Núi Trường Trạch là một trong những khu rừng nguyên sinh lớn nhất cả
nước, mùa hạ ngắn mùa đông dài, vào đầu tháng 9, những ngọn núi dài chậm rãi được bao phủ trong ánh nắng thu vàng.
Cô bé trong chiếc váy đan màu trắng kem bước lên những chiếc lá vàng rơi, sải bước nhanh chóng leo lên núi.
"U U!"
Điềm Điềm đến sớm hơn một chút, nhìn thấy bóng dáng của U U, vui vẻ vẫy tay với bé.
"Điềm Điềm!"
Cuộc gặp mặt với đám Điềm Điềm giống như một cuộc hẹn nửa tháng một lần, mặc dù đôi khi cũng có buổi đi chơi mùa xuân ở trường mẫu giáo do nhà trường tổ chức, nhưng trước giờ bé chỉ chơi với giáo viên.
Nhưng mà sau khi tham gia chương trình này, thế giới của bé dường như đã trở nên rộng lớn hơn một chút.
Điềm Điềm: "U U, váy mới của em đẹp quá!"
U U: "Điềm Điềm, bím tóc mới của chị cũng rất đẹp!"
Hai cô gái nhỏ nắm tay nhau tự khen ngợi lẫn nhau, thổi phồng khiến cả hai đều vui tươi hớn hở.
Cố Diệu Diệu ngược lại, khác với hai cô bé ăn mặc như công chúa nhỏ. Cô
giống như một phượt thủ* đến vùng hoang dã để sinh tồn. Từ đầu đến cuối
đều toát lên vẻ chuyên nghiệp, phong cách khác nhau một trời một vực.
*một người hay một nhóm người tự túc các hành trình chinh phục những cung đường mới, vùng đất mới.
Ba bé trai đến sau đó cũng bị thu hút bởi tính chuyên nghiệp Cố Diệu
Diệu, họ chỉ vào cô trong trang phục có phong cách ngụy trang hâm mộ
nói:
"Cha, con thích quần áo của Diệu Diệu!"
"Con muốn mặc như Diệu Diệu, cha mua cho con đồ giống như thế được không?"
Cố Khải Châu: . Tại sao một cô gái nhỏ như con bé lại dẫn đầu trào lưu trang phục nam..
Thấy bọn trẻ ồn ào, Cố Khải Châu dần dần có chút bối rối.
Đây là buổi ghi hình cuối cùng của chương trình, theo thông lệ của mùa
trước, mẹ của mấy đứa nhóc sẽ được mời tham gia vào tập cuối cùng, đây
là điều họ biết được khi ký hợp đồng.
Úc Lan cũng không có ý kiến.
Tuy nhiên, nhìn U U đang hoạt bát cười đùa và Cố Diệu Diệu trầm ổn, lãnh đạm, Cố Khải Châu vẫn không khỏi có chút lo lắng.
Tổ chương trình mời các bà mẹ đến, một mặt là để khởi động bầu không khí tình thân ấm áp hòa thuận, mặt khác cũng có một chút ý nghĩa là để cho
các cặp đôi nổi tiếng thể hiện tình cảm yêu thương, trong lòng mọi người đều biết rõ.
Nhưng hoàn cảnh của Úc Lan khác với những bà mẹ khác.
Mọi người đều biết lý do tại sao Úc Lan ngừng hạt động và tại sao bà gần như mai danh ẩn tích trong vòng ba năm qua, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.
Mặc dù đã bắt chuyện trước với đạo diễn, xem xét qua trò chơi và câu
hỏi, nhưng ông biết mấu chốt của vấn đề hoàn toàn không nằm ở tổ chương
trình mà nằm ở ý kiến của Úc Lan.
Khi tin tức về cuộc hôn nhân của họ bị truyền ra đã gây ra vô số chỉ
trích, Cố Khải Châu vốn định đấu tranh đến cùng với những người đã tung
tin đồn bịa đặt nhằm gây sự chú ý với giới truyền thông nhưng lại bị Úc
Lan ngăn cản.
"Tranh luận với họ có khác gì đang cãi nhau với học sinh tiểu học đâu, cứ để họ bàn luận đi."
"Có thời gian gõ rất nhiều chữ như vậy để chửi những người khác trên
Internet, có lẽ ở ngoài đời cũng quá rảnh rỗi, thấy bà đây có vẻ dễ kiếm nhiều tiền, ghen tị đến đỏ cả mắt."
