Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 410: Căn cứ Huy Hải


trướctiếp

Lần này Ôn Minh cùng Ôn Dao sẽ xuất phát từ căn cứ Hoa Đông, ngồi trực thăng tiến vào một căn cứ quân sự hải quân Hoa quốc ở bờ Nam vùng duyên hải, ở đó ngồi quân hạm tiến về đảo riêng.

Cùng đi với anh em nhà họ Ôn ngoại trừ Thor, còn có hai nhân viên ngoại giao.

Đầu lĩnh chính là một người đàn ông trung niên gần bốn mươi tuổi, mặt hắn chữ điền, tướng mạo đoan chính, cả người lộ ra một cỗ khí chất nho nhã.

Vài ngày trước Ôn Minh đã quen biết hắn, hắn tên là La Chính Thanh, là phó bộ trưởng bộ ngoại giao trước kia, biết năm ngôn ngữ, lần này chủ yếu đến hiệp trợ Ôn Minh đấy.

Trực thăng cất cánh từ căn cứ Hoa Bắc, Đại Hoàng theo sát phía sau.

Thor ngồi dựa vào cửa sổ trực thăng, nhìn xem mây mù tí ti trôi qua cửa sổ, cảm thấy có chút nhàm chán.

Haiz, tốc độ này cũng quá chậm, nhưng lại bất bình ổn, thật hoài niệm xe bay của mình...

Một đường bay, vào khoảng ba giờ chiều, xa xa bọn hắn đã thấy được căn cứ quân sự được thành lập trên bờ biền.

Căn cứ này một mặt giáp biển, ba mặt lại vây quanh thành phố phế tích.

Căn cứ quân sự hải quân này rõ ràng mới xây dựng trên cơ sở thành phố, đường ven biển dâng lên, xem ra bến cảng chỉ sợ đã sớm bị bao phủ rồi.

Căn cứ nhìn có vẻ đơn sơ, không ít kiến trúc đều lợi dụng kiến trúc từ trước để thay đổi đấy, thường xuyên có binh sĩ mặc quân phục màu xanh da trời đi tuần tra.

Mà hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người trước hết chính là con quái vật khổng lồ đỗ bên cạnh —— một chiếc thuyền cực lớn.

Nó dài hơn ba trăm mét, boong tàu màu nâu xám có boong tàu vô cùng rộng rãi, bên trên đậu các loại chiến cơ khác nhau, phía sau đó còn có tàu chiến màu trắng.

Mà những vị trí khác bên cạnh còn đậu rất nhiều quân hạm màu trắng đủ loại hình khác nhau.

"Cái này chính là vũ khí mạnh nhất trên biển của các người à?"

Thor dùng khuỷu tay đụng đụng Ôn Minh, hào hứng bừng bừng nhỏ giọng hỏi.

"Nhìn cũng có thể đấy, nhưng nguyên liệu này nhìn có vẻ không kiên cố lắm, nhưng vũ khí của các người hình như không có uy lực lớn như vậy. Đại pháo ở đâu? Lại không có vòng phòng hộ! Đây không phải chờ bị đánh sao?"

Thor vừa đánh giá chiếc thuyền chiến kia, vừa không ngừng đưa ra lời bình, trong lòng nghĩ đến lúc đó để Karl thu thập chút tư liệu, nói thế nào đây cũng coi như vũ khí cấp bậc đồ cổ nha.

"Bộ trưởng La, đến lúc đó chúng ta ngồi cái này à?" Thor quay đầu hỏi La Chính Thanh ngồi ở bên kia.

La Chính Thanh cười lắc đầu: "Cái kia cũng không phải, chúng ta lại không phải đi đánh nhau, ngồi cái đó quá khoa trương, hơn nữa nguồn năng lượng tiêu hao quá lớn."



"À..." Thor có chút thất vọng, còn tưởng rằng có thể mở mang kiến thức về sức mạnh của người trái đất trên biển đây này.

Trực thăng chuyển động quay xong an toàn đáp xuống, một đoàn người Ôn Minh bước xuống trực thăng, một người đàn ông trung niên có quân hàm thiếu tướng trên vai chạy ra đón chào.

"Thiếu tướng Hoa, đã lâu không gặp!"

"Quả thật đã lâu không gặp, lần trước gặp mặt là mười năm trước."

"Đúng vậy, khi đó..."

Nhìn có vẻ La Chính Thanh không chỉ quen biết vị thiếu tướng Hoa này, mà quan hệ cũng không tệ lắm.

Sau khi trò chuyện vài câu, La Chính Thanh giới thiệu Ôn Minh với Hoa Quốc Hưng: "Vị này chính là đại biểu hội nghị lần này của chúng ta —— Ôn Minh, trung tá Ôn. Ôn Minh, vị này chính là hạm đội Huy Hải, là phó tư lệnh căn cứ Huy Hải thiếu tướng Hoa Quốc Hưng."

Đúng vậy, lần này xuất hành Trịnh Viêm Bân đã thăng quân hàm cho Ôn Minh, đã là trung tá rồi.

Đối với Ôn Minh tuổi này đã là kinh thế hãi tục lắm rồi, nếu như không phải tận thế này là thời kỳ đặc thù, loại chuyện này cơ bản rất hiếm có.

Đợi Ôn Minh kính hết lễ cho Hoa Quốc Hưng, Hoa Quốc Hưng ám chỉ nói: "A, thì ra đây là đoàn trưởng Ôn đỉnh đỉnh đại danh à, thật sự ngưỡng mộ đại danh."

