Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 360: Cái gì cũng thiếu chỉ không thiếu nước


trướctiếp

"Hơn nữa, dị năng đã tiêu hao hết còn có thể khôi phục, đạn dược dùng hết thật sẽ không còn nữa."

Bành Hải Ninh hít thở, tiếp tục nói: "Tôi biết rõ bây giờ súng tinh năng có bước nghiên cứu đột phá, nhưng vũ khí này vẫn không thể sản xuất nhiều, cho nên đa phần thời điểm đều phải dựa vào bản thân của các chiến sĩ dị năng. Bởi vậy, đây cũng là một trong những nguyên nhân các người đến căn cứ Hoa Đông, chúng tôi thật sự rất cần những tinh thạch kia."

"Ừm, tôi hiểu." Ôn Minh gật gật đầu, trên mặt lại bình thản, cũng không biết trong lòng cậu đến cùng nghĩ như thế nào.

Mà Hạ Y Huyên cũng có nghi vấn, cô tò mò hỏi Bành Hải Ninh: "Tư lệnh Bành, vừa rồi tôi phát hiện, dị năng giả của các người hình như đa phần đều là hệ thủy, hơn nữa lực công kích còn rất mạnh, chẳng lẽ dị năng này có quan hệ với địa phương?"

"Ha ha!" Bành Hải Ninh cười ha ha, lắc đầu: "Tôi cũng không rõ ràng lắm có phải có quan hệ với địa phương hay không, nhưng dị năng giả căn cứ Hoa Đông chúng tôi đa phần thức tỉnh đều là hệ thủy đấy. Haiz... các người không biết đâu!"

Dường như tâm tình Bành Hải Ninh không tệ, cùng bọn họ nói đến tình huống thời kỳ đầu của căn cứ: "Khi đó, chúng ta cái gì cũng đều thiếu, chỉ là không thiếu nước! Ngoại trừ khắp nơi đều là dòng sông hồ nước, chúng ta mười dị năng giả trong đó đã có sáu người hệ thủy, các người ngẫm lại xem tỷ lệ này nhiều đến bao nhiêu.

Hơn nữa vừa mới đầu quả thật lực công kích của dị năng hệ thủy rất yếu, cho nên bây giờ đạn dược dự trữ của căn cứ chúng tôi không còn nhiều, nguyên nhân cũng là do giai đoạn đầu tiêu hao quá lớn.

Về sau, căn cứ chúng tôi xuất hiện một thiếu niên thiên tài hệ thủy, vào một lần Zombie công thành trong lúc chiến đấu đã lợi dụng sông nước chung quanh, không ngừng chế tạo ra đao nước, tiêu diệt mảng lớn Zombie, một trận chiến thành danh.

Lúc này mọi người mới biết thì ra hệ thủy cũng có thể lợi hại như vậy, mọi người nhao nhao học tập, cho nên tuy dị năng giả hệ thủy căn cứ chúng tôi nhiều, nhưng hệ phụ trợ trị liệu thật sự không có nhiều, đa phần đều là hệ chiến đấu."

Nghe về thiếu niên hệ thủy, bên này Ôn Minh có không ít người đều không tự chủ nhìn về Ôn Dao.

Cũng không biết thiên tài thiếu niên kia, có thể đạt đến trình độ nào của Ôn Dao...

Đúng vậy, trong lòng bọn họ, hệ thủy mạnh nhất mặc định là Ôn Dao rồi, cho dù là căn cứ Hoa Nam hay cả nước.

"Ah ah, rất lợi hại, vậy bây giờ cậu ấy bao nhiêu tuổi? Dị năng cấp mấy?"

"Hình như mười bảy tuổi thì phải, khoảng thời gian trước vừa tiến vào cấp năm." Bành Hải Ninh có chút nghĩ nghĩ, rồi trả lời.

