“Nhà họ Kiều còn nuôi ả ta à? Kiều gia nhìn có vẻ cũng không ngốc mà nhỉ?”
“Có thể người ta ngốc thật, có nhiều tiền, nuôi con cũng vui vẻ.”
“Gato quá đi, tui cũng muốn trở thành con gái của nhà họ Kiều.”
Cuối cùng, trên Weibo của Tập đoàn Đông Phương là từng dãy người tự tiến cử làm con gái chủ tịch.
“Tôi có thể ăn, có thể uống, mười tám tuổi, mong muốn trở thành con gái của Chủ tịch Kiều.”
“Chỉ cần con gái thôi sao, có cần con trai không, nếu thật sự không thể được, tôi đi chuyển giới...”
Về vấn đề này, Weibo của Tập đoàn Đông Phương không hề có động tĩnh
gì, ngoại trừ những bài viết giới thiệu các sản phẩm của công ty như mọi khi. Thời gian trôi qua êm đềm, dường như, những bão táp trên mạng xã
hội chẳng liên quan gì đến nhà họ.
Có người còn đe dọa, nếu Kiều Mạn Phàm không bị trừng phạt, họ sẽ tẩy chay các sản phẩm của Tập đoàn Đông Phương trong tương lai. Dạy ra một
đứa con gái như vậy, cho thấy gia giáo của Tập đoàn Đông Phương không
tốt.
Có người lý trí nói Tập đoàn Đông Phương cũng là nạn nhân, vài người
bản chất đã xấu, hơn nữa, mặc dù Kiều Mạn Phàm họ Kiều, nhưng cô ta
không phải là con gái ruột của Kiều gia.
Nhưng tóm lại, chỉ cần Kiều Mạn Phàm vẫn mang họ Kiều, thì mọi hành
động của cô ấy đều sẽ ảnh hưởng đến Kiều gia, dẫn tới ảnh hưởng đến Tập
đoàn Đông Phương.
Đây là điều không thể tránh khỏi.
“Tổng giám đốc Kiều, chúng tôi đã cố gắng hết sức dùng thủy quân để
dẫn dắt dư luận, nhưng vẫn không thể kiểm soát được.” Giám đốc bộ phận
PR* gọi điện báo cho Kiều Mạc Khiêm, hơn nửa đêm còn phải tăng ca.
*Phòng quan hệ công chúng
Mấy lời xin làm con gái chủ tịch là do thủy quân tạo ra, dùng chuyện
này để thu hút sự chú ý của mọi người, và không trực tiếp công khai ủng
hộ Kiều Mạn Phàm.
Vì dù xét về mặt đạo đức hay tình cảm, Kiều Mạn Phàm cũng không có chỗ nào để người ta ủng hộ.
Chuyện ầm ĩ thành như vậy, kéo theo bao nhiêu người bị ảnh hưởng, đây toàn là bị tai bay vạ gió, nên phải hết sức cắt đứt quan hệ giữa chuyện này với Tập đoàn Đông Phương.
Kiều Mạc Khiêm nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, nói thẳng: “Không cần phải để ý đến chuyện này, cũng không cần dẫn dắt dư luận.”
“Như vậy được không?” Giám đốc PR cau mày “Trên mạng đang bùng nổ, có thể đối thủ cạnh tranh lợi dụng điều này để làm mất uy tín và hình ảnh
của công ty chúng ta”.
“Anh chỉ cần quan tâm đến tình hình công ty, không cần xen vào chuyện của Kiều Mạn Phàm.” Kiều Mạc Khiêm bình tĩnh nói.
“Cô Mạn Phàm...” Giám đốc PR vui vẻ, anh cũng không muốn làm việc nhảm nhí, giờ xem như là không thấy, không biết gì hết vậy.
Nếu Kiều Mạn Phàm là con gái ruột của hắn, hắn sẽ trực tiếp đánh chết.
“Con bé nên nghĩ đến hậu quả trước khi làm ra loại chuyện này.” Kiều
gia không còn muốn chùi đ*t cho cô nữa, thúi quá không ai mà kiên nhẫn
được.
Giờ đã đến lúc để cho cư dân mạng vui đùa, trắng trợn xóa các topic và cấm ngôn sẽ chỉ khiến mọi người càng thêm tức giận.
Mọi người cứ lên mạng, ăn dưa, tiện thể bày tỏ ý kiến. Nếu đến việc
nói mà cũng không được nói nữa thì sẽ thành ‘Tập đoàn Đông Phương của
bọn mày được lắm, có nhiều tiền muốn làm gì cũng được, trâu bò, trâu bò
...’
Như vậy ngược lại sẽ liên lụy đến Tập đoàn Phương Đông.
Chặn cũng không bằng thưa, cứ để bọn họ thích nói gì thì nói cái đó.
Đương nhiên sẽ có những chuyện gây bất lợi cho hình tượng Tập đoàn
Phương Đông, lúc đó phòng quan hệ công chúng sẽ ra tay.
Kiều Mạc Khiêm cúp điện thoại, nhìn vào đường cổ phiếu của tập đoàn
trên thị trường chứng khoán đang sụt giảm từng chút một. Mỗi lần giảm
như vậy là rất nhiều tiền đã bị bốc hơi vô ích.
Sắc mặt Kiều Mạc Khiêm dần trở nên lạnh lẽo, những tia sáng yếu ớt từ màng hình máy tính hắt trên khuôn mặt khiến hắn trở nên quỷ mị dọa
người.
Ăn một quả dưa của chính mình khiến Kiều Mạn Phàm càng hiểu rõ hơn
phong cách làm việc của nguyên chủ, kiêu ngạo, ương ngạnh rất bá đạo và
nói chuyện rất thẳng thắng, tạo cho người ta cảm giác EQ thấp.
Đi tới đâu, bản thân phải ngầu nhất tới đó.
Kiều Mạn ăn dưa đến đầu óc choáng váng. Phát hiện trời đã gần sáng,
cô quyết định xóa những bài chỉ trích Kiều Ngữ Phù trên Weibo của mình
đầu tiên.