"Chết tiệt, hệ thống này có bệnh!" Trần Giai Kiệt nhịn không được mắng một câu.
Thẩm Thanh Thu vẫn luôn thực an tĩnh lại chú ý tới động tác của Tiêu Mộ Vũ,
đồng thời thấy được số trang cùng số đề bài. Trầm ngâm một lát nàng mở
miệng nói: "Mộ Vũ em cũng không đoán sai, thật là muốn tìm căn phòng có
tọa độ 29 bên trái, 24 phía trước. Con số vừa vặn đối thượng với số
trang cùng số đề bài, hiện tại vô pháp đọc đề mục, bởi vì chưa từng có
ai vào căn phòng này, như vậy cần phải có người đi vào xem."
"Nếu em đoán không sai, con số đặc thù không chỉ có 29,24 mà còn là 19,14;
còn có 9,4 cùng 39,34." Tiêu Mộ Vũ vừa nói vừa mở ra tài liệu ôn tập vật lý, lật số trang nhìn đề mục phía trên, Thẩm Thanh Thu thấy thế cũng
thò lại gần cùng nàng nhỏ giọng nói thầm.
Trần Giai Kiệt có điểm mờ mịt: "Đều có 4 cùng 9, có phải vì tất cả căn phòng đều mang số 409 không?"
"Ừm, phía trước chỉ là suy đoán, nhưng hiện tại đề mục này xuất hiện ngược
lại chứng thực tôi suy đoán, chỉ cần xác nhận căn phòng này chính là
phòng tuần hoàn chết, liền tiến thêm một bước nghiệm chứng kết luận."
Tiêu Mộ Vũ dùng ngón tay gạch dưới một đạo đề, đáp lại nói.
Trong bốn người hiện tại, chỉ có Thẩm Thanh Thu điện tích dương, cho nên căn
cứ ký hiệu trên cửa, nàng là người có thể lập tức đi đến 29, 24. Thời
gian khẩn cấp thật sự không có biện pháp, Thẩm Thanh Thu không thể không lấy đại cục làm trọng.
Nàng nhìn Tiêu Mộ Vũ, Tiêu Mộ Vũ so cái
thủ thế chỉ chỉ giao diện chính mình, nhẹ giọng nói: "Liên hệ qua nhóm,
nắm chặt thời gian." Thẩm Thanh Thu gật đầu, ý bảo chính mình minh bạch.
Nàng hít vào một hơi đi qua. Quẹo trái, quẹo trái, quẹo trái, quả nhiên là bốn lần tuần hoàn.
Mấy người Tiêu Mộ Vũ trơ mắt nhìn Thẩm Thanh Thu đột nhiên bị hút vào trong cửa, cho dù đã có chuẩn bị, thấy một màn như vậy, trái tim Tiêu Mộ Vũ
vẫn ngăn không được kịch liệt nhấc lên.
Mà lúc này đề mục bị che lấp trên sách, dần dần trở nên rõ ràng.
"Đinh, chúc mừng Thẩm Thanh Thu kích hoạt vòng thử thách mấu chốt —— kỳ thi mê cung từ trường. Môn thi trong vòng này là: Vật lý. Thời gian đáp đề: 10 phút! Vì đây là phó bản đoàn đội, kết quả thi sẽ căn cứ vào điểm trung
bình, điểm đầy đủ là 45 điểm, kết quả chung cuộc trên 27 điểm coi như
đạt tiêu chuẩn. Quyền giải thích kỳ thi này thuộc về hệ thống!"
Trần Giai Kiệt, Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm: "......"
Tiêu Mộ Vũ trong lòng đột nhiên khẩn trương lên, không biết Thẩm Thanh Thu rơi vào trong phòng thế nào rồi.
Trận khảo thí này rõ ràng chỉ nhằm vào các nàng, những học sinh kia lúc này
chỉ đơn thuần là NPC, bởi vì hệ thống vừa dứt lời, năm người các nàng
trong nháy mắt xuất hiện trên một mặt phẳng vuông giống như bàn cờ.
Bốn người Tiêu Mộ Vũ lần lượt ngồi trong bốn góc, mà Thẩm Thanh Thu người
đã kích hoạt trận khảo thí này, ngồi ở vị trí chính giữa.
