Tông Minh đợi rất lâu, vẫn không đợi được phúc lợi ngày ba bữa cơm, khó
khăn lắm mới dưỡng ra được một chút sức lực đều bị đói đến bụng dán vào
lưng, cố ép bản thân đi ngủ, cho đến lần nữa tỉnh lại mới được ăn bữa
sáng là cháo loãng cùng đồ ăn nhẹ thanh đạm. Hơn nữa trên mặt người làm
thường đưa cơm cho hắn xanh xanh tím tím, còn dán mấy cái băng dán cá
nhân, Tống Minh thử hỏi một chút, nhưng rõ dàng người kia không muốn nói với hắn, đợi hắn ăn xong liền thu dọn rồi đi mất.
Trong lòng
Tống Minh có dự cảm không lành, bởi vì hôm qua hắn hỏi vài thứ, người
làm trả lời hắn sau đó bởi vậy Lăng Tiêu đánh nam hạ nhân... Vì vậy hôm
nay một câu cũng không nói với hắn...
Thực tế là, người chuyên
đưa cơm cho Tống Minh bị thiếu phu nhân Tạ Triết đánh, may là nam hạ
nhân đã kéo dài thời gian, nên khi Tạ Triết tìm thấy cửa vào phòng chứa
đồ thì Lăng Thiếu kịp thời đến, cảnh cáo Tạ Triết, mới không để Omega
đang tức giận làm ra chuyện gì nghiêm trọng. Bởi vì náo loạn cả một buổi tối, nên nam hạ nhân cũng không có cơ hội đưa cơm tối cho Tống Minh.
Cũng không biết Lăng thiếu an ủi Tạ Triết thế nào, sáng ngày hôm sau tỉnh
dậy thiếu phu nhân chính là bộ dạng đã bị đánh dấu, cả người trở về bộ
dáng của ngày đầu tiên mới gả vào Omega vui vẻ lại yếu mềm, chim nhỏ nép người bị Lăng thiếu đưa đi gặp gia đình hai bên, nhưng vì Lăng thiếu
không có ý muốn đem Omega anh tuấn trong phòng tối nhỏ kia chuyển đi,
trong lòng hắn vẫn như cũ cảm thấy thiếu phu nhân chắc chắn sẽ trộm đến
tìm Omega bị Lăng thiếu dấu kia... Nhưng hắn cũng không thể làm gì hơn,
chỉ có thể nghe mệnh lệnh của Lăng thiếu giống như lúc trước chăm sóc
Omega trong phòng tối nhỏ kia.
Nam hạ nhận mặc dù không thể chủ
động nói chuyện với Tống Minh, nhưng hắn sẽ báo tình hình của Omega cho
thiếu gia, gần đây vì thiếu gia không có thời gian đến dây dưa với Omega kia, Omega bị nhốt cũng không có bất cứ cái gì để mua vui, chỉ có thể
ngẩn ngơ, hắn nhìn thấy Omega anh tuấn dần dần gầy đi, tình trạng cũng
trở nên xấu đi?? có điều cũng đúng, bất cứa ai bị nhốt ở nơi không biết
ngày đêm trạng thái tinh thần chắc chắn đều sẽ xảy ra vấn đề, hắn đã báo chuyện này cho thiếu gia, thiếu gia lúc đầu không có bất cứ phản ứng
gì, giống như chẳng để tâm, nhưng hắn không có đi, chỉ là yên lặng đợi
thiếu gia trả lời, hắn là thuộc hạ đắc lực nhất của Lăng Tiêu, thời gian đi theo Lăng Tiêu lâu như vậy, hắn cũng có thể đoán ra ý nghĩ của chủ
nhân, hắn có thể cảm nhận được thiếu gia rất để ý Omega kia??
Quả nhiên, Lăng thiếu không lâu sau liền gọi một cuộc điện thoại, sau đó nói với hắn.
" Để Tạ Triết ra ngoài đi dạo, phái bảo tiêu đi cùng cậu ta, đến tối thì
để cậu ta trỏ lại." Sau đó lại giao phó cho hắn một số việc mới để hắn
rời đi. Nam hạ nhân mặc dù không hiểu tại sao Lăng thiếu lại để vị kia
qua đây, nhưng cũng không nghi ngờ, đi thực hiện chuyện thiếu gia giao.
Tống Minh cảm thấy hắn sắp phế rồi, một mình cô độc bị nhốt ở đây, không có
ai nói chuyện cùng, hắn ngoài ngẩn ngơ ra vẫn là phát ngốc, thậm chí còn có loại cảm giác sẽ bị nhốt ở đây đến chết.
