Năm mới rất nhanh đã đến rồi, nhưng năm mới này căn cứ Hoa Nam trôi qua
không chút náo nhiệt, thậm chí có không ít người trôi qua trong bệnh
viện đấy.
Bên trong trận kiến tuyết tập kích này, tử vong cả căn
cứ gần vạn người, 8-9-10% đều là người bình thường, tỉ lệ thương vong
thậm chí không thua kém gì Zombie công thành.
Mà lần này người
may mắn còn sống sót người bị đốt có một phần ngoại trừ sốt hôn mê, có
một ít người thậm chí bên ngoài còn xuất hiện chấm đỏ, đáng tiếc cho đến bây giờ cũng chưa có thuốc chữa trị về phương diện này.
Năm mới mới qua, toàn bộ căn cứ lại khai triển mở rộng phạm vi công tác
phòng muỗi diệt côn trùng. Thật ra giữa mùa đông không thấy có bao nhiêu côn trùng, ngược lại đào ra không ít côn trùng đang ngủ đông, thậm chí
còn có ổ côn trùng, trực tiếp bị tận diệt luôn.
Sinh nhật mười
hai tuổi của Ôn Dao trôi qua rất bình thản, ngược lại sau khi Cố Minh
Duệ và Lâm Khê biết cũng rộng tay gửi chút ít quà, giai đoạn tận thế
này, còn có tâm tư chúc mừng sinh nhật cũng không còn mấy người rồi.
Đầu xuân tiến đến, viện nghiên cứu cùng bệnh viện rốt cuộc cũng đã nghiên
cứu phát minh được thuốc trị liệu, chế tạo ra phương an trị liệu hữu
hiệu.
Sau khi tiết trời ấm dần lên, Ôn Minh mang theo đội ngũ tám trăm người cùng năm ngàn quân đội cùng với một bộ phận nhân viên chuyên nghiệp ở từng lĩnh vực và một ít dị năng giả tự nguyện tiếp nhận nhiệm
vụ tiến về trước, lên đường tiến về một thành phố Địa Khu nằm ở phía Tây Nam Hoa quốc cách căn cứ Hoa Nam hơn một ngàn km, bọn họ sẽ thành lập
một căn cứ mới ở nơi đó.
Trung ương quyết định xây mới thêm năm
căn cứ, có ba căn cứ chủ yếu tập trung ở phía đông, dù sao chỗ đó tận
thế tập trung nhân khẩu đông, đồng thời các căn cứ nhỏ cũng phân bố tối
đa đấy.
Nhưng có hai căn cứ khác biệt, một căn cứ gần phía bắc
Hoa quốc nhất, so với căn cứ Hoa Bắc còn muốn Bắc hơn, một nơi khác
chính là Địa Khu nơi Ôn Minh sắp tiến đến, đặc điểm của hai nơi này
giống nhau —— gần lãnh địa quốc gia khác, đồng thời có diện tích rừng
rậm che phủ lớn, có rất nhiều giống loài quý hiếm, hôm nay đã là thiên
đường của dị thú cùng dị thực.
Hai căn cứ đặc thù này chính yếu
nhất không phải tiếp nhận người trong các căn cứ nhỏ gần đó, mà ngăn cản Zombie ngoại quốc tiến vào lãnh thổ Hoa quốc đồng thời trong coi những
sinh vật biến dị kia.
Lần này Ôn Minh chỉ mang nhóm người đầu
tiên đi, chủ yếu vì thanh trừ dọn sạch chướng ngại vật cùng tiến hành
thăm dò và xây dựng sơ bộ.
Ôn Dao cùng Hạ Y Huyên cũng đi cùng
qua, đi chung với đoàn dị năng của Lâm Khê, cô ấy sắp trở thành phân hội hội trưởng hiệp hội dị năng căn cứ mới.
Đội ngũ màu xanh lá cây
đậm một hàng dài không ngừng tiến lên phía trước, từng chiếc xe quân đội chạy qua trên đường lộ, âm thanh mô tô ầm ầm làm kinh động không ít
động vật hai bên đường trong rừng cây.
Ôn Dao cùng Hạ Y Huyên cũng không ngồi trong xe chỉ huy với Ôn Minh, mà ngồi cùng một xe với Lâm Khê.
"Vốn Cố Minh Duệ để chúng tôi xuất phát cùng với nhóm thứ hai, nhưng tôi cảm thấy sống lâu ở căn cứ Hoa Nam cũng không có ý nghĩa gì nữa, mỗi ngày
nhiệm vụ cũng chỉ có mấy thứ, chung quanh căn cứ đều quen thuộc cả rồi,
thời điểm mới khiêu chiến mới."
Lâm Khê đang nói lý do lần này
mình đến đây với Hạ Y Huyên: "Cậu cũng không biết, ngay từ đầu nghe nói
phái người đến đây làm phân hội hội trưởng, còn có mấy đoàn trưởng đoàn
dị năng tranh giành quá chừng, từng người đều muốn qua, các người không
thấy bộ dáng của bọn hắn đâu, quả thật chính là một trận cung tâm kế!"