Thấy
được tất cả đồng đội, Trần Giai Kiệt kìm nén không được muốn mở miệng
nói chuyện, lại phát hiện căn bản phát không ra bất luận âm thanh gì.
Tiêu Mộ Vũ nguyên bản sắc mặt thả lỏng tức khắc khẩn trương lên, nhưng còn
không kịp làm cái gì, âm thanh hệ thống lại lần nữa vang lên.
"Khảo thí đã bắt đầu, thí sinh vui lòng tuân thủ nội quy trường thi, cấm châu đầu ghé tai, cấm lớn tiếng ồn ào. Phàm là ý đồ gian lận, điểm thi lập
tức bằng 0, cho nên vui lòng không trao đổi đáp án lẫn nhau. Đề thi và
phiếu trả lời sẽ được phát bên dưới, thí sinh có ba phút đọc đề và điền
đáp án."
Tiêu Mộ Vũ ngồi ở góc trái bên dưới, vừa vặn có thể
nhìn đến Thẩm Thanh Thu ngồi giữa đối diện chính mình, còn có Tô Cẩn.
Thẩm Thanh Thu biểu tình có chút ngưng trọng, bởi vì nàng đã thấy được
phiếu trả lời.
Phiếu trả lời ở dạng tiêu chuẩn, mặt trên có năm đề bài, nhưng chỉ đề bài thứ nhất có chữ viết. Viết chính là: Mời viết ra vị trí của bốn đề bài trong lần khảo thí này. Chỉ đề cuối cùng
trong bốn đề có hình ảnh từ trường và điện trường, mặt khác chỉ có một
khối khu vực trống.
Bốn đề bài nằm trong tài liệu ôn tập do lão sư vật lý mang theo vào, một quyển sách thật dày, nơi nào chỉ có bốn đạo đề.
Vừa nhìn thấy phiếu trả lời, Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm, Trần Giai Kiệt đều biến
sắc mặt. Trần Giai Kiệt liếc Tiêu Mộ Vũ phía bên trái, còn có Tả Điềm
Điềm phía trước, trong nháy mắt tâm loạn như ma.
Chưa tính đến
việc bọn họ có thể giải được đề vật lý cao trung hay không, nếu ngay cả
đề bài còn không biết, làm kiểu gì cũng sẽ 0 điểm. Cứ như vậy, cho dù
Tiêu Mộ Vũ Thẩm Thanh Thu đạt điểm tuyệt đối, bọn họ cũng khó có thể đủ
tư cách.
Tuy rằng Trần Giai Kiệt nghe xong Tiêu Mộ Vũ cùng Thẩm
Thanh Thu đối thoại, có thể đoán được bốn đề bài này nằm chỗ nào, nhưng
là một người trưởng thành hơn 30 tuổi, lăn lê bò lết trong xã hội mười
mấy năm, cho dù biết đề mục cũng không hẳn là biết cách giải. Hắn đặt hy vọng ở Tô Cẩn cùng Tả Điềm Điềm, nhưng các nàng khả năng sẽ không biết
đề mục.
Hắn nhịn không được lau mồ hôi rịn ra trên trán, rồi lại buộc chính mình bình tĩnh lại.
Bên kia hệ thống lại bắt đầu nói chuyện, "Vững vàng bình tĩnh, nghiêm túc làm bài. Làm sao tìm ra bốn đề vật lý, các
bạn là học sinh ban khoa học tự nhiên, không cần giám khảo thêm vào nhắc nhở, hiện tại bắt đầu đáp đề!"
Nói xong, thậm chí thực hợp
với tình hình mà gõ vang lên tiếng chuông khảo thí. Tiếng "Đang đang"
vang lên làm lòng người sợ hãi, cùng lúc đó, khoảng cách giữa năm người
trong nháy mắt kéo xa, lẫn nhau nhìn qua chỉ có thể nhìn đến người ngồi ở kia, đến nỗi đang làm gì cơ bản đều xem không rõ ràng.
Tô Cẩn
cùng Tả Điềm Điềm phần lớn thời gian vẫn luôn bị chia tách với đội, rất
nhiều tin tức căn bản không có biện pháp thảo luận.
