Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 438: Suy đoán


trướctiếp

Vốn bọn hắn trọng nam khinh nữ vô cùng nghiêm trọng, tận thế vừa bắt đầu, rất nhiều phụ nữ đều chết trong tay người thân của mình, bị đẩy ra làm mồi dụ!

Coi như may mắn còn sống, vận mệnh của các cô cũng sẽ không thật tốt, bị trở thành công cụ phát tiết cũng thôi đi, thậm chí còn có vài người bị xem thành lương thực dự trữ!

Chính phủ đối với hiện tượng này cũng hữu tâm vô lực, căn bản quản không nổi.

Hiện tại trong nước bọn hắn một trong những thế lực lớn đó có một đám phụ nữ tạo thành, cô gái đầu lĩnh tên là Nam Đức Na. Nghe nói cô ấy sống sờ sờ bị chặt bỏ cánh tay, ở trước mặt cô nấu cánh tay đó ăn!

Sau đó cô gái ấy thức tỉnh dị năng hệ hỏa, cô gϊếŧ sạch đám người kai, đốt rụi thi thể thành tro tàn, mang theo hai cô gái khác thành lập nên tiểu đội "Người phục thù", sau đó bắt đầu điên cuồng trả thù.

Thậm chí cô thống hận đàn ông còn hơn Zombie, từng phát ngôn bừa bãi cô không bỏ qua cho tất cả người đàn ông nào!

Cô cứu được rất nhiều cô gái có số mệnh bi thảm như cô, thành lập nên căn cứ của mình, dùng quân sự hóa nghiêm khác quản lý thống trị căn cứ.

Nghe nói tất cả các cô gái muốn gia nhập chuyện đầu tiên phải làm là gϊếŧ chết một người đàn ông ở trước mặt cô, cũng cắt lấy đầu và bộ phận sinh dục của hắn.

Cô được xưng là "Nữ Vương Huyết Tinh", tất cả đàn ông nghe đến tên cô đều vô thức run như cây sấy, kẹp chặt hai chân của mình.

Nghe nói căn cứ của cô cùng có đàn ông, nhưng đều tồn tại với tư cách tầng chót nhất, như một nô ɭệ.

Chính phủ đã từng muốn tiếp xúc với đối phương, đáng tiếc người phái đi chưa từng trở về!

Hiện tại cao tầng chính phủ đã bắt đầu lo lắng, còn chưa diệt hết Zombie, chính bọn hắn ngược lại đã diệt tuyệt trước cả rồi!

Cho nên bây giờ bọn hắn bức thiết cần đạt được càng nhiều tài nguyên và trợ giúp hơn, vừa rồi hát đệm với nước M cũng có thể thấy không đạt được gì thêm nữa... Về tư liệu tinh thạch, bây giờ báo tin cho Hoa quốc cũng không quá đáng vì nguyên nhân lợi ích.

Dù sao tương đối mà nói, vẫn là Hoa quốc giữ chữ tín hơn một chút.

"Rầm!"

Trong phòng họp vốn bầu không khí khá nhẹ nhõm lại bị một tiếng vang thật lớn phá vỡ, tất cả mọi người nhìn về phía phát ra tiếng, phát hiện chính là Ôn Minh vừa mới cùng đại biểu nước A Tam đi ra ngoài.

Lúc này sắc mặt cậu tái nhợt, bên trên chóp mũi còn đọng mấy giọt mồ hôi lóng lánh, sâu trong đáy mắt bốc lên lửa giận vô tận, gắt gao nhìn chằm chằm vào đại biểu nước M Nors.

"Nước M các người có ý gì, vì sao vô duyên vô cớ tấn công nhân viên nước chúng tôi!"

Hả?

Tất cả mọi người ngây ngốc, đây là chuyện gì xảy ra?

Mọi người hai mặt nhìn nhau có chút khó hiểu, chỉ mới đi ra ngoài vài phút, đã xảy ra chuyện gì?



Nors bị nhìn chằm chằm cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, cái gì gọi là tấn công người của bọn hắn?

"Ôn Minh làm sao vậy? Ai bị tấn công?"

La Chính Thanh cũng kinh ngạc, đang yên đang lành sao lại có người bị tấn công? Có phải nước M ra tay?

"Xảy ra chuyện gì?"

Mike Philton vội vàng mở miệng hỏi, đột nhiên hắn cảm thấy hội nghị hôm nay có khả năng sớm kết thúc đây...

"Bí thư trưởng, nước M phái người tấn công hai thành viên nước chúng tôi trên đảo này, trong đó có em gái của tôi —— một cô bé mời mười một tuổi!"

"Ồn ào —— "

Phòng họp một trận ồn ào, mọi người đồng loạt nhìn về phía đại biểu nước M, suy đoán xem chuyện này có phải là thật hay không, nếu là sự thật, nguyên nhân gì khiến bọn hắn làm như vậy.

Nghe nói một cô bé, trong lòng Nors thoáng nhảy dựng một phát.

Thật sự bọn hắn có phái người chú ý đứa bé kia từng giây từng phút, bởi vì bọn hắn không tin cô bé đó là trẻ con bình thường, Hoa quốc đưa cô bé đó đến đây, nhất định có nguyên nhân, bọn hắn hy vọng có thể tìm được nguyên nhân này.