Ôn Dao híp híp mắt, Ôn Dao cảm giác vị thiếu tướng Hoa này dường như không phải rất hoan nghênh bọn họ.

Tuy chưa nói có bao nhiêu ác ý, nhưng cũng không có bao nhiêu hảo cảm.

Đây là chuyện gì xảy ra?

"Được rồi, các người một đường bôn ba khổ cực, tôi đã sắp xếp gian phòng cho các người nghỉ ngơi."

"Có chút vất vả nhưng cũng không khổ cực, có điều tôi nhớ còn có hai nước muốn đi cùng chúng ta, bọn hắn đến rồi hả?"

"Một nước đã đến, còn một nước chưa..."

Nhìn hai người dần dần đi xa, Ôn Minh và Ôn Dao nhìn nhau, đi theo.

Cất kỹ đồ đạc, La Chính Thanh dẫn Ôn Minh đi gặp đại biểu một nước khác, Ôn Dao lập tức bị Thor kéo đi dạo căn cứ này.

Ôn Dao ngồi ở trên lưng Đại Hoàng tỷ lệ quay đầu có thể nói 100%, các chiến sĩ hoặc sáng hoặc tối dùng đủ loại ánh mắt đánh giá Ôn Dao, không biết cô bé này đến căn cứ nhà mình từ lúc nào, thú biến dị cô bé này ngồi chưa từng thấy bao giờ, lão hổ còn có thể mọc cánh?

"Quả nhiên phía năm này vẫn tốt hơn phương bắc một chút, chỉ là quá ẩm ướt."

Thor chà xát mặt, hiện tại thân thể này quá mảnh mai rồi, cũng may quần áo giữ ấm, nếu không chính mình phải chịu tội rồi.



"Ồ, Dao Dao em mau nhìn kìa, con kia có vẻ giống Tiểu Tiểu?"

Theo tay Thor, Ôn Dao phát hiện bên phải bến cảng có một đầu rắn cực lớn màu đen lộ ra mặt biển.

Phần lưng nó màu đen, phần bụng màu vàng tươi sáng rõ nét, đồng tử ngăm đen.

Nhìn diện mạo đối phương có chút dữ tợn, Ôn Dao cảm thấy, chúng ngoại trừ đều là rắn thì vẻ ngoài nào có tí tẹo nào giống nhau đâu chứ?

Hơn nữa, Tiểu Tiểu đáng yêu hơn nó nhiều.

Đây là một con rắn biển cực lớn, từ lúc nó xuất hiện cũng không khiến binh sĩ chung quanh khủng hoảng, thậm chí còn có người phất phất tay với nó.

Rắn biển một lần nữa lẻn vào mặt biển, bọt nước cực lớn bắn lên, một con cá biển dài hơn bảy tám mét bị nó ném lên bờ bên cạnh boong tàu, "Bành" một tiếng phát ra cực lớn tiếng vang.

Có binh sĩ lập tức vây quanh đi lên, kéo con cá đã sớm chết kia đi.

Sau đó, rắn biển lần nữa lộ đầu ra, như đang tìm kiếm cái gì, sau đó, nó chống lại đôi mắt Ôn Dao.

Ôn Dao còn không biểu thị gì, Đại Hoàng đột nhiên phát ra một tiếng rống dài, đôi cánh mở ra, làm ra tư thế công kích.

Đối với Đại Hoàng khiêu khích, rắn biển cũng không làm ra phản ứng ngang nhau, mà lại nâng cao đầu rắn, dùng ánh mắt miệt thị nhìn lướt qua Đại Hoàng, sau đó chiếc đuôi hất lên, chui vào trong nước biển.

Đôi cánh Đại Hoàng khẽ vỗ, chuẩn bị đuổi theo, lại bị Ôn Dao vỗ mạnh một cái.

Đại Hoàng vốn còn hùng hổ lập tức rụt rụt đầu, thu cánh trở về, nửa nghiêng đầu sang chỗ khác, nhẹ nhàng gầm nhẹ một tiếng.

Thor cảm giác mình thậm chí có thể từ nơi này nghe trong tiếng gầm có làm nũng cùng nịnh nọt.

"Yên tĩnh."

Ôn Dao lại gõ đầu Đại Hoàng, khiến nó giữ yên lặng.

Đám binh sĩ thấy tất cả cũng cảm thấy rất thần kỳ, lão hổ biến dị này trở mặt cũng quá nhanh rồi, lại còn nghe lời như vậy?

Thor giữ chặt một binh sĩ tò mò hỏi: "Con rắn biển vừa rồi là các người nuôi sao? Còn giúp các người bắt cá?"

Binh sĩ vốn đang nhìn nhìn Ôn Dao cùng Đại Hoàng, sau đó trả lời lại: "Là thù biến dị của đội trưởng đội ba chúng ta, là một con rắn biển, chỉ có thể sinh hoạt trong biển. Có đôi khi nó sẽ mang đến một ít cả biển hoặc động vật biển qua đây cho chúng ta, lần này hình như là đội trưởng đặc biệt phân phó, trước đó còn đưa không ít những thứ hải sản khác tới."

"Như vậy à." Thor gật gật đầu, ánh mắt quăng lên trên người Đại Hoàng: "Đại Hoàng, không phải mi ghen ghét với thú đó chứ."

trướctiếp