Sau khi bị
chia cắt với Trần Giai Kiệt, hai người thực may mắn được truyền tống đến cùng một chỗ, các nàng đều nắm được manh mối cơ bản, cũng phát hiện sự
tồn tại của căn phòng tuần hoàn chết.
Trước khi tiến vào khảo
thí, Tô Cẩn cùng Tả Điềm Điềm đang đi tìm căn phòng tuần hoàn. Đồng thời Tô Cẩn vẫn luôn chú ý tin tức trong nhóm, cho nên một khắc tiến vào
đây, cô thấy được Thẩm Thanh Thu nhanh chóng phát vào ba tổ hợp số 29,
24; 19, 14 và 9, 4, cô chỉ cầu nguyện Tả Điềm Điềm cũng thấy được.
Những tổ hợp số này quy luật thực rõ ràng, Tô Cẩn thực mau liền đoán được nó
có liên quan đến phòng 409, cô rất nhanh tìm ra một tổ hợp số đối xứng
khác, 39, 34.
Trong lòng có một ý niệm, kịch liệt đến làm tay cô
phát run, cô nhanh chóng mở trang 4, trang 9, lật từng trang thẳng đến
trang 39 cô thấy được một hình vẽ quen thuộc, là hình ảnh điện trường từ trường, giống hệt với yêu cầu ở đề cuối cùng, lại nhìn thấy đề đánh số
34, tức khắc đột nhiên nhanh trí.
Mà bên kia Tả Điềm Điềm hiện tại đầu óc trống rỗng, cái trán mồ hôi lạnh ứa ra, trong đầu lộn xộn tin tức gì đều đang cuồn cuộn.
Cô vẫn luôn hít sâu, cuối cùng cầm lấy bút, nhanh chóng viết xuống phiếu trả lời năm cái đáp án.
Trận khảo thí này quyết định sinh tử, không nên như vậy qua loa, cho dù mất
đi Tiêu Mộ Vũ Thẩm Thanh Thu chỉ đạo, thân là người chơi chính mình cũng không nên cái gì đều không biết, chính mình nhất định từng được đến
nhắc nhở.
Đồ vật xuất hiện trong mê cung, cơ bản không có thứ gì
liên quan đến tài liệu ôn thi. Đề thứ nhất yêu cầu chỉ ra vị trí bốn đề
bài, khẳng định là muốn hỏi các đề kia nằm ở trang mấy, đánh số bao
nhiêu, vậy manh mối nên là con số.
Ở nơi nào gặp qua con số đây?
Cô nhắm mắt lại siết chặt nắm tay đau khổ hồi ức, đột nhiên cô mở bừng
mắt, nhanh chóng lật sách ra, tiếp theo vùi đầu nhanh chóng viết lên.
Bởi vì cấm ngôn hơn nữa lẫn nhau khoảng cách quá xa, toàn bộ trường thi an
tĩnh giống như chết, chỉ có thể nghe thấy tiếng chính mình đặt bút viết
xuống.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tiêu Mộ Vũ là
người đầu tiên buông bút. Nàng nhìn chằm chằm bài thi chính mình một
lần, sau đó bắt đầu đem ánh mắt đặt ở trường thi.
Lúc mới tiến
vào bởi vì quá mức khẩn trương, chưa kịp xem hoàn cảnh xung quanh, lúc
này nàng mới có thể tỉ mỉ quan sát địa phương này.
Một cái sân
vuông vức, lúc chưa được giãn ra khoảng cách nàng nhìn không rõ ràng,
trường thi này là một mặt phẳng hình vuông, giống như một đám khối
vuông.
Thẩm Thanh Thu ở vị trí chính giữa, trong lòng Tiêu Mộ Vũ
có so đo, ánh mắt từng li từng tí xem đi qua, ngang 23, 24, 25, Thẩm
Thanh Thu liền cách nàng 25 ô vuông, vậy trường thi này chính là bản vẽ
mặt phẳng 49x49 của mê cung. Nhưng tại sao không thấy từ trường? Nó
không được thiết lập sao?