Tống Minh luôn ngẩn ngơ thậm chí không có cảm giác được trong căn phòng tối nhỏ có người đi vào.
Cho đến khi có người khẽ ' ơ' một tiếng, Tống minh mới hồi thần lại, nhưng
hễ nhìn thấy người ở phía xa, hắn ngơ một lúc, người đối diện hắn cũng
trừng to mắt gắt gao nhìn hắn.
Tống Minh lúc đầu rất hoảng hốt,
đây là nam nhân đầu tiên hắn nhìn thấy ở đây từ khi hắn bị nhốt ở đây
ngoài Lăng Tiêu cùng người làm chăm sóc hắn kia,phản ứng đầu tiên của
hắn chính là Lăng Tiêu không phải là cho nam nhân đến thượng hắn đấy
chứ, nhưng nam nhân trước mặtkhông, nên nói là thiếu niên, cậu ta có một khuân mặt thanh tú xinh đẹp, đôi mắt lúc này mở lớn, giống như con mèo
nhỏ kinh sợ, hai má vừa hồng vừa mềm, giống như hoa nở đầu xuân, véo một chút giống như có thể véo ra nước, chiếc mũi nhỏ hơi hếch lên, đôi môi
hồng nhuận cũng hơi hé vì kinh ngạc, cả người mang đến cho người ta cảm
giác mềm mại đáng yêu.
" Là anh/cậu?" Hai người đồng thời lên
tiếng, Tống Minh nhìn kĩ diện mạo thiếu niên trong đầu lập tức hiện ra
một bóng dáng, lúc hắn đi tìm Lăng Tiêu mua thuốc tránh thai thiếu niên
kia rất dễ thương, tên cũng dễ thương, gọi là gì?? Đúng rồi Tiêu Khả!
" Sao anh/cậu lại ở đây?" hai người lại đồng thanh hỏi.
Tống Minh... cạn lời, nhìn dây xích trên hai tay với chân, hắn cảm thấy chỉ
cần nhìn thấy những thứ này là con người thì sẽ biết tại sao hắn ở đây?? Lại nhìn áo ngủ lụa màu đen trên người, Tống Minh lại may mắn hắn vẫn
còn mặc đồ có thể che đậy thân thể.
Ngược lại thiếu niên đối diện vui vẻ trả lời trước," Lăng Tiêu ca kết hôn, tôi đến xem nhà mới của anh ấy!"
" Cái gì? Lăng Tiêu kết hôn rồi?!" Đây mới mấy phút, Tống Minh mới tỉnh táo đã lần nữa choáng váng.
" Đúng vậy a, anh không biết à? Mới kết hôn hơn một tuần." Tiêu Khả không hề phát hiện Tống Minh không đúng, làm một bảo bối ngoan ngoãn hỏi gì
đáp đấy, cậu cũng có ấn tượng với Omega anh tuấn này, cũng rất có hảo
cảm. " Có điều, sao anh lại ở đây a?"
Mặt Tống Minh lúc xanh lúc
trắng, cái quỷ gì! Tên ngốc Lăng Tiêu đã kết hôn rồi còn nhốt hắn ở đây
làm cái gì?!!! Chẳng lẽ Lăng Tiêu rảnh quá? Đều có vợ rồi còn trói hẵn ở đây làm gì?!! Búp bê tình dục miễn phí? Lăng Tiêu có biết đây là phạm
pháp không a? Tống Minh càng nghĩ càng tức hung hăng đấm xuống giường.
Lăng Khả nghe thấy tiếng va chạm, lúc này mới để ý dây xích trói trên cánh tay Tống Minh, lúc này cậu có chút hoảng hốt.
" Ơ, đây là cái gì, chuyện gì vậy?"
Tống Minh sắp tức chết rồi, tức vì bản thân bị Lăng Tiêu bắt nhốt lâu như
vậy, tức vì bản thân không có tôn nghiêm bị các loại thao làm, còn tức
vì tên điên Lăng Tiêu kết hôn rồi còn bắt nhốt hắn, trong lúc phẫn nộ
hắn lại nhớ tới trước đây một tuần hình như Lăng Tiêu đúng lúc đó thao
hắn mấy ngày mấy đêm??? Còn nữa Lăng Tiêu khi kết hôn còn đến thao hắn,
đúng là đồ rác rưởi! Tống Minh càng nghĩ càng tức giận, từ tận đáy lòng
vô cùng tức giận, lồng ngực phập phồng đến lợi hại. Tiêu Khả đứng bên
cạnh quan sát cũng nhìn thấy trên cơ ngực săn chắc bên dưới áo ngủ có
rất nhiều vết tích chưa tan, với nhiều liên tưởng trong đầu, khiến mặt
cậu càng lúc càng đỏ.
