"...Giáo sư, nếu con không nhầm, thì ý của thầy là hôm trước thầy đã nấu xong?" Harry đột nhiên thấy miệng mình đau nhói, thế vì lý do nào mà hôm nay y phải nhổ răng chứ!
"Bởi vì ta muốn nghiên cứu một loại độc dược cần răng của griffin." Snape lật lật cuốn sách trong tay "Mi nên cảm thấy vui vì ta đã biết dược hiệu răng mi với răng của griffin có khác nhau, bằng không..."
"...Con còn phải thông báo cho bọn Ron, con về trước, giáo sư." Harry vội đẩy cửa, y sợ mình còn ở lại đây thêm giây phút nào nữa thì y cắn chết hắn ta mất.
Moni ăn tối xong rồi trở về ký túc xá, vừa bước vào đã dùng ánh mắt kì lạ nhìn Harry đang cầm máy truyền tin trên giường "Harry, hôm nay cậu không...bị cấm túc hả?"
"Mai là ngày cuối." Nghe Harry nói vậy, Moni gật đầu hiểu rõ, xem ra chuẩn bị đánh boss.
Harry mặt than ngồi trên giường, thoát khỏi bể khổ sao? Trước khi Snape nghiên cứu xong cái độc dược cần răng của griffin kia thì y có cần van xin thầy ấy đổi vị độc dược mọc răng không!
Hôm sau, Hermione há hốc nhìn Harry và Moni ăn như chết đói tám đời "Ừm...Harry, hai người, đói lắm sao?" Nếu cô nhớ không lầm, sáng họ cũng ăn giống thế mà trưa cũng ăn giống vậy, Hermione thật sự lo lắng cho dạ dày của cả hai.
"Không sao Hermione, chỉ là hai người bọn tớ hôm nay có hơi đói thôi." Hermione nhìn chồng dĩa hai người ăn...hơi đói đây á hả?
Không có cách nào khác để xác định hai người có ổn không, Hermione chỉ đành nhìn Harry và Moni xơi thêm chồng dĩa nữa. Hai chàng trai sau khi ăn xong nhẹ nhàng xoa xoa bụng, nếu không phải năng lượng tiêu hao lúc sử dụng trạng thái nửa thức tỉnh quá nhiều, thì hai người bọn họ cũng không cần phải ăn nhiều đến thế.
Sau khi xác nhận hai người còn lại trong phòng đã ngủ say, cả hai mới khoác áo tàng hình đến nhà vệ sinh bỏ hoang tầng hai, Snape đã chờ sẵn ở đó.
"Potter?" Snape cảm nhận được có gì đó lại gần, nhưng không thấy bóng ai.
"Giáo sư." Harry xốc áo choàng tàng hình, Moni không dấu vết dịch sang bên cạnh hai bước. Uy nghiêm thường ngày của giáo sư Snape cao quá, cậu không dám đứng gần quá.
"Draco và Weasley đâu?" Snape nhíu mày, xem ra phải chấn chỉnh lại quan niệm thời gian của Draco rồi.
Nhắc tào tháo là tào tháo đến, Draco vội vã chạy về phía này "Xin lỗi, giáo sư, con mém đụng Flich, nên đổi sang đường vòng."
Đợi thêm năm phút nữa, Ron vẫn chưa đến, Snap đen mặt "Potter, nói cho Weasley biết, nghiên cứu gần đây của ta cần xương của động vật biển, không biết cậu ta có thể cung cấp hay không?"
Harry vội vàng mở máy liên lạc gọi Ron: "Ron, sao cậu chưa đến!"
"...Harry, cậu có thể nhờ giáo sư Snape kéo giáo sư McGonagall khỏi cửa ký túc xá Ravenclaw được không?" Giọng nói tuyệt vọng của Ron chạy ra khỏi máy liên lạc, cậu đứng đây hai mươi phút rồi, sao giáo sư McGonagall vẫn còn đang tám vậy!
"...Giáo sư, giáo sư McGonagall đứng trước cửa ký túc xá Ravencalw, Ron không ra được."
"Nhất định phải có Weasley sao?"
"Năng lực làm nhiễu của Ron rất cần thiết." Tiếng hét của hải yêu có tác dụng rất lớn đối với mấy sinh vật linh hồn không đầy đủ.
"..." Snape im lặng một chút, sau đó thả thần hộ mệnh của mình ra "Minerva, khi nãy tôi hình như thấy Dumbledore và Grindelwald vào rừng Cấm."
Đám người Harry há hốc miệng nhìn hưu cái vội vàng chạy đi "Giáo, giáo sư..."
"Sao?" Snape nhíu mày.
"Cái này, cái đó..." Harry không biết nên đánh giá hành động của Snape thế nào.
"..." Hình như y biết vì sao mớ đá quý trong đồng hồ cát lại đi nhanh thế rồi.
Không lâu sau, một thần hộ mệnh mèo đốm xuất hiện, giọng nói của giáo sư McGonagall bay ra khỏi miệng nó "Tôi đã biết, Albus đang nghĩ cái gì vậy chứ! Nhỡ đâu bị nhóm học sinh thấy thì sao! Chẳng nhẽ để tôi nói với bọn nó là Grindlewald là người yêu thầy ấy hay gì!"
Ha hả, mong hiệu trưởng Dumbledore bình an. Harry lặng thinh nhìn Ron hổn hển chạy đến "Giáo sư, người đến đủ rồi, thầy đi trước đi."
"Không, ta chờ bọn mi ở đây, nếu sau hai tiếng bọn mi còn không đi lên thì ta đi xuống nhặt xác bọn mi." Snape nhét độc dược vào tay Harry, nhìn bọn họ nhảy xuống cửa vào.