Đế quốc Witte bên kia hẳn là biết nguyên soái của bọn họ trường kỳ ở
trạng thái cuồng bạo, mà Alpha ở vào trạng thái như vậy dù có kết hợp
với Omega, cũng rất khó khôi phục bình thường.
Chỉ có số rất ít Omega có tinh thần lực cường đại dị thường mới có thể chải vuốt được tinh thần lực của nguyên soái bọn họ.
Dưới tình huống như vậy, đế quốc Witte bên kia đưa tới một Omega tinh thần
lực cường đại, nghĩ như thế nào cũng thấy không đúng.
Lòng Ray
tràn đầy nghi hoặc, người bên cạnh hắn ta thật ra lại không nghĩ nhiều:
"Anh không thấy tin tức bên đế quốc Witte bên kia sao? Signa này lúc bắt đầu là phải gả cho Dino, Dino không muốn kết hôn va cậu ta, muốn cưới
Serena, nên cậu ta mới có thể dưới cơn tức giận đến đây hòa thân."
"Dino hiện tại xui xẻo rồi, nhưng cũng là hắn xứng đáng."
"Đúng đó, Omega tốt như vậy mà hắn không cần!"
......
Những người này lúc mới bắt đầu không có ấn tượng gì với Ngôn Cảnh Tắc, càng
coi trọng Serena, nhưng hiện tại Ngôn Cảnh Tắc trị khỏi cho Tô Mặc
Tu...... Bọn họ nhìn hắn đặc biệt thuận mắt.
Ray còn muốn nói cái gì đó, bỗng nghe được lại có người nói: "Mau xem, nguyên soái lại đỏ mặt nữa kìa!"
Ray nghe vậy, vội vàng đi nhìn video, quả nhiên nhìn thấy trên gương mặt tái nhợt của Tô Mặc Tu mang theo nét ửng hồng.
Hắn ta ho nhẹ một tiếng: "Nguyên soái cả ngày mang mặt nạ, mặt đặc biệt trắng, nên mới có thể như vậy......"
Hắn ta vừa dứt lời, liền thấy mặt Tô Mặc Tu càng đỏ hơn, nói chuyện cũng
không thông thuận nữa: "Chúng ta...... Chúng ta, bây giờ... hiểu biết
lẫn nhau một chút?"
Tô Mặc Tu biết thân phận của người trước
mắt, nhưng trước kia y vẫn chưa hiểu biết kĩ lưỡng về người này, chỉ
biết người này là con trai của hầu tước Will đế quốc Witte, từng có một
đoạn tình cảm với đại hoàng tử Dino của Witte, còn tên...... Hình như
gọi là cái gì đó Na?
Alpha trong thời gian ngắn tiến vào kỳ
cuồng bạo sẽ cảm thấy mình cực kỳ cường đại, có một loại cảm giác khó có thể miêu tả, nắm giữ hết thảy, làm người ta nghiện.
Nhưng thời gian dài kỳ cuồng bạo lại sẽ khiến bọn họ rất thống khổ.
Trước kia y luôn thấy rất phấn khởi, khó có thể đi vào giấc ngủ, có đôi khi
rõ ràng đã cảm giác được thể lực chống đỡ hết nổi, nhưng chính là không
có biện pháp đi vào giấc ngủ.
Tinh thần lực hỗn loạn còn sẽ làm y khắc chế không được muốn giết chóc...... Y không thể không mỗi ngày
dùng đại lượng thời gian để khắc chế loại ý tưởng này của mình.
Vì thế, y cũng không rảnh đi quan tâm chú ý chuyện khác.
Y thật sự cảm thấy, còn như vậy đi xuống, y sẽ sống không quá 50 tuổi.
Thật ra y cũng không quá muốn sống...... Alpha trong kỳ cuồng bạo không có
hứng thú gì với đồ ăn linh tinh, nói cách khác y không chỉ mất ngủ còn
bệnh kén ăn, tồn tại thật sự không có ý nghĩa gì!