Hạ Y Huyên trêu chọc nói: "Tranh càng lợi hại cuối cùng không phải bị cậu
cướp được sao? Sau này tôi còn phải gọi cậu một tiếng hội trưởng Lâm rồi nha?"
"Hắc hắc, dễ nghe lắm." Lâm Khê cuời hì hì, còn vứt một mị nhãn với Hạ Y Huyên: "Sau này tôi bảo kê cậu, cho cậu chức tương đương
phó hội trưởng, thế nào?"
Hạ Y Huyên khoát khoát tay: "Được rồi,
tôi không có hứng thú với chuyện này đâu, nhưng tôi nghe nói căn cứ này
khác với các căn cứ lớn khác, chủ yếu vị trí chiến lượng trọng yếu hơn,
hơn nữa số lượng người bình thường có thể không quá nhiều, lấy quân đội
làm chủ, nói không chừng chức hội trưởng phân hội này của cậu sẽ vô cùng thanh nhàn đấy."
"Tôi biết rồi." Quan hệ giữa Lâm Khê và Cố Minh Duệ không tệ, tự nhiên cũng nghe được một ít tin tức: "Ít người mới dễ
quản lý nha, hơn nữa a, tuy căn cứ này thoạt nhìn vị trí nguy hiểm hơn
các căn cứ khác rất nhiều, nhưng nguy hiểm lớn cũng đại biểu sẽ có nhiều cơ hội hơn, nói không chừng có không ít dị năng giả chuyên môn đến 'đào vàng' đây này?"
Lâm Khê nói "đào vàng" chính là chỉ đi săn sinh
vật biến dị, dù sao bây giờ, càng ngày càng có nhiều dị thú cùng dị thực vật mọi người nghiên cứu phân loại, trên người chúng có tác dụng cực
lớn cũng dần dần bị đào móc.
Cho dù làm thuốc hay làm trang bị, đều không rời khỏi bọn chúng.
Mà chung quanh căn cứ Hoa Nam cũng không có rừng rậm nguyên thủy diện tích lớn bao phủ, muốn đi săn sinh vật biến dị phải chạy đến những nơi khá
xa.
Nhưng căn cứ mới xây này quả thật có thể nói là được rừng rậm bao quanh, có thể nói nguy cơ bốn phía, nhưng cũng đại biểu cơ hội vô
hạn.
Dù sao danh sách trao đổi đã lên cả rồi, sinh vật biến dị có cấp bậc cao giá trị cao không bao giờ hạ đấy.
Hạ Y Huyên trò chuyện khí thế ngất trời với Lâm Khê, đối với thành phố sắp đến tràn ngập tò mò, phải biết, lần này bên trên lựa chọn thành phố
cũng không nằm trong danh sách phản công năm trước, nói cách khác có thể gặp phải đại quân Zombie, thậm chí gặp phải sinh vật biến dị hai tầng
tập kích.
Ôn Dao cũng không tham dự cùng thảo luận với các cô,
nhưng cũng lắng nghe, Ôn Dao sờ lên Tiểu Tiểu đã thức tỉnh trên cổ tay,
ngẩng đầu hí mắt quan sát.
Đại Hoàng cùng Trường Phong không
ngừng xoay quanh trên bầu trời, có đôi khi hai thú mi tới ta đi "luận
bàn" một phen, mi vung một lưỡi dao gió, ta ném ra lốc xoáy, đánh đến
quên trời quên đất.
Từ khi Trường Phong theo cha mẹ tham gia đặc
huấn trở về đặc biệt yêu thích quấn quýt "đối luyện" với Đại Hoàng, nói
là đối luyện, thật ra là đơn phương ẩu đả, dù sao Trường Phong còn chưa
hoàn toàn trưởng thành, căn bản không phải đối thủ của Đại Hoàng.
Nhưng Ôn Dao cũng không khỏi cảm thán dũng khí của Trường Phong còn có thể
khen, khi thua khi thắng, cùng với Đại Hoàng cũng thấy thú vị hơn.
Nhìn hai đường bóng dáng cực nhanh mi truy ta đuổi kia, cảm nhận được sóng
năng lương dao động trên không, Ôn Dao thu hồi ánh mắt.
Tuy Ôn
Dao cảm thấy bọn chúng rất ngây thơ, nhưng chí ít cũng có chỗ tốt, động tĩnh lần này có thể khiến dị thú ẩn giấu hai bên trong rừng cây không
thể hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí kẻ nhát gan rất sớm đã bị uy áp
của Đại Hoàng dọa chạy trối chết.
Thỉnh thoảng có mấy con Zombie
đột nhiên lao ra từ trong rừng cây hoặc trên đường, nhưng căn bản Ôn Dao chưa cần động thủ đã bị binh sĩ dị năng khác tiêu diệt gọn gàng, thậm
chí còn xảy ra tình huống tranh cướp đầu người bởi vì số lượng Zombie
không đủ đánh.
Trên đường nếu gặp được một ít thành phố, số lượng Zombie sẽ gia tăng, nhưng cũng không mang đến bao nhiêu áp lực cho đội
ngũ khổng lồ này, dù sao lần này Ôn Minh tuyển chọn đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến, kinh nghiệm phong phú, thừa sức đối phó với những
Zombie này.