Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 321: Trừng phạt


trướctiếp

Đại Hoàng?

Sớm trở về cũng tốt, lần này đi ra ngoài không có công cụ thay đi bộ thật sự quá phiền toái.

Đáng tiếc Ôn Dao lại không thể như Hạ Y Huyên biết thuấn di, bằng không thuận tiện hơn rất nhiều.

Vì sao lúc trước mình không có thiên phú không gian ma pháp đây chứ?

Ở đại lục Ella Ôn Dao cũng không có không gian ma pháp, không phải gia tộc của mẹ Ôn Dao đã từng xuất hiện Pháp thánh không gian sao, làm sao lại không di truyền cho mình chứ?

Không gian ma pháp cùng ma pháp khác hoàn toàn khác nhau, nói không chừng cũng có thể sử dụng ở chỗ này.

Đáng tiếc, Ôn Dao không biết.

Nghĩ vậy, tinh thần lực của Ôn Dao chuyển động bên trong Tinh Thần Hải dạo quanh chiếc nhẫn dạo quanh một vòng, Ôn Dao vẫn cảm thấy bên trong chiếc nhẫn này có bí mật.

Dù sao, có thể mang theo linh hồn một người xuyên qua thời không, đi đến một thế giới khác, đây cũng không phải một chuyện đơn giản.

Nhưng bây giờ ngoại trừ chiếc nhẫn mới biến hóa bên ngoài cũng không có bất kỳ thay đổi gì, cứ như vậy lẳng lặng bay lơ lửng trong tinh thần hải của Ôn Dao.

Đợi Ôn Dao rời khỏi Tinh Thần Hải, mới phát hiện Ôn Minh đang bàn bạc với mình về chuyện vận chuyển dị năng, mà Mạn Toa bị cậu xúi giục đến bên cạnh Ngữ Điệp cổ vũ bọn trẻ kia.

Trong hơn nửa năm này, Ôn Trác phát hiện phương thức vận hành dị năng theo kinh mạch không có bất cứ vấn đề gì, Ôn Minh muốn dạy phương thức tu luyện này cho người trong quân đoàn dị năng, và dùng để hấp dẫn những dị năng giả bình thường nhập ngũ.

Nhưng cậu vẫn còn đang suy nghĩ đến thời cơ chuyện này, dù sao đây cũng không phải chuyện nhỏ, đến lúc đó có khả năng phải thương lượng cùng Tề Cảnh Huy.

Bây giờ, cậu muốn nghe cách nhìn của em gái.

"Tùy tiện, hỏi ba đi."

Đây là Ôn Trác phát hiện ra, Ôn Dao cảm thấy quyền quyết định nằm trong tay Ôn Trác, ngược lại Ôn Dao không cảm thấy có gì cả.

"Chắc chắn ba nói xem quyết định của con." Ôn Minh giang tay ra nói.

Từ nhỏ chính là như vậy cả, mặc kệ cậu muốn làm cái gì, Ôn Trác cơ bản sẽ không phản đối, chỉ phân tích lợi và hại cho cậu biết, sau đó nói cậu tự mình quyết định, chính mình phải tự chịu trách nhiệm, trên đời không có thuốc hối hận.

"Anh lại bàn bạc với bác Tề, tốc độ tiến hóa của Zombie có chút nhanh, nếu không nghĩ cách đối phó... không gian sinh tồn của chúng ta sẽ càng ngày càng nhỏ đi đấy."

Ôn Dao lắc đầu, không chỉ có Zombie, thú biến dị cùng thực vật biến dị càng không thể bỏ qua, chỉ có điều bây giờ đa phần bọn chúng không có đến nơi con người sinh hoạt, còn không đủ khiến bọn chúng coi trọng đây.

Ôn Minh câu được câu không trò chuyện cùng Ôn Dao chuyện xảy ra lần này lúc cậu đi ra ngoài. Đợi đến khi Ngữ Điệp đến báo cáo, cậu mới phát hiện đã qua một buổi sáng rồi.