Ngay khi Tiêu Mộ Vũ suy tư, Thẩm Thanh
Thu ngồi chính giữa làm một động tác, cách xa như vậy cũng không nhìn rõ nàng ấy đang làm gì, thế cho nên Tiêu Mộ Vũ nhíu mày, nàng muốn biết
Thẩm Thanh Thu đang làm gì, nếm thử lý giải một hồi lâu, Tiêu Mộ Vũ mới
nhanh chóng ngẩng đầu.
Trên đỉnh đầu các nàng đồng dạng là một
mảnh khu vực đối xứng, có bốn điểm tròn liên tục bắn ra từ tâm. Ba khối
khu vực kia cách khá xa, Tiêu Mộ Vũ thấy không rõ, nhưng điểm tròn trên
đỉnh đầu nàng đã bắt đầu chuyển động tròn quanh khu vực này.
Đầu
tiên nó thuận kim đồng hồ đi nửa vòng, lại nghịch kim đồng hồ, cuối cùng đánh vào rìa hình vuông rồi biến mất không thấy. Sau khi điểm tròn biến mất, bên kia điểm tròn mới lại bắt đầu xuất phát, tiếp tục chuyển động. Nhưng thực hiển nhiên tốc độ không giống nhau, vòng tròn lớn nhỏ cũng
bất đồng, thế cho nên lần này vị trí va chạm thay đổi, nhưng vẫn đánh
vào bên rìa, như cũ biến mất.
Đến lần thứ tư, điểm tròn kia tinh
chuẩn vô cùng dừng ở góc dưới bên trái, lần này nó không có biến mất, mà là bắn ra khu vực kia. Tiêu Mộ Vũ con ngươi hơi mở, rộng mở thông suốt.
Mà âm thanh hệ thống lại lần nữa vang lên, "Đã đến giờ, đình chỉ đáp đề!"
Năm phiếu trả lời đồng thời bị thu hồi, khoảng cách trường thi cũng trở về vị trí ban đầu, năm người tức khắc được kéo gần lại.
Vài đạo ánh sáng màu đỏ ngang dọc đan chéo rà quét trên bài thi, năm quầng
sáng treo trước mặt bọn họ, đối ứng tên năm người. Đây là công khai chấm bài thi, cũng là công khai xử tội!
Cho dù là Tiêu Mộ Vũ cũng nhịn không được khẩn trương, chặt chẽ nhìn chằm chằm năm phiếu trả lời đang được phê duyệt ở kia.
Đề thứ nhất được chấm điểm nhanh nhất, bốn người đều đạt 5/5 điểm, chỉ Trần Giai Kiệt 4 điểm, bởi vì không viết đáp án đầy đủ.
Trần Giai Kiệt ấn trái tim cơ hồ ngất, hắn dùng sức xoa mặt, ảo não không
thôi. Dư lại bốn đề hắn đều viết lời giải, hắn càng nghĩ càng sợ hãi,
sắc mặt tái nhợt, nhìn đồng đội chính mình, đầy mặt suy sụp.
Tiêu Mộ Vũ trấn an mà nhìn hắn một cái.
Đề thứ hai, chính là đề cơ bản về từ trường. Trần Giai Kiệt đã sớm trả lại kiến thức vật lý cho lão sư, nhưng vô cùng may mắn chính là, trên đường hắn gặp được lão sư vật lý lớp bảy, bởi vì dọc theo đường đi quá mức sợ hãi, ông ấy vẫn luôn lải nhải vấn đề từ trường cùng Trần Giai Kiệt.
Phương pháp phán đoán lực Lorentz, công thức tính toán, quỹ đạo vận động của electron, Trần Giai Kiệt đều nghe hết. Đề thứ hai này Trần Giai
Kiệt được 6/8 điểm, bởi vì còn trả lời sai một chút nên bị lọt 2 điểm.
Những người khác như cũ là 8/8 điểm.
Ba đề tiếp theo tình huống liền có chút không xong, đề thứ ba chỉ có hai
người được 10/10, một người là Tiêu Mộ Vũ, người còn lại là Tô Cẩn. Tả
Điềm Điềm được 6/10, Thẩm Thanh Thu 5/10, Trần Giai Kiệt 4/10 bởi vì chỉ làm đúng được câu hỏi thứ nhất.
