Hôm nay, là một ngày vô cùng trọng đại của Lăng gia, cả thành phố A đều
biết hôm nay là hôn lễ của tiểu thiếu gia Lăng gia và Omega Tạ gia của
thành phố B, người có máu mặt tại A thị đều đến tham gia hôn lễ long
trọng này, tán thưởng Lăng Tiêu cùng Omega của y xứng đôi vừa lứa, phu
phu AO cấp S nhất định không lâu sau sẽ sinh hạ một đứa nhỏ dễ thương...
Đương nhiên người Lăng gia ai cũng rất vui vẻ, nhưng họ có thể nhìn ra, chú
rể hôm nay, Lăng Tiêu tiểu thiếu gia họ sủng ái nhất, lại không vui vẻ
giống như họ, ngược lại sắc mặt lạnh lẽo tiến hành hôn lễ giống như
chuyện vụn vặt, nhưng người Lăng gia biết rõ tình hình cũng không thể
nói gì thêm, rốt cuộc Lăng Tiêu cũng biết tầm quan trọng, đến tham gia
hôn lễ, hôn lễ tổ chức cũng rất thuận lợi, Lăng Tiêu không làm ra chuyện bọn họ lo lắng: Không có ở trước mặt rất nhiều người đào hôn, coi như
không làm mất mặt Lăng gia.
Đêm nay, Lăng Tiêu đã hoàn toàn say cùng Tạ Triết đã nửa say được đưa đến căn nhà mới của hai người.
Tối nay Tạ Triết cũng rất mê người, cậu ta uống một chút rượu bên trong có
pha thêm thuốc kích thích Omega phát tình trước kì đối với cơ thể vô
hại, lúc này hơi thở vô cùng ngọt ngào dễ chịu, thu hút Alpha đến dấu
hiệu. Trong mắt cậu ta mê man lại mang theo ánh nước cùng đôi môi ướt át đang khát vọng Alpha bên cạnh mình, mong đợi tối nay hai người sẽ kết
hợp, mong đợi Alpha đến đánh dấu... trước khi kết hôn, Lăng Tiêu vẫn
luôn thờ ơ với cậu ta, chưa thực sự ôm qua cậu ta?? Nội tâm cậu ta vô
cùng mong chờ, có lẽ sau tối nay, con của cậu ta cùng Lăng Tiêu có thể
sẽ nảy mầm trong bụng cậu ta??
Hai người được hạ nhân đưa vào căn biệt thự tân hôn, lại có người đến đút canh giải rượu cho hai người, Tạ Triết chỉ nửa say nhưng sau khi uống canh giải rượu ngược lại ý thức
trở nên mơ hồ, rất nhanh liền cái gì cũng không biết nữa, cậu ta chỉ mơ
hồ cảm thấy bản thân đã trải qua một đêm vô cùng thỏa mãn...
Một
bên khác, Tống Minh bị giam cầm căn bản không hề hay biết hôm nay Lăng
Tiêu kết hôn, cả người hắn hôn hôn trầm trầm, ướt đẫm mồ hôi, hắn đã bị
Lăng Tiêu giày vò liên tiếp mấy ngày đêm, trong lúc ý thức còn hơi tỉnh
táo, không phải Lăng Tiêu tùy ý thao làm hắn thì chính là dương v*t giả
vẫn luôn cắm rút thao hắn, hắn đã không còn biết chu kỳ ngày đêm, thậm
chí là một giấc ngủ ngon cũng không có, mỗi khi sắp chìm vào giấc ngủ,
hắn sẽ lại lần nữa bị đánh thức bởi khoái cảm giày vò...
" Ân
hum..." Tống Minh run rẩy phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn, hậu huyệt có
chút mất đi cảm giác bị tính nóng bỏng dùng lực lớn đâm vào.