"Dao Dao, thử ba lượt, lần thứ ba có một người chống qua được nửa giờ."

Lần thứ nhất chỉ chịu được mười phút đều bị đánh bay ra ngoài, lần thứ hai giữ vững không đến hai mươi phút, về phần lần thứ ba...

Mắt Ôn Dao nhìn qua Mạn Toa không dám nhìn thẳng vào mắt mình, nhíu mày.



Lần thứ ba Tiểu Tiểu hạ thủ lưu tình rồi, nguyên nhân là vì Mạn Toa cầu tình, dùng khối tinh thạch Ôn Dao cho Điểm Điểm mà hối lộ Tiểu Tiểu.

Đã như vậy...

Ôn Dao gật gật đầu với Ngữ Điệp: "Để bọn họ trở về đi, ngày mai lại đến."

Ngữ Điệp không biết nguyên nhân, cô quay người bảo bọn chúng ngày mai tám giờ đến nữa, buổi chiều trở về đi học nha.

"Đoàn trưởng Ôn!"

Tới lúc tập hợp, có người nhận ra Ôn Minh, hưng phấn kêu to lên.

Ngoại trừ bọn Lạp Mông, tất cả bọn trẻ đều hưng phấn cả lên.

Ôn Minh là thần tượng trong mắt bọn trẻ, là dị năng giả lợi hại nhất trong quân đội, là người bọn chúng đuổi theo, bọn chúng nghe không ít chuyện về Ôn Minh, nên đối với cậu vô cùng sùng bái.

"Đoàn trưởng Ôn, anh đã về rồi!"

"Đoàn trưởng Ôn, chừng nào anh mang bọn em ra ngoài làm nhiệm vụ vậy!"

"Đoàn trưởng Ôn..."

Bọn nhỏ xông tới, bảy mồm tám miệng hỏi cậu đủ loại vấn đề.

Ôn Minh không nể mặt, lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức khiến bọn nhỏ đang líu ríu lập tức ngậm miệng lại, cả một đám ngoan ngoãn đứng ở đó, như binh lính chờ đợi kiểm duyệt.

"Sau này các em phải ngoan ngoãn nghe lời Dao Dao... em ấy nói gì thì làm đấy, nghe rõ chưa!" Ôn Minh đảo qua tất cả bọn trẻ, nghiêm nghị quát.

Bọn nhỏ nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn ngay ngắn trả lời, thần tượng đã nói không thể không theo.

Ôn Minh thoả mãn gật đầu, sau đó híp lại nhìn về hướng Lạp Mông.

Vừa rồi cậu đã chú ý, tất cả bọn trẻ đều nhìn cậu, chỉ có người này vẫn luôn vụиɠ ŧяộʍ ngắm nhìn em gái của cậu, xem cậu mắt mù rồi hả!

Ôn Minh thấy thế nào cũng cảm thấy thằng nhóc đen sẫm cường tráng này không vừa mắt, lúc này mới có bao nhiêu chứ, đã biết liếc trộm bé gái nhà người ta rồi, đã vậy còn trộm nhìn Dao Dao nhà cậu nữa.

Đều đã tận thế lại còn không lo huấn luyện đàng hoàng, còn có tâm tư muốn đông muốn tây, Ôn Minh cảm thấy phải tăng cường độ huấn luyện của bọn chúng lên rồi.

"Cậu..."

Ôn Minh đang muốn hỏi tên của cậu nhóc đó, liền phát hiện em gái cất đồ đạc vào trong không gian chuẩn bị trở về.

Vì vậy cậu phất phất tay bảo bọn nhỏ trở về, chính mình bước nhanh đuổi theo Ôn Dao, giúp Ôn Dao mở cửa xe, để Ôn Dao cùng Ngữ Điệp lên chỗ ngồi phía sau, sau đó chính mình ngồi trên vị trí lái.

Nhìn chiếc xe kia rời đi, có người nhịn không được đặt câu hỏi: "Đoàn trưởng Ôn có quan hệ gì với cô ấy à? Thấy thế nào cũng có vẻ quen thuộc quá?"

