Nếu như có thể, cậu thật sự không muốn có bất kỳ quan hệ gì với
Auzers cả. Nhưng tiếc rằng hiện giờ toàn thân cậu đều bị tinh
thần lực của hắn bao phủ, rơi vào trạng thái bị khống chế
hoàn toàn, đừng nói là mở miệng, ngay cả nháy một con mắt
cũng vô cùng khó khăn.
Kỷ Ninh không khỏi cảm thấy căng thẳng. Cho dù sau này Auzers yêu cậu, nhưng đồng tính luyến ái ở Mạc
Linh đế quốc là một trọng tội. Tâm tư của Auzers lại cực kỳ
kín đáo, tình yêu của hắn lại rất mờ mịt, hiếm khi thể hiện
ra, bởi vậy mỗi khi đối mặt với hắn Kỷ Ninh luôn cảm thấy bất lực.
Giống như bây giờ, khi đối mặt với Auzers, Kỷ Ninh vẫn
không thể nhìn thấu tâm tư của hắn. Hơn nữa tinh thần lực vừa
kinh khủng lại khổng lồ kia đã tạo nên một lớp phòng ngự
tuyệt đối, kể cả bây giờ Auzers đang ở trong trạng thái tinh thần lực mất kiểm soát, lớp phòng ngự đó vẫn không buông lỏng chút
nào, cho nên không thể nhìn trộm suy nghĩ trong lòng hắn được.
Kỷ Ninh cũng không tưởng tượng được khi Auzers biết được việc mình
chết đi sống lại, hắn sẽ có phản ứng như thế nào, nhưng....Có
lẽ là sẽ vô cùng đáng sợ.
Cho dù Kỷ Ninh có lo lắng
thế nào đi nữa thì cậu cũng không còn chỗ nào để trốn cả, chỉ có thể
bị động thừa nhận cái nhìn dò xét lạnh lẽo kia.
Qua hồi
lâu, Auzers bỗng phất tay, Kỷ Ninh giống như một con rối gỗ đứng dậy,
bị điều khiển đi tới trước mặt Auzers, đến khi khoảng cách được
kéo lại rất gần mới dừng lại.
Sau đó, Auzers duỗi đôi tay
tái nhợt ra ôm lấy eo Kỷ Ninh. Dưới cái nhìn kinh ngạc của cậu,
hắn ngồi trên xe lăn ôm chặt người cậu, đầu cũng cúi thấp xuống, vùi mặt vào trong ngực Kỷ Ninh.
......Hắn đây là đang làm gì?
Kỷ Ninh nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, nhưng duy nhất không ngờ tới
Auzers sẽ làm ra động tác thế này. Đến mức thời gian trôi qua
vài giây, cậu mới không chắc chắn mà nghĩ, đây là...đang ôm cậu?
Auzers ôm chặt eo Kỷ Ninh, đầu cũng chôn thật sâu vào ngực cậu. Từ góc độ của Kỷ Ninh, cậu không nhìn thấy biểu cảm trên mặt của
Auzers, chỉ có thể nhìn được mái tóc vàng xinh đẹp và một
đoạn gáy lộ ra khỏi cổ áo cùng với bả vai đang run rẩy của
hắn.
"Ngươi......Rất giống đệ ấy. "
Giọng nói của
người nọ từ tính trầm thấp xen lẫn chút nghẹn ngào khàn
khàn, giống như sợ quấy nhiễu đến cảnh đẹp trong mơ. Tiếng nói của hắn cũng trở nên nhẹ nhàng chậm rãi gần như đang thì
thầm.
Cách thức biểu đạt của hắn rất khó hiểu. Ban đầu Kỷ Ninh nghe xong còn không rõ ra sao, suy nghĩ kỹ một lúc mới lờ mờ đoán được, khả năng Auzers coi cậu là một ảo giác do tinh thần lực của hắn tạo nên.
Khi tinh thần lực mất kiểm soát, trạng thái của
Auzers sẽ trở nên cực kém. Tình trạng nghiêm trọng nhất hắn sẽ không phân biệt được đâu là ảo giác đâu là hiện thực, điều
này khiến cho Kỷ Ninh không khỏi nhẹ nhàng thở ra, bị Auzer coi
thành ảo giác cũng được, còn hơn là bị hắn nhận ra.