Nhưng hiện tại...... Y cảm thấy hết thảy xung quanh đều phá lệ tốt đẹp, Omega trước mắt càng làm y mê say.
Y thậm chí ngửi thấy được mùi dâu tây thơm ngọt trên người Omega này.
Từ từ, không phải y không thể ngửi được mùi tin tức tố của người khác ư? Tại sao có thể ngửi được mùi dâu tây?
Là bởi vì y đã đánh dấu Omega này ư?
Nhưng sao y hoàn toàn không có cảm giác?
Thôi, nghĩ mấy chuyện này đó không có ý nghĩa gì, y chỉ cần biết rằng người
trước mắt và y có độ phù hợp rất cao, làm y vô cùng trầm mê là được!
Trước đó y thẳng thắn khinh thường những Alpha đã chịu tin tức tố ảnh hưởng,
đối diện Omega là nhất kiến chung tình ta cần ta cứ lấy, cảm thấy những
Alpha đó ý chí không đủ kiên định, nhưng hiện tại...... Y phải thừa
nhận, đây là một loại cảm giác phi thường tốt đẹp, thậm chí làm y khó có thể khắc chế.
Ngôn Cảnh Tắc cũng muốn hiểu biết quan quân trẻ tuổi trước mắt của Quang Minh quân này.
Đúng, hắn cảm thấy người trước mắt rất trẻ.
Trước khi hắn xuyên qua chắc chắn tuổi không nhỏ, dù sao hắn cảm thấy hắn so
với nguyên chủ 18 tuổi thì thành thục hơn rất nhiều.
Ngôn Cảnh Tắc đứng lên, nói với người trước mắt: "Chúng ta vào trong phòng nói?"
Bọn họ ở bên ngoài nói chuyện không biết sẽ có bao nhiêu người vây xem đó!
"Được được." Tô Mặc Tu đáp ứng ngay.
Hai người đi vào phòng.
Ngôn Cảnh Tắc thấy Alpha kia bộ dáng ngây ngốc chỉ biết đi theo chính mình,
nên cũng không đem quyền chủ động giao ra, hắn chủ động hỏi: "Anh hẳn
biết tôi là ai chứ?"
Tô Mặc Tu nghĩ nghĩ nói: "Tôi biết."
"Tôi từ lúc bắt đầu đã không muốn gả cho Tô Mặc Tu, may mắn hắn không có hứng thú với tôi......"
"Em không phải tự nguyện?" Tô Mặc Tu hỏi, y nhớ rõ y từng nghe người ta đề
qua một câu, nói người trước mắt này là bị tổn thương tình cảm, chủ động tới hòa thân......
Nhưng nhìn dáng vẻ của em ấy, tựa hồ không quá tình nguyện?
Mặt khác, người này hiển nhiên không biết thân phận của y......
"Sao anh lại cảm thấy là tôi tự nguyện?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại, lại bổ sung
một câu: "Tôi không thích tuổi quá lớn, dù sao tôi không có khả năng gả
cho hắn."
Một trong các nguyện vọng của nguyên chủ chính là không thể gả cho Tô Mặc Tu kia.
Nhưng hắn nói như vậy, trong ngôn ngữ là chướng mắt Tô Mặc Tu...... Trước đó
là muốn thử điểm mấu chốt của những người giám thị hắn, bây giờ lại là
muốn thử người trước mắt này.
Nếu những người đó hoặc người
trước mắt này không chấp nhận được hắn nói xấu một câu về Tô Mặc Tu....
Vậy thì hắn không nói thôi.
Tô Mặc Tu: "...... Em rất chán ghét hắn?"
"Tôi chưa thấy qua hắn, không tính là chán ghét." Ngôn Cảnh Tắc đáp.
"Vậy tại sao em không muốn gả cho hắn?"
"Bảo anh gả cho hoàng đế đế quốc Witte, anh nguyện ý sao?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
Tô Mặc Tu: Đương nhiên không muốn!