"Ừm, anh với Lăng Tiêu ca rốt cuộc là quan hệ gì?"
Tống Minh tức đến ngay cả ngữ điệu nói cùng tiểu khả ai cũng không còn, " chính là mối quan hệ giống như cậu nhìn thấy."
" Nhưng, nhưng mà..."
Tống Minh đột nhiên nghĩ đến gì đó lùi lại phía sau, đồng thời còn kéo chăn cuốn quanh người.
" Đợi chút, cậu là Alpha đi? cậu đến đây làm gì?" Chẳng lẽ tên điên Lăng
Tiêu kia chuẩn bị để em họ đến lấy hắn khai bao. Thật chó chết!
" Cái kia..." Tiêu Khả định nói mình không phải Alpha, nhưng nhìn bộ dáng nam nhân giống như không có ngửi thấy tin tức tố của cậu, hơn nữa anh
họ nói với nam nhân cậu là Alpha? Nghĩ thôi đã thấy kích động rồi! Mặc
dù anh Lăng Tiêu cũng thường hận không thể rèn không thành thép nói tại
sao cậu không phải Alpha. Nhìn Nam nhân đẹp trai trước mặt, Tiêu Khả
không tự chủ được hỏi.
" Tôi là Alpha thì sao a?"
Tống
Minh nhìn biểu tình thanh thuần của thiếu niên trước mặt, lại nghĩ tới
khuân mặt Lăng Tiêu khiến người kinh diễm trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh
ánh nhìn của hắn, không tự chủ được đặt biểu cảm của hai người cùng một
chỗ nhìn vô hại nhưng thật ra đều là bông hoa ăn thịt, khiến hắn đối với tiểu khả ái thanh thuần trước mặt thêm cảnh giác.
" Cậu đừng có giả ngu với tôi... Cậu là Alpha, tôi là Omega, cậu nói sao? Hơn nữa sao cậu tìm được chỗ này." Tống Minh đoán có thê hắn đang ở một căn phòng
dưới hầm, tiện thể xem có thể hỏi ra cái gì không.
" A..." Nghe
Tống Minh nói như vậy, Tiêu Khả không tự chủ đỏ mặt, là thật thì sao?
nếu cậu là Alpha, thật sự không thích hợp ở cùng một căn phòng với Omega quần áo không chỉnh tề, có điều không phải hắn đã bị anh Lăng Tiêu đánh dấu rồi sao? Trong mùi thơm này còn có mùi vị nhàn nhạt của anh Lăng
Tiêu, nhưng mà mùi của anh họ đã rất nhạt, nêu không quá để ý sẽ không
ngửi ra... Ý? Thế này là sao? Chẳng lẽ Lăng Tiêu ca không có hoàn toàn
đánh dấu Omega soái ca này?
Tống Minh nhìn Tiêu Khả mê man lần
nữa hỏi cậu sao có thể tìm được chỗ này, suy nghĩ của Tiêu Khả bị quấy
nhiễu, theo bản năng trả lời: " Nơi khác cũng đều xem qua rồi, nhìn thấy cánh cửa mở tôi liền đi vào a."
Tống Minh nhìn Tiêu Khả giống như thật sự ngốc, liền hỏi chi tiết từ cửa nào đi vào? Đi hết bao lâu? Bên ngoài có ai.
" Chính là cửa trong một cái phòng, bên trong tối thui, rất dài, tôi đi
rất lâu mới tới." Thật ra cậu còn có chút sợ, nếu không vì muốn xem xem
bên trong rốt cuộc là cái gì cậu đã sớm chạy quay về, " Bên ngoài không
có người, chỉ có mình tôi thôi."
Tống Minh nhìn dáng vẻ Tiêu Khả
ngốc ngốc hỏi gì đáp đấy, ngoan ngoãn đứng một bên, cũng không giống
muốn làm gì hắn, ngược lại thật sự giống như không cẩn thận phát hiện ra chỗ này, hơn nữa thế mà bên ngoài không có người?! Đây tuyệt đối là cơ
hội tốt, thế là hắn tiếp tục hỏi, chuẩn bị hỏi Tiêu Khả đến cùng, có thể lấy chìa khóa ra càng tốt.
