Không Thể Dấu Hiệu

Chương 64


trướctiếp

Sau khi bị lật qua lật lại tắm rửa sạch sẽ giống như cá ướp muối, Tống Minh lại bị treo lên chỗ ban đầu.

Có thể là do mắt bị bịt lại không nhìn thấy xung quanh, cũng bao gồm cả thân thể cùng tâm hồn cực kì mệt mỏi, cả quá trình Tống Minh không hề có nhận thức, cho dù hai người kia cởi quần áo hắn, ở trên người hắn sờ soạn xoa nắn, Tống Minh cũng không giãy dụa, chỉ có khi bị vòi súc ruột đi vào trong thân thể tới ba lần, Tống Minh lúc này mới vô lực giãy dụa hai cái, nhưng bị bốn bàn tay giống như kìm sắt khống chế, hắn chỉ có thể ẩn nhẫn kêu rên vài tiếng, không thể không nhẫn nại.

Tắm rửa sạch sẽ cho hắn, hai người kia lại trói hắn về chỗ cũ, thuận tiện cởi ra bịt mắt cho hắn rồi đi ra.

Tống Minh chậm rãi chớp chớp đôi mắt đã rất lâu rồi không thấy ánh sáng, nhìn bản thân chần chuồng cái gì cũng không mặc, lại nhìn tình cảnh trước mắt.

Căn phòng này không lớn, cũng không có cửa sổ, ánh đèn trong phòng là một màu vàng tối mờ, nhìn đồ vật trong phòng thân thể Tống Minh phát lạnh, có dự cảm không lành...

Hắn đang đối diện với bức tường treo đủ loại kiều dáng đồ chơi tình thú...hai hàng bên trên là các loại roi da không giống nhau, bên dưới treo các loại bịt miệng, dây trói, còn có các loại dương cụ...

Càng đừng nói xung quanh sàn nhà còn bày biện các loại đạo cụ hắn chưa thấy bao giờ...

Tống Minh suy yếu trước mắt tối sầm lại, hắn từng nghĩ Lăng Tiêu có thể sẽ giáo huấn hắn, trước tiên bình tĩnh bỏ đói hắn vài hôm để dằn vặt thân thể hắn, mà mấy ngày nay hắn cũng nhận ra, cũng chuẩn bị im lặng xuống nước nhận sai... Nhưng hắn không nghĩ đến Lăng Tiêu như vậy là muốn làm cái gì, tính điều giáo hắn? Chẳng lẽ thật sự giống như Tạ Duệ Thành nói, tìm người đến chơi tập thể hắn?

Tống Minh bất an giãy dụa môt lát, tay hắn bị trói rất chặt trên ống thép có thể di chuyển,thân thể hắn thuận theo lực giãy dụa mà đung đưa, xích chân cũng hạn chế cử động của hắn, không có một tia hy vọng có thể thoát ra chạy trốn.

Tống Minh có hoảng loạn bất an đến đâu,dưới tình hình hiện tại, nhiều ngày không ăn uống tử tế hắn cũng không có khí lực, hắn cúi đầu nhìn bụng mình, thật con mẹ nó hắn đói đến gầy đi rồi, hình dáng cơ bụng rõ ràng cũng sắp bị đói đến không thấy rồi, chỉ còn lại dấu vết nhợt nhạt. Mà hôm nay còn chưa có ăn cơm, dạ dày có chút giống như bị thiêu đốt.

Khống biết trôi qua bao lâu, Tống Minh cảm nhận được có người đi vào, trong không khí mang đến một cỗ mùi hương lạnh lẽo quen thuộc. Tống Minh có thể đoán ra ai đang đến, hắn cũng lười ngẩng đầu nhìn, vẫn như cũ cúi đầu hơi khép hờ mắt, nhìn lại rất yếu ớt lại vô lực, đặc biệt là hắn hiện tại đang khỏa thân bị trói chặt, bộ dáng khiến người muốn xâm chiếm.

Trong phòng im ắng, Tống Minh cảm nhận được người đến ngồi xuống, sau đó nghe thấy tiếng khui nút chai, cẩn thận nghe chính là tiếng rót rượu.

Nam nhân anh tuấn cầm ly rượu đỏ hơi lắc, ngửi mùi tin tức tố nhàn nhạt của Omega chưa bị đánh dấu trong không khí, tầm mắt y lúc này mới không nhanh không chậm nhìn về phía Tống Minh đang bị trói.

Thân thể Tống Minh rất tốt, có thể nói rất hoàn mỹ, vai rộng eo thon chân dài, màu da lúa mạch, màu sắc đầu v* cùng hạ thân rất nhạt, không có quá nhiều sắc tố lắng lại, có thể do tầm nhìn của nam nhân dò quét, hai đầu v* trước ngực Tống Minh không chịu khống chế đứng lên, đầu v* hồng phấn mê người, khiến người muốn đến cắn một cái.

Lăng Tiêu nhìn chằm chằm hai đầu v* to hơn nhiều so với lần đầu y nhìn thấy, nghĩ đến là do nam nhân khác vừa hút vừa liếm mới có thể trở thành như vậy, y cười lạnh một tiếng, nhìn bộ dáng chật vật của Tống Minh, thản nhiên mở miệng.

" Thế nào, thích những thứ "đồ vật" ở đây chứ." Giọng nói lãnh đạm có chút ác ý, còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối.

Tống Minh cúi đầu trầm mặc, nếu như là năm ngày trước Lăng tiêu hỏi hắn cảm thấy thế nào, có lẽ hắn sẽ đáp lại Lăng Tiêu hết lời, nhưng hiện tại, Tống Minh bị hành hạ năm ngày hiện tại không muốn nói gì cả, đặc biệt nhìn thấy những thứ trong căn phòng này, hắn cũng không dám nói cái gì, bởi vì cho dù nói gì đi chăng nữa, cũng chỉ có một kết quả.


trướctiếp