"
Thao, lỏng như vậy, lỏng vậy còn có thể câu dẫn nhiều nam nhân như
vậy... Kẹp chặt lại cho tôi!" Nam nhân nói xong liền dơ tay dùng lực vỗ
lên mông Tống Minh, quả nhiên cảm nhận được tiểu huyệt nóng bỏng chậm
rãi co rút thít chặt, mặc dù biết hậu huyệt Tống Minh ngày đêm bị thao
làm không được nghỉ ngơi nên mới trở nên lỏng như vậy, nhưng nam nhân
say rượu vô cùng tàn nhẫn vỗ và véo lên mông người dưới thân, dưới háng
không hề lưu tình dùng lực dập mạnh, còn ở bên tai đỏ au của Tống Minh
hạ giọng nói những lời giống như ma quỷ.
" Thật tao, sao có thể
nhiều nước như vậy, mông lỏng nên nước cũng đều lọt ra ngoài rồi, anh
nhìn xem đều đã " đái" ra hết giường rồi, Omega vừa thấp hèn vừa lỏng
như vậy, vểnh mông miễn phí để người thao cũng không ai cần, càng đừng
nói thằng em Kiều Ân kia của anh, xì."
Tống Minh ý thức
mơ hồ chỉ muốn tránh thoát khỏi công kích phía sau, theo bản năng bò về
phía trước, nhưng nam nhân phía sau cũng theo đó mà tiếp tục ép đến thao làm, rất nhanh đã thao vào nội âm sưng đỏ vì sử dụng quá nhiều lần, so
với tràng đạo nhiệt độ càng cao, vì vách tường nội âm sưng đỏ nên cực kì chặt, khiến nam nhân thao vào sung sướng đến rên rỉ, y cùng lúc mỉa mai Tống Minh giống con chó cái bò về phía trước bị y thao.
" Chó
cái dâm đãng, tiếp tục bò a, rất sướng đúng không, tao cẩu." nam nhân
tùy ý dùng lực đánh lên mông Tống Minh, giống như thật sự coi Tống Minh
là con chó để cưỡi, nghe Tống Minh phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn đau
đớn, kéo dây xích cuốn quanh giường, hạ thân dùng lực thao Tống Minh.
Tống Minh bị nam nhân thao về phía trước, mỗi lần khi bị dùng lực đi vào hắn đều không khống chế được rên rỉ thành tiếng, toàn thân không tự chủ
được run rẩy, nếu không phải nam nhân kia dùng sức kéo hắn, có lẽ đầu
hắn sẽ đập vào thành giường, giác quan trên người hắn giường như đã hỏng mất, giống như mẫn cảm đến có thể cảm nhận được tất cả vui sướng cùng
thống khổ, lại giống như tê dại đến cái gì cũng không cảm nhận được.
" Không cần, không cần nữa??" Trong hai ngày này Tống Minh không biết đã
nói bao nhiêu lần mấy chữ này, hiện tại càng giống như trở thành bản
năng, hắn sắp hỏng mất rồi, hắn sắp chết rồi??
Lăng Tiêu cảm thấy y có lẽ say không nhẹ, nhìn thấy nam nhân nhếch nhác toàn thân hồng
thấu đẫm mồ hôi, nhăn lại lông mày lộ ra thống khổ cùng sắc mặt vui
thích dị thường, y thế mà cảm thấy nam nhân như vậy rất gợi cảm, quyến
rũ đến y hận không thể một ngụm đem nam nhân nuốt xuống! Hận không thể
thao chết nam nhân! Cứ như vậy chết trên người nam nhân! Trong lòng có
một tia ý thức chất vấn, thay vì ôm vợ mới cưới cơ thể vô cùng thuần
khiết của mình, ngược lại đêm tân hôn lại đến thao thứ hàng nát đã bị
thao hỏng này!
Lăng Tiêu đem nam nhân lật lại đè lên giường, càng nhìn nam nhân nhếc nhác rơi nước mắt càng cảm thấy y có bệnh, nhìn thấy nam nhân xấu như vậy y thế mà lại cứng đến phát cuồng! Hận không thể
thao nát chó cái dâm đãng này! Y nhấc lên hai chân nam nhân dùng sức
tách ra, nâng thắt lưng nhắm vào hậu huyệt không khép lại được hung hăng thao vào, cúi đầu ở trên người xanh xanh tím tím của nam nhân tiếp tục
tạo ra một loạt dấu tích.
Một tuần sau.