Tuy cấp độ không kém gì Ôn Dao lắm, nhưng tuổi lớn hơn Ôn Dao nhiều lắm, cho nên vẫn là Dao Dao nhà chúng ta lợi hại nhất!

Trong lòng Hạ Y Huyên thoáng so sánh, phát hiện vẫn là em họ nhỏ nhà mình lợi hại hơn, lập tức càng vui vẻ hơn rồi.

Cảm nhận tâm tình Hạ Y Huyên bên cạnh không hiểu thấu lại cao hứng trở lại, Ôn Dao kỳ quái nhìn cô, quả thật không ngờ sẽ liên quan đến thiếu niên thiên tài kia.

"Vừa rồi cậu ấy không có ở đó à?"

Tuy lúc đó Ôn Minh cũng thấy có vài dị năng giả hệ thủy biểu hiện không tệ, nhưng tuổi cùng đẳng cấp đều không phù hợp.



Bành Hải Ninh lắc đầu: "Không có, tính tình đứa nhỏ này có chút kỳ quái, không thích đông đúc, nhưng là một đứa trẻ ngoan. Trước đó tôi muốn mời cậu ấy gia nhập quân ngũ, đáng tiếc cậu ấy không muốn, nhưng tôi cũng hiểu được, đành theo ý của cậu ấy, chỉ khi nào Zombie có quy mô lớn hơn cậu ấy sẽ đi qua."

Lúc nói đến đây, bọn họ cũng đã đi đến chỗ đỗ xe, Bành Hải Ninh để bọn họ trở về chỗ ở, chính mình lập tức trở về văn phòng.

Đã hẹn ở ngày mai đàm phán sự tình tinh thạch, hắn còn một số việc cần thương lượng một phen với những người khác.

Ôn Minh bọn họ trở về gian phòng của mình, mà Tần Thiếu Minh lập tức đến gian phòng An Cát hỏi thăm tình hình An Ninh.

"An Ninh còn chưa đi ra sao?"

"À... Các người đi không bao lâu chị tôi có đi ra ngoài một chuyến, chị nói chị ấy có chút không thoải mái, cho nên lại về nghỉ ngơi rồi, bảo chúng ta đừng quấy rầy chị ấy."

Tròng mắt An Cát chuyển vài vòng, trả lời.

"Thật sao?" Tần Thiếu Minh có chút hoài nghi.

An Cát gật đầu đầy chắc chắn, sau đó giọng điệu mang theo không ít bất mãn: "Anh Tần, chị ấy là chị ruột của tôi, chẳng lẽ tôi còn có thể hại chị à?"

Angie đều nói như vậy rồi, Tần thiếu gia minh cũng không tốt tiếp tục hỏi tiếp, hắn đứng dậy đi tới cửa: "Ta đây đi về trước, ngày mai lại đi xem nàng."

Thẳng đến khi Tần Thiếu Minh đi ra ngoài đóng cửa lại, An Cát mới thở dài một hơi.

Vừa rồi cậu lừa Tần Thiếu Minh, chị cậu căn bản không có đi ra ngoài, gõ cửa mấy lần cũng không có người trả lời, nhưng cậu không muốn nói những chuyện này cho Tần Thiếu Minh, tuy người đàn ông kia hình như có ý với chị cậu, nhưng cậu cảm thấy anh ta không xứng với chị cậu.

Hơn nữa, chị cậu còn trẻ, không cần phải sớm treo cổ trên một thân cây. Hiện tại nam nhiều nữ ít, chị cậu ưu tú như vậy, hoàn toàn có thể tìm được người tốt hơn!

An Ninh không biết em trai cô quan tâm đến chung thân đại sự của mình, bây giờ cô cảm thấy thân thể mình rất nhẹ rất nhẹ, nhẹ nhàng như có thể bay lên.

Giống như tảng đá nặng trịch trong lòng kia đã tan biến, trong đầu cô một mảnh thanh minh, trong lòng cũng rộng mở trong sáng.