Nhưng hắn cũng không bảo người ra tay mà!

Hiện tại lại bị phát hiện rồi, bị phát hiện thì cũng thôi đi, lại không có người đến báo cho hắn biết, mấy người kia đang làm cái gì!

"Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì? Cái gì gọi là người của chúng tôi vô duyên vô cớ tấn công người của các người, nói không chừng bọn họ đang luận bàn đây này? Ở trên đảo này chuyện đó rất bình thường."

Bây giờ Nors còn không biết bọn Ôn Dao rơi xuống biển rồi, còn tưởng rằng chỉ là lúc ra tay bị phát hiện mà thôi.

"A, đánh rớt xuống biển là luận bàn à?!"

Ôn Minh cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Mike Philton: "Thực xin lỗi ngài bí thư trưởng, bây giờ chúng tôi không cách nào tiếp tục tham gia hội nghị rồi, chúng tôi muốn đi cứu người! Chuyện tiếp theo đợi sau khi tìm được người rồi nói sau!"

Thậm chí không đợi Mike Philton trả lời lại, đã đi thẳng ra ngoài.

La Chính Thanh cũng đứng dậy, cúi người áy này khẽ chào với những người khác, mang theo cấp dưới của mình đuổi theo đi ra ngoài.

Những người đứng ở bên Hoa quốc bên này liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao đứng dậy chào rồi đi, nước E cười nhạo đại biểu nước M một tiếng, cũng rời đi.

Rất nhanh, trong phòng họp liền trống hết một nửa.

Những người còn lại len lén đánh giá sắc mặt Nors bọn hắn, trong lòng bắt đầu phỏng đoán cuối cùng chuyện này phát triển như thế nào, có ảnh hưởng gì với hội nghị lần này hay không, mà bọn họ có nên tiếp tục đứng bên nước M hay không...

La Chính Thanh chạy trước đuổi theo Ôn Minh đã đi một khoảng cách rất xa, binh sĩ chung quanh cũng không hiểu ra sao theo sát phía sau, không biết đã xảy ra chuyện gì.



"Ôn Minh, em gái của cậu..."

"Ở đây không phải chỗ nói chuyện, trở về rồi hãy nói!"

Thấy Ôn Minh tuy mặt mũi tràn đầy giận dữ, nhưng giọng điệu lại bình tĩnh thần kỳ, không tương xứng với nét mặt của cậu ấy.

Trái tim treo cao của La Chính Thanh rơi xuống, xem bộ dạng của cậu như vậy chắc là không có chuyện lớn gì, chẳng qua chỉ giả vờ mà thôi.

Bây giờ, hắn bắt đầu cân nhắc xem chuyện này sẽ mang đến cho bọn hắn ảnh hưởng gì, thái độ của bọn hắn đối với nước M phải chăng nên thay đổi...

Rất nhanh, bọn họ liền trở về nơi trú quân của mình.

Nghe được động tĩnh, Phí Hướng Địch xốc vải mành đi ra, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Không phải nói có thể họp cả ngày sao? Làm sao nhanh như vậy đã trở lại rồi hả?"

"Xảy ra chút chuyện."

"Chuyện gì? Nước M lại làm ra yêu thiêu thân gì rồi hả?"

Đợi đến khi nghe Ôn Minh kể lại, Phí Hướng Địch đập mạnh bàn một cái, hét lớn: "Xảy ra chuyện lớn như vậy cậu còn tâm tư nào ngồi ở đây hả?! Nhanh đi thông báo quân hạm tìm người!"

Nhưng Ôn Minh không sốt ruột, cậu lắc đầu: "Yên tâm, có lẽ Dao Dao không có việc gì."

"Làm sao cậu biết con bé không có việc gì?! Từ trên vách núi rơi xuống biết cũng không phải chuyện đùa! Cậu có phải anh ruột hay không hả!"

Phí Hướng Địch không hiểu, trước đó khi cô bé cười dị thú của mình dẫn dụ quái vật biển rời đi Ôn Minh đã lo lắng không ngừng, cả người đều muốn hắc hóa luôn rồi.

Bây giờ còn bị người khác tận mắt nhìn thấy bị rơi xuống biển, lại còn nói không có việc gì?

Trở mặt cũng không nhanh như vậy chứ!

"Dao Dao hệ thủy cấp năm."

Phí Hướng Địch cùng La Chính Thanh không khỏi há to miệng, bọn hắn biết cô bé là dị năng giả hệ thủy, ngẫu nhiên còn nhìn thấy cô bé ấy chơi quả cầu nước nhỏ trong tay.

Nhưng lại là cấp năm?

Có lầm hay không, cô bé đó mới mười một tuổi thôi mà?

Sau đó Ôn Minh lại thoáng nói đến câu nói khó hiểu của Ôn Dao trước khi mình đi ra ngoài, sau đó còn có suy đoán của chính mình khi em gái không mang theo Đại Hoàng.

Cuối cùng, cậu nghĩ nghĩ, tiếp tục bổ sung nói: "Tên Từ Dương kia có đôi khi có chút không đáng tin cậy, chuyện này chắc hẳn do hắn giựt giây cùng trù tính đấy, bình thường Dao Dao đều không gây chuyện như vậy."

trướctiếp