Có lẽ là do ngủ bên người Hạ Băng cả một đêm nên nguyên khí Quách Thụy
Dương giống như đã trở lại. Buổi sáng khi tỉnh dậy cậu phát hiện Hạ Băng đang nằm ở bên cạnh thì trong lòng rất là vui vẻ.
Khó có được
một lần Hạ Băng thức dậy muộn hơn cậu. Quách Thụy Dương nhìn gương mặt
say ngủ của Hạ Băng thì nhịn không được cúi người hôn môi anh một chút.
Hạ Băng không có tỉnh lại. Quách Thụy Dương nằm lại trong chăn, bàn tay run rẩy duỗi đến hông Hạ Băng.
Hạ Băng mặc áo ngủ nên đai lưng hơi lỏng lẻo, bàn tay Quách Thụy Dương
chạm vào làn da Hạ Băng. Cậu nhẹ nhàng cởi bỏ đai lưng của anh, bàn tay
lưu luyến đặt lên eo anh.
Có lẽ là cảm thấy có hơi ngứa nên Hạ Băng đột nhiên tỉnh dậy mở to hai mắt.
Quách Thụy Dương lập tức rút tay về.
Hạ Băng biết Quách Thụy Dương vừa mới làm cái gì nhưng anh chỉ yên lặng
sửa sang lại áo ngủ rồi ra vẻ cái gì cũng không biết hỏi Quách Thụy
Dương: "Mấy giờ rồi?"
"À, em không biết, em cũng vừa mới thức dậy." Quách Thụy Dương đỏ mặt ngồi dậy tìm điện thoại xem thời gian.
Hạ Băng nhìn thấy Quách Thụy Dương đứng dậy, vóc dáng cậu cao ráo, bả vai
rộng lớn, dáng người cực đẹp, áo ngủ nhăn dúm dó làm cho anh có cảm giác giống như hai người vừa trải qua mây mưa cả đêm với nhau, trong lòng
không khỏi có chút phiền muộn.
Một thiếu niên tốt như vậy, tại sao lại cứ lãng phí thời gian ở trên người anh?
Hạ Băng lấy tay chải tóc một chút. Quách Thụy Dương quay đầu lại nhìn Hạ
Băng, thấy anh tóc tai bù xù, áo ngủ cũng xốc xếch rối loạn, sắc mặt
cũng rất đẹp, nhìn như thế nào cũng giống như vừa mới cùng ai đó mây mưa một phen, cậu nuốt nước miếng không dám nhìn nữa.
Đã lâu không
cùng anh ngủ chung một giường nên Quách Thụy Dương không có dũng khí hỏi Hạ Băng tại sao lại ngủ trên giường của cậu.
"Mau đi đến trường quay." Hạ Băng đứng lên nói với Quách Thụy Dương.
"Ừm."
Hôm nay Hạ Băng sẽ giả gái nên thời gian trang điểm có hơi lâu, cũng giống
như quay phim cổ trang, trước tiên anh phải đội mũ trùm đầu rồi sau đó
sẽ là mái tóc dài giả.
Thật ra cũng không phải trang điểm đậm
thậm chí nhìn qua còn rất tự nhiên, chỉ là làm cho những bộ phận tương
đối góc cạnh trên mặt của Hạ Băng trở nên nhu hòa một chút để cho giống
với đường nét khuôn mặt của một thiếu nữ.
Sau khi Hạ Băng trang điểm xong thì Quách Thụy Dương nhìn đến ngây người.
"Ca?" Cậu gọi anh một cách không chắc chắc.
"Làm sao vậy? Nhìn rất kỳ quái sao?" Hạ Băng nhìn thấy biểu cảm của Quách Thụy Dương thì quay đầu lại nhìn vào gương.