Tống Minh từ trong giấc ngủ sâu tỉnh lại, hắn rất đói... Trong dạ dày giống như bị thiêu đốt.
Rất nhanh, bên ngoài có người bưng khay cơm đi vào. Tống Minh theo bản năng co rúm lại, nhìn thấy người đến không phải Lăng Tiêu mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Một mạch ăn hết ba bát cháo trắng, Tống Minh giường như đem đáy nồi quét đến sạch sẽ, nhưng trong dạ dày vẫn thấy trống rỗng.
" Còn có cái gì ăn không?" Tống Minh liếm liếm đôi môi khô khốc hỏi hạ nhân chăm sóc hắn.
" Tiên sinh, mời đợi thêm hai tiếng nữa." Nói xong hạ nhân bưng khay cơm đi ra.
Vẫn rất đói, nhưng nghĩ đến hai tiếng nữa lại có thể ăn một bữa Tống Minh liền nhịn xuống.
Hắn kéo kéo nới lỏng dây xích trên hai tay, chậm rãi ngồi lên, dịch chuyển từ trên giường xuống đất.
Ức, hắn cảm thấy hắn sắp phế rồi, toàn thân mềm yếu vô lực, hai chân dẫm
lên nền nhà có một loại cảm giác không trân thực. Hắn thực sự nghĩ rằng
bản thân sẽ chết, nhớ đến sự tình phát sinh mấy ngày trước hiện tại cả
người hắn đều trống rỗng.
Hắn không biết Lăng Tiêu tra tấn dằn
vặt hắn bao nhiêu ngày, hiện tại hễ nhớ tới chuyện mấy ngày trước toàn
thân hắn liền phát run, hắn đều cho rằng mông hắn sẽ lỏng đến không khép lại được, nhưng bây giờ ngoài cảm giác có dị vật như cũ, bụng dưới có
chút chua xót chướng đau, hậu huyệt cảm giác hình như đã hồi phục chặt
chẽ như lúc đầu... Suy nghĩ của Tống Minh thậm chí nháy mắt nhớ đến khả
năng hồi phục của Omega thật mạnh... nhưng lập tức hắn kéo lại tâm trí
đang phiêu đãng, không thể như vậy được, hắn sẽ bị Lăng Tiêu làm chết,
hắn phải nghĩ cách rời đi, chạy thoát...
Bữa cơm thứ hai cuối
cùng cũng lấp đầy bụng Tống Minh, mặc dù phần lớn đều là rau, thịt rất
ít, Tống Minh hơi có chút tinh thần, bắt đầu bóng gió hỏi hạ nhân chăm
sóc hắn vài vấn đề, ví dụ hắn đã ngủ mấy ngày, hôm nay ngày mấy tháng
mấy, đây là đâu, kể cả, khi hắn ngủ Lăng Tiêu có đến thăm hắn không đại
loại như vậy.
Trong mắt nam hạ nhân lộ ra một tia thương xót, rất nhanh liền biến mất không thấy, chỉ nói với hắn đã ngủ ba ngày, thiếu
gia không đến thăm hắn, cái khác đều là biểu tình từ chối nói đến rồi
lui ra ngoài, Tống Minh cũng không ôm hy vọng hạ nhân này sẽ nói với hắn toàn bộ, biết được hắn đã ngủ ba ngày hắn đã có thể đại khái có thể
tính ra Lăng Tiêu giày vò hắn bao nhiêu ngày, vậy có lẽ là 5 đến 7 ngày, hoặc là nhiều hơn...
Có điều may mắn là Lăng Tiêu khi hắn ngủ
không có đến, đoán là đã chơi hắn đủ rồi, suy cho cùng thiên tính Alpha
cao cấp đem một Omega chơi đến mất khống chế, mông lại lỏng... đều sẽ
mất đi hứng thú, Tống Minh trào phúng nghĩ, nếu như thật sự chơi chán
hắn rồi, tại sao còn không để hắn đi, giữ lại hắn ở đây, là muốn làm gì? Nhưng không có cách rời đi, Tống Minh chỉ có thể nhìn góc tường phát
ngốc...
