi cũng là anh ấy đi!
Tạp Trát nhíu mày, trầm giọng quát: "Tôi là đội trưởng phải nghe lệnh tôi! Bảo các người đi thì các người cứ đi!"
"Thế nhưng..."
Dị năng giả hệ mộc còn muốn nói điều gì đấy, ánh mắt liếc xéo qua liền
nhìn thấy bên trái Tạp Trát có một con cá sấu biến dị nhảy dựng lên, há
ra miệng lớn đầy máu, hung hăng táp tới tay trái của Tạp Trát!
"Đội trưởng cẩn thận!"
Hắn hô to một tiếng, đồng thời cắn răng, thúc dục toàn bộ dị năng tyrong cơ thể, một sợi dây mây tráng kiện đánh về phía cá sấu biến dị nhảy lên
kia.
Nhưng bây giờ hắn đã nỏ mạnh hết đà, thế công nhìn có vẻ
không ác liệt như bình thường, nhưng độ mạnh yếu cũng không lớn, đối với cá sấu chỉ như gãi ngứa, căn bản không tạo thành bất cứ ảnh hường gì
với nó, nó vẫn mang theo thế sét đánh lôi đình cắn về phía tay trái Tạp
Trát!
Tạp Trát muốn tách rời khỏi, nhưng có con cá sấu biến dị ở
một bên khác cũng phát động tấn công, cộng thêm thân thể vô cùng mệt
mỏi, đại não ẩn ẩn co rút đau đớn, hắn căn bản không cách nào tránh né
được!
Toàn bộ
cánh tay trái Tạp Trát bị cá sấu cắn mạnh, một cơn đau đớn toàn tâm
truyền từ tay trái đến, đau đến nỗi đầu Tạp Trát đổ đầy mồ hôi.
Một con cá sấu khác tấn công cũng đến gần, lúc này cánh tay trái bị cắn của hắn căn bản không thể bứt ra được!
Thậm chí cá sấu vẫn còn dùng sức kéo hắn về phía trước!
Trong đáy mắt Tạp Trát tối tăm, hắn cắn môi dưới, hạ quyết tâm, tay phải rút
ra một cây đại đao cột bên cạnh đùi, vung mạnh đánh xuống tay trái của
mình!
"PHỐC!"
Máu tươi phun tung toé ra, hai mắt Tạp Trát biến thành màu đen, đau đến muốn chết lặng, hắn lảo đảo vài bước, hai
chân Tạp Trát mềm nhũn, cả người quỳ trên mặt đất, dựa vào đại đao cắm
trên mặt đất mới không ngã xuống.
Bởi vì một loạt động tác này,
đòn tấn công của một con cá sấu khác vồ hụt, nhưng lúc này Tạp Trát cũng đã đưa mình đến miệng mấy con cá sấu khác.
"Đội trưởng!"
Nghe sau lưng truyền đến tiếng kêu tê tâm phế liệt, khóe miệng Tạp Trát co
quắp, lộ ra vẻ mặt như cười mà giống như khóc, trước mắt hắn từng trận
mê muội, nhìn bóng đèn kia càng lúc càng đến gần, Tạp Trát nghĩ đến,
chính mình hôm nay xem ra viết di chúc ở đây rồi...