Nhưng Tống Minh nghĩ quá nhiều rồi,
Tiêu Khả ngốc, nhưng cậu cũng biết anh họ Lăng Tiêu nhốt Tống Minh ở căn phòng tối nhỏ này chắc chắn có mục đích, cậu cũng sẽ không thật sự thả
Tống Minh đi, cuối cùng xui xẻo chắc chắn là cậu, mặc dù cửa căn phòng
này chốt bên ngoài, chỉ cần là người bên ngoài là có thể mở, nhưng Tay
chân Tống Minh bị dây xích trói chặt giới hạn hành động của hắn, coi như nới dài hết mức hắn cũng không đến được cửa, càng đừng nói hắn hoàn
toàn không biết chìa khóa dây xích này ở đâu...
Rất nhanh, Tiêu
Khả đã bị người làm mời ra ngoài, Tống Minh mặc dù không hỏi ra hết,
nhưng cũng biết được một số tin tức có ích, lúc Tiêu Khả đi hắn còn
không quên kêu Tiêu Khả lần sau nhớ đến chơi, chung quy Tiêu Khả là
người duy nhất có thể đến đây " chơi".
Ở một bên khác, Lăng Tiêu ở trên điện thoại xem hết những chuyện mới sảy ra trong căn phòng kia,
lâu lắm rồi y mới thấy dáng vẻ Tống Minh nói chuyện có sức lực như vậy,
hơn nữa xem bộ dáng tức đến sắp nổ của Tống Minh khi biết y đã kết hơn,
trong lòng vậy mà có một loại cảm giác thỏa mãn lạ thường...
Cảm
giác của nam hạ nhân quả nhiên không sai, từ sau khi thiếu phu nhân Tạ
Triết và thiếu gia trở về, liền ra vẻ ở nhà im lặng bồi mấy ngày, để
tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lăng thiếu cũng để rất nhiều hạ nhân
coi chừng Tạ Triết, nhưng vẫn không phòng được, chính là vào một buổi
chiều, hạ nhân luôn đi theo Tạ Triết hoảng loạn lúng túng tìm đến nói
thiếu phu nhân căn bản không có phòng, rất có thể đã xuống căn phòng
dưới hầm, nam hạ nhân ý thức được không ổn, lập tức liên lạc với Lăng
Tiêu.
Tạ Triết đi qua hành lang vừa tối vừa dài dưới lòng đất đi
rất lâu mới nhìn thấy một cánh cửa, nỗi sợ hãi và bất an trong lòng lúc
này mới giảm đi một chút, cậu ta cầm đèn chiếu vào cánh cửa kia tỉ mỉ
nghiên cứu một lát, vừa vặn vặn cửa?? Không lâu sau, Tạ Triết liền đem
cánh cửa mở ra, cánh cửa là bị chốt từ bên ngoài, không ngờ dễ mở như
vậy, có lẽ Lăng Tiêu không ngờ cậu ta không được cho phép mà dám đi
xuống. Nhưng từ khi biết Lăng Tieu đang dấu người, còn trong đêm tân hôn cùng với người này lăn lộn, ghen tuông sắp khiến cậu ta phát điên.
Ngày Lăng Tiêu đưa cậu ta về nhà gặp cha cùng anh trai, trước một ngày lạnh
nhạt nói với cậu ta, nói đêm tân hôn đó y uống quá nhiều, sợ làm cậu ta
bị thương, nên mới không ôm cậu ta, vì để không bị gia đình hai bên nói
nhiều, trước tiên đánh dấu tạm thời cậu ta, chỉ là ở trên tuyến thể cậu
ta cắn một cái, sau đó nói đợi đền kì phát tình lần sau của cậu ta lại
đên, sẽ cho cậu ta một đêm khó quên.
Sau đó đối với cậu ta càng
dịu dàng ân cần, luôn ở bên cạnh cậu ta, khiến cho những người bạn Omega của cậu ta ngưỡng mộ đến đỏ mắt, chúc mừng cậu ta có một người chồng
hoàn mỹ. Cậu ta cảm thấy giống như đang trên mây, trước giờ chưa bao giờ vui vẻ như vậy, cậu ta biết Lăng Tiêu ca ca sẽ không vì người khác mà
không cần cậu ta! Nhưng cậu ta mơ hồ cảm thấy Lăng Tiêu bất quá chỉ là
muốn giám sát không để câụ ta đi nói cái gì với người khác, đặc biệt là
người nhà cậu ta. Cậu ta tham luyến thân nhiệt của Lăng Tiêu, cũng tự
nguyện thuận theo chồng mình, nhưng nghĩ đến trong nhà họ vẫn còn Omega
kia, trong lòng cậu ta giống như đang bị dao đâm, khiến cậu ta hoàn toàn không chịu được! Nếu như thật sự là đêm tân hôn đó không muốn làm cậu
ta bị thương như y giải thích, vậy tại sao hiện tại vẫn không đuổi người kia đi!