"Cô ấy là em gái của đoàn trưởng Ôn."

"Thật sự?"



Nghe Dịch Thần trả lời, những đứa trẻ khác còn không biết lập tức truy hỏi lại, thì ra đoàn trưởng còn có em gái à.

"Đoàn trưởng Ôn là ai?"

Hỏi như vậy tự nhiên là bọn nhỏ tộc Bạc Nhĩ, thời gian bọn nó đến ngắn ngủi, rất nhiều chuyện cũng không biết, không thể hiểu vì sao bọn chúng vừa nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi này lại kích động như vậy, anh ta rất lợi hại sao?

"Đoàn trưởng Ôn mà các người cũng không biết à! Tới tới tới, tao phổ cập kiến thức cho chúng mày..."

Lập tức có đứa trẻ nhiệt tình lôi kéo bọn Lạp Mông giới thiệu Ôn Minh đã làm những chuyện lớn gì ở căn cứ Hoa Nam.

Mà bên kia trên xe, Ôn Dao sờ lên Tiểu Tiểu đang giả bộ ngủ trên cổ tay mình, nhàn nhạt nói một câu:【Tất cả khẩu phần lương thực một tháng của mi không có.】

【Cái gì!】Tiểu Tiểu quá sợ hãi, nó ngẩng mạnh người lên, bò lên trên bả vai Ôn Dao.

【Chủ nhân! Vì cái gì! Vì sao khấu trừ lương thực của ta!】

【Mi cũng biết nguyên nhân.】

Nhớ đến hôm nay nhẹ tay, Tiểu Tiểu chột dạ rụt rụt cổ, chủ nhân làm sao mà biết được! Rõ ràng động tác của bọn nó để ý như vậy mà.

【Chủ nhân! Đều là Mạn Toa hối lộ đấy! Là cô ấy rất xấu rồi!】

【Trốn tránh trách nhiệm, lại khấu trừ nửa tháng.】

【Hu hu hu, chủ nhân ta sai rồi, ta không nên nhẹ tay, đừng khấu trừ khẩu phần lương thực của ta mà!!】

Đối với nho nhỏ mà nói, thế mà lại khấu trừ khẩu phần lương thực, cái này không thể nhẫn nhịn ah!

Đối mặt Tiểu Tiểu khóc lóc kể lể, Ôn Dao vững vàng không lay động, Tiểu Tiểu rất thông minh, nhưng có đôi khi cũng sẽ đùa nghịch tiểu tính tình.

Những thứ khác cũng thôi, Ôn Dao không thể dung thứ cho việc không tuân thủ mệnh lệnh, lần này chỉ có một khối tinh thạch nho nhỏ đã có thể khiến nó thả nhẹ tay, sau này có phải càng có sự hấp dẫn lớn hơn thì cũng có thể sai khiến nó làm những chuyện khác?

Ngược lại Ôn Dao không lo lắng nó sẽ phản bội, chỉ là đối với việc này phải bóp chết từ trong trứng nước.

【Thật sự không thể không khấu trừ sao? Sau này ta sẽ không bao giờ như vậy nữa!】Tiểu Tiểu cọ vào má Ôn Dao làm nũng.

【Không có lần thứ hai, nếu chuyện như vậy còn xảy ra...】

Câu nói kế tiếp Ôn Dao còn chưa nói hết, nhưng Tiểu Tiểu cảm thấy sau lưng mát lạnh, toàn thân sợ run cả người.

Nó là động vật máu lạnh thế mà còn cảm thấy lạnh! Thật là đáng sợ!

【Thế... có phải tháng sau mới bắt đầu khấu trừ không?】

Tiểu Tiểu nhớ rõ người ta từng nói qua, mấy ngày nữa đến tết nguyên đán rồi, tháng sau mới bắt đầu khấu trừ thì nó còn có thể tham ăn vài ngày đó!

【Bắt đầu từ giờ phút này.】

trướctiếp