Lê Tử Ngôn nhìn sắc mặt của hắn, cũng biết cái gì nên
nói, cái gì không nên hỏi, hơn nữa hai người bọn họ hiện tại
nhiều nhất cũng chỉ là đồng nghiệp, việc liên quan đến chuyện
cá nhân của hắn, cậu cũng không thể đi quá giới hạn.
Cho nên,
sau khi Cố Thừa Trạch cúp máy, Lê Tử Ngôn cũng không hỏi
nhiều, mà là ngoan ngoãn ngồi ở chỗ mình, nếm thử nước ép
trái cây trong ly.
Vẻ ngoài xinh đẹp luôn khiến cho tâm tình người ta thoải mái, hơn nữa mỹ nhân này vừa ngoan vừa mềm
mại, mặc dù Cố Thừa Trạch không phải loại người hay so đo
nhưng cũng theo bản năng đặt Lê Tử Ngôn và Trình Hàm ở
cùng một tình huống giống nhau.
Dù là trẻ con hay
người lớn, trong hầu hết các trường hợp ai ngoan hơn sẽ luôn
được người khác ưu ái và yêu thích hơn, tuy nhiên điều
này cũng phải tuỳ thuộc vào đối tượng, nhưng Cố Thừa Trạch rõ ràng hết lần này tới lần khác đều thích bộ dạng của người
này.
Lê Tử Ngôn ngoan ngoãn giống như một con thỏ
nhỏ vừa mềm vừa ngọt, đang cẩn thận từng chút chui vào khe hở nhỏ trong lòng hắn...
Hai ngày sau Trình Hàm thật sự
đến, chẳng qua không chỉ có một mình cô, đi theo bên cạnh còn
có một người đàn ông, cho dù chỉ mặc trang phục thường ngày, nhưng khí chất của một quân nhân cũng khó có thể che giấu.
Cố
Thừa Trạch sáng sớm đã nhận được tin nhắn của Trình Hàm,
vốn dĩ còn cảm thấy khó chút giải quyết cùng xấu hổ, lúc này nhìn thấy người bên cạnh Trình Hàm, lo lắng trong lòng cũng tiêu tan rất nhiều.
Cố Thừa Trạch đẩy kính, cười đến vẻ mặt đều ôn hòa, lễ
phép đứng ở một bên với Tô Sỹ, duy trì khoảng cách với Trình
Hàm, không khiến người ta hiểu lầm.
"Không phải tôi đã nói tới tìm cậu rồi sao..."
"Các tiết học đã được sắp xếp trước, trừ khi có tình huống đặc
biệt mới có thể thay đổi, đây là quy định của học viện
quân sự."
"Không sao đâu, để em tự đi dạo cũng được, anh bận việc của anh đi,
chờ A Trạch sau khi tan lớp, chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm." .
Chương mới nhất tại ( TRUM TRUYEN. o r g )
"......Được rồi, nếu có gì em có thể liên lạc với anh bất cứ lúc nào."
"Trời ơi, hai người không phải là người yêu chứ!"
Học sinh xung quanh phát ra một tiếng kinh hô, trong lòng Trình Hàm có chút đắc ý, nhưng trên mặt lại không lộ ra:
"Không có, tôi là anh em tốt với A Trạch!"
Đây là cách nói khéo, chỉ đơn phương thể hiện thái độ của
mình, nhưng lại tỏ ra mập mờ với Cố Thừa Trạch, cộng thêm chuyện vừa mới xảy ra, học sinh xung quanh đều đã có suy nghĩ.
"Tiểu Hàm, nên đi thôi, vị hôn phu của cậu đang đợi ở ngoài nhà hàng."