Cùng Ngôn Cảnh Tắc hàn huyên vài câu, Tô Mặc Tu từ trạng thái ban đầu nhất
kiến chung tình ý loạn tình mê tỉnh táo lại, ý thức được chút chuyện.
Y nhất kiến chung tình với Omega trước mắt này, nhưng Omega này không như vậy.
Omega này nguyện ý cùng y bắt đầu, nói không chừng chỉ là bởi vì...... Bị y đánh dấu.
Còn việc người này không thích Tô Mặc Tu kỳ thật cũng có thể lý giải, em ấy mới 18 tuổi, bị buộc gả cho một thủ lĩnh quân địch lớn tuổi hơn mình
rất nhiều, càng đừng nói sau khi em ấy ngàn dặm xa xôi lại đây còn bị
ném tới một nơi chim không thèm ỉa như này.
Tô Mặc Tu có điều
hiểu biết Thủ Đô Tinh đế quốc Witte, đó là một nơi vô cùng phồn hoa, có
rất nhiều thứ ăn uống vui chơi, nhưng nơi này...... Cái gì cũng không
có.
Y thế mà cho người nhốt Omega ở một nơi như này, ngẫm lại khá là quá đáng.
Y vốn dĩ đã làm chuyện rất quá đáng, hiện tại càng mạnh mẽ đánh dấu người này...... Tô Mặc Tu có loại cảm giác chính mình muốn xong rồi.
Cũng may, tuy rằng y ở trước mặt Omega này dễ dàng mặt đỏ tim đập, nhưng vẫn rất có thể giấu diếm được cảm xúc của mình, cho nên biểu lộ ra cũng chỉ có chột dạ nhàn nhạt.
"Anh thì sao, có phải anh nên giới thiệu
tình huống của mình không?" Ngôn Cảnh Tắc thấy người đối diện có chút
chột dạ, đột nhiên toát chút sở thích quái ác, không có ý tố hỏi: "Các
anh...... Có phải có rất nhiều người đang nhìn tôi và Serena, ngày đó
anh rơi xuống trước mặt tôi, có phải đã lên kế hoạch hết rồi không?"
Tô Mặc Tu bị Ngôn Cảnh Tắc hỏi như vậy, lập tức biện giải: "Không phải kế
hoạch......" lời y tuy là nói như vậy, nhưng nghĩ đến Ngôn Cảnh Tắc hỏi
có phải có rất nhiều người đang nhìn chuyện của y hay không...... Tô Mặc Tu càng thêm chột dạ.
Theo y biết, toàn bộ thuộc hạ của y có quyền hạn xem camera đều dành thời gian đi xem Omega.
"Ha." Ngôn Cảnh Tắc cười khẽ một tiếng, "Anh ở Quang Minh quân có địa vị rất cao đi?"
Tô Mặc Tu nói: "Đúng vậy......"
"Anh tên là gì?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
"Tôi tên Tu Tư, là...... Là một tướng quân của Quang Minh quân...... năm nay tôi 28." Tô Mặc Tu theo bản năng mà nói nhũ danh của mình, tuổi cũng
báo nhỏ hơn mười tuổi.
Ngôn Cảnh Tắc không hoài nghi, chỉ cảm thấy Alpha trước mắt này thật đáng yêu.
Bộ dáng nhỏ chân tay luống cuống này, thậm chí làm hắn muốn ghẹo chọc:
"Hai mươi tám tuổi à...... lớn hơn tôi tận mười tuổi......"
"Tôi còn muốn mấy tháng nữa mới đầy 28! Hiện tại kỳ thật...... Chỉ có 27." Tô Mặc Tu lại báo cho bản thân nhỏ hơn một tuổi.
Thật sự là càng ngày càng đáng yêu...... Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi: "Nhà anh có những người nào?"
