Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 525: Dò thám ban đêm


trướctiếp

Có lẽ bởi vì bị kẻ thù xâm nhập, lúc này bên ngoài nhà xưởng thỉnh thoảng có bọ cánh cứng tuần tra qua lại, hơn nữa cái đầu rõ ràng lớn hơn nhiều.

Ôn Minh bọn họ cũng không đến gần, mà núp quan sát cách đó không xa, Ôn Minh hỏi Ôn Dao bên người: "Dao Dao, có thể điều tra tình huống bên trong nhà xưởng không?"

"Một đống lớn côn trùng."

Không có chỗ đặc thù gì, những con bọ cánh cứng kia lợi dụng nước miếng của mình cùng đủ loại kim loại và những kiến trúc phế liệu đã thành lập một cái rảnh ấp trứng cùng nơi sinh hoạt trong nhà kho kia, bên trong toàn bộ nhà xưởng đều là côn trùng, quả thật không khác ổ kiến cho lắm.

Ôn Minh còn muốn hỏi cái gì, đã nhìn thấy một đoàn giáp trùng Tinh Quang như sóng biển tuôn về hướng bọn họ.

Bên trong bối cảnh màu tím sậm, ánh mặt trời phản xạ chiếu rọi ánh sáng rực rỡ, nhìn có vẻ giống như các vì sao xinh đẹp trong bầu trời đêm vậy.

Nhưng cảnh sắc hoa mỹ này cũng không khiến hai anh em trầm trồ thán phục, mục tiêu đối phương rõ ràng là bọn họ.

"Rút lui!"

Cho dù nói thế nào, chuyện còn chưa biết rõ, tốt nhất không chống lại chính diện, những thứ kia đều là hòn ngọc sinh sản kim loại đấy!

Đại Hoàng mang theo bọn hắn bay ra ngoài thật xa mới vứt bỏ chúng được, tìm được một tòa nhà sụp một nửa, Đại hoàng đáp xuống mái tòa nhà đó.

"Năm tháng trước, thành phố Bắc Châu này là do căn cứ Hoa Trung liên hợp với những căn cứ gần đó cùng nhau thu phục, đánh nửa tháng, thương vong gần năm vạn người, nhân số tử vong khá nhiều, bởi vì lúc ấy ở nơi này có bốn con Zombie cấp năm."

Ôn Minh ngồi trên biên giới tầng cao nhất của tòa nhà, nhìn xem bên dưới đã trở thành một thành phố hoang phế, chỉ vào một nơi xa xa nói với Ôn Dao: "Chỗ đó có lẽ là nơi thiêu thi thể Zombie rồi."

Truyện được đăng tại s3.truyenhd.com hongtrang301

Ngón tay Ôn Minh chỉ về một nơi xa xa tối tăm lu mờ, giống như sương mù trước tận thế vậy, dù đã qua mấy tháng trời, vẫn không tiêu tan.

"Tòa thành phố này cách các căn cứ khác có chút xa, hơn nữa trình độ hủy hoại lớn, công tác xây dựng lại khá khó khăn, chỗ này sau khi xác định không còn Zombie khác đã bị tạm thời từ bỏ. Em xem, những thực vật kia đã nhanh chóng chiếm lĩnh ở đây rồi."

Khắp các nơi trong phế tích đầu là thực vật màu xanh lá, lực sinh mệnh của bọn chúng ương ngạnh, từ từ xâm chiếm thành phố đã mất đi chủ nhân này.

Ngẫu nhiên có côn trùng khác nhảy ra từ trong đó, lại nhanh chóng biến mất, cách đó không xa thậm chí còn có thể nhìn thấy một vài dị thú cấp thấp ghé qua khu phế tích này.

"Nhưng không nghĩ đến nơi đây lại xuất hiện một nhóm lớn bọ cánh cứng đặc thù như vậy, Dao Dao, Tiểu Tiểu có thể một lần duy nhất đông cứng toàn bộ khu nhà xưởng này không?"

Duy nhất một lần đông cứng toàn bộ nhà xưởng?

Anh ấy đây là muốn mang cả sào huyệt đi sao?



【Tiểu Tiểu?】

Tiểu Tiểu quấn ở cổ tay Ôn Dao mệt mỏi ngẩng đầu lên, dưới ánh mặt trời phơi nắng nó có chút lười biếng, nó dùng sức lắc lắc đầu, nghiêng đầu cố gắng nhớ lại vấn đề trước đó, sau đó gật gật đầu:【Có lẽ có thể.】

"Có thể."

"Thế thì rất đơn giản, anh còn định đến lúc đó đưa tất cả dị năng giả hệ băng trong đến đây, để bọn hắn cùng nhau đông cứng tất cả rồi sau đó đưa đến gần căn cứ chúng ta, như vậy xem ra đơn giản hơn nhiều, Tiểu Tiểu hoàn toàn có thể làm một mình được!"

Ôn Minh còn nghĩ đến lần sau dẫn người đến mang nhà xưởng đi, nhìn như vậy, không cần chờ lần sau, lúc này có thể mang về?

Dù sao những con bọ cánh cứng kia lúc không gây chuyện thì nhìn có vẻ rất vô hại đấy.

"Làm sao mang đi?"

Cho dù đông cứng toàn bộ nhà xưởng, nhưng muốn mang toàn bộ đi mà nói... thế bên dưới cũng phải đào một mảng lớn đấy?

Làm sao đào? Phải dựa vào hai người bọn họ sao?

Ôn Dao cảm thấy vẫn nên có mấy dị năng giả hệ thổ đến mới đáng tin cậy hơn.