Chỉ cần tìm được cơ hội, cậu sẽ lập tức chạy trốn hoặc tự sát. Tóm lại cậu không muốn bị Auzers nhốt ở đây.
Điều này không chỉ vì cậu sợ Auzers, mà bởi vì cậu cực kỳ ghét
Mạc Linh đế quốc. Ấn tượng mà đất nước này mang tới cho cậu
vô cùng kém, không tốt hơn là bao so với Đại Hạ quốc của Tần Như Vọng, dù là một ngày Kỷ Ninh cũng không muốn ở thêm chút
nào.
Trong nguyên tác, Mạc Linh đế quốc có diện tích
lãnh thổ rộng lớn, nền khoa học kỹ thuật hết sức phát triển, sức mạnh quân sự cũng vô cùng mạnh mẽ, là một cường quốc có
tiếng tăm lừng lẫy trong vũ trụ. Nhưng bên cạnh đó, nó còn có
một mặt tối khác, đó là pháp luật và nền văn hóa phong tục của Mạc Linh đế quốc vừa bảo thủ lại vừa lạc hậu, màu sắc phong kiến dã man đã tồn tại ở đất nước này hàng ngàn năm qua, đến nay vẫn còn được lưu truyền.
Việc phân chia tầng lớp trong
đế quốc đặc biệt nghiêm ngặt, người ở tầng lớp dưới không ai
là không điên cuồng muốn leo lên tầng lớp phía trên, mà tầng
lớp quý tộc lại cố hết sức để duy trì huyết thống tinh khiết của bản thân, tránh bị đám dân đen thấp hèn làm bẩn.
Mà việc theo đuổi huyết thống thuần khiết trong đế quốc không ai
có thể vượt qua được hoàng thất. Hoàng hậu cùng vương phi mà
quốc vương lấy về nhất định phải có xuất thân cao nhất trong
tầng lớp đại quý tộc, thành viên có huyết thống thuần khiết
nhất của hoàng thất khi sinh ra sẽ có tóc màu vàng kim. Thái tử sẽ chỉ được chọn từ trong những hoàng tử có mái tóc màu
vàng, việc sinh được những tiểu hoàng tử tóc vàng đối với
các phi tử được coi là vinh quang cao nhất.
Mạc Linh đế quốc đối với việc theo đuổi huyết thống thuần khiết giống như một căn bệnh,
nguyên nhân cơ bản nhất chính là ở tinh thần lực.
Quý tộc sở dĩ
là quý tộc, bởi vì hậu duệ của bọn họ từ khi sinh ra đời đã có được tinh thần lực vô cùng cường đại, hoàng thất có tinh thần lực mạnh nhất, tinh thần lực của đám dân đen thấp kém thì lúc có lúc không. Ở Mạc Linh đế
quốc này, người không có tinh thần lực thì chỉ có thể làm những công
việc hèn kém nhất.
Vì tranh đoạt vương vị, phi tử của mỗi triều
đều vắt óc tìm mưu kế, đấu đá với nhau trong tối ngoài sáng, không tiếc
hai tay dính dơ bẩn cùng máu tanh cũng nhất định phải chiếm được vị trí này cho đứa con cùng gia tộc của mình.
Trong vương cung Mạc Linh lúc nào cũng giống như bão táp. Tất cả mọi người trong đó ai cũng không ngoại lệ, nếu không sẽ trở thành vật hy sinh trong cơn bão đó.
Chỉ khi đăng lên vương vị, trở thành quốc vương của đế quốc mới có thể thoát khỏi trận phong ba này được.
Đến khi hậu duệ của quốc vương được sinh ra, cơn bão này sẽ phủ xuống một
lần nữa, ngày qua ngày xảy ra bi kịch cùng chết chóc vô tận.
Dưới tình huống như vậy, Auzers được sinh ra đời.
Hắn là con của hoàng hậu, lúc hắn sinh ra đời, toàn bộ tẩm cung của hoàng
hậu đều vô cùng ầm ĩ. Bởi vì tóc của hắn là màu vàng kim, đây chính là
chứng minh hắn có huyết thống thuần túy, có tư cách tham gia vào cuộc
chiến tranh đoạt vương vị.
