Kết thúc cuộc họp cô cùng Ánh Tuyết ra ngoài , vừa ra ngoài thì Ánh Tuyết nhận được một cuộc gọi .
- " Sao cơ ? Vâng vâng con về ngay " Vẻ mặt của Ánh Tuyết tràn đầy sự lo lắng mà quay sang nói.
- " Hạ Vũ , em về bằng xe công ty đi nhé . Mẹ chị bị ngất xỉu chị phải về gấp "
- " Vậy được , chị mau về đi " Hạ Vũ cũng lo lắng thay mà bảo .
Nói xong Ánh Tuyết cũng nhanh chóng rời khỏi , còn cô thì về bằng xe công
ty . Lúc sáng thì Ánh Tuyết dùng xe của chị ấy sang đón nhưng bây giờ có việc gấp nên có lẽ phải gọi xe công ty đến rước .
Cô vừa đi vừa
nhấn phím chuẩn bị gọi thì cơn đau chân nó lại xuất hiện khiến Hạ Vũ
phải dừng ngay , cô nhăn mày mà nói nhỏ trong miệng " đau chết mất " .
Cô nghiêng đầu nhấc nhẹ chân rồi nhìn vết thương , nhìn nó có vẻ nặng
hơn nhiều rồi . Hôm qua chỉ là đỏ còn hôm nay là bầm tím , tính chất
công việc nên thường hay mang guốc việc như thế này cũng xảy ra thường
xuyên . Cô không nhìn nữa , ráng nhịn một chút rồi chập chững bước đi từ từ nhìn thôi mà cũng thấy thương .
Bấy giờ Vĩ Thành và Lục Tử
Ngạn rời khỏi phòng hợp thì nhìn thấy cô . Vĩ Thành cũng định đến xem
nhưng lại bị trợ lí kêu có việc nên chỉ có một mình Tử Ngạn đến xem .
- " Em bị sao vậy ? " Lục Tử Ngạn vẻ mặt lo lắng hiện rõ nắm nhẹ lấy cổ tay của cô rồi nhìn xuống chân .
Ninh Hạ Vũ thấy vẻ mặt lo lắng của anh đột nhiên cô cảm giác có chút gì đó
vui trong lòng , ủa nhưng mà khoan ! Sao hắn lại dám kêu cô bằng em ?
Kính ngữ đâu rồi , cái tên lợi dụng này .
- " Không sao "
- " Chân bầm tím như vậy rồi mà còn không sao , mau khoác tay tôi dìu em vô phòng bôi thuốc " Anh nói lời ngọt ngào nhưng cũng có chút trách móc .
- " Không cần đâu , tôi tự xử lí được " Cô từ chối .
Vừa dứt câu thì thân thể nhẹ nhàng đấy đã bị Lục Tử Ngạn bế bổng lên hai tay theo kiểu bế công chúa mà mọi cô gái yêu thích .
- " Anh...anh mau thả tôi xuống "
- " Đừng có náo " Anh vừa đi vừa nói
- " Có người nhìn thấy mất " Cô lấy tay đánh nhẹ ngực anh .
- " Lo gì ? Sẽ không sao , em mà còn giãy dụa là tôi hôn em ở trước mặt
mọi người đấy " Vì Ninh Hạ Vũ quá quậy nên anh có chút mất kiên nhẫn
liền đứng lại áp sát đầu lại gần cô một chút mà buông lời hăm dọa .
Nghe vậy Hạ Vũ liền giật mình theo phản xạ mà lấy tay che miệng và cũng không quên chửi rủa .
- " Cái đồ biến thái nhà anh "
Lục Tử Ngạn nghe vậy cũng chẳng nói gì mà chỉ mỉm cười nhạt rồi vào thang
máy , ở đây đi đến thang máy riêng của anh còn mười mấy bước nhưng vì
lo cho vết thương của cô gái nhỏ này nên đi luôn thang máy của nhân viên . Vào trong thì có hai người nhân viên khác , họ thấy vậy liền há hốc
mồm ngạc nhiên rồi nép sang một bênh để không đụng trúng .
Trong
đầu của họ đang nổi tung bởi nhiều suy nghĩ , boss lạnh lùng mà lại mỉm
cười ? Lục Tổng bình thường nhìn lạnh lùng vậy mà không ngờ lại có lúc
ga lăng như thế ? Chưa thấy boss ôm phụ nữ lần nào , ngày hôm nay đã
giúp tôi khai thông trí não và đôi mắt !
Ninh Hạ Vũ cũng ngại chết đi được , không biết giấu mặt ở đâu liền quay đầu úp mặt vào ngực của
anh . Anh cảm nhận được liền mỉm cười tươi , cô gái nhỏ này khiến anh
ngày càng muốn chiều chuộng nâng niu , ở gần Hạ Vũ cô ấy luôn tỏa ra một lực hút gì đó luôn khiến người ta muốn chú ý đến và muốn vuốt ve bảo vệ .
Ai thấy đoạn đường trong thang máy lâu thì thấy chứ cô thì cảm
thấy sao thang máy nó chạy lâu quá vậy ? Là do cũ kĩ sao ? Hay do cái
tòa nhà này cao quá ? Trong lúc đắm chìm trong suy nghĩ thì tiếng " ting " của thang máy cũng reo lên . Lục Tử Ngạn nhanh chóng bế cô rời khỏi , lúc này hai người nhân viên kia nhìn nhau rồi đồng loạt lấy điện thoại
ra mà báo tin sốc cho toàn người trong công ty biết . Chỉ vài phút thôi
mà công ty đã náo loạn cả lên , ai cũng ngưỡng mộ trầm trồ bàn tán xôn
xao .
- Trời ơi tiếc quá không thấy được
- Tiên đồng sánh đôi với ngọc nữ
- Đẩy thuyền đẩy thuyền
- Nếu sau này có Ninh Hạ Vũ thì sẽ có người khắc chế được cái tính bá đạo ngang ngược lãnh khốc kia của tổng tài ahihi
- Người ta nói khi yêu họ sẽ đánh mất chính bản thân mình , và tôi đã
chứng kiến tận mắt thấy boss cười , là boss đang cười hạnh phúc đó các
nàng .
Hiện tại trong nhóm chat của công ty đều rần rần cả lên ,
các bộ phận làm việc của công ty đều nháo nhào mà bàn tán xôn xao . A
Triết cũng ở trong những nhóm đó , đang làm việc thì cứ ting ting ting
liên tục làm anh không thể nào tập trung nổi liền phải nhấc điện thoại
lên xem . Xem được vài tin nhắn thì lag luôn cái màng hình , nhưng đại
khái cũng hiểu được nội dung là gì . Khi nãy boss bế Ninh tiểu thư vô
phòng anh cũng ngạc nhiên không kém nhưng cũng không rảnh đi nhiều
chuyện như mấy người này . Không thèm để ý nữa trực tiếp tắt nguồn điện
thoại rồi vứt vô hộc bàn sau đó từ đâu lấy ra một cái điện thoại dự
phòng khác mở nguồn lên rồi để trên bàn .