Nếu không có ai nói cho Quách Thụy Dương biết đó là Hạ Băng thì Quách Thụy
Dương nhất định không dám nhận, cậu sẽ nghĩ đây là một mỹ nữ. Ngày
thường cậu không cảm thấy Hạ Băng nữ tính chút nào nhưng sau khi được
nhân viên trang điểm thì Hạ Băng đã trở thành một con người hoàn toàn
khác.
Ngược lại Quách Thụy Dương cảm thấy hơi kỳ quái, giống như người mình để ý nhất đã bị ai đó đoạt xá.
Cũng còn may giọng nói và biểu cảm của Hạ Băng vẫn là Hạ Băng. Nhưng sau khi đến quán cà phê nơi quay phim thì Quách Thụy Dương cảm thấy Hạ Băng đã
hoàn toàn biến mất, người trước mắt cậu trở nên vô cùng xa lạ chính là
“Nữ chính” Tưởng Tuyết Nhi.
Cảnh quay đầu tiên là Nam chính Hà
Hiểu Đông và một người bạn cùng lớp đến quán cà phê Tưởng Tuyết Nhi đang làm việc để uống cà phê, Tưởng Tuyết Nhi không cẩn thận order nhầm cà
phê của nam chính, người bạn của Hà Hiểu Đông vốn dĩ muốn trả lại nhưng
Hà Hiểu Đông đã giữ lại ly cà phê kia, khi Tưởng Tuyết Nhi đến dọn dẹp
thì mới phát hiện ra.
Khi Hà Hiểu Đông nhìn thấy Tưởng Tuyết Nhi
thì tâm tình liền chấn động. Người bạn cùng lớp lén nói với Hà Hiểu
Đồng: “Cô gái này cao quá!”
Hà Hiểu Đồng không có trả lời lại.
Tất nhiên phản ứng của Hà Hiểu Đông chính là phản ứng chân thực của Quách
Thụy Dương, cậu phát hiện mình không cần diễn nhân vật này, khi cậu nhìn thấy Tưởng Tuyết Nhi do Hạ Băng thủ vai thì cú sốc trực tiếp ập đến.
Chỉ là chấn động của cậu và Hà Hiểu Đông không có giống nhau, trong lòng
cậu còn có chút sợ hãi: Rốt cuộc đây là Tưởng Tuyết Nhi hay là Hạ Băng?
Từ dáng người đến động tác đến biểu cảm không có một chút gì giống Hạ Băng, rốt cuộc đây là ai?
Trâu đạo diễn rất hài lòng với diễn xuất của hai diễn viên chính. Không nói
đến Hạ Băng bởi vì Trâu Kiến Phân hoàn toàn yên tâm về kỹ thuật diễn
xuất của Hạ Băng, mà ngay cả với Quách Thụy Dương ngày hôm qua Trâu Kiến Phân vẫn còn lo lắng về trạng thái của cậu thì biểu hiện hôm nay cũng
rất trâu bò, ánh mắt và biểu cảm của cậu đều mang theo sự kinh ngạc cùng với quý mến hoàn toàn không có dấu vết của việc diễn.
Có thể gặp được diễn viên nhanh chóng nhập diễn là một chuyện rất may mắn. Khi các đạo diễn tuyển chọn diễn viên cũng không nhất định phải đặt kỹ thuật
diễn lên hàng đầu, chủ yếu vẫn là xem xét diễn viên và nhân vật có hợp
nhau hay không, tất nhiên kỹ thuật diễn cũng cần phải ở một trình độ
nhất định. Nhưng nếu chỉ xem xét mỗi kỹ thuật diễn thì sẽ không có nhiều đạo diễn thích dùng người mới như vậy.
Ban đầu Trâu đạo diễn có
suy nghĩ rằng mình phải chỉ dạy rất nhiều cho hai diễn viên chưa có
nhiều kinh nghiệm trên màn ảnh rộng này, nhưng ngay từ cảnh quay đầu
tiên Trâu Kiến Phân đã nhận ra rằng hai diễn viên chính hoàn toàn nhập
diễn.