Nhưng một giây sau, bọn họ chưa kịp
đắc ý đã phải im lặng, bởi vì dụng cụ đo lường không thể kiểm tra được
tinh thần lực của vị hoàng tử mới sinh này. Hơn nữa chân hắn còn có bệnh bẩm sinh không tiện nói ra, không có cách nào chữa trị, thậm chí về sau sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, đến khi trưởng thành còn có thể sẽ
không đi lại bình thường được nữa.
Đây là một phế phẩm vô dụng.
Tất cả mọi người không có ai thương xót cho tiểu hoàng tử. Bọn họ chỉ coi
hắn như một công cụ để tranh đoạt vương vị, hoàng hậu nằm trên giường
cũng vậy. Nét mặt của nàng ta cực kỳ lạnh lẽo, không chút nghĩ ngợi lên
tiếng.
"Vứt nó đến tinh cầu Mine đi."
Vì sinh hạ hoàng tử tóc vàng, hoàng hậu đã không phí biết bao nhiêu tâm tư, mắt thấy đứa
nhỏ này thế mà lại là phế phẩm, nàng ta không thẳng tay giết chết đã là
nhân từ lắm rồi.
Tiểu hoàng tử vừa ra đời đã bị đưa ra khỏi cung rồi vứt bỏ trên tinh cầu Mine.
Trên tinh cầu này đều là những dân đen nghèo đói, thỉnh thoảng có những đứa
bé mới sinh bị vứt đến đây, bọn họ cũng chẳng thương cảm gì, thậm chí
còn luộc chúng lên ăn. Dù sao thì những đứa bé đó cũng không sống được
lâu.
Nhưng những người có ý đồ bất chính với tiểu hoàng tử đều
chết bên cạnh tã lót của hắn -- không phải do có người bảo vệ hắn mà là
tinh thần lực kinh khủng của hắn đã tạo ra một lớp phòng ngự xung quanh, tự động giết toàn bộ người mang ác ý với hắn.
Sở dĩ dụng cụ đo
lường không kiểm tra được tinh thần lực của hắn, không phải vì hắn không có mà vì tinh thần lực của hắn vượt xa khỏi hạn mức cao nhất của dụng
cụ, cho nên mới không đọc nổi trị số.
Đối với những điều này,
hoàng hậu trong vương cung không hề biết gì cả. Ngay khi đó nàng ta đã
bi thương mà khóc lóc kể lể với chồng mình rằng không thấy con trai đâu, nhất định đã bị người nào đó sai khiến trộm đi.
Quốc vương an ủi nàng một phen, nhưng cũng không tận lực tìm kiếm con trai, chỉ tìm qua
loa rồi bắt đại lấy một gia đình quý tộc xuống dốc để chịu tội. Sự kiện
này đã làm rất nhiều người chết, việc đến đây cũng coi như kết thúc.
Tiểu hoàng tử trên tinh cầu Mine theo bản năng điều khiển dân bản địa đi tìm thức ăn và nước uống cho hắn, chật vật sống qua ngày.
Thẳng đến mấy năm sau, một phú ông mua lại tinh cầu Mine, trong lúc vô tình đã
phát hiện ra tiểu hoàng tự có tinh thần lực cường đại này. Sau đó y lập
tức nhận hắn làm con nuôi rồi đưa về gia tộc nhằm mưu đồ bồi dưỡng, đặt
tên là Auzers.
Phú ông cũng không ngại đôi chân tàn tật của
Auzers, bởi vì chỉ cần tinh thần lực đủ cường đại đến trình độ nhất
định, cho dù liệt cả người cũng không cản trở được con đường huy hoàng
của hắn.
Khi Auzers mười lăm tuổi, phú ông đưa hắn vào học viện
quân sự danh giá nhất đế quốc. Hắn học hệ Cơ Giáp, bởi vì hệ Cơ Giáp
không có yêu cầu gì đối với tố chất thân thể cả, chỉ cần tinh thần lực
cường đại để điều khiển cơ giáp là được.
Sau khi Auzers vào học
viện, Kỷ Ninh cũng vừa tiến vào thế giới của《 Mạc Linh Đế Quốc》, thân
phận của cậu là bạn học cùng lớp của Auzers, thân phận che giấu là hoàng tử.
Nhưng trên thực tế Kỷ Ninh cũng không phải thật sự là hoàng tử gì cả, cậu không có huyết thống hoàng thất, người mẹ trên danh
nghĩa của cậu là một vị vương phi, nhưng thật ra nàng ta lại là dì của
cậu, còn cậu là con trai của em gái nàng.