Mấy chuyện này thì không cần biên...... Tô Mặc Tu nói: "Cha mẹ tôi đều đã
qua đời, cũng không có thân thích khác......" Cha y một trăm năm trước
bị đưa đến tinh cầu này, bị nhốt lại, nguyên nhân đưa đến...... Là bởi
vì cha y tổ chức một nhóm người, muốn lật đổ thể chế quý tộc của đế quốc Witte.
Còn tại sao cha y muốn làm như vậy......
Cha y thật ra là xuất thân quý tộc, sau đó liền kiến thức đến cách sống thối nát tới cực điểm của các quý tộc Witte.
Chẳng sợ những Alpha đó có Omega của mình, bọn họ cũng sẽ đi tìm con mồi
khác, đùa bỡn Beta thậm chí là Omega và Alpha xuất thân bình dân.
Tóm lại, phàm là nghĩ ra thứ gì vui, bọn họ đều sẽ chơi.
Này còn chưa tính, đại quý tộc không chỉ có không có tử hình, thậm chí...... Phạm tội cũng chả cần bỏ tù.
Giữa quý tộc với nhau có một mạng lưới quan hệ cường đại, bọn họ thậm chí
còn làm chút chuyện trái pháp luật, việc này càng khiến bọn chúng càng
thêm mà "đoàn kết", bá tánh bình thường chẳng sợ đã bị bọn chúng thương
tổn cũng không cửa khẩn cầu, có một số việc ầm ĩ lớn, cuối cùng cũng sẽ
không giải quyết được gì......
Tuy cha y xuất thân quý tộc,
nhưng ông chỉ là con riêng của một đại quý tộc, không có khả năng có
tước vị, ông thậm chí còn trơ mắt mà nhìn anh em chị em của mình chịu
xâm hại...... Ông bèn tổ chức rất nhiều người, ý đồ công khai mọi việc
làm của quý tộc, thậm chí lật đổ bọn quý tộc đó.
Đương nhiên cũng bao gồm hoàng thất.
Ông đã sớm biết chỉ sợ mình không thể thành công, bởi vậy trước tiên đưa
vài thứ đến Quang Minh tinh, sau đó ông bị bắt, bởi vì trên tay ông có
vài thứ làm quý tộc sợ hãi, nên bọn quý tộc đó thật đúng là ném ông đến
Quang Minh tinh không có network.
Cùng bị ném đi còn có những người cùng cha y khởi nghĩa.
Những người này rất nhiều là con riêng nhà quý tộc, bọn họ tuy rằng ở giới
quý tộc tử địa vị rất thấp, nhưng cũng có thể học được rất nhiều tri
thức người thường học không đến, trong số họ còn có rất nhiều nhà khoa
học.
Đúng là bởi vì như vậy nên bọn họ mới có thể đi ra khỏi
Quang Minh tinh, còn có thể chế tạo ra phi thuyền có thể tác chiến với
đế quốc Witte.
Ngôn Cảnh Tắc hỏi người trước mắt rất nhiều vấn đề, người này đều trả lời, chính là toàn bộ hành trình có chút khẩn trương.
Quang Minh quân không có mấy mống Omega xem ra là thật, nhìn một cái, Alpha này hoàn toàn chính là bộ dáng chưa hiểu việc đời.
Ngôn Cảnh Tắc càng ngày càng vừa lòng với y, cuối cùng nói: "Vậy anh cứ ở đây đi, chúng ta bồi dưỡng cảm tình."
"A...... Được!" Tô Mặc Tu đồng ý. Nói xong lại cảm thấy bộ dáng này của mình liệu có quá không Alpha không.
Nhưng cha y cũng nói, Alpha hẳn là phải yêu thương Omega, nghe lời Omega của
mình nói, không thể làm chuyện thương tổn đến Omega.
Cha y còn nói Omega đặc biệt nhu nhược, cần phải dỗ dành.
Tô Mặc Tu lôi hết tất cả lời cha mình nói từ trong đầu ra, ý thức được
mình hẳn nên khen Omega trước mắt này, liền nói ngay: "Mùi vị của em
thơm quá, là mùi vị mê người nhất tôi từng ngửi được."