Thật ra thời gian đúng ra không có lâu như vậy, nhưng
phần lớn thời gian Tống Minh đều mất ý thức, lại lâu rồi không được nghỉ ngơi, bản năng cảm thấy trải qua rất lâu. Điều đầu tiên hắn muốn làm
là, bồi bổ thân thể, tinh thần, chuyện sau đó để nói sau.
Men
theo đoạn hành lang ngoằn ngoèo quanh co dưới hầm đi thẳng gần 500 mét,
đi qua một cánh cửa bí mật, nam hạ nhân bưng khay đồ ăn rỗng đi vào cầu
thang, khi đang chuẩn bị đi vào cửa, liền nghe thấy một tiếng hét phẫn
nộ chửi bới. Theo bản năng hắn dừng lại không đẩy cửa đi vào, hiện tại
hắn không thích hợp xuất hiện. Cho đến tiếng thét của Omega dừng lại sau mười phút, hắn mới đẩy cửa đi ra. Đây lầ một căn phòng chứa đồ, nam hạ
nhân đem cánh cửa không có gì nổi bật kia hồi phục nguyên trạng dùng một khung tranh lớn che lại, liền đi vài bước về phía trước, đẩy cửa căn
phòng để đồ ra, như không có chuyện gì rời đi.
" Đứng lại!"
Nam hạ nhân nháy mắt thân thể cứng ngắc, không ngờ tới sẽ đúng lúc như vậy
gặp cậu ta ở đây, trong đầu hắn đang nghĩ cách đối phó, rất nhanh liền
gập người hành lễ với người trước mặt.
" Thiếu phu nhân"
Ngăn lại nam hạ nhân chính là người vợ Lăng Tiêu thiếu gia vừa cưới về một tuần, Tạ Triết.
Tạ Triết hiện tại tức muốn bốc khói, cậu ta sắp điên rồi, sau khi tỉnh lại qua hai ngày cậu ta mới biết sau khi Lăng Tiêu cưới cậu ta về chưa từng ôm qua cậu ta! Cũng không có đánh dấu, tối hôm đó là do cậu ta tự mình
nằm mơ! Chuyện này đối với cậu ta mà nói là một sự sỉ nhục cùng đả kích
vô cùng lớn, cậu ta chính là Omega cấp S mà bao nhiêu Alpha mơ ước,
nhưng chồng cậu ta, thế mà đêm tân hôn lại ném cậu ta ở một bên, để cậu
ta tự mình trải qua một kì phát tình đáng thương! Cậu ta vô cùng sốt
ruột đợi chồng mình giải thích, nhưng ba ngày sau mới nhìn thấy Lăng
Tiêu, nam nhân trong lòng cậu ta như một vị thần kia chỉ lạnh lùng liếc
cậu ta một cái, sau đó cũng không trở lại!
Trước khi kết hôn có
bao nhiêu người ngưỡng mộ cậu ta được gả cho Lăng gia tiểu thiếu gia một trong bốn gia tộc lớn ở A thị, thì càng nói lên cậu ta hiện tại có bao
nhiêu đáng thương, nếu như để những Omega bên ngoài ngưỡng mộ cậu ta
được gả cho Lăng gia tiểu thiếu gia biết được... Không! Họ sẽ không
biết!
Có điều nhất định có người đã biết rồi, đặc biệt là hạ nhân trong căn biệt thự này, chắc chắn biết Lăng Tiêu, Alpha của cậu ta
không có đánh dấu cậu ta cũng không có ôm cậu ta, cậu ta nghĩ nghĩ lũ hạ nhân sẽ dùng ánh mắt gì để nhìn cậu ta liền muốn phát nổ, cậu ta không
thể chịu nổi lũ hạ nhân hèn mọn này dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu
ta, thậm chí là ở sau lưng bàn luận về cậu ta! Mà càng quá đáng là, Lăng Tiêu không chỉ không ôm qua cậu ta, đêm tân hôn đem cậu ta ném ở cái
biệt thự này liền không thấy nữa, còn dặn dò hạ nhân cùng vệ sĩ bên
ngoài biệt thự, nơi nào cũng không cho cậu ta đi, trở thành giam lỏng
cậu ta! May thay lũ hạ nhân còn biết cậu ta là một chủ nhân khác của
biệt thự này, ngoài không để cậu ta ra ngoài, tùy tiện để cậu ta đánh
chửi, vì vậy Tạ Triết ôm một bụng lửa giận, chỉ có thể trút giận trên
người những hạ nhân vâng vâng dạ dạ này.