Vương phi này vô cùng được quốc vương sủng ái nhưng nàng lại có một nhược điểm trí mạng, đó là không thể mang thai được.
Nàng không cam tâm cuộc đời của mình chỉ có thể làm đến sủng phi. Vì thế
nàng ta đã mạo hiểm - giả vờ mang thai, sau đó đem con của em gái mình
vào trong cung nuôi rồi ngụy trang thành con của mình cùng quốc vương.
Chỗ thiếu sót của Kỷ Ninh nằm ở mái tóc màu đen của mình, nhưng bù lại tinh thần lực của cậu rất cường đại, hơn nữa sủng phi cũng không tìm được
người nào phù hợp hơn. Vì thế hàng năm nàng ta đều bắt Kỷ Ninh uống
thuốc cấm để duy trì mái tóc màu vàng kim, tiếp tục ngụy trang huyết
mạch hoàng thất.
Nhưng rồi Kỷ Ninh lớn dần, tác dụng của thuốc
cấm càng ngày càng nhỏ, thậm chí có lúc còn mất tác dụng. Sủng phi lòng
nóng như lửa đốt nhưng hoàn toàn không có cách nào cả..
Bởi vậy
thời điểm sủng phi đưa Kỷ Ninh vào học viện quân sự, nàng ta không dám để cậu sử dụng thân phận hoàng tử khi tiến vào, vì sợ thuốc sẽ có thể
mất tác dụng bất cứ lúc nào, làm bại lộ việc cậu là hoàng tử giả mạo.
Cho nên nàng ta để cậu tiến vào học viện dưới danh nghĩa gia tộc mình.
Về phần vị quốc vương bên kia, nàng ta bảo muốn rèn luyện theem cho con trai, không muốn để cậu ỷ vào thân phận hoàng từ mà hung
hăng vênh váo.
Hoàng tử tất nhiên là có danh tự hoàng thất của mình, nhưng để che giấu thân phận nên phải dùng tên giả là
"Kỷ Ninh", sau đó cậu gặp Auzers.
Trong nguyên tác, hoàng tử
là nhân vật phản diện luôn đối địch với Auzers, cậu ta bị sủng
phi chiều sinh hư, tính cách cực kém, không coi ai ra gì, lòng
khoan dung còn vô cùng hẹp hòi. Cậu ta luôn đem "dân thường" Auzers có thiên phú hơn người kia thành cái gai trong mắt mình. Vì để diệt trừ Auzers nên đã làm không biết bao nhiêu chuyện ác độc
tàn nhẫn.
Khi đó Kỷ Ninh đến suy nghĩ muốn chết cũng có. Cậu không có cách nào tưởng
tượng được, dưới trạng thái như thế này làm sao cậu có thể công
lược được Auzers. Nhưng mối quan hệ của cậu cùng Auzers cuối cùng cũng đến một ngày bị đảo ngược lại, ngày đó Auzers phát hiện
Kỷ Ninh là hoàng tử giả mạo.
Lúc này Auzers đã bị hoàng hậu nhận ra, hắn lại lần nữa trở thành hoàng tử. Bởi trước đó
khi kiểm tra huyết thống lúc nhập học, Auzers bị thiết bị đo
lường ra huyết thống của hoàng thất, chứng thực hắn là đứa con thất lạc của hoàng hậu.
Mà sau khi vứt bỏ Auzers, nhiều
năm qua hoàng hậu không sinh hạ thêm được người con nào cả, nàng cũng không to gan như sủng phi mà nhận nuôi con trai của người
khác. Giờ gặp lại Auzers không chỉ không chết mà còn có tinh
thần lực cường đại, nàng ta lập tức cháy lên hy vọng, lập tức
đón Auzers vào cung, hy vọng hắn có thể tranh đoạt vương vị.
Auzers trở lại hoàng cung thì gặp được Kỷ Ninh, biết được thân phật của
cậu là hoàng tử. Nhưng ở phần sau của cốt truyện, hắn phát
hiện thật ra Kỷ Ninh là hoàng tử giả mạo nên lập tức tóm lấy nhược điểm trí mạng này của cậu.