"Nếu không chúng ta chỉ đem tất cả bọ cánh cứng đi thôi? Như vậy cũng thuận tiện bỏ vào trong không gian!"

Ôn Dao trợn trắng mắt liếc nhìn Ôn Minh, bên trong nhà xưởng kia đều là bọ cánh cứng tiến hành cải tạo rồi đấy, nhìn quy mô cũng không phải một hai ngày có thể xây dựng thành đâu, nhất định hao phí khá nhiều tinh lực và vật lực.

Không nói trước chỉ đông cứng bọ cánh cứng cần phải khống chế tinh thần lực thế nào, nếu như mình là đám bọ cánh cứng kia, phát hiện "nhà ở" mình vất vả xây dựng trong vòng một đêm đột nhiên mất đi, Ôn Dao nhất định sẽ bầm thây vạn đoạn người kia ra đấy...

Tuy Ôn Minh không biết em gái suy nghĩ gì, nhưng nhìn bộ dạng cũng biết em ấy không đồng ý với đề nghị của mình.

"Được rồi, chuyện này tạm không nói đến, bọ cánh cứng kia nhìn có vẻ hoạt động ban ngày buổi tối nghỉ ngơi đấy, đợi trời tối chúng ta đi xem xem thử, có điều không thể để bị phát hiện như ban ngày..."

Ôn Minh cúi đầu nghĩ nghĩ, đa phần côn trùng đều dựa vào tin tức trong không khí để phân biệt phương hướng cùng đồng loại, bọn họ cần đến gần... mà không thể để bọn chúng cảm nhận được hơi thở khác lạ.

"Dao Dao, có cách nào ngăn chặn hơi thở trên người chúng ta không?"

Đối mặt vấn đề của anh trai, Ôn Dao gật đầu, dùng tinh thần lực bao vây hai người lại có lẽ không thành vấn đề.

"Vậy được, buổi tối chúng ta sẽ đi qua đó!"



Cùng ngày lúc vòng ánh trời chiều cuối cùng biến mất, màn đêm buông xuống.

Cả tòa thành phố hoang vu yên tĩnh, căn bản tưởng tượng không ra bộ dáng đã từng ngọn đèn thâu đêm ồn ào suốt sáng.

Một ít sinh vậy ban ngày ngủ đêm ra bắt đầu xuất động, bọn chúng dưới sự bảo vệ của cảnh đêm bắt đầu tìm kiếm đồ ăn của mình.

Trời vừa rạng sáng hơn một chút, Ôn Dao giẫm lên ván trượt phi hành Thor tặng mang theo Ôn Minh xuyên thẳng qua thành phố vứt bỏ, rất nhanh đã đến phía trước nhà xưởng.

Thu ván trượt vào trong không gian, hai người cẩn thận từng li từng tí đến gần nhà xưởng.

Ngẫu nhiên có thể thấy được bọ cánh cứng dò xét gần đó, nhưng chúng dường như không chú ý bất kỳ thứ gì, không chút nào dừng lại xuyên qua bên chân bọn Ôn Minh.

Hai người tận lực không để bước chân của mình đụng phải những con bọ cánh cứng kia, từ từ đi đến cái động lớn bị phá mở toang trên tường lúc ban ngày.

Lúc này chỗ tường động đã bị bọ cánh cứng lợi dụng kiến trúc phế liệu chữa trị một nửa, mà những nơi còn chưa sửa xong thậm chí còn bị bọn chúng dùng ống tuýp thật dài cho giao nhau ngăn chặn lại.

"Tiểu Tiểu?"

Ôn Minh nhẹ nhàng gọi Tiểu Tiểu một tiếng, ra hiệu nó bắt đầu làm việc.

Tiểu Tiểu trượt từ cổ tay Ôn Dao xuống, sau đó thân thể bắt đầu từ từ biến lớn, nhiệt độ chung quanh cũng dần dần giảm xuống, mặt đất dưới thân Tiểu Tiểu bắt đầu xuất hiện băng sương.

"Vù vù vù —— "

Trong phòng bởi vì nhiệt độ thay đổi nên bọ cánh cứng bắt đầu bạo động, ở đằng kia có một vài bọ cánh cứng cảm thấy không đúng, Tiểu Tiểu vung mạnh chiếc đuôi, dị năng bộc phát, toàn bộ nhà xưởng trong nháy mắt bị đông lại rồi!

"Híz-khà-zzz —— lạnh quá!"

Ôn Minh hít hít cái mũi, ôm thân thể bắt đầu chà xát cánh tay, cảm thấy cả người đều bắt đầu đông cứng lại rồi.

Tuy Tiểu Tiểu đã tránh bọn họ, nhưng trước một tòa nhà băng óng ánh sáng long lanh lạnh băng, độ ấm chợt giảm cũng khiến cậu khó chịu được.

Ôn nDao cũng rùng mình một cái, Ôn Dao theo cảm giác móc ra hai chiếc áo khoác lông từ trong không gian, một chiếc phủ thêm cho mình, một chiếc khác ném cho Ôn Minh.

Ngay sau đó lại lấy ra đôi giày vải bông dày, mang thêm mũ, lúc này mới cảm thấy cả người sống lại.

Ôn Minh mặc quần áo tử tế, nhìn em gái đã võ trang đầy đủ, đột nhiên cảm thấy mình làm công tác chuẩn bị còn chưa đầy đủ.

Bởi vì Không Gian Quang Giáp Thor cho không gian bên trong cũng không lớn, chủ đủ để tinh thạch vào, đồ ăn nén áp suất, các loại vũ khí và thuốc bảo vệ tính mạng, không muốn ý lại vào không gian của Ôn Dao nên nhét vào bên trong.

trướctiếp