Ân Ly tự mình nhắc nhở không được chui vào nhan hương mỹ sắc.
Mình phải cấm dục.
Đúng,đúng.
[Tỷ đừng lừa mình nữa.].
Tỷ còn định lừa ai nữa?
Không ai tin tỷ đâu.
Ân Ly âm thầm thành công bảo hệ thống cút.Nhìn Kiều Diễm đã gần mình khi nào,khoảnh khắc ấy rất nhẹ nhàng,trôi qua.
Ân Ly nghe thấy tiếng điện thoại kêu,là của mình liền nhìn Kiều Diễm,đứng xa một chút nghe điện thoại.
Là ông Ly gọi.Ân Ly mở máy.
_Con gái,con xin vào bệnh viện nào? Để cha còn biết mà lo.
Giọng ông Ly thể hiện sự lo lắng cùng quan tâm nguyên chủ khiến Ân Ly cũng mủi lòng.
_Cha cứ từ từ,con định xin vào bệnh viện D.
_Mà con đi đâu đấy?
_Con đang ở nhà bạn.Con bận rồi,cha ngủ sớm nhé.
Ân Ly vội tắt máy,nhìn giờ cũng khá muộn.
Ân Ly đi đến chỗ Kiều Diễm,thấy anh vẫn đeo kính chăm chú,không có điều gì bất thường liền hắng giọng.
"Cũng muộn rồi,tôi về trước."
"Ân Ly........"
Ân Ly đeo cặp,thấy Kiều Diễm gọi thì quay lại,Kiều Diễm nhanh chóng
nắm lấy hai cánh tay cô,khiến khoảng cách hai người gần hơn một chút.
Kiều Diễm cúi mặt xuống,mặt có chút đỏ.Ân Ly thấy anh đỏ mặt mà cũng
im lặng,liền không khỏi thấy có chút đáng yêu.Người con trai cao lớn giờ lại lóng ngóng,đỏ mặt có yêu ghê không chứ!
Phải chọc một chút.
"Kiều Diễm,anh đang dụ dỗ tôi sao?"
Kiều Diễm nghe vậy liền có hơi đỏ mặt hơn như trái cà chua.Ân Ly biểu tình nhu hoà.
Bác sĩ cao lãnh ơi,ở đâu rồi.
"Phải,anh không muốn làm bạn của em.Muốn làm người yêu em.Em đồng ý không?"