Đây là trọng tội đủ để hủy diệt toàn gia tộc, trong nguyên tác hoàng tử bị dọa đến
độ khóc nức nở, quỳ xuống trước mặt Auzers xin tha thứ. Hơn
nữa lúc này quyền hạn của Kỷ Ninh vẫn chưa đủ để có thể sửa chữa nội dung cốt truyện, nên chỉ có thể làm theo nguyên tác,
đến tìm Auzers để xin tha thứ.
"Muốn ta tha thứ cho ngươi, rồi giúp ngươi che giấu thân phận ư?"
Bên trong tẩm cung, Auzers ngồi trên xe lăn nhìn Kỷ Ninh quỳ trước
mặt. Hắn cầm chiếc roi da trong tay cân nhắc một chút rồi bỗng
nở nụ cười, nói: "Cũng được."
Hắn dùng chiếc roi da trong tay nâng cằm Kỷ Ninh lên, đồng tử màu
xanh lộ ra ý cười nhàn nhạt. Tiếng nói mê người của hắn vang
lên nhưng nội dung thì cực kỳ lạnh lẽo.
"Mẹ của ngươi không dạy
ngươi thì để ta nói cho ngươi biết. Nếu muốn nhận được thứ gì
thì phải trả một cái giá tương xứng với nó. Vậy thì ngươi có thể cho ta cái gì đây, hửm?"
Kỷ Ninh rập khuôn lời kịch trong nguyên tác, nhưng còn chưa nói xong
chiếc roi da trong tay hắn đã quất thẳng xuống người cậu. Cậu
rên lên một tiếng đau đớn rồi lập tức ngã xuống đất.
Từ sau khi
xác lập mối quan hệ như vậy, cũng có lúc rất vui vẻ nhưng chẳng qua chúng đều thuộc về Auzers. Kỷ Ninh không nổi điên đã may lắm
rồi, làm sao có thể vui vẻ cho được.
Từ khi Auzers tháo
mặt nạ hoàn mỹ của hắn xuống, bộc lộ tính cách thật sự trước mặt
Kỷ Ninh. Kỷ Ninh ngày càng có thể cảm nhận được hắn đáng sợ
như thế nào.
Tinh thần lực của Auzers quá cường đại, hơn
nữa vừa mới sinh ra đã bị mẹ đẻ vứt bỏ. Tuổi thơ của hắn
trên tinh cầu Mine lại vô cùng kinh khủng cho nên đã sớm lưu lại
mặt tối trong tinh thần của hắn. Dần dần, tinh thần của hắn
cũng không ổn định, thường xuyên xuất hiện trạng thái mất kiểm
soát.
Kỷ Ninh đã nhiều lần nhìn thấy Auzers mất khống chế.
Tinh thần lực của hắn sẽ không kiểm soát được mà tự tạo ra rất nhiều ảo giác, có cư dân trên tinh cầu Mine, có những con quái
vật đáng sợ, thậm chí còn có mẹ đẻ hắn - hoàng hậu cao quý
của đế quốc.
Sau đó Auzers sẽ giết sạch ảo giác, cho dù
là mẹ của hắn cũng không ngoại lệ. Bởi vì hắn biết nàng ta
đã vứt bỏ mình nên nàng chính là người hắn căm hận nhất. Mỗi
lần Auzers đều tự tay bóp chặt cổ họng của nàng cho đến khi
ảo giác biến mất mới thôi.
Có những lúc sau khi tất cả ảo giác biến mất, Auzers vẫn không trở lại trạng thái bình
thường. Khi đó người gặp nạn chính là Kỷ Ninh, nhưng cũng may
Auzers không mất khống chế đến mức quên mình là ai, không đến
mức giết chết cậu. Nếu không Kỷ Ninh đã sớm không giữ nổi
mạng rồi.
Nếu mối quan hệ cứ phát triển như vậy, Kỷ
Ninh nghĩ cả đời này Auzers cũng không thể yêu mình được. Vì
thế cậu bất đắc dĩ đưa ra quyết định cuối cùng theo hướng cực đoan, đó là ---
Nhưng điều này chẳng khác gì nhược điểm trí mạng của Kỷ Ninh mà
hắn đang nắm giữ -- Ở Mạc Linh đế quốc, đồng tính luyến ái
là một tội danh cực kỳ nghiêm trọng, đồng tính luyến ái trong
hoàng thất lại càng tuyệt đối cấm kỵ. Vô luận là ai, đều sẽ bị xử tử bí
mật để bảo toàn danh dự của hoàng thất.