Điều này thậm chí còn khiến cho Trâu đạo diễn sinh ra lo
lắng, sợ rằng sau này hai người bọn họ sẽ khó thoát vai, dù sao vẫn là
diễn viên trẻ.
Ánh mắt Hà Hiểu Đông nhìn Tưởng Tuyết Nhi tràn
ngập ngưỡng mộ cùng với khát vọng không thể kiềm chế, mỗi một cảnh quay
đều khiến Trâu đạo diễn cảm nhận được nhân vật này có tình cảm vô cùng
sâu đậm.
Mà tâm lý và biểu hiện né tránh của Tưởng Tuyết Nhi cũng được Hạ Băng thể hiện rất tốt.
Có một cảnh quay trời mưa to nên Hà Hiểu Đông đứng tránh mưa dưới mái hiên quán cà phê, Tưởng Tuyết Nhi đưa ô của mình cho Hà Hiểu Đông và nói là
mình còn có một chiếc ô khác nên Hà Hiểu Đông cảm ơn rồi cầm ô rời đi,
nhưng thật ra Tưởng Tuyết Nhi không có ô mà trời thì vẫn không ngừng mưa nên Tưởng Tuyết Nhi đành phải chạy ở trong mưa về nhà, cả người đều bị
ướt đẫm.
Khi Hạ Băng đưa ô cho Quách Thụy Dương chính là dùng tư thế lảng tránh, ánh mắt hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Sau khi quay xong một vài cảnh quay thì Trâu đạo diễn càng ngày càng kinh
ngạc, thậm chí còn có cảm giác có phải hai diễn viên chính có gì đó với
nhau hay không. Nhưng sau đó lại thấy bọn họ đùa giỡn hi hi ha ha, dường như hoàn toàn không có chuyện này. Đặc biệt là Quách Thụy Dương, ngày
hôm nay và ngày hôm qua giống như hai người khác nhau.
Cảnh quay
tại quán cà phê hôm nay kết thúc sớm hơn dự kiến. Hạ Băng và Quách Thụy
Dương nói muốn đi dạo gần đây nên không ăn cơm cùng với đoàn phim, sau
đó hai người kề vai sát cánh rời đi mà không mang theo trợ lý.
“Tình cảm thật tốt.” Diễn viên Tề Vũ Sinh đóng vai bạn cùng lớp của Hà Hiểu Đông cảm thán.
Tề Vũ Sinh đã từng hợp tác với Trâu đạo diễn nên hai người rất quen thuộc.
“Quách Thụy Dương là do Hạ Băng đề cử, hình như Hạ Băng hiểu rất rõ Quách Thuỵ Dương.”
“Không ngờ hai người bọn họ lại có quan hệ tốt như vậy, còn tưởng bọn họ chỉ là xào CP.” Tề Vũ Sinh cười nói.
“Xào cái gì?” Trâu đạo diễn không biết quá nhiều chuyện trên mạng.
“Bọn họ ở trên mạng bị mọi người ghép thành một đôi.”
“Nhìn không giống một đôi, giống như bạn tốt hơn.” Trâu đạo diễn nói, “Nam với nam làm sao mà xào CP được?”
“Bây giờ nam với nam lại càng tốt, các cô gái thích xem nhất là cái này,
nhân khí sẽ rất cao. Trước đây cứ nghĩ bọn họ chỉ là một kế hoạch
marketing.”
“Nếu thực sự là như vậy thì Hạ Băng sẽ không giới thiệu Quách Thụy Dương lại đây.”
“Cho nên mới nói là không ngờ tới.” Tề Vũ Sinh thậm chí còn cảm thấy trước
đây mình đã đánh giá thấp hai diễn viên chính này, kỹ thuật diễn của hai người bọn họ rất có sức co dãn. Đặc biệt là Hạ Băng, vừa đứng trước máy quay thì giống như thành một con người khác.