Hai A Gặp Nhau Ắt Có Một O

Chương 95: | Ngoại truyện 6: Cầu hôn


trướctiếp

Bách Hoài quyết định cầu hôn sau khi anh đăng ký bằng sáng chế đầu tiên và bán thành công cho một công ty dược phẩm.

Khi đó anh là nghiên cứu sinh năm nhất.

Bách Hoài kiếm được món tiền chân chính đầu tiên của cuộc đời mình.

Đây cũng không phải phát minh độc quyền vĩ đại gì, bán giá cũng không cao, xấp xỉ một trăm ngàn, đối với một người lớn lên từ trong phú quý vinh hoa như Giản Tùng Ý cũng không phải là gì nhiều nhặn.

Thế nhưng Bách Hoài vẫn rất vui, việc này có nghĩa là anh bắt đầu có năng lực chân chính gánh vác cuộc sống giữa anh và Giản Tùng Ý.

Dù có như thế nào thì anh cũng sẽ không để Omega quý giá nhà mình chết đói.

Vì vậy, vào tháng 12 năm đó, anh đã xin thầy hướng dẫn cho mình nghỉ phép.

Thầy hướng dẫn không chút đắn đo chấp nhận ngay.

Bai Huai có lẽ là sinh viên tài năng nhất và chăm chỉ nhất Khoa Nghiên cứu Y học Omega của viện Hoa Thanh trong những năm gần đây.

Ngoại trừ thời gian về nhà lúc đêm xuống và một ngày nghỉ cuối tuần, khoảng thời gian còn lại anh đều ở trong phòng thí nghiệm, vừa khiêm tốn lại có chính kiến riêng, vừa chăm học lại cần cù.

Và có lẽ trêи người Bách Hoài luôn tồn tại một loại sức mạnh, như thể có một niềm tin nào chống đỡ đằng sau.

Cho dù Bách Hoài có bận đến mấy, dù đôi khi làm thí nghiệm đến ba bốn giờ sáng thì anh nhất định phải về nhà nghỉ ngơi, rồi bảy tám giờ sáng hôm sau lại quay về phòng thí nghiệm.

Thầy hướng dẫn đã từng hỏi anh lúc đó tại sao không ở phòng nghỉ mà nghỉ, tại sao nhất định phải về nhà.

Rồi thầy thấy người học sinh hằng ngày vẫn lạnh lùng ít nói kia bỗng dưng lại cười, cười đến dịu dàng, anh trả lời rằng, ‘Vì ở nhà có người đang đợi tôi về.’’

Loại dịu dàng này giống như là dành cho một thứ gì đó trân quý, một thứ gì đó đặt trêи đầu quả tim mà nâng niu quyến luyến.

Thầy hướng dẫn là người từng trải, thầy hiểu rồi nên cũng không bao giờ hỏi đến nữa.

Mà lần Bách Hoài xin nghỉ này, thầy vẫn không kìm lòng được mà hỏi một câu tại sao.

Bách Hoài vẫn cười dịu dàng như ngày đó, ‘’Bởi vì tôi không muốn để cho cậu ấy đợi nữa.’’

Thầy bật cười, ‘’Được rồi, vậy thì đừng để người ta đợi. Mau đi thôi, nếu chuyện này không thành thì đừng về gặp thầy nữa.’’

Tuy rằng Bách Hoài chưa từng nói qua nhưng anh vẫn luôn muốn nghiên cứu thuốc để Omega miễn dịch được với tin tức tố của Alpha. Từ điểm này có thể nhìn ra, có một Omega mà Bách Hoài rất muốn rất muốn bảo vệ.

Thầy hi vọng học sinh của mình có thể lấy được Omega này về nhà.

Bởi vì ông rất quý người học trò này của mình.

Bình tĩnh và lý trí, thông minh nhưng cần cù, điềm tĩnh và tỉ mỉ, nhẹ nhàng nhưng nặng tình.

Một người trẻ như vậy xứng đáng có một người trân trọng mình.

Sau khi Bách Hoài rời khỏi, thầy hướng dẫn đứng bên cửa sổ.

Ông thấy bên ngoài trời bắt đầu đổ tuyết, một thanh niên đang cầm ô đứng đợi, thấy Bách Hoài xuất hiện thì người đó lập tức chạy tới.

Rồi hai người trao nhau cái hôn tự nhiên giữa gió tuyết.

Người thầy già bật cười, thằng nhóc này thật không biết kiêng dè, không hiểu sao ở chung biết bao nhiêu năm mà vẫn còn dính nhau như vậy được nhỉ?

Kì quái thật.

Chỉ có điều là mình nên bắt đầu chuẩn bị tiền mừng thôi.

Tốt thật.

Không biết trước khi mình về hưu có thể bế đồ tôn hay không nhỉ?

*đồ tôn: con của học trò

[…]

Lúc Bách Hoài bảo Giản Tùng Ý nghỉ vài hôm, Giản Tùng Ý cứ nghĩ là lâu lắm rồi anh mới được nghỉ phép nên muốn dẫn anh đi chơi, vì thế cũng không suy nghĩ nhiều.

Gần đây hai người đều đang chuẩn bị chuyện ra nước ngoài năm sau, lâu lắm rồi không được nghỉ ngơi thoải mái, giờ nên đi xả stress một chút.

Cả hai xuất phát vào đêm Giáng sinh.

Bách Hoài mượn máy bay tư nhân của Bách Hàn bay tới Hokkaido.

Bách Hàn đồng ý, nhân tiện còn đăng kí các tuyến quốc tế cho anh.

Mấy năm nay quan hệ giữa hai cha con khá lạ lùng, không xa không gần. Nhưng sự đối nghịch của Bách Hoài dành cho cha mình cũng đã giảm đi rất nhiều. Thỉnh thoảng Bách Hàn nhớ ra, ông sẽ nhờ trợ lí hỏi đôi lời xem hai người có cần cái gì không.

Thậm chí tết Âm lịch năm nào đó, ông còn chuẩn bị quà mừng năm mới cho Bách Hoài và Giản Tùng Ý.


trướctiếp