Quý Ly nghe âm thanh ở đầu giây bên kia, điên cuồng đắc ý lăn lộn trên giường
Đêm nay...
Chính là sự bắt đầu của đồng phục play! Há há há!!
*
3 giờ sáng.
Quý Ly chờ đợi đã lâu, nhắn tin cho Đỗ Trọng thì không thấy trả lời. Cuối
cùng cũng không đợi được nữa, mang theo một bụng oán khí chìm vào giấc
ngủ sâu.
Không biết qua bao lâu, Quý Ly vô thức nhúc nhích một cái.
Trong nháy mắt Quý Ly tỉnh táo lại, phát hiện hông mình đang bị ôm, còn Đỗ Trọng thì đang ngủ say.
Quý Ly cúi đầu nhìn.
Vậy mà còn chưa thay quần áo... Rốt cuộc anh ấy về muộn đến mức nào...
Nhìn khuôn mặt đẹp trai thiếu huyết sắc, oán giận trong lòng Quý Ly nháy mắt tiêu tan, tất cả chỉ còn lại là sự đau lòng.
Quý Ly không dám lộn xộn, sợ Đỗ Trọng sẽ tỉnh lại, cậu nhắm mắt lại, dứt khoát cùng ngủ.
Lại không biết qua bao lâu.
Quý Ly mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện đang mỉm cười nhìn mình một cách si ngốc.
Quý Ly theo bản năng vươn tay ôm cổ Đỗ Trọng.
"Anh lại cho em leo cây."
Quý Ly buồn bã nói.
"Xin lỗi, thực xin lỗi, xin lỗi em..."
Đỗ Trọng trịnh trọng nói lời xin lỗi với đối tượng của mình.
"Tối hôm qua em gửi cho anh ba mươi sáu tin nhắn. Em không dám gọi điện, em sợ làm phiền anh.." . Truyện Mỹ Thực
"Anh biết, trong lòng anh đã khiển trách bản thân vô số lần. Xin lỗi em."
Đỗ Trọng áy náy, bàn tay to lớn khẽ khàng vuốt ve cái gáy của Quý Ly...