Lông mi như cánh bướm nhẹ nhàng rung rung, An Ninh từ từ mở mắt ra, trong đáy mắt một đạo lưu quang hiện lên.

Cô nhìn ngắm bốn phía, lại phát hiện cổ cương cứng đến lợi hại, thoáng uốn éo một chút lại phát ra một trận co rút nhức mỏi, làm cô không nhịn nổi hít sâu môt hơi.

"Chủ nhân chủ nhân! Cuối cùng chị cũng đã tỉnh rồi!!"



Cảm giác được động tĩnh Vân Lưu từ đằng xa lao đến, nó vây quanh An Ninh từ trên xuống dưới một vòng: "Chủ nhân, chị cảm thấy như thế nào rồi?"

An Ninh thử hoạt động thân thể có chút cứng ngắc, giọng điệu nhẹ nhàng: "Không có gì, chỉ là cả người có chút cứng ngắc, nhưng bây giờ chị cảm thấy rất nhẹ nhàng, ý nghĩ thanh tỉnh chưa từng có đây này!"

"Đó là đương nhiên, chủ nhân, chị không phát hiện chị có cái gì khác sao?"

"Khác?"

An Ninh kiểm tra chính mình một chút, phát hiện ngoại trừ quần áo đã có nếp nhăn, bên ngoài thân thể còn có chút đầy mỡ cũng không có gì khác biệt.

Nhưng Vân Lưu đã nói như vậy, chắc chắn có chỗ nào khác, thế thì...

An Ninh nhớ tới cái gì, lập tức kiểm tra dị năng cùng tinh thần lực của chính mình, phát hiện không chỉ tinh thần lực tăng trưởng, mà ngay cả dị năng cấp bốn đỉnh phong đình trệ đã lâu rốt cuộc cũng đột phá lên cấp năm rồi!

"Cái này... Đây là...."

An Ninh có chút không dám tin, không biết vì sao dị năng của cô đột phá không được, đình trệ hơn mấy tháng nay, bây giờ cứ như vậy lên cấp năm rồi sao?

Hơn nữa cảm giác dường như không phải cấp năm sơ kỳ, hình như là cấp năm trung kỳ.

"Chúc mừng chủ nhân tiến cấp ~ "

"Vân Lưu, đây là chuyện gì xảy ra?"

"Em nghĩ trước đó chủ nhân chậm chạp không tiến cấp chắc là do vấn đề tâm cảnh, bây giờ chủ nhân đã nghĩ thông suốt, tự nhiên tất cả cũng như nước chảy thành sông á!"

Trong không gian An Ninh thử dùng dị năng sau khi tiến cấp, quả nhiên uy lực lớn hơn rất nhiều, cô vươn tay về hướng Vân Lưu, đợi đến lúc nó rơi vào lòng bàn tay nâng lên trước mắt, chân thành nói: "Vân Lưu, cám ơn em, vẫn luôn ở bên cạnh chị, còn giúp chị cởi được chấp niệm trong đáy lòng chị."

"Không có gì á... em cũng có thể sống lâu thêm một chút, hơn nữa người ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, cho nên mới có thể nhìn thấy vấn đề của chủ nhân, chính yếu nhất vẫn ở chỗ chị, tự chị nghĩ thông suốt đấy." Được An Ninh cẩn thận chân thanh nói cảm ơn, Vân Lưu ngại ngùng.

An Ninh lắc đầu: "Nhưng chị cảm thấy em là công thần lớn nhất đấy."

"Thế nhưng mà..."

"Được rồi." An Ninh cắt ngang lời Vân Lưu nói: "Đừng từ chối nữa, hiện giờ là lúc nào rồi, bọn họ làm sao còn chưa gọi chúng ta đi ăn cơm chiều?"

"Chủ nhân, chị không biết chị đã ngồi cả đêm rồi sao? Bây giờ đã là ngày hôm sau rồi, cũng sắp sáng rồi đấy!"

trướctiếp