Cũng không biết vì sao,
Auzers lại không có suy nghĩ giống như bọn họ. Hắn chỉ cảm thấy rất vi
diệu, nhưng dường như....Hắn không ghét việc Kỷ Ninh yêu hắn.
......Không được.
Hoàng tử nhắm mắt lại, tựa hồ có chút mệt mỏi, hắn xoa nhẹ huyệt thái dương,
nghĩ rằng đầu óc mình vẫn chưa tỉnh táo lại sau khi tinh thần bị mất
kiểm soát.
Rõ ràng trước kia hắn cũng rất ghét Kỷ Ninh, có lẽ là
do gần đây Kỷ Ninh biểu hiện quá mức ngoan ngoãn nên hắn mới quên mất
trước kia mình đã ghét đối phương đến mức nào.
Hắn muốn để mình nhớ lại cảm giác khi đó.
Thế là sau khi kết thúc trạng thái mất khống chế lần kế tiếp. Một tay
Auzers chống cằm, một tay dùng roi da nâng khuôn mặt của Kỷ Ninh lên,
nói: "Đến đây, gọi ta là 'Vương huynh' đi."
"......? "
Kỷ Ninh sợ sệt mà nhìn hắn, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu.
Nét mặt của Auzers vẫn bình tĩnh như cũ, hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không nghe lời ta nữa, tiểu Ninh? "
"Thật xin lỗi......" Kỷ Ninh sững sờ, cậu hơi hé miệng ra, đột nhiên đối diện với ánh mắt của Auzers thì bỗng cúi đầu xuống, che đi gương mặt đang
ửng đỏ của mình, nhỏ giọng gọi: "......Vương huynh. "
"......"
Auzers im lặng hồi lâu mới lên tiếng.
"Gọi lại lần nữa."
"Vương huynh......"
"Tiếp tục."
"Vương huynh......"
......Không có tác dụng.
Auzers phát hiện cách này không những không làm hắn ghét Kỷ Ninh như cũ, thậm
chí còn muốn ngừng mà không được. Hoàn toàn biến thành hai loại cảm giác khác nhau đến long trời lở đất.
Đối với loại chuyển biến này,
Auzers cảm thấy hơi bực bội, hắn ghét việc không khống chế được cảm xúc
của bản thân. Nhất là vào thời điểm tinh thần của hắn vẫn bình thường,
đây là chuyện không được phép xảy ra.
Từ sau lần đó, suốt một thời gian dài hắn không gọi Kỷ Ninh tới nữa, cũng cố gắng tránh gặp mặt Kỷ Ninh trong học viện.
Hắn tận lực làm cho mình lúc nào cũng ở trạng thái bận rộn nhất, nhưng càng né tránh, chỉ cần thời điểm hắn nhàn nhã một chút là sẽ lập tức nghĩ
đến Kỷ Ninh.
Đêm nay, Auzers mơ thấy một giấc mộng.
Auzers không thích nằm mơ bởi vì cảnh tượng trong mơ của hắn luôn âm u kinh
khủng. Nhưng lần này lại hoàn toàn khác, đây là một cảnh tượng nhẹ nhàng và tốt đẹp.
Ở trong mơ, ngay cả trong lòng hắn cũng tràn ngập
hương vị ngọt ngào cùng niềm vui sướng, bởi vì thiếu niên đang đứng
trước mặt hắn.
"Vương huynh......"
Thiếu niên nhỏ giọng thầm thì, hai mắt khép lại khẽ nâng mặt lên.
Giống như thừa nhận cảm xúc mê hoặc đó, Auzers cũng cúi đầu xuống chuẩn bị hôn lên đôi môi đỏ tươi ướt át của thiếu niên.
"!"
Auzers bỗng nhiên từ trong mộng bừng tỉnh. Hắn ngồi trên giường thở hổn hển, vuốt ve bờ môi của mình, đầu ngón tay khẽ run rẩy.
Cuối cùng hắn cũng ý thức được, người thay đổi không chỉ có mình Kỷ Ninh.
Ngay cả chính hắn cũng bắt đầu trở nên không bình thường.