" Tôi gọi tất cả hạ nhân các người đến nghe tôi giáo huấn, trước đó anh đi đâu? Có phải không để thiếu phu nhân như tôi vào mắt?" Rất nhanh Tạ Triết đã nhìn thấy khay
cơm rỗng trên tay nam hạ nhân, lập tức mẫn cảm hỏi: " Anh đưa cơm cho
ai? Trong biệt thự này có phải hay không còn cất giấu tiểu yêu tinh câu
dẫn Lăng Tiêu? " Mắt Tạ Triết đỏ lên miệng không lựa lời hướng nam hạ
nhân đang bưng khay cơm rỗng chất vấn, bởi vì quát mắng trong thời gian
dài giọng nói đã bị vỡ giọng, hoàn toàn không cảm nhận được giọng nói
mềm dính của Omega lúc đầu.
" Thiếu phu nhân, thỉnh thận trọng lời nói."
Tạ Triết tức điên rồi, đi lên trước cho nam hạ nhân một cái tát, một tên
hạ nhân mà dám giáo huấn cậu ta, khiến cậu ta càng cảm thấy tên hạ nhân
này không biết đã đi đưa cơm cho ai, nhưng căn biệt thự này mấy ngày nay đã bị cậu ta lấy thân phận là chủ nhân quan sát một lượt rồi, ngoài
mười mấy tên hạ nhân thì không còn ai khác, nhưng tên nam hạ nhân này
tại sao lại bưng khay cơm rỗng, khiến cậu ta càng thêm nghi ngờ căn biệt thự tân hôn của cậu ta cùng chồng có thể đang dấu người, nghĩ tới đây
Tạ Triết gần như cắn rách môi mình, nghĩ tới có thể trong đêm tân hôn
của họ, chồng cậu ta ném mình ở một bên, ở trong căn nhà mới của hai
người cùng với người không biết tên kia phiên vân đảo vũ... Móng tay Tạ
Triết đã gắm sâu vào lòng bàn tay.
Tại sao! Tại sao cậu ta càng
không muốn thảm hại giống cha mình thì lại càng giống, thậm chí so với
cha cậu ta lại càng thảm! người chồng trên danh nghĩa của bản thân không có ôm cậu ta, không có đánh dấu cậu ta! Cậu ta giống như oán phu, đáng
thương lại thảm hại!
Cậu ta muốn tìm ra người được giấu ở đây, cậu ta phải nhìn xem tên tiện nhân câu dẫn chồng cậu ta rốt cuộc là ai!
Nam hạ nhân thấy tình hình không ổn liền muốn lặng lẽ rời đi, nhưng lại bị
Tạ Triết liên tục mắng chửi kéo lại, mặc dù Tạ Triết không có thực sự
cùng Lăng thiếu kết hợp, nhưng cậu ta cũng là thiếu phu nhân mà Lăng
thiếu trân chính cưới về, nam hạ nhân không có cách phản kháng người chủ khác này, chỉ có thể thầm nghĩ trực giác của Omega bị đốt lên lửa giận
cùng với ghen ghét đố kị thật đáng sợ, cũng trách hắn không cẩn thận,
xem ra không thể giấu quá lâu, Omega bị thiếu gia giấu đi kia có lẽ rất
nhanh sẽ bị phát hiện, mặc dù hắn không nói ra, nhất thời thiếu phu nhân cũng không tìm ra nam nhân ở trong căn phòng tối kia, nhưng ngộ nhỡ,
nếu như thiếu phu nhân bình tĩnh lại suy nghĩ cẩn thận hắn đi ra từ
trong phòng để đồ, mà lục soát toàn bộ biệt thự... Hắn chỉ có thể nháy
mắt với hạ nhân ở phía xa, để họ đi thông báo cho thiếu gia.