Beta-er: Thiên Bách Nguyệt----------------
Dựa theo sự sắp xếp của tổ chương trình, nếu bọn nhóc bị mắc mưu thì tất cả sẽ phải vào trong chiếc lồng nhỏ nghỉ ngơi một thời gian.
Chiếc lồng này bình thường dùng để nhốt gà vịt, có hàng rào gỗ vây xung
quanh, lúc mấy đứa trẻ bị đưa vào rồi nhốt lại mới phát hiện ra rằng
mình bị lừa.
U U lay hàng rào bên cạnh, rưng rưng nước mắt lên án nói:
"Chú nói dối! Đồ lừa đảo! Đồ xấu xa!"
Những đứa trẻ khác nghĩ, nếu người này thật sự là kẻ lừa đảo, có phải
mình sẽ không được gặp lại bố nữa hay không thì ngay lập tức bật khóc
nức nở.
"Hu hu oa a —— Con muốn ba ——"
"Con không muốn ở chỗ này, con muốn tìm ba..."
Cố Diệu Diệu đương nhiên đã biết hắn lừa bọn họ, nhưng thấy trí nhớ của U U vẫn kém như vậy, dễ dàng bị lừa, cô cũng quyết tâm muốn cho bé ghi
nhớ thật kỹ, để không dễ bị gạt nữa, bất cứ ai cho kẹo cũng lập tức tin
tưởng người đó.
Đinh Nghiêu không nằm trong phạm vi kiểm tra, tất nhiên đã sớm biết chuyện này.
Có điều anh nhìn mấy đứa trẻ khóc thật sự đáng thương, lại nghĩ tới lúc
nãy bọn nhóc tràn đầy tin tưởng, còn xếp hàng ngay ngắn tự tin nhảy vào
bẫy, vừa đau lòng lại vừa buồn cười.
"Không phải lúc đầu không tin à?"