Đề thứ tư cùng đề thứ năm là đề
tổng hợp về từ trường điện trường, thuộc loại hình đề nâng cao trong thi đại học, hai đề tổng cộng năm câu hỏi. Một đề 10 điểm, một đề 12 điểm,
trong thời gian 10 phút muốn giải xong hai đề nâng cao là đều không thể, cho nên hai đề này trừ bỏ câu đầu tiên, mấy người Tô Cẩn đều không kịp
làm gì, bọn họ trong lòng hiểu rõ, khẩn trương đến sắp hít thở không
thông.
Phiếu trả lời được duyệt xong đầu tiên chính là của Tiêu Mộ Vũ, đại khái chấm bài cho học bá luôn là việc đơn giản nhất.
Mà thành tích kia một con số 43 chói lọi, khiến vài người cùng kêu lên hít một ngụm khí. Trong mười phút giải xong bốn đề vật lý từ trường, thậm
chí có hai đề nâng cao, đây là loại trình độ biến thái gì vậy!
Ngay cả hệ thống đều có chút khó có thể tin, xem xét phiếu trả lời của Tiêu Mộ Vũ mấy lần, kết quả cuối cùng vẫn là 43 điểm!
Hệ thống lần này không có ra tiếng, theo sát, điểm số của Trần Giai Kiệt,
Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm đều lục tục ra tới. Bọn họ tuy rằng không giải xong hai đề cuối, nhưng ba người cực kỳ ăn ý, đem công thức cùng lời giải
đều viết đến chỉnh chỉnh tề tề.
Tô Cẩn cùng Tả Điềm Điềm càng là
đem trong đầu công thức từ trường điện trường, chuyển động tròn, mọi thứ liên quan đều viết vào giấy, thế cho nên được thưởng thêm 3 điểm. Lúc
nhìn đến điểm số, trong lòng các nàng chỉ có một ý niệm, lão sư vật lý
không nên khinh thường các nàng!
Cuối cùng Trần Giai Kiệt tổng
điểm là 19, Tô Cẩn 28 điểm, Tả Điềm Điềm 23 điểm, cố tình điểm của Thẩm
Thanh Thu vẫn chưa ra, ba người Tô Cẩn hãi hùng khiếp vía, nhưng thật ra Tiêu Mộ Vũ cùng Thẩm Thanh Thu rất bình tĩnh.
Nhưng mà hệ thống lại lần nữa ném ra một quả bom, "Chú ý, lần này đội Tiêu Mộ Vũ đạt được, hệ thống sẽ xóa đi người điểm cao
nhất và người điểm thấp nhất, lấy điểm trung bình của ba người ở giữa!"
Hệ thống lạnh như băng nói xong, Thẩm Thanh Thu vẫn chưa ra điểm! Theo lý
thuyết hệ thống chấm bài thi thực mau mới đúng, cố tình vì xây dựng bầu
không khí khẩn trương, nó không chịu thống khoái cho điểm.
Mấy người Trần Giai Kiệt có chút phát ngốc, bọn họ lại một lần ý thức được hệ thống làm như vậy là đang cố tình chơi xỏ bọn họ.
Tiêu Mộ Vũ chính là vương bài của cả đội, xóa một người điểm thấp nhất mang
đến hiệu quả và lợi ích, hoàn toàn đền bù không được tổn thất mất đi
Tiêu Mộ Vũ người có điểm cao nhất.
Nếu Thẩm Thanh Thu không thể
vượt qua 30 điểm, bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Chính là Thẩm Thanh Thu đề số ba chỉ được 5 điểm, hai đề cuối cùng sao có thể bắt
được 12 điểm đây?
Ngay cả Tiêu Mộ Vũ trái tim đều ninh lên, nhịn
không được mở miệng nói: "Tôi xin mời trọng tài Thiên Võng, hệ thống vi
phạm quy tắc trò chơi, tự tiện sửa đổi giả thiết."
"Cô nói cái gì?" Lúc hệ thống nói ra những lời này, trong âm thanh máy móc lại mang theo cảm xúc khó có thể tin của nhân loại.