Sau khi kết hôn, Úc Lan vội vàng tập thể hình làm đẹp, thỉnh thoảng đi
du lịch cùng các chị em, cuộc sống trôi qua bận rộn phong phú, không bị
ảnh hưởng bởi những lời đàm tiếu trên Internet.
Nhưng Cố Khải Châu không có trái tim mạnh mẽ như bà ấy.
Thỉnh thoảng nhìn thấy những lời chỉ trích đối với Úc Lan, ông đều cảm
thấy có lỗi muốn bù đắp, nhưng trừ tiền ra thì ông không thể làm gì
được.
Lần này bà xuất hiện trở lại trước công chúng sau ba năm.
Cố Khải Châu không biết điều đó tốt hay xấu cho bà ấy.
Ông thở dài.
"Ba ơi, đừng thở dài." U U đang ở phía trước tay trong tay với chị gái
nghe thấy tiếng thở dài, quay lại nói: "Vận may sẽ biến thành xấu đó."
- - -Tuổi còn nhỏ nhưng lý luận không ít.
- -
Một nhóm người đi bộ xuyên qua những đống lá vàng rụng thành đống và đến núi Trường Trạch gần phim trường.
Núi Trường Trạch có diện tích rộng lớn, ẩn sâu trong rừng rậm có nhiều
loại động vật, những loài vật này hiền lành cũng có, hung dữ cũng có,
không có người dẫn đường thì ngay cả dân địa phương cũng không dám vào
sâu.
Tuy nhiên, ở khu vực phía ngoài rừng thì tương đối an toàn.
Thậm chí, vì cảnh đẹp nơi đây nên không ít đoàn làm phim đến đây lấy bối cảnh, địa phương đã phát triển một phần nơi đây làm khu vực điện ảnh,
cũng là một trong những danh lam thắng cảnh của núi Trường Trạch.
".. Các bé con, thích phong cảnh núi Trường Trạch không?"
U U và những đứa trẻ khác ngoan ngoãn trả lời: "Thích ạ."
"Núi Trường Trạch của chúng ta, không chỉ trùng điệp rộng lớn, có nhiều
loại động vật, thực vật đa dạng, mà còn có một truyền thuyết thần bí
được người dân địa phương truyền miệng.."
Nghe đến đây, U U phấn khích giơ tay trả lời:
"Cháu biết cháu biết! Đó là yêu quái."
Chu đạo cười gật đầu:
"Đúng vậy, mọi người đều biết sư tử là vua ở thảo nguyên nhiệt đới, hổ là vua của rừng rậm, phải không?"
"Nhưng từ xa xưa, người dân địa phương đã đồn đại rằng họ đã nhìn thấy
sư tử ở núi Trường Trạch, hơn nữa khi những kẻ săn trộm muốn lẻn vào
rừng để bắt những thức ăn hoang dã, sư tử sẽ xuất hiện để bảo vệ những
con vật khác."
"Vì vậy lâu dần, dân bản xứ đã nói, đó không phải là sư tử bình thường mà là yêu quái."
"Nó bảo vệ những con vật khác trong rừng rậm, bảo vệ chúng khỏi những kẻ xấu. Nó là chủ nhân của khu rừng này."
Những đứa trẻ khác đều mồm năm miệng mười bàn luận: "Có thể nhìn thấy sư tử ở đâu vậy." "Chú Chu nói dối, vốn dĩ trên thế giới không có yêu
quái." "Món ăn hoang dã là gì vậy."
Nhưng U U lại sửng sốt trong giây lát, một số hình ảnh lướt qua tâm trí bé.
Con sư tử lớn với bờm vàng đứng ngược sáng ở đằng xa, bầu trời ở cuối
tầm mắt bị ngọn lửa bừng bừng thiêu cháy thành một màu đỏ thẫm tuyệt
đẹp.
Dáng vẻ của hắn kiên nghị và uy nghiêm, khiến U U liên tưởng đến vị vua
sư tử ôn nhu rộng lượng trong "Biên niên sử Narnia" được xem cùng chị
gái.
Sư tử biết nói trong giấc mơ của bé có phải là.. chúa sơn lâm mà chú Chu đang nói không?
"Tuy nhiên truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, chưa từng có người chụp
được sư tử trong truyền thuyết kia, chúng ta cũng không biết trên ngọn
núi có yêu quái thật hay không, cho nên kỳ này của chúng ta chính là tìm yêu quái trên núi Trường Trạch!"